Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2653 - Chương 2651: Mười Mặt Giáp Địch!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2651: Mười mặt giáp địch!

Vẻ mặt mọi người đều vô cùng nghiêm túc.

Tả Tiểu Đa khoanh chân ngồi ở xa xa, mấy chuyện phiền phức thế này, Tả đại thiếu chưa từng đụng tới, ngay cả đến gần cũng ngại phiền. Các ngươi bàn bạc xong rồi nói với ta ta cần làm gì là được...

“Rất rõ ràng, trận này là có toan tính sẵn, bọn họ muốn tiêu diệt Nhân tộc Tinh Hồn trước!”

Lý Thành Long suy ngẫm một hồi, ngồi xổm trên đất không quay đầu lại, giọng nói vô cùng nặng nề, nói: “Trận này là trận đánh đi tìm chết!”

“Chủ lực của chúng ta tập trung bên Bạch Đầu Sơn, đây vốn không phải là bí mật gì. Mà tấn công của đối phương lần này, đều nhằm vào điểm yếu của chúng ta.”

“Long tộc, Kỳ Lân tộc, Phượng Hoàng tộc, A Tu La tộc, Ma tộc...”

“Tổng cộng có năm tộc, tấn công theo mười hướng khiến chúng ta trở tay không kịp, trước sau đều giáp địch, không kịp ứng phó...”

“Hiện tại một số nơi ở Anh Hồn Quan đã thất thủ.”

“Lần này đối phương ra tay quyết tuyệt như vậy, rõ ràng là muốn chiến một trận, thẳng tay tiêu diệt Tinh Hồn, sau đó tộc nào còn sót lại thì tính sau.”

“Nhưng chuyện khiến ta cảm thấy khác thường; sao phải là lúc này, Vu tộc Yêu tộc và Tây Phương giáo lại bắt đầu đánh nhau? Hơn nữa còn là chiến đến chết mới thôi?”

Lý Thành Long cau chặt mày: “Điều này, đúng thật là làm cho người ta không thể hiểu nổi, bên kia vừa mới bắt đầu đánh nhau, bên này đã xuất hiện nguy cơ chí mạng... là có ý gì? Trong đó phải chăng có mối liên hệ nào đó?”

“Hoặc là các tộc thông đồng với nhau, hoặc là, Vu tộc và Yêu tộc đều bị người ta tính kế. Rốt cuộc là cái nào đây?”

Lý Thành Long nhíu càng chặt hơn: “Kẻ thù đều đã xuất hiện, phái binh ứng chiến cũng được; Nhưng ba tộc lần này lại là nhân tố không xác định lớn nhất...”

“Có gì khác nhau sao?” Bắc Cung Hào không thể hiểu nổi, lại thấy Lý Thành Long im lặng không nói, trong lòng không khỏi càng thêm nôn nóng.

“Ngươi im miệng đi.” Đông Phương Chính Dương hét lên với Bắc Cung Hào. “Nếu Vu tộc và Yêu tộc bị người khác tính kế, thì đây là tình huống tốt nhất với chúng ta.”

“Bởi vì chúng ta không cần lo lắng sẽ có kẻ thù nào khác xuất hiện.”

“Nếu như ba tộc biết rõ tình hình của trận chiến này, nhưng lại chọn khoanh tay đứng nhìn, thậm chí còn ra vẻ như bản thân đang vô cùng bận rộn, chiến đấu đến sứt đầu mẻ trán... vậy thì chúng ta cần phải đề phòng sẽ có kẻ thù mới xuất hiện!”

“Tính chất và khác biệt bên trong chênh lệch nghiêng trời lệch đất như vậy, ta vô cùng thắc mắc sao ngươi có thể lên chức đại soái Bắc Cương được vậy, ngươi chả hiểu mô tê gì hết á?”

Lại qua một lúc, Lý Thành Long ngẫm nghĩ vẽ ra mười hướng, mỗi hướng khoanh vòng lại.

Nhíu mày nói: “Chú Tả, người nhìn này?”

Tả Trường Lộ cũng là bậc thầy trong lĩnh vực binh pháp, nhanh chóng hiểu được ý của Lý Thành Long.

Thân thích với Hồng Thủy Đại Vu, phần tình nghĩa giúp đỡ Vu tộc cứu Tổ Vu với quan hệ thân thích của Yêu tộc, với qua lại của Yêu Hoàng Yêu Hậu...

Suy đi tính lại, xem rốt cuộc những chuyện này là thế nào?

