Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2652 - Chương 2650: Sắp Chiến! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2650: Sắp chiến! (2)

Ngay lúc này.

Vân Trung Hổ xông đến như cơn gió: “Yêu tộc với Vu tộc còn có Tây Phương giáo nổ ra đại chiến! Linh tộc cũng bị cuốn vào theo!”

Tả Trường Lộ ngây ra một lúc: “Nơi nổ ra chiến sự cách chỗ chúng ta bao xa?”

“Cách Nhân tộc Tinh Hồn rất xa, không ảnh hưởng gì đâu, nhưng mà rất gần đại lục Đạo Minh, chiến đấu gây ra động tỉnh không nhỏ đâu, chỉ sợ là sẽ tạo ra tổn thất nghiêm trọng, mấy nhà này điên hết cả rồi sao ấy, thế mà dám làm ra chuyện này, không sợ Nguyên Thủy Thánh Nhân tức giận, tìm bọn họ trút giận hay sao?”

“Lập tức phái các người di tản dân chúng của đại lục Đạo Minh, rút vào bên trong lãnh địa Tinh Hồn chúng ta!”

Tả Trường Lộ quả quyết ra lệnh!

Hiện tại cục diện hai đại lục sáp nhập lại đã định ra, dân chúng Đạo Minh cũng là dân của Tinh Hồn, phòng tuyến quá dài người lại ít sẽ dễ lộ ra khuynh hướng không thể giữ được lâu dài, mặc dù các vị có tu vi cao có thể mở ra lối tắt không gian, gấp rút tiếp viện, nhưng những người có được khả năng này dù sao cũng chỉ là số nhỏ, hơn nữa tài nguyên cũng đang khan hiếm!

Phòng tuyến dài hàng nghìn kilomet mà chỉ có mấy chục người có khả năng làm được điều đó thì có tác dụng gì chứ?

Đáng nói là phòng tuyến đại lục Đạo Minh xây dựng... m* nó chứ.

Cho nên vị trí cũ của đại lục Đạo Minh bị vứt bỏ, âu cũng là tất yếu khách quan.

“Được!”

Sau khi hiểu rõ, Lôi Đạo Nhân cũng không tiếp tục dông dài, dứt khoát đồng ý sau đó đứng dậy trở về truyền lệnh.

“Sư phụ... thế này là sao ạ, lẽ nào Đạo Minh muốn dời qua đây? Ta còn tưởng hôm nay hắn đến là muốn chiêu hàng nữa đó?” Vân Trung Hổ nói.

Không thể không nói, Vân Trung Hổ không hổ là đại đệ tử của Tả Trường Lộ, ngay cả suy nghĩ cũng giống nhau như đúc.

“Ừm, đúng như ngươi nghĩ.”

“Là do nhóm người Lão Tổ trở về sau đó lại rời đi hả?” Vân Trung Hổ cười khẩy: “Suy cho cùng, vẫn là những kẻ như chúng ta chống chịu tất cả.”

“Đám người Tổ tông kia vốn là như vậy...”

Tả Trường Lộ cười cười: “Nếu bọn họ quả thật nhẫn tâm đánh đến sống dở chết dở, thì năm đó đã đánh đã tay rồi, sao phải chờ đến hiện tại chứ? Dù Thanh Thiên kiếp có mở ra thì sao chứ, cũng không thể ngăn cản được bước chân của bọn họ được, tất nhiên là phải xu lợi tránh hại trước tiên rồi!”

“Hơn nữa, nếu các Thánh Nhân một mực đợi đến khi Thanh Thiên kết thúc, thì có lẽ bọn họ không thể rời đi được nữa...”

“Nếu đã vậy, còn trở về làm gì?”

“Nếu không trở về thì sao biết đây là cơ hội duy nhất để được tự do chứ?”

“Sư phụ nói phải.”

“Có điều khoảng thời gian này ngươi cần phải cẩn thận.”

“Sư phụ có ý gì?”

“Kẻ thù mạnh quá nhiều, khí vận của ngươi... không ổn định, ngươi quên Tiểu Đa đã căn dặn nhiều lần rồi sao.”

Điều này, Tả Tiểu Đa đã nhắc với Tả Trường Lộ rất nhiều lần.

Việc có liên quan đến nguy hiểm tính mạng Vân Trung Hổ, vẫn luôn là thanh đao sắc nhọn, treo trên đỉnh đầu.

“Khoảng thời gian này, gặp chuyện gì nhớ phải tìm Du Đông Thiên cùng nhau xử lý, xu lợi tránh hại cũng chưa hẳn là không tốt, về mặt này Đông Thiên giỏi hơn ngươi, mấy chuyện vu oan giá họa này, có ba người như ngươi cũng không qua được.”

