Thanh Long gào thét vọt đến.
Thanh Long Thất Tinh cười to: “Ngươi không phải là đại ca của bọn ta!”
“Cảm ơn ngươi!”
“Ngươi không bôi nhọ Thanh Long Thánh Kiếm!”
“Nhưng lần này, chúng ta phải đoàn tụ cùng đại ca!”
Thanh Long Thất Tinh, dưới tốc độ cực hạn này vậy mà lại có thể tăng tốc lần nữa, rõ ràng là thiêu cháy cả linh hồn để lao đến!
Thanh Long hình như đã vượt qua khỏi tốc độ cực hạn!
Đây là… thần tốc!
Thất Tinh hợp thành một đạt đến tốc độ thần tốc, đâm thẳng vào Thí Thần Thương!
Bọn ta hiểu rõ ngươi muốn làm gì, ngươi muốn thành toàn đoạn đường cuối cùng của bọn ta. Tấm lòng bọn ta xin nhận, bọn ta biết ơn, vui mừng, nhưng bọn ta không cần.
Cho dù có chết, cũng là vì bọn ta đi tìm đại ca của bọn ta, việc này không liên quan đến ngươi!
Trách nhiệm của ngươi là để đại ca được tiếp tục truyền thừa, chúng ta có thể chết nhưng ngươi thì không thể!
Bọn ta không còn gì luyến tiếc, cam tâm chịu chết!
Ngươi còn phải giữ Thanh Long Thánh Kiếm sống tiếp!
Uỳnh!
Uy năng vô song từ Thanh Long Thất Tinh như sấm vang chớp giật, mạnh mẽ đâm vào Thí Thần Thương. Cũng vào lúc đó, trút công kích cực đoan của bản thân, triển khai đòn công kích cực đoan cuối cùng trước khi bỏ mạng của mình vào Thí Thần Thương!
Bảy người mặc kệ phong mang vô song của Thí Thần Thương đâm xuyên qua cơ thể bản thân, xiên bảy người bọn họ thành xiên mứt, họ vẫn bật cười to…
“Xong rồi, đi tìm đại ca thôi!”
“Grào!”
Ầm vang một tiếng, bảy người lần lượt tự bạo cùng nhau, biến tất cả sinh mệnh, nguyên khí và linh hồn, tất thảy mọi thứ, tất cả quy kết vào trong trận tự bạo này!
Dưới vụ nổ cực đoan dữ dội chưa từng có, trực tiếp mở ra một khu vực không người rộng lớn ngay trong chiến trường!
Cũng vì vậy mà cuộc chiến bị ngắt ngang!
Một đám mây hình nấm khổng lồ bốc thẳng lên trời!
Vù!
Thí Thần Thương run rẩy, xoay lộn nhào gian nan quay về, cán thương vang lên ong ong, trông như một cái quạt gió đang xoay giữa không trung.
Mà cùng với đó, Long Vũ Sinh kiếm hóa Thanh Long ở gần đó cũng bị đợt xung kích tự bạo này hất bay ra ngoài.
May mà vào lúc Thanh Long Thất Tinh tự bạo đã sớm tính toán trước, sắp xếp tất cả lực đẩy ở hết phía này, không có bất kỳ lực xung kích vụ nổ nào. Vì vậy Long Vũ Sinh bị luồng sóng thỏi bay xa bảy nghìn mét, nhưng bản thân lại không bị thương!
Theo tiếng nổ chưa từng có này, chiến tuyến to lớn trải từ đông sang tây bị ngăn cách!
Thanh Long Thất Tinh đã hoàn toàn biến mất không còn lại gì.
Vạn Lý Tú thét lên chói tai chém chết Ma tộc trước mặt, vọt đến trước Long Vũ Sinh như điên, nói năng không mạch lạc, hỏi: “Ngươi sao rồi? Có bị làm sao không?”
“Ta không sao! Không sao…”
Long Vũ Sinh tung người đứng dậy, hít vào một hơi thật sâu: “Thanh Long Thất Tinh, đi rồi…”
“Bọn họ cầu nhân đắc nhân, mỉm cười nơi U Minh, đừng buồn đau quá.”
Tả Trường Lộ bay đến, kiểm tra Long Vũ Sinh, thở phào, nói: “Đây là chiến trường! Đâu đâu cũng là hy sinh, có cảm khái, đợi đến khi cuộc chiến kết thúc rồi nói! Việc bây giờ phải làm chỉ có giết địch!”
