Đến giờ ngươi đã gọi ta bao nhiêu tiếng rồi, ta cũng thiếu miếng thịt nào! Thập thái tử cười lạnh lùng trong lòng.
“Có gì không dám?”
“Thập thái tử!”
“Bổn thái tử đây!”
Vèo…
Thập thái tử Ấu Mân biến mất tiêu, đã bị hút vào Tử kim hồ lô.
Mọi người thấy cảnh này đều sững sờ.
Cái này… mẹ nó, thao tác gì đây?
Sao gọi tên xong, sau đó bị hút vào trong hồ lô rồi?
Nhiều người thấy nhiều biết rộng ở hiện trường, đương nhiên từ thấy nhiều pháp bảo có thể hút người nhốt người, nhưng phàm là loại pháp bảo này, đa phần đều dùng pháp lực lớn, uy năng lớn thôi động pháp bảo, sau đó pháp bảo sinh ra cuồng phong khí lưu gì đó, cuốn lấy mục tiêu, cưỡng chế kéo đi, thế này mới hoàn thành hấp thu, sao đến Tả Tiểu Đa lại thoải mái vậy?
Quá trình hấp thu đâu?
Hình như không thấy!
Thế này cũng lạ quá nhỉ?
Tả Tiểu Đa cười ha ha, đặt Tử kim hồ lô lên đài cao, nói: “Mọi người không cần ngạc nhiên, bây giờ Thập thái tử đã bị ta hút vào trong hồ lô rồi, ta đây là trưởng bối, dứt khoát cho hắn hời, chỉ cần trong vòng hai tiếng Thập thái tử có thể ra ngoài vẫn tính cho hắn thắng!”
Mọi người nghĩ nghĩ, thật sự là hơi, tuy Thập thái tử bị hút vào hồ lô, nhưng pháp lực đầy người không gì cầm tù được, vả lại còn có Trảm Tiên Phi Đao trong tay, có thể có sức phản công.
Thế là mọi người đều tập trung tinh thần nhìn hồ lô trên đài cao, im lặng xem diễn biến, tập trùng quan sát thay đổi tiếp theo…
Muốn xem thử Thập thái tử có thể ra được không…
Đập vào mắt mọi người là cảnh hồ lô kia hơi rung động, hình như Thập thái tử đang đại chiến bên trong, cố sức vùng vẫy.
Bây giờ hồ lô đang tỏa ra ánh sáng màu tử kim, cực kỳ lộng lẫy.
Mọi người nhìn không rời mắt, không chớp mắt.
Trong hồ lô, quả nhiên Thập thái tử đang cầm trường thương đánh trái đánh phải, dò xét nhiều cách.
Nhưng cứ như hắn ở hư vô hỗn độ, dù thế nào cũng không thể bay ra ngoài, dù xông đến đâu cũng có một ngọn lửa xông ngược lại, cháy bừng bừng.
Thái tử là Kim Ô thánh thể trời sinh, nhất là không sợ lửa, có thế dẫn ra muôn hỏa, nhưng trong Tử kim hồ lô này chứa Tam Muội chân hỏa của Thái Thanh Thánh Nhân, đâu dễ xơi như thế.
Đây là Tả Tiểu Đa không có ý hại đến tính mạng hắn, có dặn dò Tử kim hồ lô xem xét tình hình mà xử lý, không thể tận dụng hết uy năng của Tam Muội chân hỏa, nếu không lúc này Thập thái tử đã thành tro bụi rồi…
Từ đầu đến cuối Thập thái tử không muốn từ bỏ, tấn công khắp nơi, hy vọng gặp may.
Đột nhiên có hai luồng ánh sáng một trắng một đen hiện thân, chính là Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu, “a” một tiếng, hai người nhỏ xách ra một cặp đại chùy, đánh một trận với Thập thái tử trong hồ lô!
Một trận trôi quá, lại có một đứa nhỏ mặc đồ tím nhảy ra, học theo dáng vẻ Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu, cũng xách một cặp đại chùy ra tham chiến.
Thập thái tử càng đánh càng trầy trật, trong lúc phẫn nộ đã lấy ra Trảm Tiên Phi Nhận.
Không ngờ pháp bảo bổn mệnh hắn tự khoe là giao tu tính mạng lại không quan tâm đến lời triệu hồ của hắn, nắp hồ lô sống chết không thèm mở ra!
Miệng hồ lô không mở, đương nhiên Trảm Tiên Phi Nhận bên trong cũng không ra được.
