Đế Giang Tổ Vu hét lớn một tiếng: “Trận chiến này dừng ở đây đi, thuộc quyền Vu Tộc, tất cả đều dừng tay!”
Cùng với tiếng gào to này, tiếng chiến đấu vang dội bên ngoài Hoàng Thành Yêu Tộc thưa thớt dần rồi từ từ dừng hẳn.
Tiếng gió vù vù truyền đến, giao chiến giữa hai bên đều chỉ đến đây.
Yêu Hoàng hét: “Tiểu bối dùng độc của Vu Tộc kia, tạm thời ở lại để giải độc, chuyện hôm nay đến đây xem như xong.”
Vô Độc Đại Vu hừ một tiếng, ném xuống mười cái bình sứ nhỏ.
“Tham kiến các vị lão tổ!”
Hồng Thủy Đại Vu dẫn đầu mấy vị Đại Vu đại lễ yết kiến.
“Ngươi tên là gì?”
“Hồng Thủy.”
“Hồng Thủy, bây giờ ngươi đã thăng cấp đến cảnh Tổ Vu rồi, không cần phải tự coi nhẹ mình, có thể xếp cùng một bậc với bọn ta.”
“Hồng Hoang tu giả, đạt giả vi tiên, huyết tự của Vu Tộc đặc biệt như vậy đấy, thăng cấp đến Tổ Vu chí cảnh cũng chính là đạp đến đỉnh cao Vu Tộc, không thấp hơn ai cả, mấu chốt này phải luôn nhớ kỹ trong lòng.”
“Vâng.”
Cộng Công Tổ Vu nhìn Hồng Thủy một lúc, thản nhiên nói: “Ngươi đã ra khỏi đạo của chính mình, vậy đã không còn chỉ là truyền nhân của ta nữa. Điểm này cũng cần phải nhớ kỹ.”
“Vâng. Lần nghĩ cách cứu viện các vị đại nhân ra ngoài này, gia đình Tả thị Nhân Tộc Tinh Hồn đã đóng góp rất nhiều, nếu không có bọn hắn toàn lực giúp đỡ, chỉ dựa vào một mình Vu Tộc chúng ta thì sẽ khó lòng chống nổi, việc này chưa chắc có thể thuận lợi như vậy.”
Hồng Thủy Đại Vu, ừm, Hồng Thủy Tổ Vu bắt đầu giới thiệu gia đình Tả Trường Lộ, trọng điểm nhắc đến ơn giúp đỡ lần này.
“Tham kiến các vị Tổ Vu tiền bối.” Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình sánh bước hành lễ, cử chỉ đúng mực, tự có khí độ riêng.
“Cảm ơn nhé.” Đế Giang Tổ Vu nói: “Chuyện ngày hôm nay, bọn ta sẽ khắc sâu vào tim, lời nói suông cũng không có ý nghĩa gì, phải đợi sau này để chứng minh rồi.”
Vừa rồi lúc đối mặt Yêu Hoàng Đế Tuấn, Đế Giang nói chính là, nhất định sẽ có báo đáp!
Nhưng khi đối mặt với cả nhà Tả Trường Lộ thật sự có ân có nghĩa, Đế Giang cũng không nói nhiều hơn.
n tình không ở trên miệng, phải nhìn hành động mới là thực tế.
“Tiền bối không cần lưu tâm, ta và Hồng Thủy là bạn bè thân thiết, Thanh Thiên Kiếp lần này, Nhân Tộc Tinh Hồn cũng có đưa ra hiệp ước đồng minh với Vu Minh, hai bên hỗ trợ canh gác với nhau, đến đây tham gia nghĩ cách cho hành động cứu viện lần này, nửa là quan hệ cá nhân nửa là tạm thời thích ứng.”
“Ha ha... Tốt lắm tốt lắm, con người ngươi nói lời chân thật, không hề giả bộ khoa trương, là loại người có thể kết giao được.”
Đế Giang nhìn Tả Trường Lộ, nhịn không được hỏi: “Nhóc con này là con của ngươi sao?”
Ánh mắt chợt ném lên người Tả Tiểu Đa.
Tả Tiểu Đa lập tức ưỡn ngực: “Tổ Vu đại nhân không cần phải khách khí, mọi người hỗ trợ canh gác, ta chỉ làm chuyện ta nên làm, nói đến cảm ơn gì gì đó, không cần thiết đâu.”
Môi Đế Giang giật giật, ta có nói cảm ơn ngươi sao?
Ta nói cảm ơn với cha ngươi là đã nể mặt lắm rồi, ai định nói thêm một lần nữa với tiểu bối ngươi chứ?
