Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2655 - Chương 2653: Keng! Keng! Keng!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2653: Keng! Keng! Keng!

Vừa nghĩ đến đây, Tần Phương Dương xoay người xé rách không gian, nhanh chóng tăng tốc rời đi.

Thành Thượng Kinh!

Đầu tiên là đại lục Tinh Hồn, số người ở lại có vẻ vào khoảng hai trăm triệu người.

Là một thành phố đồ sộ nhất nhân loại Tinh Hồn, từ trước đến giờ lực lượng thủ vệ luôn cực kỳ hùng hậu.

Nhất là màn bảo hộ thành Thượng Kinh, được mấy người Tả Trường Lộ tự tay gia cố nhiều lần.

Có thể xưng là kiên cố vô cùng!

Vào đợt Ma tộc tiến đánh trước, với uy thế toàn bộ đại lục, không cần ngó ngàng đến va chạm dữ dội bên ngoài, số nhà cửa trong thành Thượng Kinh bị đổ sập thuộc vào số ít nhất toàn bộ thế giới.

Bên trong không chỉ có hoàng thất mà càng quan trọng hơn là gần như tất cả gia quyến của các lãnh đạo cấp cao đều tập trung ở trong kinh thành. Thứ nhất an toàn, thứ hai dễ quản lý, thứ ba là ở nơi này có rất nhiều cơ hội, thứ tư cũng là vì để cao tầng yên tâm…

Mặc dù cuộc chiến quy mô chủng tộc thế này cực kỳ ít ai làm phản, nhưng vặn dặm luôn có một.

Từ các loại nguyên nhân dẫn đến việc thành Thượng Kinh trở thành trung tâm chính trị và đương nhiên cũng biến thành trung tâm kinh tế tài chính, trung tâm tập trung dân số và người lưu trú…

Dưới sự liều mạng của Tần Phương Dương, chỉ là sau mấy lần xé không gian dù chưa đến được mục tiêu nhưng cũng biết được chuyện gì đang xảy ra.

Binh phong nổi lên khắp nơi!

Mục tiêu… thẳng tiến về Thượng Kinh!

Thượng Kinh gặp nguy!

Hơn nữa, các Anh Hồn Quan cấm không ở bốn phương tám hướng đã bị phá hỏng không ít!

Tần Phương Dương không chút do dự, lập tức chuyển hướng.

Khoảng cách đến Thượng Kinh càng gần, Tần Phương Dương càng cảm nhận được cảm giác áp bách càng ngày càng cường đại!

Đó là áp lực to lớn do vô số cường giả Hỗn Nguyên Đại La tập trung ở một nơi!

Nó mang đến cho Tần Phương Dương cảm giác như thế bầu trời phía trước đã hoàn toàn sụp đổ vậy.

Tần Phương Dương vừa chạy vừa tuyệt vọng, thậm chí còn có cảm giác như đang tiến từng bước một vào Quỷ Môn Quan.

“Rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ đã tới vậy? Bao nhiêu Đại La vậy chứ?”

“Bây giờ mấy người khác chắc chắn không đuổi theo kịp… nói cách khác là mình phải đâm đầu chấp hết à?”

“Vậy mình chạy từng bước một về phía trước chính là vội đi chịu chết rồi.”

Trong lòng Tần Phương Dương vô cùng bi thương, dường như còn có cảm giác khá oanh liệt.

Chuyện này thật sự không phải nói là trong thành Thương Kinh không có cao thủ, tất nhiên có cao thủ, nhưng cao thủ cấp bậc đỉnh cao chân chính, cao thủ Đại La thì thật sự không có một ai!

Vào thời khắc diễn ra cuộc chiến sinh tử này, cao thủ đỉnh phong sao có thể trốn ở hậu phương cho được?

Đến cả mấy vị cao thủ phục vụ cho hoàng thất đều đã cảm nhận được việc xảy ra ở tiền tuyết từ lâu.

Vì vậy Tần Phương Dương hiểu rất rõ, chiến trường này, chỉ cần mình đến thì mình chính là cao thủ đỉnh phong duy nhất!

Nói ra lời này nghe rất là ghê gớm.

Nhưng ngẫm lại bản thân, một mình đối mặt với mấy vạn người phe người ta…

Tần Phương Dương có to gan hơn nữa cũng cảm thấy chân hơi run rẩy.