Lời còn chưa dứt đã cầm đao xông lên trước.
Ánh đao hào hùng lại lấp lóe lần nữa, giăng rộng khắp nơi, đánh địch tan tác.
Ở nơi xa, bóng dáng to lớn của Ma Tổ, bất ngờ xuất hiện.
Tiện tay vung một cái, Thí Thần Thương còn đang run rẩy rên rỉ giữa không trung vội bay về, rơi vào trong lòng bàn tay hắn. Nó vẫn kêu lên ong ong, dường như đang kể lể sự uất ức của mình.
Lần này Thí Thần Thương hứng trọn Thất Tinh tự bạo, dù Thí Thần Thương có là linh bảo Tiên Thiên chí cực nhưng cũng phải chịu trọng thương, bị thương nặng chưa từng có!
Thanh Long Thất Tinh là ai chứ?
Bảy vị Hỗn Nguyên đỉnh phong, thậm chí trong đó còn có cao thủ Đại La sơ giai đỉnh phong, tụ họp lại với nhau, thiêu cháy tất cả mệnh nguyên, chân nguyên, linh hồn, còn cùng nhau tự bạo ngay trên thân bản thể Thí Thần Thương!
Có thể nói đó là cách tự bạo cực đoan nhất, mà còn ở khoảng cách gần nhất, hoàn toàn không có chỗ để lẩn tránh mà chịu hết tự bạo cực đoan!
Trải nghiệm tàn khốc thế này.
Dù là Thí Thần Thương có kiếp sống chìm trong giết chóc cũng mới lần đầu gặp phải!
Trong tay Ma Tổ khói đen mờ mịt, rót ma khí tinh thuần vô biên vào trong Thí Thần Thương, trợ giúp khôi phục.
Hắn cười lạnh, vừa sải bước đã đến trước mặt Tả Trường Lộ, đâm một nhát!
“Chịu chết đi!”
Tả Trường Lộ không nói một lời, dùng đao chắn đòn!
Đây là lần thứ hai hai người giao chiến, ngày ấy đại lục Ma tộc lớn mạnh tấn công tam đại lục, tam đại lục vạch ra kế hoạch, vận sức chờ phát động, hữu tâm mưu tính vô tâm làm trọng thương đại quân Ma tộc. Nhưng vì Ma Tổ ngang nhiên ra tay, một nhát thương đã làm trọng thương đệ nhất cao thủ đại lục Tinh Hồn - Tả Trường Lộ.
Thậm chí Tuần Thiên đao cũng vì nhát thương đó mà hỏng. Ở lần giao thủ thứ hai này, xem như Tả Trường Lộ có tiến nhanh về tu vi đi nữa và khác xa trước đây nhưng đối đầu với Ma Tổ tàn bạo cấp bậc Thái Cổ, liệu có thể đánh nhau chính diện không?
E sợ chồng khó lòng chống đỡ, ngay sau đó Ngô Vũ Đình cầm kiếm vọt đến, Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú chia nhau hai bên, Long Kiếm nguyệt phách, đứng thẳng sâm nghiêm, bốn người liên thủ, đại chiến Ma Tổ!
Tuy Thí Thần Thương được ma khí to lớn chữa lành nhưng không thể hồi phục được như ban đầu, tuyệt không thể giúp chiến lực Ma Tổ La Hầu lấy ít đánh nhiều.
Năm người đại chiến, nhất thời khiến cả một khoảng không gian đều ào ào vỡ vụn.
Ma Tổ La Hầu kinh ngạc vô cùng!
Bốn con sâu cái kiến này vậy mà có thể chống cự được Ma Tổ vĩ đại!
Thí Thần Thương gia tăng thêm mấy phần sức mạnh, không tránh được phải ép ra bản lĩnh thật sự.
Ầm ầm ầm…
Không gian vang lên tiếng vỡ vụn răng rắc, Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình tựa như hai trụ cột vững vàng, không cầu công lao, chỉ cầu vô tội, bảy thủ ba công. Dưới sự góp sức của Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú, Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình vẫn đứng vững trước Ma Tổ La Hầu!
…
Tả Tiểu Niệm dẫn theo Cao Xảo Nhi, Chân Phiêu Phiêu, Tiểu Tiểu và Chu Yểm, liên tục xé rách không gian, không bao lâu sau đã đến nội hải.
Cảnh tượng lọt vào tầm mắt, họ ngạc nhiên phát hiện A Tu La tộc đã công phá phòng tuyến nội hải.