Trong lòng trống rỗng, sao mà không lo lắng cho được? !
Lôi Đạo Nhân bay ra khỏi đại điện, những người tu luyện của Đạo Minh, đều ngẩng đầu lên, mặt tràn đầy hy vọng, hy vọng cho bọn họ một lời giải thích, dù sao những tiên phủ kia biến mất, bọn họ cũng cảm nhận được.
Dưới núi, càng có nhiều người hơn, chật như nêm cối...
Hắn có thể thấy, trên mặt mỗi người, đều ôm theo hy vọng, đều có chờ mong.
Chiến đấu, chiến thắng, sống tiếp.
Khoen mắt Lôi Đạo Nhân đột nhiên ẩm ướt.
“Ta đi tìm Lão Tả, thương lượng chuyện liên minh đại lục.”
Lôi Đạo Nhân đột nhiên cảm thấy bản thân lại tràn đầy sức lực, khẽ nói: “Hiện tại, hai đại lục, nhất định phải sáp nhập lại.”
“Nhiều năm nay người của Đạo Minh luôn ở thế chủ đạo, đột nhiên nói muốn dung nhập vào... ta lo sẽ có người, không thích ứng được...”
Vũ Đạo Nhân thở dài.
Hắn đương nhiên biết rõ, chuyện liên minh mà Lôi Đạo Nhân nói, thậm chí là sáp nhập lại, chẳng qua cũng chỉ là ngụy trang mà thôi, ý nghĩa thật sự chính là đầu hàng, tìm kiếm chỗ dựa.
“Ai không thích ứng được thì chỉ có thể bị xã hội vùi dập, chịu đựng được thì có hy vọng sống tiếp, còn nếu không chịu được...”
Lôi Đạo Nhân bình thản nói: “Tình hình hiện tại đã không thể xoay chuyển nữa rồi, chết thì cũng chịu thôi. Đã cho các ngươi lối thoát, bản thân không biết tự nắm bắt thì cũng không liên quan gì đến người khác cả.”
Đối với thăm viếng lần này của Lôi Đạo Nhân, Tả Trường Lộ vô cùng bất ngờ.
Tròng mắt cũng sắp rớt ra ngoài.
Lúc trước Tả Trường Lộ nghe nói vị này còn đang ra sức chiến đấu, bận đến sứt đầu mẻ trán, sao giờ lại đến đây?
Dù sao, lập trường hai bên và mối quan hệ đối nghịch ở tương lai không xa đã được vạch rõ từ sớm, mà bên phía đối phương còn có Thượng Cổ đại năng như Nguyên Thủy Thánh Nhân, Quảng Thành Tử, Xích Linh Tử, có thể nói trong trận đại chiến chư tộc lần này, bọn họ rất có khả năng sẽ trụ vững đến cuối cùng!
Ban đầu Tả Trường Lộ thậm chí còn hơi hâm mộ bọn họ.
Nghĩ như vậy, nên Tả Trường Lộ còn cho rằng lần này đối phương đến đây là muốn khuyên nhủ bản thân đầu hàng đó chứ?
Phải biết rằng Tả Tiểu Đa và Thông Thiên Thánh Nhân thậm chí là những vị cấp bậc cao của Tiệt giáo có mối quan hệ vô cùng thân thiết, Nguyên Thủy Thánh Nhân cũng từng giúp đỡ hắn, mà Đạo Minh mặc dù dựa trên sự kế thừa của Đạo giáo, đệ tử trong môn phái đa số là Nhân tộc, trong chư thiên các tộc, được coi như là có cùng nguồn gốc với Nhân tộc Tinh Hồn, nếu nói Đạo Minh có ý muốn tiếp nhận Nhân tộc Tinh Hồn đầu hàng, thì cũng không phải là chuyện quá khó tin hay vô căn cứ!
Năm đó khi ba tộc bắt đầu khai chiến, Nhân tộc Tinh Hồn gần như là phụ thuộc vào Đạo Minh, nếu không phải do Tả Trường Lộ và Du Tinh Thần quật dậy mạnh mẽ thì có lẽ Tinh Thần Nhân tộc đã hoàn toàn phụ thuộc vào Đạo Minh, hoặc là cả ba tộc đều bị Vu tộc thu về tay!
Nhưng sau khi nghe rõ nguyên do, Tả Trường Lộ hoàn toàn chết lặng, bởi vì hắn nhận ra được ý đồ Lôi Đạo Nhân đến đây hoàn toàn... tương phản với dự đoán của chính mình, không phải đến chiêu hàng, mà là đến đầu hàng? !