Có khi nào cũng tham gia vào làm ra bẫy rập này hay không?

Tả Trường Lộ cau mày, nói: “Có lẽ Vu tộc sẽ không tham dự vào trong âm mưu lần này, cho dù là Hồng Thủy hay là người của Tổ Vu, bọn họ không đạt đến trình này đâu, nhưng mà Yêu tộc và Tây Phương giáo thì khó nói...”

Tả Trường Lộ nhớ đến gương mặt của Yêu Hoàng Đế Tuấn và Yêu Hậu Hi Hòa, trong lòng cảm thấy không chắc lắm.

Bọn họ có tham dự vào hay không?

Nếu theo phán đoán của Tả Trường Lộ thì hắn tin hai người Yêu Hoàng và Yêu Hậu, nhưng mà đối mặt trước cục diện hiện tại, ngươi dựa vào đâu để khẳng định bọn họ sẽ không tham dự vào?

Chỉ vì các ngươi có có qua lại với nhau, chỉ vì ngươi cảm thấy bọn họ sẽ không làm ra chuyện như vậy thôi sao?

Dù cho người đưa ra phán đoán này có là Tả Trường Lộ đi chăng nữa, cũng sẽ không có ai chịu tin tưởng!

Nhưng nếu nói bọn họ tham gia vào âm mưu đó, Tả Trường Lộ lại cảm thấy không giống lắm.

Yêu Hoàng Đông Hoàng với tám đại Tổ Vu và Hồng Thủy, đều không giống hạng người sẽ tính kế sau lưng người khác, hơn nữa bọn họ cũng đã ký kết hiệp ước với nhà mình, nên thật sự đến bước không thể làm gì khác, họ phân phái một nhóm người hậu duệ tiến vào trong không gian Diệt Không Tháp của Tả Tiểu Đa...

Tả Trường Lộ trầm ngâm khoảng ba phút, nói: “Chia bốn sáu đi. Bốn phần là bọn họ đã tham dự vào, sáu phần, bọn họ không tham gia.”

Lý Thành Long nhìn chằm chằm bản đồ, chậm rãi gật đầu, nói: “Nếu vượt qua sáu phần, vậy thì có nghĩa là bọn họ không tham gia vào, hiện tại thời gian không đợi ai cả, chỉ đành liều một phen vậy!”

Lý Thành Long nói vô cùng quả quyết như chém đinh chặt sắt vậy.

Trong nháy mắt mọi chuyện được quyết định xong, chúng ta cứ làm theo hướng này đi.

Bốn vị đại soái và mấy vị đại năng tán thưởng vô cùng!

Quả quyết thế này, mới là yếu tố tiên quyết của một người chỉ huy chứ.

Dám cược!

Hắn đứng dậy, chỉ vào bản đồ, nói: “Các ngươi xem, sáu con đường này là Long Phượng Kỳ Lân, từ trên tầng mây vọt thẳng xuống, ta đoán mục tiêu của bọn họ là muốn đáp xuống giữa lục địa của chúng ta, ý đồ là muốn đánh chúng ta tan rã từ bên trong, lui lại một bước cũng có thể kết hợp với kẻ địch bên ngoài tạo thành thế trước sau giáp kích trong ứng ngoại hợp.

“Khả năng bay trên không của Long Phượng Kỳ Lân, có thể nói là một vũ khí rất có ích được sắp đặt nhắm vào Anh Hồn quan.”

“Hai con đường trong đó, một trái một phải, mục tiêu chính là Thượng Kinh, nhất định là vậy!”

“Mà hai con đường bên trái, có lẽ là thông qua biên giới Đạo Minh, tiến thẳng vào bên trong đại lục Tinh Hồn... với hai con đường tấn công Thượng Kinh, phối hợp lẫn nhau, cũng là hậu viện cho nhau.”

“Hai con đường vọt xuống từ trên không, rầm rộ như thế chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của chúng ta...”

“Lối hành quân này và lên kế hoạch tuyến đường, đều không tầm thường. Xem ra những tên này, trong lúc chúng ta cố gắng tu luyện thì bọn họ cũng không nhàn rỗi... theo tình hình trước mắt mà nói, phân bố chủ lực của chúng ta, gần như là bị tuyến đường tấn công của bọn họ hoàn mỹ hóa giải được hết cả.”

“Còn hai con đường tiến vào từ cánh bên, cánh nghiêng... điểm đến cuối cùng vẫn là âm thầm tiến vào Thượng Kinh.”

Bình Luận (0)
Comment