Trong lúc suy nghĩ đã phản ứng lại, cũng là vẻ mặt tươi cười: “Ừm, đúng vậy, người đứng đầu Tinh Hồn Tả Ngự Tọa gót ngọc giá lâm Yêu Hoàng Cung, thật sự là rồng đến nhà tôm, hoan nghênh hoan nghênh.”
Rồng đến nhà tôm?
Hoan nghênh hoan nghênh?
Mấy vị Thái Tử Yêu Hoàng bên cạnh trừng mắt nhìn Yêu Hoàng Cung bị cả nhà này đánh cho tan nát rối loạn khắp nơi hoang tàn, lại nhìn rất nhiều thị vệ với các vết thương chồng chất đứng ở xung quanh, còn có một đám Yêu Thần trước đó đã hợp sức bảo vệ Hoàng Thành, khó mà gánh vác được nữa, thân chịu nội thương không ngừng phun máu...
Mỗi một người đều không nhịn được rơi vào trầm tư...
Phụ hoàng mẫu hậu à, đây đại khái chính là lần đầu tiên bọn ta sinh ra lòng hoài nghi về hành động của hai người trong biết bao nhiêu năm qua đấy.
Rõ ràng là một giây trước vẫn còn đang liều sống liều chết với gia đình này, hận không thể giết chết cho lẹ để được thoải mái mà!
Sao bây giờ lại tiếp đãi giống như khách quý vậy chứ?
Giọng điệu kia, giọng nói kia, không chỉ có bình dị và gần gũi, thật sự chính là mùi vị gọi bằng bạn thân chào hỏi thân thích đấy có biết không hả!
Bọn ta nói không hiểu cái gì hết, người nhà này giúp đỡ cho cao tu Vu Tộc, không chỉ làm hỏng Yêu Hoàng Cung của chúng ta mà còn cứu tám đại Tổ Vu ra nữa, suýt chút nữa đốt luôn cả Phù Tang Thần Thụ thành tro tàn luôn, đánh mấy vị Yêu Thái Tử của chúng ta vô cùng thê thảm...
Sao chỉ trong một cái chớp mắt mà đã trở thành khách quý của chúng ta rồi, lật mặt kiểu này thật sự còn nhanh hơn cả lật sách!
Mẹ nó, trở mặt nhanh hơn lật sách, còn có thể dùng như thế sao? !
Yêu Sư Côn Bằng hóa thành một vị đàn ông cao to mặc áo kim bào, đứng bên ngoài, lúc này nhịn không được liền tiến lên một bước, nói: “Bệ hạ, ngươi như này là...”
“Ái khanh không cần nhiều lời, trẫm tự có chủ trương.”
Yêu Hoàng Đế Tuấn mỉm cười, cười đến mức khó hiểu, Yêu Sư Côn Bằng quân thần với hắn đã vô số năm tháng, làm sao lại không biết trong này chắc chắn có nguyên nhân khác, lập tức không nhiều lời nữa.
Đông Hoàng Thái Nhất cũng hạ xuống từ trên trời, nói: “Trời ơi, ta đến trễ rồi! Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao nơi này lại rối bời thế này? Là ai dám đến trọng địa của Yêu Tộc ta phá rối đấy, bổn hoàng tuyệt đối sẽ không tha thứ!”
Đám người: “...”
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm: “...”
Trong lòng hai người cùng nảy ra một suy nghĩ: Diễn viên kì cựu đúng là diễn viên kì cựu, giọng điệu bắt chẹt này đúng là không có chút sơ hở nào, xướng niệm tố đả tất cả đều hoàn hảo, hai ta hiểu rõ nội tình trong đó nhưng cũng không nhìn ra được một chút sơ suất nào!
Câu hỏi vừa rồi, nếu chỉ nghe thấy sự ngạc nhiên bên trong lời nói và vẻ mặt nghi ngờ, hai ta suýt nữa cũng nghĩ là người trước đó uống rượu với tám đại Tổ Vu ở bên dưới không phải ngươi!
Yêu Hoàng Đế Tuấn than thở nói: “Em trai đến rồi, vừa rồi Vu Tộc ồ ạt đột kích, chui vào trong Yêu Hoàng Cung, nhân cơ hội cứu tám đại Tổ Vu ra, sau đó thiên hạ rối loạn như này này.”
“Ôi trời!”
