Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2628 - Chương 2626: Vai Vế Là Một Vấn Đề Lớn

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2626: Vai vế là một vấn đề lớn

Đông Hoàng trước một tiếng cút, chỉ hớp nhẹ, một tiếng cút này, giống như sấm sét giữa trời quang, vang trong trái tim mọi người.

“Huynh trưởng bớt giận! Ta đã đổi thành rượu cho ngươi rồi...”

“Ta.... đánh chết ngươi!”

Yêu Hoàng không muốn phí lời nữa, tùy tiện tay đấm chân đá với Đông Hoàng, khuôn mặt đỏ bừng, vô cùng đau khổ, sẵn tiện cũng sẵn tiện rồi, tình hình thế này, xác định mất mặt, vậy thì dựa vào con đường đánh tên này, trút giận một trận.

Từng quyền đánh đến thịt, đánh Đông Hoàng đến ngả về bên trái mười trượng, nghiêng bên phải mười trượng, ngả về phía sau mười trượng....

Nửa ngày trôi qua, mới xem như thở phào một hơi.

Mà trải qua một trận ồn ào như vậy, tinh thần của Yêu Hoàng, cũng xem như thật sự bình tĩnh lại, khôi phục lại sự vững vàng của nhà vua, nhưng tức giận còn chưa tan, hung hăng liếc Đông Hoàng: “Thật sự khiến người ta chê cười! Ngươi tu luyện mấy trăm nguyên hội, lại luyện ra cái thứ gì chứ!”

“Hehe....”

Trong chốc lát, vừa mới bị chỉnh một trận, vốn dĩ đã rơi xuống thành Đông Hoàng mặt sưng như heo lần nữa biến thành đạo mạo trang nghiêm, trước tiên ngồi vào chỗ cạnh bàn uống rượu, cử chỉ ung dung, diện mạo vẫn anh tuấn ưu nhã như trước, mọi cử chỉ đều trôi chảy như mây như vậy, làm cực kì thuần thục, thành thạo giống như đã làm qua mấy trăm, mấy ngàn lần.

Yêu Hoàng thấp giọng tức giận: “Sao ngươi không đi khuyên giải Hi Hòa...”

Đông Hoàng trợn mắt, nói: “Sao ngươi không đi đi? Trong lòng nàng đè ép nỗi buồn bao nhiêu năm, lần này ngươi không để nàng khóc thoải mái, hậu quả ngươi biết... hay là ta đi khuyên giải, dù sao hậu quả do ngươi gánh...”

“Nín đi... đừng.....”

Yêu Hoàng liên tục xua tay: “Để nàng khóc đi... đừng ai khuyên....”

Xoay đầu lại với Tả Trường Lộ, hai vị hoàng tộc khôi phục tất cả sự ung dung phóng khoáng, đồng loạt lắc đầu thở dài: “Cười chê rồi... tính tình phụ nữ chính là mỏng manh....”

Cả nhà Tả Trường Lộ sắp cười ra tiếng.

Cách thức nhà vua Yêu Hoàng trút giận, lại y chang đại đội Không đủ của Tả Tiểu Đa?

Thế là mọi người ở bên cạnh thì thầm bàn tán, mà Yêu Hậu và Tiểu Tiểu ở một bên khác nói chuyện giao lưu cặn kẽ, có lúc nức nở vài tiếng.

Mắt thấy lúc tâm trạng giải tỏa bớt rồi, Ngô Vũ Đình mới bước tới bên đó an ủi một chút.

Tiểu Tiểu nhìn thấy Ngô Vũ Đình qua đây, vốn dĩ hắn còn đang nghẹn ngào, thói quen bản năng kêu một tiếng: “Bà đến rồi.”

Bà...

Tâm trạng đau khổ của Hi Hòa lập tức dừng lại, não lập tức tạo thành trạng thái trống rỗng.

Ngô Vũ Đình vừa đi đến cũng giống như sét đánh ầm ầm xuống đỉnh đầu, chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, mất hồn mất vía.

Não trong lúc này, cũng theo gót Yêu Hậu trống rỗng!

Bà!

Vấn đề vai vế!

Sớm đã xuất hiện, chỉ là sau khi cả nhà Ngô Vũ Đình, Tả Trường Lộ và cả nhà Yêu Hoàng tập hợp lại, giấu kín như bưng mà không nói vấn đề xưng hô, vấn đề vai vế này....

Sau khi Tiểu Tiểu chợt kêu ra, cũng chưa từng dàn xếp nữa!

Yêu Hoàng trợn mắt, kinh ngạc không giữ được hình tượng nhà vua chín chắn, trợn mắt há mồm, mặt co giật như đau răng.

Đông Hoàng cũng theo đó trợn mắt nhìn trời, lại cúi đầu nhìn đất, cuối cùng cầm lấy ly rượu của mình bắt đầu nghiên cứu, nghiêm túc chuyên tâm nghiên cứu, dáng vẻ giữa trời đất, không nghe thấy không nhìn thấy gì khác.

