Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2636 - Chương 2634: Ta Gọi Ngươi Một Tiếng, Ngươi Dám Đáp Không?

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2634: Ta gọi ngươi một tiếng, ngươi dám đáp không?

“Ta chỉ có thể bảo đảm, nếu ngươi dùng thực lực lấy được, đó là bản lĩnh của người, bổn Hoàng sẽ không truy cứu, nhưng nếu không lấy được, vậy bảo bối đó không có duyên với ngươi, không ai có thể chống lại.”

“Như vậy thì được, đại ca rộng lượng, làm người anh em ta đây khắc sâu trong lòng.”

Tả Tiểu Đa tràn đầy lòng tin, dường như Hoàng hồ lô đã về tay rồi vậy.

Hôm sau.

“Thập thái tử! Nghe đồn ngươi đánh đơn thiên hạ vô địch! Có dám đánh với ta một trận không?”

Trước ánh mắt của hơn trăm vị Yêu thần, mấy vị Yêu Hoàng thái tử, trước ánh mắt của vợ chồng Tả Trường Lộ và Yêu Hậu Yêu Hoàng.

Trước ánh mắt của mấy chục nghìn Yêu binh.

Tả Tiểu Đa đứng trên đài cao của sàn đấu lớn ngoài Hoàng cung, giọng như chuông lớn truyền khắp nơi: “Ha ha, phỏng chừng là ngươi không dám, ngươi là tên hèn nhát nổi danh từ thời thượng cổ chiến thắng người khác nhờ tính toán mưu ma chước quỷ.”

Thập thái tử Ấu Mân nghe vậy phẫn nộ tận trời, tức muốn sùi bọt mép.

“Tả Tiểu Đa, ngươi nói ai không dám? Ngươi dám nói lại không?”

“Thì nói ngươi không dám, nói ngươi nhát gan không dám, đừng nói là một câu, một nghìn một trăm câu ta cũng nói được, ngươi là tên hèn nhát!”

“Ta không dám?” Thập thái tử tức đến mức bật cười: “Ngươi đề cao bản thân ngươi quá rồi!”

“Ha ha ha… ngươi dám? Ngươi dám thật ư?”

“Ngươi muốn chiến thì chiến!”

“Ha ha, nhưng ta cũng thuộc hàng trưởng bối, sao không biết thẹn mà đánh với một tiểu bối đời sau như ngươi, không công bằng, không công bằng.” Tả Tiểu Đa dương dương tự đắc.

“Ngươi!”

Thập thái tử suýt nữa tức nổ bụng.

Mẹ nó, ngươi khiêu chiến trước nhiều người như vậy, xỉ vả ta, nói muốn đánh với ta, kết quả ta đồng ý đánh thì ngươi lại tránh không đánh!

Chơi ta à?

Còn mở miệng nói gì mà trưởng bối hậu bối không công bằng, sao cười có mặt mũi nói ra hả?

Ngươi làm người dùm cái!

Không biết sao phụ hoàng cũng làm ngơ, dù nhóc con này vận cớt chó, thành Thái Thượng Thánh Nhân đại diện của lượng kiếp lần này, cũng không thể xưng anh gọi em với nhóc con này chứ, thật sự là hồ đồ rồi!

Thập thái tử tức điên, tự mình nhảy ra, xông thẳng lên trời: “Tả Tiểu Đa, đanh đi! Quyết chiến với ta một trận! Để ta xem thử ngươi chiếm ưu thế thế nào, xem thử ai làm trò cười cho thiên hạ!”

“Người trẻ tuổi cứ kích động như vậy!”

Tả Tiểu Đa chắp tay thở dài: “Động một tí là đánh trận sống còn, ngươi nói xem ngươi sống lâu như vậy rồi, tính tình lại không vững vàng như vậy, ta đây thân là trưởng bối, chỉ bảo ngươi mấy câu cũng không được sao?”

Tất cả mọi người nghe được đều trưng ra vẻ chả hiểu hắn nói mẹ gì.

Ngươi mắng người ta đến mức thần hồn nhảy múa, còn có mặt mũi nói người khác tính tình không vững, ngươi mới bao tuổi đâu mà mở miệng dạy dỗ với chả chỉ bảo, sao ngươi không biết xấu hổ…

“Tả Tiểu Đa, lên đi!”

“Ta không lên!”

Tả Tiểu Đa cẩn trọng nói: “Bổn công tử trước giờ không đánh trận không có ý nghĩa, há sẽ đám một trận khí thế đánh sống đánh chết? Chẳng lẽ tu giả chúng ta học được bao nhiêu bản lĩnh không phải vì tiến lên đại đạo, chỉ để dốc sức đánh nhau sao? Ngây thơ làm sao! Nông cạn biết bao?”