Đông Hoàng Thái Nhất lập tức giậm chân một cái: “Lại có chuyện như vậy! Đoán là tám đại Tổ Vu kia bị phong ấn như vậy lâu, cho dù có thoát ra được thì tu vi nhất thời cũng khó lòng khôi phục, ngoài ra thì đám Vu kia cũng chỉ bình thường thôi, đợi ta đuổi theo bắt bọn hắn lại!”
“Không cần! Đại thế giáng lâm, nên Tổ Vu phải xuất thế, sóng gió lại nổi lên.”
“Đại ca nói chính là, tạm thời cứ bỏ qua cho bọn hắn, lúc đó tự có lúc gặp lại nơi giang hồ.”
“Em trai, để ta giới thiệu với ngươi, bốn vị này chính là nồng cốt Tổ Địa Nhân Tộc, vợ chồng Ngự Tọa Tuần Thiên và con trai con dâu của bọn hắn. Lần này trượng nghĩa đến cùng với Vu Tộc, lúc này chính là khách quý của tộc ta.”
“Khách quý? Đại ca à chẳng lẽ ngươi hồ đồ rồi sao? Đây là kẻ địch mà.”
“Trẫm tự có tính toán!”
“Ta vẫn có chút không hiểu.”
“Đợi ngươi vào là sẽ hiểu thôi.”
Đông Hoàng không nói nhảm nữa, nói với đám Yêu Đạo xung quanh: “Ta vào cùng với hoàng huynh, các ngươi tạm thời không cần tranh cãi nữa, nếu như hoàng huynh nói mấy vị này là khách quý, vậy mấy vị này chính là khách quý, có chuyện liên quan đến bọn hắn, mà tất nhiên cũng là chuyện tốt, các ngươi mau chóng đi chữa thương đi, bị đánh thành như này ngay trước cửa nhà mình, xấu hổ chết đi được.”
Nói xong ném ra mấy bình đan dược.
Côn Bằng Yêu Sư và mấy vị Thái Tử cùng vô số Yêu Thần cùng nhau hành lễ hỏi thăm: “Tạ ơn Đông Hoàng bệ hạ.”
Càng do dự hơn, rời ssi chữa thương.
Có Đông Hoàng bệ hạ đến, đương nhiên là có thể ngăn cản bất cứ quyết định ngu ngốc nào của Yêu Hoàng bệ hạ, bọn ta thật sự chỉ cần yên lặng chờ đợi kết quả là được rồi.
Mà Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm càng nhìn càng cảm thấy ngu ra.
Cmn...
Hai người anh em này kẻ xướng người họa.... kinh ngạc là kịch lớn không logic này vẫn cứ diễn tiếp? !
Đột nhiên Tả Tiểu Đa sinh ra một cách nghĩ.
Có thể là.... có thể là trong hàng triệu năm này... anh em bọn họ chính là kẻ xướng người họa như vậy lừa bịp qua ngày?
Ví dụ yêu tộc muốn làm chuyện lớn gì, mọi người đều muốn làm, nhưng hai hoàng giả không muốn làm, thế là Đế Tuấn biểu thị đồng ý, sau đó Đông Hoàng vội vã đuổi theo, vết thương cũ đau kinh khủng, một bài hát tuyệt vời....
Sau đó xoay chuyển càn khôn, còn có thể khiến trên dưới yêu tộc đồng lòng, ca hát nhảy múa, ai nấy đều vui vẻ....
Hình như Đông Hoàng đến rồi, mọi thứ đều không sao.
Nhìn như vậy, với dự liệu của mình, mặc dù không đúng cũng không khác biệt lắm!
Nhất là thấp thoáng nghe được yêu thần nào đó yên tâm nói: “Bệ hạ anh minh thần võ, võ lực vô địch, Đông Hoàng bệ hạ quan sát đại cục thiên hạ vô song, có Yêu Hoàng bệ hạ ở đây, có Đông Hoàng bệ hạ ở đây, hai vị bệ hạ chung sức hợp tác, không thể sai sót, tuyệt đối không sơ suất!”
Tất cả đều là một mảng âm thanh phụ họa.
Xem ra quan niệm ‘Bệ hạ võ lực vô địch, Đông Hoàng quan sát đại cục vô song’ như vậy, sớm đã khó bề thay đổi.
Tả Tiểu Đa tiến thêm một bước được chứng thực, trong lòng không khỏi khâm phục sát đất.
Hai con quạ này, thật sự là... diễn rất giỏi.