Đôi tay ngọc thon dài của Yêu Hậu Hi Hòa, nửa ngày không nói, tự ý khẽ run rẩy.

Cho dù ngươi là đại năng thái cổ gì đó, cho dù tu vi của ngươi cao bao nhiêu, thân phận trâu bò bao nhiêu, nhưng con trai ngươi, miệng đỏ răng trắng kêu người khác là bà!

Đây chính là sự thật không thể phủ nhận!

Quả thật nghĩ ra cũng phải, mẹ của cha mẹ tái sinh, không kêu bà thì phải kêu cái gì! ?

Đây vốn là chuyện cho dù thế nào cũng không thể thay đổi, đồng thời cũng là sự thật bắt buộc phải đối mặt!

Tiểu Tiểu Nhã Quỳnh rõ ràng cũng phát hiện, một câu nói vô tình cố ý của mình, dẫn đến sự gượng gạo to lớn trước mắt, nhưng hắn cũng không biết nên làm thế nào, lập tức trợn mắt, ngơ ngác tại chỗ.

Gãi đầu, vẻ mặt ngốc nghếch xoay đầu nhìn Tả Tiểu Đa, ý lại quá rõ ràng, mẹ ơi, ngươi ra thu dọn tàn cuộc đi.

Đây là thông lệ, ngày trước Tiểu Tiểu gây ra phiền phức gì, nhất là lúc hắn không để ý, sẽ dùng dáng vẻ này cầu cứu Tả Tiểu Đa, bách thí bách linh cơ bản, nhỏ lớn ra tay, vạn sự đại cát!

Mặc dù đã khôi phục trí nhớ, nhưng sự ỷ lại nhiều năm như vậy đã thành thói quen....

Tả Tiểu Đa nhìn thấy thiếu niên Tiểu Tiểu thái tử Yêu Hoàng Nhã Quỳnh hóa thành hình người làm ra dáng vẻ tuổi nhỏ của mình, cả khuôn mặt ngơ ngác.

Tìm ta, tìm ta có tác dụng gì.

Thế là gãi đầu, xoay đầu nhìn Tả Trường Lộ, ý đồ rõ ràng tương tự, cha ơi, ngươi qua đây thu dọn tàn cuộc đi!

Tiểu Tiểu: “...”

Hắn thật sự không ngờ, kinh nghiệm trước đây, kinh nghiệm dường như thành thói quen, lại không có tác dụng!

Hắn rõ ràng quen thói là lẽ thường, không chú ý hiện trạng.

Ngày trước lúc hắn gây họa, tất cả chuyện xảy ra đều ở trong nội bộ Diệt Không Tháp, mà đối tượng gây ra, không ngoài Oa Hoàng Kiếm, Tiểu Bạch A, Tiểu Tửu, Yên Thập Tứ v.v...., Tả Tiểu Đa thân là chủ của Diệt Không Tháp, mẹ của tụi nhỏ trừ Oa Hoàng Kiếm ra, đương nhiên là nói sao làm vậy, kỷ luật nghiêm minh.

Nhưng Oa Hoàng Kiếm nhiều nhất cũng là lẩm bẩm vài câu, ngoài ra đòi một chút tài nguyên, mọi thứ đều là chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, nhưng hôm nay là trường hợp gì, cảnh ngộ gì, dựa vào Tả Tiểu Đa nhỏ bé, nào có sức mạnh lớn như vậy.... chỉ có thể nói, thực tế Tiểu Tiểu Nhã Quỳnh quá quen làm Tiểu Tiểu, đánh giá quá cao mẹ của hắn!

Tình huống bây giờ, chỗ dựa này đã không dựa được nữa rồi.

Vẻ mặt Tả Trường Lộ cười khổ, nhưng chỉ có thể cứng rắn mặt dày ra nói: “Cái này, cái này.... hahaha, hahaha, hôm nay cả nhà Yêu Hoàng bệ hạ đoàn tụ, chính là chuyện tốt to lớn, chút chuyện vặt này, không cần để ý....”

Từ ngữ ý đùa này, chính là có thể xoa dịu cục diện bất khả thi của Hi Hòa xuống một cách kinh ngạc ----

Yêu Hoàng nghiến răng nghiến lợi như đau răng, biểu cảm vô cùng kì dị nhìn Tả Trường Lộ, ánh mắt giống như xuyên vào trong mũi, phì phì nói: “Không sai không sai.... chuyện tốt, chuyện tốt, chuyện rất tốt.... hahahaha....”

Đông Hoàng tiếp tục nghiên cứu ly rượu.

Hình như trên ly rượu, trộn lẫn sự hưng vong của thời đại, vô cùng đáng để nghiên cứu.

Sau nửa ngày trôi qua, Tả Trường Lộ lần nữa cười khổ một tiếng: “Chuyện này là nhân duyên cơ hội, đám trẻ con trẻ người non dạ, không biết nặng nhẹ... mặc dù là thực tế tạo thành trong vô ý, nhưng cũng tạo ra hiện thực trước mắt khó mà đối mặt....”

Bình Luận (0)
Comment