Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2635 - Chương 2633: Kinh Hỷ Cực Lớn (5)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2633: Kinh hỷ cực lớn (5)

Thiên Đình cũng không thắng, cùng lắm chỉ có thể chiếm được chút hời mà thôi!

Nghiên cứu nguồn căn, phong thần lượng kiếp do đạo tổ giật dây, vốn mục đích loại bỏ sát ý trời đất, mục đích ban đầu là trợ giúp Thiên Đình thống trị ba giới.

Nhưng vị hoàn toàn thay đội dưới sự thúc đẩy có ý vô ý mấy vị Thánh Nhân.

Sau những lần đại chiến, tất nhiên rất nhiều nhân vật râu ria chết, sinh linh đồ thán cũng trên ý nghĩa chân chính.

Nhưng cao thủ chân chính các giáo không chết bao nhiêu, dù là tổn thất nghiêm trọng, Tiệt giáo gần như diệt giáo, mấy vị đại đệ tử lại thành lực lượng trung kiên trong Tây Phương giáo nhờ duyên phận; Tuy Thông Thiên giáo chủ bị cấm, nhưng đệ tử Tiệt giáo lại cố gắng của bản thận, nhờ kết hoạch của Thánh Nhân, nhờ cơ hội Tây Phương giáo truyền giáo rầm rộ khắp thiên hạ nhận được công đức vô lượng, dùng thời gian triệu năm gột rửa nhân quả trên người Thông Thiên giáo chủ.

“Cái gọi là phong thần lượng kiếp… chung quy đến cuối chính là, ta cũng cảm thấy uất ức, chịu thiệt rồi, ta cũng cảm thấy uất ức chịu thiệt rồi, dù mọi người thắng hay thua đều cảm thấy mình chiều thiệt nặng rồi, cứ thế là không ai cảm thấy mình chiếm được của hời… ai cũng nói mình có lý…”

“Cuối cùng trở thành một vướng mắc chết, vướng mắc ân oán không biết bao nhiêu lâu, đến giờ vẫn chỉ có một…”

Yêu Hoàng bĩu môi nói: “... Cục diện ân oán.”

“Đến sau này, nhiều đệ tử hai giáo Xiển Tiệt ở Tây Phương, vừa dốc sức hợp tác, mỗi người vét công đứa rửa sạch nhân quả, vừa không ưa nhau, dùng mọi cách để âm thầm công khai chiến đấu với nhau…”

“Mãi đến bây giờ, Tiệt giáo trở lại, đệ tử Tiệt giáo trở lại, ân oán mâu thuẫn đưa ra ánh sáng, thừa dịp Thanh Thiên kiếp ập xuống, vừa hay mọi người có thể tự do tay chân, có thù báo thù, có oán báo oán!”

“Nói đến cùng vẫn là một khoản mờ ám!”

Vậy thôi!”

“Vậy thôi!”

“Vậy ta cũng hiểu được ít nhiều…” Tả Tiểu Đa nói: “Vậy ta muốn hỏi là, đệ tử thuộc Tiệt giáo có xem như Yêu tộc không?”

Lần này Yêu Hoàng không lưỡng lự, nói thẳng: “Không.”

“Ể?”

“Yêu tộc phải có chủng tộc truyền thừa. Mà đệ tử Tiệt giáo, nói là khoác lông đội giáp, noãn hóa thấp sinh chi bối, nhưng thật sự phần lớn bên trong đều do Thông Thiên giáo chủ điểm hóa khai ngộ, tu hành công pháp Tiệt giáo… xét về bản chất, khác với tồn tại ban đầu của Yêu tộc.”

“Đa số người tu hành Yêu tộc đều có nội đan nguyên đan trong cơ thể, mà đệ tử Tiệt giáo lại giống với tu đạo sĩ nhân loại, lấy luyện khí làm gốc, hối nguyên làm vốn, tinh luyện nguyên thần bản thân. Đã là khác biệt mang tính quyết định.”

“Đương nhiên, mấy chốt trong đây, các cấp cao các thế lực khó biết hết được, nhiều đệ tử đệ tôn Tiệt giáo càng khó phân biệt giới hạn trong đây, nhưng là thượng tầng Yêu tộc ta và Thượng tầng Tiệt giáo đều biết hai bên đã không thể nhập làm một.”

Yêu Hoàng thở dài, nói: “Nếu thật sự có thể tụ họp… vậy Yêu tộc ta há có thể cam tâm lùi bước, tách khỏi Thiên Đình, vị trí chủ đại lục…”

Tả Tiểu Đa nghe cứ ù ù cạc cạc, cảm thấy lộn xộn.

Ý của Yêu Hoàng hình như là… có hơi mâu thuẫn.

Ví dụ như… có hai con rùa, một là Yêu tộc, con khác nói ta không phải Yêu tộc, ta là tiên Tiệt giáo.

