Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2634 - Chương 2632: Kinh Hỷ Cực Lớn (4)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2632: Kinh hỷ cực lớn (4)

Về tám Tổ Vu… đó càng là đám điên khó hiểu!

Thậm chí có khả năng cảm tám cùng bạo, kéo theo cả đám cường giả cùng cấp lên đường, còn có thể đi trong vui vẻ!

Trong cuộc chiến thảm như thế, sống được ư?

Dù là Đạo Tổ Hồng Quân ở trước mặt cũng không biết có thể nắm chắc được bao nhiêu!

Nên đường rút của Diệt Không Tháp của Tả Tiểu Đa rõ ràng vô cùng quan trọng, vô cùng quý giá!

Trong khoảng thời gian này, cả nhà Tả Tiểu Đa gần như mỗi ngày đều được tăng kiến thức, dù là vợ chồng Tả Trường Lộ hay vợ chồng Tả Tiểu Đa. Yêu Hoàng Đông Hoàng, Yêu Hậu đều hiểu rộng biết sâu, ân oán thượng cổ, tiện tay ước chừng, mở miệng thành văn, ẩn ý sâu xa, từng mối quan hệ bên trong, từng chuyện lạ tin lạ, lớp lớp vô tận.

Tả Tiểu Đa nghe đến cuối cùng mới phát hiện, mối quan hệ giữa các cường giả đỉnh cấp đó, quả thật vô cùng phức tạp.

Còn phức tạp hơn mối quan hệ nhà mình.

Giữa người nào đó và người khác đều có vô số ân oán vướng víu, không thể nói được nhân quả.

Bọn họ có thể hợp tác bất cứ lúc nào, cũng có thể trở mặt thành thù bất cứ lúc nào, một giây này vẫn còn kề vai chiến đấu, một giây sau có thể anh em tương tàn, chỉ súng vào đầu nhau.

Ngươi có ơn với ta?

Chẳng lẽ ta không giúp đỡ ngươi?

Nhưng ngươi có thù với ta, ví dung như trước hợp tác, ngươi tranh cái này cái kia của ta… mấy trăm năm trước ngươi giết vợ ta… mấy trăm năm trước ngươi giết đồ đệ của ta…

Vô số chuyện tào lao xui xẻo như thế xen vào giữa cường giả thượng cổ liên quan, dù sao thì cường giả thượng cổ chân chính nhiều như thế, trải ngang sông dài lịch sử!

Ngươi cướp truyền thừa của ta!

Ngươi ngang ngược chiếm tộc ta!

Ngươi mê hoặc truyền nhân của ta…

Lớp lớp vướng mắc rối bời, rất nhiều rất nhiều, ví dụ như Thần tộc thượng cổ, ba tộc Long, Phượng, Kỳ Lân, cuối cùng trong Yêu tộc có Long tộc, trong Ma tộc có Long tộc, trong Linh tộc cũng có Tinh Linh Long tộc…

Với cả Phương Hoàng, Kỳ Lân, cũng tương tự.

Không ái dám nói chính thống, tự nói sẽ bị chế giễu!

Mà nghe Yêu Hoàng Yêu Hậu Đông Hoàng nói nhiều chuyện thái cổ, Tả Tiểu Đa càng mơ hồ hơn về tương lai, ân oán nhân quả giữa các tộc, quả thật cũng khó trách, ngay cả Yêu Hoàng, Tổ Long Thủy Hoàng thái cổ lão nhân cũng không ai có thể rõ chân lý thật sự, thấy được triệt để.

Ngược lại gặp mặt hô đánh hô giết, vậy thì hoàn toàn không sai!

Gặp mặt uống rượu, uống trà, trò chuyện cũng hợp tình hợp lý!

Về chuyện ai đúng ai sai…

Dựa vào lời của Yêu Hoàng thì: Đệch! Bây giờ ai quan tâm chuyện nhỏ nhặt như đúng sai nữa!

Nhân quả ân oán không ít, cơ duyên gặp gỡ sinh ra đúng thời!

Khi nghe ba trùm Yêu tộc, nhóm Yêu Hoàng, nghe xong chuyện trước đây, vô số chuyện quá khứ, trong lòng Tả Tiểu Đa chấn động, quan hệ ràng buộc giữa các đại năng thái cổ, thật sự quá loạn.

Rõ ràng là bạn nhưng lại là đối thủ, rõ ràng tri kỷ nhưng có thể chiến đấu sống chết, rõ ràng không đội trời chung, nhưng lại có thể hợp tác…

Ngươi khiến cho tâm hồn trẻ thơ đơn thuần của ta chịu tấm công rất lớn.

Có thể nói các đại năng thái cổ các ngươi rất biết chơi!