Thế giới này, thế đạo này, điên hết cả rồi sao?
Nhân gian, thật không đáng mà!
“Các ngươi... lại bị vứt bỏ rồi?” Tả Trường Lộ cảm giác tam quan của bản thân vừa chịu đả kích.
“Gì mà ‘lại’ chứ? Gì mà ‘lại’ hả?”
Vốn dĩ Lôi Đạo Nhân đã buồn phiền muốn chết, hiện tại lại bị thêm một đòn chí mạng, buồn bực nói: “Rõ ràng đây là lần đầu tiên bọn ta bị vứt bỏ!”
“Ha ha...”
Tả Trường Lộ cười một tràng, thức thời đổi chủ đề.
Vấn đề này không thể nói tiếp được nữa, ha ha, lướt qua thôi, ai mà tinh tế được như mình cơ chứ.
Cũng hết cách, người nhà họ Tả đều tự cảm thấy bản thân mình tinh tế như vậy đấy, Tả Tiểu Đa cũng vậy, cha của Tả Tiểu Đa cũng thế.
“Tình cảnh hiện tại, hai đại lục sáp nhập lại cũng không phải không được, chẳng qua là theo tình hình bây giờ mà nói, cứ cho là hai đại lục sáp nhập lại đi, vậy thì cũng chưa chắc có thể thay đổi được gì.”
Tả Trường Lộ không nói rõ.
Nhưng Lôi Đạo Nhân có thể hiểu được ý của hắn: nhóm người cao thủ trong cao thủ của các ngươi đều đã đi cả rồi, dù có sáp nhập lại, thì còn có thể làm gì chứ?
Không nói cái khác, năm vật liệu này là thứ tốt nhất mà các ngươi có thể lấy ra được đúng không...
Hiện tại bọn ta đã không cần nữa!
Lôi Đạo Nhân cảm thấy chua xót vô cùng.
Nhưng hắn không thể không thừa nhận, đó là sự thật mà cũng là hiện thực.
Lần này đến đây, hắn mới phát hiện ra, vốn dĩ thấp hơn mình một khoảng cách rất lớn, Du Đông Thiên và Vân Trung Hổ mà mình vốn không coi trọng chẳng những đã đuổi kịp mà còn bỏ xa mình.
Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình thì đã mạnh đến mức bản thân mình cũng không dám nghĩ đến, chỉ có thể ngước nhìn mà thôi.
Tu vi của bản thân, hiện tại quả thật là...
“Vậy ý của Tả huynh là?”
“Chuyện đã rõ mồn một trước mắt, trước kia Nhân tộc Tinh Hồn đã nhận được sự bảo vệ của Đạo Minh, Nhân tộc Tinh Hồn xin ghi tạc vào lòng, nhưng tình nghĩa thì tình nghĩa, tình hình hiện tại cần phải suy xét kỹ càng... ý của ta là sáp nhập thì không thể chỉ có trên danh nghĩa... đâu là chủ đâu là thứ cần phải rõ ràng.”
Tả Trường Lộ nói: “Nếu lần này nhập nhằng không rõ, sau này khi chỉ huy ắt sẽ gây ra hỗn loạn, nếu sáp nhập như vậy, chi bằng không sáp nhập cho rồi.”
Lôi Đạo Nhân chậm rãi gật đầu.
Lý do Tả Trường Lộ đưa ra rất thuyết phục, nhưng mà dã tâm muốn trực tiếp chiếm đoạt đại lục Đạo Minh cũng chẳng thèm che giấu.
Các ngươi đến, có thể, nhưng mọi chuyện sau này, đều phải do ta quyết định!
Các ngươi đến là để tìm che chở, tìm chỗ dựa chứ không phải tìm người hợp tác.
Nói cách khác, từ giờ phút này trở đi, các ngươi phải chấp nhận việc bị lãnh đạo và quản chế chung với bọn ta!
Những lời này, đều không cần phải nói rõ ra, lòng lang dạ sói, đều lộ cả.
Nhưng nghĩ đến trăm triệu ánh mắt đầy khát vọng... những con người vô tội ấy...
Sắc mặt Lôi Đạo Nhân như đã già đi mấy vạn tuổi: “Được.”
Rõ ràng trước khi đến bản thân đã làm đầy đủ công tác chuẩn bị, lòng đầy quyết tâm, nhưng lúc này khi thật sự nghe thấy, chính miệng mình đồng ý, vẫn cảm thấy khó chịu vô cùng!