Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2619 - Chương 2617: Mai Phục? (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2617: Mai phục? (2)

Khiến cho người khác bất giác sinh ra một loại cảm giác: Mặc dù bọn hắn không hề biểu hiện bất cứ uy năng năng lực nào, nhưng chỉ cần khẽ động thì chắc chắn là không có gì không phá được, chính là một ngọn núi lớn cũng có thể tiện tay san bằng!

Lúc nảy Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm rơi vào chính xác ở giữa chín người.

Đây cũng may là chín người chỉ ngồi vây quanh nhau, không có bày biện bàn rượu, nếu không thì Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm vừa khéo sẽ trực tiếp rơi vào trong nồi canh.

Lập tức sẽ trở thành canh mèo chó hỗn hợp...

Hai người nhất thời không khỏi choáng váng, cứ ở yên tại chỗ như vậy, lúc lâu sau cũng không biết phải mở miệng nói gì.

Tả Tiểu Niệm đương nhiên còn khẩn trương hơn Tả Tiểu Đa, ôm lấy cánh tay của Tả Tiểu Đa, tròn mắt nhìn, liên tục nhìn tới nhìn lui mặt của chín người đó.

Tả Tiểu Đa thì theo bản năng gãi đầu một cái.

Chuyện gì vậy trời?

Sao lại có đến... Chín người?

Không phải đã nói chỉ có tám người chịu cảnh tù khốn khổ thôi sao?

Bây giờ nhiều thêm một người như này là có chuyện gì vậy chứ?

Đây là một tình báo không chính xác vô cùng nghiêm trọng đấy!

Chín người đàn ông vạm vỡ, nếu chỉ nhìn cách ăn mặc thì gần như là mặc đồ giống nhau, tất cả đều là ma bào vải thô.

Chín đôi mắt đều nhìn chằm chằm vào Chúc Dung Chân Hỏa vẫn chưa được Tả Tiểu Đa thu vào.

Sau khi hết kinh ngạc thì tất cả đều lộ ra một nụ cười khổ.

“Không ngờ rằng cuối cùng thì Vu tộc của ta cũng có người đến, nhưng người đến lại là truyền nhân của một người anh em đã mất, không biết nên nói là may mắn hay là không may mắn đây.”

Trong giọng nói thể hiện biết bao nhiêu buồn bã, biết bao nhiêu cô đơn.

Mà sau đó Chúc Dung Chân Hỏa trên người Tả Tiểu Đa cũng dần dần tiêu tan, khí thế độc nhất chỉ thuộc về Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy cũng theo đó tỏa ra.

Ánh mắt của một người đặc biệt cường tráng trong đó lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc bất định, lẩm bẩm nói: “Không đúng, hóa ra là của ta.”

Một người khác bĩu môi nói: “Bớt dát vàng lên mặt mình đi, ngươi không thấy đứa bé gái kia toàn thân đều là khí tức băng hàn cực lạnh hay sao? Chín mươi chín phần trăm là có liên quan với ta rồi.”

Còn có một người cứ nhìn chằm chằm vào hai thanh đại chùy không chớp mắt nói: “Tên này có sức mạnh phi thường, rất có phong thái của ta năm đó.”

Người đứng cuối cùng khinh thường nói: “Tất cả đều không cần mặt mũi mà, con mắt của các ngươi đang nhìn chỗ nào vậy, đều ngóng trông suy nghĩ làm sao có thể kéo chút quan hệ với bản thân hả, mỗi một người các ngươi đều mù hết rồi sao? Hai đứa ranh con đó là người của Vu Tộc chúng ta sao? Không nhìn thấy trên người lấp lánh hào quang của Tru Tiên Kiếm, còn có Thái Cực Đồ, khí tức trong veo của các loại hồ lô tỏa ra hay gì... Vu tộc chúng ta có thể có loại nhân tài như này sao? Có thể có loại khí số vận mệnh như này hả?”

“Ha ha ha ha...”

Người thứ chín vẫn luôn không hề nói chuyện đột nhiên ha ha cười lớn, thân thể lay động lộ ra bổn tôn bổn tướng.

Mặc áo bào màu vàng, chân mang giày hoàng tộc, đầu đội mũ trùng thiên.

Uy nghiêm rực rỡ, quân lâm thiên hạ!

Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm vô cùng bất ngờ, lập tức giật mình kêu lên, hai đôi mắt gần như đều muốn rơi ra ngoài.

Thứ nhất là bởi vì bọn hắn đã từng gặp qua người này, thứ hai là bởi vì thân phận của người này nếu không phải người đứng thứ hai Yêu Tộc, em trai Yêu Hoàng, Đông Hoàng Thái Nhất, thì còn là ai được chứ? !

Đông Hoàng bệ hạ!

Bờ môi của Tả Tiểu Đa lập tức giật giật, bất giác há to miệng: “Hắn hắn hắn... Sao hắn lại ở chỗ này!”

Kẻ địch đáng lo nhất từ xưa đến nay chính là vị Đông Hoàng bệ hạ này.

Đông Hoàng bệ hạ vẫn chưa từng lộ diện từ lúc khai chiến đến giờ, cứ nghĩ sẽ không ở chỗ này mà là đang trấn giữ ở chỗ của hắn, bất ngờ lại ở tại nơi này?

Khó khăn khổ sở cuối cùng cũng xông vào được, thở phào nhẹ nhõm trong lòng, lúc đang cảm thấy may mắn vì không gặp phải Đông Hoàng thì lại phát hiện...

Cmn!

Thằng cha này thế mà đã chờ sẵn ở chỗ này!

Đây... Đây không phải muốn lấy mạng sao!

Lúc này Tả Tiểu Đa đã thật sự ngẩn ngơ rồi!

Ta và Niệm Niệm Miêu như này là... Tự chui đầu vào lưới rồi sao?

Lúc đang lo lắng trong lòng thì đột nhiên lại nghe thấy Đông Hoàng hét lớn một tiếng: “Tên khốn khiếp to gan! Thế mà lại dám phá hư đại kế muôn đời của Yêu Tộc ta, xem hôm nay ta sẽ giết chết ngươi như nào!”

Nói rồi lập tức lấy Chuông Đông Hoàng ra, thái độ vô cùng hung hăng, toàn thân đều sát khí!

Bàn tay vừa gõ lên Chuông Đông Hoàng, lập tức coong một tiếng, du dương êm tai.

“Ui da...”

Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm cùng nhau nhúc nhích, sớm đã chạy ra sau lưng một vị Tổ Vu, Tả Tiểu Đa hét lớn: “Các vị tiền bối Tổ Vu nghe rõ, chuyến này chúng ta và toàn bộ chiến lực tinh hoa hiện có của Vu Tộc cùng nhau hành động, nghĩ cách cứu viện các vị tiền bối Tổ Vu, lúc này Đông Hoàng Thái Nhất đã rơi vào trong vòng vây chặt chẽ của chúng ta, chính là thời cơ tốt đẹp nhất để hợp lực giải quyết kẻ này, mau chóng cùng nhau ra tay, chặt đứt một tay của Yêu Hoàng, tổn hao thật nhiều khí số Yêu Tộc...”

“Mọi người cùng nhau lên đi! Để ta hỗ trợ cho các ngươi!”

Hả?

Đông Hoàng Thái Nhất và tám vị Tổ Vu đều sững sờ.

Đệch mợ, tên ranh con này đầu óc xoay chuyển nhanh thực sự, rõ ràng nhìn thấy bọn ta ngồi vây quanh uống rượu với Đông Hoàng Thái Nhất mà còn có thể nói ra lời phân chia ly gián như vậy, hơn nữa sức hấp dẫn cũng thật sự rất lớn!

Tám vị Tổ Vu hợp sức vây quét một mình Đông Hoàng, cho dù Đông Hoàng có Chuông Đông Hoàng trong tay thì cũng vẫn sẽ không thể không chết!

Đông Hoàng vừa chết, há chỉ chặt đứt một tay của Yêu Hoàng thôi đâu, khí số Yêu Tộc lập tức phải phân tán trên ba mươi phần trăm!

Vậy thì, có lý do gì để không làm như vậy đâu?

Đúng vậy, nếu như Vu Tộc và Yêu Tộc vẫn còn là quan hệ đối lập, vậy không phải là vì sao không làm, mà là chuyện không thể không làm!

“Ha ha ha ha...”

“Hú hú hú hú...”

“Gào gào gào...”

“Cạp cạp cạp cạp...”

“Ken két ken két...”

“Ha ha ha ha ợ...”

Bình Luận (0)
Comment