Mẹ nó… ngươi nghĩ xem, điều này khó tin thế nào, nào có thể giải thích?

Mà hiện thực là vậy…

“Thông Thiên giáo chủ trâu bò thật sự…” Tả Tiểu Đa không khỏi thán phục.

“Đương nhiên Thông Thiên giáo chủ trâu bò rồi.” Yêu Hoàng cũng đã quen cách nói của Tả Tiểu Đa, cũng bất giác bị ảnh hưởng.

Hai bên ở cùng nhau, nói trời nói đất, nói từ cổ đại đến hiện đại, sau khi nói xong, đương nhiên phải quy về vấn đề chính.

“Trời đất bên ngươi thế nào rồi?”

“Nhờ việc tập họp ba mảnh Tạo Hóa Bàn còn lại, trước mắt đã lớn bằng… đại lục Yêu tộc và đại lục Vu tộc gộp lại rồi.”

Tả Tiểu Đa nói.

“Lớn như vậy rồi, đủ dùng rồi.”

“Vẫn không đủ, có lẽ phải nói vẫn chưa phải giới hạn.”

Tả Tiểu Đa nói: “Phỏng chừng tu vi bản thân ta còn yếu, giới hạn sự phát triển không gian. Với lại, tuy tập họp được ba mảnh Tạo Hoá Bàn, vẫn chưa hoàn thành, vẫn còn có thể đạt đến công hiệu lớn nhất cũng là một trong những lý do.”

Nói điều này, Yêu Hoàng cũng cười khổ, á khẩu nghẹn lời cả buổi trời.

Chuyện này hắn thật sự không dám hứa gì.

Tạo Hoá Bàn chưa hoàn thành?

Đương nhiên chưa hoàn thành, chắc chắn chưa hoàn thành!

Bây giờ Tả Tiểu Đa gom được đa số mảnh vỡ Tạo Hoá Bàn, phần cuối cùng của Tạo Hoá Bàn rơi xuống là Tạo Hoá Ngọc Điệp, Tạo Hoá Ngọc Điệp nằm trong tay Đạo Tổ.

Năm đó Đạo Tổ dung nhập Thiên Đạo nhờ Tạo Hoá Ngọc Điệp, diễn hoá ba nghìn đại đạo mới có thế giới hiện tại.

Tả Tiểu Đa ngươi muốn cướp cả cái đó?

Không biết phải nói là lòng người quá lớn hay không biết trời cao đất dày!

Cướp đồ từ tay Đạo Tổ, là chuyện cả Yêu Hoàng Đế Tuân chưa từng nghĩ đến...

“Cái này có lòng nhưng không thể giúp.”

“Hiểu rồi hiểu rồi... Ngươi không thể giúp ta lấy được Tạo Hoá Hồ Điệp ta có thể hiểu, hoàn toàn hiểu được, nhưng ta hy vọng ngươi có thể giúp ta lấy thứ khác, chuyện này đối với đại ca dễ như trở bàn tay.”

Tả Tiểu Đa cười rất xảo trá, lời nói hời hợt như đang nói chuyện nhỏ nhặt.

“Thứ gì?”

“Trong tay Thập thái tử nhà ngươi có một cái hồ lô.”

Tả Tiểu Đa cháy nhà mới lòi mặt chuột, lộ ra răng nanh, miệng lớn như chậu máu mở rộng ra.

Ký ức của Tả Tiểu Đa về hồ lô kia của Thập thái tử vẫn còn mới mẻ, rõ ràng trước mắt, vẫn luôn tâm tâm niệm niệm, nghĩ lại mà còn rùng mình.

Hồ lô kia cũng là anh em của Tiểu Bạch A với Tiểu Tửu, mà trong hồ lô kia còn có tiểu nhân!

Trong mắt tiểu nhân hồ lô kia lóe sáng, suýt nữa vặn đầu mình xuống!

Cái này… mấy đồ tốt này, có cơ hội rồi há có thể để lưu lạc bên ngoài mà không gom về được.

Ừm, không phải ta vì ham muốn cá nhân của mình đâu, mà vì lời dặn tha thiết của lão Hồ Lô Đằng ban đầu.

Bây giờ Tử kim hồ lô của Thái Thượng Lão Tử và Tử Thanh hồ lô của Thông Thiên giáo chủ lần lượt quay lại, đương nhiên Hoàng hồ lô của Yêu tộc cũng không ngoại lệ, cố gắng lấy về thử xem.

“Hồ lô của Ấu Mân… Trảm Tiên Phi Nhận…”

Yêu Hoàng trầm ngâm một chốc, nói: “Cái này phải để ngươi tự giành lấy, cưỡng đoạt bí bảo đã ban tặng cho ngươi, không hợp tình hợp lý…”

Bình Luận (0)
Comment