Rõ ràng là hắn khiêu khích trước, mà giờ đối mặt với khiêu chiến, không những không đánh không nói, mà còn dạy dỗ người ứng chiến một trận!

Yêu tộc ở hiện trường đều nhe răng trợn mắt, trên thế giới này còn có người thế này…

“Phải làm sao ngươi mới chịu đánh?”

Thập thái tử muốn phát điên.

“Thế này đi, xem ngươi cũng thế này rồi, nếu ta không đánh với ngươi một trận thì ngươi vẫn không thể biết biết rõ đường đời khó khăn, núi này cao có núi khác cao hơn, vỏ quýt dày có móng tay nhọn…”

Tả Tiểu Đa thở dài, nói: “Vầy đi…”

Hắn tự giơ tay ra, trên tay chợt có thêm một cái hồ lô, chính là Tử kim hồ lô kia.

“Đây là Tử kim hồ lô của Thái Thượng Thánh Nhân tặng cho ta, bên trong còn có hai bình Cửu Chuyển Kim Đan.”

Tả Tiểu Đa hào phóng nói: “Ta đây là trưởng bối, kiểu gì cũng chiếm được chút hời của ngươi, tuy là lấy hồ lô cược hồ lô, nhưng nếu ta thua, không những Tử kim hồ lô này, mà hai bình kim đan bên trong cũng là của ngươi. Nhưng nếu ngươi thua, Hoàng hồ lô của ngươi sẽ là của ta, thế nào?”

Thập thái tử bừng bừng lửa giận, nói: “Được, một lời đã định!”

Tuy tức giận nhưng hắn cũng không ngốc.

Rõ ràng Tử kim hồ lô Tả Tiểu Đa lấy ra có phẩm giai cao hơn hồ lô của mình, dù sao cũng là bí bảo Thánh Nhân mạnh nhất luyện chế, huống chi bên trong còn có hai bình Cửu Chuyển Kim Đan.

Chỉ xét về mặt cá cược, quả thật là mình chiếm được hơi, hời siêu to khổng lồ.

Nhưng trải qua trận chiến trước đó, hắn vẫn biết mình không thể nhờ vào pháp bảo không phải đối thủ của Tả Tiểu Đa, lớn tiếng nói: “Ta đồng ý ván cược này, nhưng Trảm Tiên Phi Nhận là pháp bảo bổn mệnh giao tu với tính mạng ta, tuyệt đối không thể bỏ nó.”

“Ngươi định dùng tiền cược để chiến? Cái này không hợp lý!” Tả Tiểu Đa cau mày.

“Sao không hợp lý!”

Thập thái tử có lý chẳng sợ: “Trảm Tiên Phi Đao là pháp bảo bổn mệnh, dùng bổn mệnh chân nguyên tôi luyện từ nhỏ, chưa từng lập thân, chẳng lẽ ngươi thắng cược, thì phải tách rời ta và Trảm Tiên Phi Đao, vậy mới không có lý!”

Tả Tiểu Đa cau mày, hình như chưa quyết định được.

Thập thái tử hừ một tiếng.

Trong mắt lộ vẻ vui mừng, trải qua trận chiến trước đó, hắn đã cho người điều tra Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Đa này người của nhân tộc Tinh Hồn, có biệt danh là Thiết Quyền công tử, nhưng vũ khí thật sự hắn dùng để giết địch lại là chùy, có cả bảo kiếm và ám khí…

Tuy tên này trông không ít vặt vãnh, nhưng ít có pháp bảo gì?

Dù là có, như Tử kim hồ lô có được tử Thái Thượng Thánh Nhân, nhưng cũng mới có được gần đây, nào dễ điều khiển như mình dùng Trảm Tiên Phi Nhận.

Không khỏi gào lên một tiếng: “Tả Tiểu Đa, ngươi không dám?”

Tả Tiểu Đa nghe vậy hơi sững sờ, chỉ chỉ mũi mình: “Ngươi nói gì? Ta không dám?”

“Ngươi nói xem có dám đánh không?” Thập tháp tử cười lớn.

“Được được được, ngươi đã tự tin vào Trảm Tiên Phi Đao của ngươi như vậy, vậy chúng ta đấu pháp bảo!”

Tả Tiểu Đa cầm Tử kim hồ lô, nói: “Ngươi dùng Trảm Tiên Phi Đao hồ lô của ngươi, ta cũng phải dùng hồ lô của ta!”

Thập thái tử giễu cợt, nói: “Được!”

Tả Tiểu Đa nhảy lên, trong nháy mắt đến không trung chỗ Thập thái tử, tiện tay mở nắp hồ lô của mình ra, nói: “Thập thái tử, ta cũng không ức hiếp ngươi. Ta gọi ngươi một tiếng, ngươi dám trả lời không?”

Gọi ta?

Bình Luận (0)
Comment