Thập thái tử chỉ cảm thấy tim mình cũng phồng lên.
Pháp bảo bổn mệnh của bản thân ta bây giờ đã không nghe lời rồi!
Thế này…
Như thế này thì hồ lô khác gì đồ bỏ?
Ta cần ngươi làm gì?
Ừm, cũng không phải là hoàn toàn vô dụng, thậm chí có công dụng mới… nói chuyện.
Nhưng một đứa nhỏ mặc đồ màu vàng đột nhiên chui ra ngoài, ngồi trên hồ lô nhìn mình đánh nhau, sau đó rất thân thiết nói chuyện với ba đứa nhỏ hồ lô khác.
“Ya, các người đều đến à, lần trước ta cứ nghĩ là nhìn nhầm.”
“Hừ, chúng ta không đến thì ngươi làm sao?”
“Ta không làm sao cả… dù sao ta cũng là một hồ lô… ế, đây là Tiểu Bát và Tiểu Cửu? Lại có mới à? Chậc chậc… trông không tệ, ta lại có em gái rồi…”
“Là Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu, Tửu trong uống rượu.”
“Quả nhiên không tệ, nhìn tiềm lực của bọn họ, ai nấy đều muốn mạnh hơn cả chúng ta!”
“Nói thừa, chúng ta đều bị luyện hóa thành pháp bảo rồi, tiềm lực bay sạch, bọn họ được người có khí vận lớn nhận làm con trai con gái nuôi, có thể giống được sao?”
“Thật ghen tị… ta cũng muốn được làm con trai được con người nuôi, sao ta không có may mắn này…”
“Nói ai không ghen tị…”
“Ngươi, ngươi rơi ở đâu?”
“Phải nói ta may mắn, theo Thái Thanh Thánh Nhân, haizz, từ đầu còn có thể tham gia chiến đấu, thỉnh thoảng ra ngoài chơi, sau đó hoàn toàn bị làm nhà kho… pháp bảo của lão này rất nhiều, bình thường chỉ xem ta làm đồ để vận chuyển vật, mấy trăm hội nguyên qua thì chỉ hiện thế một lần, chỉ xuất hiện ở nhân gian có mười mấy năm, việc cũ không dám nhớ lại… haizz… mãi đến gần đây mới bị ném ra, ở cùng Tiểu Bát Tiểu Cửu, rất là vui vẻ.”
“Các ngươi đoàn tụ rồi? Nói vậy, bây giờ ta cũng được người có khí vận lớn nuôi như con trai?”
“Không tính… bọn họ là ruột, còn ta nhiều lắm xem là con trai nuôi, con trai nuôi sao so được với con trai con gái ruột.”
Hoàng hồ lô lộ ra vẻ ghen tị tận đáy lòng của mình: “Dù là con trai nuôi cũng là con trai… thật ghen tị với các ngươi, có thể đoàn tụ, còn có thể được nuôi như con trai…”
“Hu hu hu… ta thật muốn làm con trai, con trai nuôi cũng được…”
“Con trai cũng được, con trai nuôi cũng được, cuộc sống của ta bây giờ rất thoải mái, ngươi không biết, Tiểu Bát và Tiểu Cửu ở đó còn có dinh dưỡng mẹ để lại cho bọn họ, vô bờ vô bến như biển rộng, có thể tùy ý bơi bên trong… ta bơi trong đó mấy lần rồi… thoải mái không nói nên lời.”
“Aaaaaaa… ta cũng muốn đi bơi…”
“Chậc, chủ của ngươi coi ngươi là bảo bối bản mệnh, đâu có cho ngươi đi.”
“Nào do hắn, ngươi nghĩ ta không biết vừa nãy xảy ra chuyện gì sao? Sau trận này, chủ này của ta tình nguyện nhận thua, không còn là chủ của ta nữa… chậc chậc chậc, ta sẽ có thể đi làm con nhanh thôi…”
“Nói cũng có lý, đúng rồi, ngươi đến cũng là con nuôi, đừng vọng tưởng treo lên đầu ta…”
“Biết rồi biết rồi, mọi người đều là con nuôi, ngươi vẫn phải nhanh chóng nói với ta, biển sinh cơ của mẹ thế nào? Không đúng, mẹ chúng ta bây giờ thế nào?”
“Một hồi nữa ngươi sẽ biết.”
“Thật mong đợi, mau đánh cho xong đi…”