Từ lúc sinh ra ta đã không a dua nịnh bợ, ghét ác như thù, trong mắt không lẫn hạt cát, thù là thù, ơn là ơn, đen là đen trắng là trắng, quang minh lỗi lạc, trắng đen rõ ràng.

Nghe mối quan hệ phức tạp của các ngươi nghe mà không đau đầu mới không bình thường.

Nhưng vẫn rất hứng thú với mấy chuyện thế này.

Dù khinh thường trong lòng, nhưng cũng không che được việc Tả Tiểu Đa nghe rất nhiệt tình, vả lại cũng có thu nhận ta muội trong chuyện xuất sắc, người thượng vị trong tim có thể không đen, nhưng không thể không biết tim đen là thế nào, nếu không sao có thể đối diện với tim đen?

Ừm, vốn dĩ đây là cách sống trước giờ của Tả Tiểu Đa.

“Cái này, đại ca, năm đó xiển giáo tiệt giáo thì sao? có thể nói cho ta biết không?” Tả Tiểu Đa hỏi.

Bây giờ gọi Yêu Hoàng là đại ca, Tả Tiểu Đa đã vô cùng quen thuộc, mở miệng là gọi, không mất tự nhiên chút nào, cái gọi là ngượng ngùng xoắn xuýt đã đi đâu mắt, vô cùng logic, vô cùng thanh thản.

Con trai ngươi chính là con trai ta, chúng ta đương nhiên là anh em!

Chỉ có điểm khác là, ngươi là phụ hoàng, ta là cha, chỉ là khác biệt nhỏ, không sao!

Giống như Tuần Thiên Ngự Sức là cha ruột ta, Hồng Thủy Đại Vy, ừm, bây giờ phải nói là Hồng Thủy Tổ Vu là cha nuôi ta, đạo lý như vậy!

Tiến thêm một bước mà nói, ta là cha hiền, ngươi là phụ hoàng, cũng không có vấn đề gì.

Trên đầu ngươi không xanh, trên đầu ta cũng không xanh, điều này mới quan trọng, những cái khác chỉ là râu ria, không đáng nhắc đến!

Nhưng ân oán giữa Xiển giáo và Tiệt giáo lại là vấn đề nan giải lớn nhất trong lòng Tả Tiểu Đa.

“Hai giáo Xiển Tiệt, phong thần lượng kiếp, sau khi kiếp của Vu Yêu lại mở ra một lần lượng kiếp nữa, nhưng giữa hai giáo bọn họ, nói đến cùng chỉ là tranh đấu suy nghĩ.”

Yêu Hoàng nói một trận lượng kiếp khác, đã không nhịn được mà thở dài nặng nề, sau đó mới nói rủ rỉ.

Đương nhiên hắn nói dựa trên lập trường cá nhân hắn, đương nhiên trong đó có xen lẫn lý giải của bản thân hắn.

Trong từng lời, Tả Tiểu Đa biết, bản thân Yêu Hoàng cũng biết.

Mà mấy đại năng đỉnh cấp này thường có góc độ nhìn nhận vấn đề độc đáo.

Theo lời Yêu Hoàng nói, cuối cùng Tả Tiểu Đa biết được rất nhiều.

Phong thần lượng kiếp trong truyền thuyết, bốn bề trời đất, bốn giáo Nhân, Xiển, Tiệt, Tây Phương và thiên định tham gia vào phong thần lượng kiếp, gọi là kiếp nạn lớn nhất nhân gian từ lúc khai hoang trời đất.

Khởi điểm lượng kiếp lần này là do đạo tổ phát động, dự tính ban đầu là dựa vào thiệt hại tương đối nhỏ, loại bỏ gánh nặng trời đất tích tụ sau lượng kiếp Vu Yêu, Tiệt giáo suy yếu, không ngờ tai họa bắt đầu, càng không thể vãn hồi, càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng diễn biến thành bốn giáo sứt mẻ, cuối cùng Tiệt giáo gọi là đại giáo số một gần như toàn diệt, Chu Tiên kiếm trận, Vạn Tiên trận lưỡng dịch, khiến Hồng Hoang đại địa chịu thiệt hại nghiêm trọng, chôn vùi dưới Hồng Hoang thay đổi, nguyên nhân sâu xa tổ địa phân chia lục địa.

Sau trận chiến cuối cùng, Xiển giáo không thắng, Nhân giáo càng không thắng, mà dường như Tây Phương giáo có lợi, vì nhân quả lượng kiếp Tây Du, nhưng bọn họ thắng thật sao? Cũng không!

Vậy cuối cùng là ai thắng?

Thiên Đình lúc đó thắng?

Bình Luận (0)
Comment