Hắn không lo bản thân không ngăn cản được, cũng không lo mình có thắng hay không… bởi vì hắn hiểu rất rõ rằng: vốn dĩ đó là chuyện không thể nào!

Nhưng điều hắn lo lắng là sau khi mình hy sinh, nếu như đám người Ngự Tọa vẫn chưa kịp đến, vậy thành Thượng Kinh biết phải sao làm đây?

Trăm tỷ dân chúng đại lục Tinh Hồn phải làm sao đây?

Tần Phương Dương cảm giác như có một cơn gió lạnh ập thẳng vào mặt hắn từ phía đối diện, hai mắt hiện rõ vẻ kiên định.

Dưới chân cũng càng lúc càng gấp rút.

“Biết rõ lần này là chịu chết, vậy mà phải chạy càng lúc càng nhanh…”

Tần Phương Dương tự giễu một câu: “Mình cmn đúng là nhân tài mà…”

“Còn cách nào khác nữa đâu… trong lúc ngăn cản kẻ địch, còn có thể kéo dài thêm chút thời gian nữa?”

Chớp mắt đã chạy tới thành Thượng Kinh.

Sau đó vẻ mặt Tần Phương Dương có hơi cứng đờ.

Hóa ra không phải tứ lộ địch nhân mà là lục lộ!

Mình tính thiếu mất hai “lộ” !

Nhưng may là trong lục lộ địch nhân này thiếu mất một, vẫn chưa đuổi kịp tới Thượng Kinh!

Mặc dù khoảng cách chỉ còn vài trăm dặm!

Nhưng dù sao vẫn là chưa đến.

Sáu nhánh tấn công này, mỗi một nhánh tiến vào Anh Hồn Quan đều không dưới ba mươi người!

Chỉ là cao thủ đỉnh phong thì có thể vòng qua được, nếu muốn phần lớn toàn bộ quân đội vượt qua thì không thể nào. Vì vậy, bọn họ nhất định phải phá tan những Anh Hồn Quan kia!

Như vậy mới có thể giúp đại bộ đội tiến quân thần tốc!

Mà đại lục Tinh Hồn, mưa sao băng nghìn vạn năm này, tạo nên một loại hiện tượng tụ cư kỳ lạ: Vùng ngoại ô hoàn toàn không một bóng người!

Tất cả nhân loại đều tập trung bên trong thành phố lớn!

Nên thương vong của nhân loại, số thương vong của cư dân bình thường gần như không có!

Nhưng sáu nhánh tiến công dù sao cũng đã tới!

Tần Phương Dương hét to một tiếng dài, bay đến bên trên màn bảo hộ thành Thượng Kinh!

Hắn chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy cảm xúc oanh liệt!

Vô cùng xúc động!

Hắn hiểu được, đã có một trăm tám mươi vạn đồng bào, thân tử đạo tiêu!

Một tòa Anh Hồn Quan được phân cho một vạn quân lính bình thường trông giữ, mà những kẻ địch này đã tiến quân thần tốc sắp chạm đến Thượng Kinh, nói cách khác… sáu hướng tiến công kia có ít nhất một trăm tám mươi tướng sĩ canh giữ bên trong Anh Hồn Quan, thấp nhất một trăm tám mươi vạn thiết huyết dũng sĩ, tất nhiên đã hy sinh toàn bộ!

Nếu không, bọn họ đã không thể nào vượt qua được!

“Một trăm tám mươi vạn anh linh!”

Tần Phương Dương ngước mặt lên trời than thở: “Một trăm tám mươi vạn nam nhi tốt! …”

Trong thành Thượng Kinh, cảnh báo đã nổi lên khắp nơi!

Vô số người lập tức muốn bay lên.

Tần Phương Dương đứng trên không trung, quát lên chói tai: “Nhanh chóng gia cố màn bảo hộ! Kẻ địch quá cường đại! Dùng hết mọi cách, không tiếc giá nào, gia cố màn bảo hộ!”

“Phải gia cố dù có phải trả giá bằng sinh mạng, bằng linh hồn! Với nhóm địch thủ này, các người hoàn toàn không phải là đối thủ! Dùng hết mọi cách gia cố màn bảo hộ chính là biện pháp duy nhất hiện giờ để kéo dài thời gian!”

“Kéo dài thêm một giây, chính là một giây chờ đợi Ngự Tọa quay về!”

Bình Luận (0)
Comment