“Vâng, đệ tử đã hiểu.”

Không bao lâu.

Đại địa âm ỉ rung động...

Mười phút trôi qua, Du Đông Thiên vội vã chạy vào.

“Đến rồi, ba tộc Long Phượng Kỳ Lân với A Tu La tộc và Ma Tộc chia ra năm hướng tấn công vào đại lục Tinh Hồn... Tổ Long đích thân ra tay, đánh bại Anh Hồn quan ở phía tây...”

“Cái gì!”

Mọi người đều đứng bật dậy, giật mình không thôi, hiện tại mọi người đều đang ở Bạch Sơn, Anh Hồn Quan chiếm vị trí quan trọng, sau khi tổ địa tụ lại, độ kiên cố của Anh Hùng Quan nhanh chóng tăng lên theo cấp số nhân, trừ phi là những vị đại năng có năng lực cực kỳ cao, không bị lay động, trong khoảng thời gian này vẫn luôn an ổn, trở thành điểm mù của chiến trường công kích.

“Thuộc về phe nào?”

“Lý quân sư đâu rồi! ?”

Tả Trường Lộ lập tức gọi Lý Thành Long.

Trong khoảng thời gian này, lúc không có gì làm bị Tả Trường Lộ phái đi chỉ huy liên quân, mặc dù đại lục Tinh Hồn không gặp phải tình trạng tấn công quy mô lớn, nhưng mà có Lý Thành Long ở trong tối chỉ huy quân đội, âm thầm làm được không ít chuyện.

Hơn nữa Lý Thành Long đã phân tích tổng hợp cục diện của chín đại lục, cân nhắc sáp nhập; hơn nữa sau khi đã phân tích tổng hợp kĩ càng mới đưa ra quyết định, cho nên không khỏi chính xác vô cùng.

Cái nhìn toàn cục như thế khiến cho bốn vị đại soái đều phải thở dài vì cảm thấy bản thân không bằng.

Dù sao thì vốn dĩ mỗi người đều quản lý một khu vực riêng, có thể cai quản khu vực của mình vô cùng chuẩn xác, nhưng phạm vi khu vực quản lý đột nhiên tăng vọt lên mấy trăm lần, thì quả thật hơi quá sức.

Hơn nữa đối với việc nhận biết sức chiến đấu cao cấp thế này, mắt nhìn của bốn vị đại soái đúng là không thể chuẩn bằng Lý Thành Long.

Cho nên tên này mặc dù không được chính thức bổ nhiệm, nhưng thực tế chức vụ tổng quân sư liên quân đã mặc định là hắn rồi.

Lúc vừa mới bắt đầu còn bị mấy vị đại soái hở một chút là đập sau gáy một phát cười gọi tiểu quỷ; tu vi của Lý quân sư ngày càng cao đến hiện tại thì đã có thể nghiền ép đại soái bốn phương...

Thế là bốn vị đại soái đều trở nên thành thật nghiêm túc hẳn lên. Không gọi hắn là tiểu quỷ nữa, rất nghiêm túc sửa miệng: Lý quân sư.

Lý Thành Long tiến vào ngồi xổm như con khỉ trước tấm bản đồ mười mấy mét, rơi vào trầm tư.

Tin tức chiến trận khắp nơi, lần lượt truyền về.

Tả Trường Lộ, cha con Cầm Ma Kiếm Quân Du Đông Thiên, bốn vị đại soái, Tả Tiểu Đa thống lĩnh đại đội Không Đủ, tất cả đều tập trung ở sảnh lớn; ai nấy đều vô cùng căng thẳng, lo lắng.

Tiền tuyến đã bắt đầu đánh rồi, mỗi phút mỗi giây đều có người ngã xuống, số người chết nhiều không kể xiết.

Sao có thể không nôn nóng cho được?

Nhưng cho dù có nôn nóng cỡ nào, thì cũng cần phải tỉ mỉ phân tích toàn cục, mới có thể đưa ra quyết định cụ thể.

Chiến tranh, không phải như trò chơi mà có thể nóng vội xông lên được, hành động một cách mù quáng sẽ không làm nên trò trống gì cả.

Nếu là ngày thường, nhìn thấy Lý quân sư ngồi chổng mông nhìn chằm chằm bản đồ như vậy, có lẽ cái mông đó đã bị đạp mấy cái rồi, nhưng mà hôm nay không ai dám làm như thế cả.

Bình Luận (0)
Comment