“Hắn chính là Tiểu Cẩu Đát nhà ta. Vãn bối trẻ người non dạ, tu vi nông cạn, khiến Tổ Vu đại nhân chê cười rồi.” Tả Trường Lộ nhẹ nhàng nho nhã.
“Mới vừa nói ngươi nói lời chân thật đấy, không hề khoa trương giả bộ, sao giờ lại trở nên khiêm tốn rồi? Trước đó ta có nói rồi, Hồng Hoang tu giả, đạt giả vi tiên, cái gọi là trẻ người non dạ, tu vi nông cạn, sao có thể không đặt lên đầu con trai ngươi được chứ; Quý công tử có tư chất tự nhiên hơn người, đặc biệt tài trí thông minh, Tả Ngự Tọa thật sự là có phúc lớn.”
Đế Giang khen ngợi Tả Tiểu Đa một trận ra trò.
Cũng chỉ giữ lại câu nói cuối cùng không có có ý tốt.
Câu nói này hiển nhiên là: Đặc biệt là trên phương diện khác của hắn, càng nổi bật hơn, có thể nói là trong thiên hạ chỉ có một người.
Còn là phương diện nào, hiểu thì đều hiểu đấy, chỉ là không nói ra thôi.
“Chúng ta đi thôi, món nợ với Yêu Tộc này, ngày sau tự có lúc tính toán toàn bộ! Đế Tuấn, bọn ta sắp đi rồi, ngươi còn có điều gì muốn nói không? Nếu như không có, vậy chỉ có thể gặp lại trên giang hồ thôi!”
Yêu Hoàng thản nhiên nói: “Lúc nãy ta có nói rồi, các ngươi phá bỏ phong ấn thoát ra được, tiếp tục bước đi trên cõi trần, chỉ là Tổ Vu Vu Tộc, hai bên chỉ có đối lập duy nhất, mối thù cả đời, không muốn thực hiện vào hôm nay. Tạm thời để các ngươi hội tụ vui vẻ một chút, đoàn tụ với tộc nhân của các ngươi... Sẵn tiện, cũng để cho các ngươi cơ hội lưu lại truyền thừa, lần trước có chút gấp gáp quá, không kịp giữ lại truyền thừa, khiến cho truyền thừa của Vu Tộc xuất hiện gián đoạn, hôm nay gặp được hậu bối Vu giả, có chút thất vọng.”
“Yêu Hoàng quả nhiên không hổ là Yêu Hoàng.”
Đế Giang thản nhiên nói: “Nếu đã như thế, anh em bọn ta xin phép tạm biệt!”
“Xin cứ tự nhiên.”
“Tả Ngự Tọa, chúng ta đi.”
Tả Trường Lộ mỉm cười nói: “Các Tổ Vu đại nhân đi trước đi, tại hạ đến đây còn có một việc tạm thời chưa giải quyết xong, muốn trao đổi với Yêu Hoàng bệ hạ một chút.”
Huyền Minh Tổ Vu nói: “Cần hỗ trợ không?”
Tả Trường Lộ mỉm cười: “Việc này không liên quan đến binh khí, tin là Yêu Hoàng bệ hạ sẽ không làm khó ta.”
Cộng Công kéo tay áo của Huyền Minh, nói: “Nếu đã như thế, vậy bọn ta xin cáo từ.”
Một tiếng gào thét chợt vang lên, đám cao thủ Vu Tộc cùng nhau phóng lên tận trời, mau chóng rời đi.
Sau khoảnh khắc trong nháy mắt ấy, nơi đó cũng chỉ còn lại bốn người của Tả gia.
Lúc Hồng Thủy Đại Vu từ trên không trung quay đầu lại nhìn, chỉ nhìn thấy Yêu Hoàng và Yêu Hậu tươi cười vui vẻ nghênh đón Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình, không khỏi ngẩn ngơ trong lòng.
Má ơi...
Chuyện gì vậy?
Triển khai phương thức thần kỳ nào vậy? !
Ta hẹn các ngươi đến để chiến đấu, đến để liều mạng, đến để cứu các vị Tổ Vu ra... Vì sao các ngươi đến rồi thì ngược lại cứ giống như là đến thăm người thân vậy?
“Hoan nghênh cả nhà Tả Ngự Tọa Tinh Hồn đến Yêu Hoàng Cung của ta chơi.” Yêu Hậu Hi Hòa rất khách khí nói.
Yêu Hoàng Đế Tuấn thấy thế không khỏi có chút sững sờ, hắn thật sự quên mất đã bao lâu rồi hoàng hậu của mình không hạ thấp phong thái như vậy.