Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2672 - Chương 2670: Đại Chiến Minh Hà

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2670: Đại chiến Minh Hà

Khi Tả Tiểu Đa đến nơi Tả Tiểu Niệm đang chiến đấu, thời gian đã chậm hơn dự kiến mười phút đúng.

Bởi vì nửa đường bắt gặp Vân Tiêu đưa bảo bối đến cho hắn.

Hai bình hồ lô.

Là Thủy hỏa hồ lô của Thông Thiên giáo chủ và Vạn Tượng hồ lô của Nguyên Thủy thánh nhân.

“Sư tôn dặn dò, đưa hai bình hồ lô này đến cho ngươi.”

Vân Tiêu thẳng thắn nói trắng ra: “Thủy Hỏa hồ lô lần trước đưa ngươi chỉ là hóa ảnh lưu hình của hồ lô, lần này là bản thể!”

Nàng nói xong là định đi ngay.

Tả Tiểu Đa vui mừng vô cùng, vội vàng nhận lấy hồ lô, bắt đầu xum xoe ngay: “Vân Tiêu tỷ tỷ, đã đến rồi, không bằng ta dẫn ngươi theo, chúng ta cùng đi xem náo nhiệt nhé… Không phải ngươi rất ghét Minh Hà lão tổ gì kia sao?”

Vân Tiêu trợn mắt.

Ta từng nói ta ghét Minh Hà khi nào?

Thằng nhóc này rõ ràng muốn kéo mình theo làm bảo vệ, hết lần này tới lần khác còn không chịu nợ nhân tình, lấy cái danh hão, ta dẫn ngươi đi xem náo nhiệt…

Lời như thế, chẳng phải là còn muốn ta cảm ơn hắn đấy sao?

Chẳng qua là đi một chuyến, cũng chưa chắc không thể.

Vừa đúng lúc bây giờ đang rảnh rỗi…

Dù sao đến lúc đó phải viễn hành tinh không cùng sư tôn, nhân quả hay không nhân quả gì đó, thật sự chẳng có gì hay để so đo. Nhưng nếu có thể giúp Tả Tiểu Đa, trái lại có thể trả lại một ít nhân quả trước, biểu hiện một chút lòng biết ơn của đệ tử Tiệt giáo.

Còn có thể để lại cho nhau một vài ký ức đáng giá.

Sau này, trong tinh không mờ mịt này, cũng có thể có rất nhiều chuyện để nhớ về, mỗi lần mỗi dư vị.

Sinh ra trên đời, chỉ có ký ức mới là dấu ấn vĩnh viễn thuộc về ngươi.

Vừa nghĩ đến đây, Vân Tiêu thẳng thắn đáp: “Được.”

Tả Tiểu Đa bất ngờ vô cùng.

Vân Tiêu trước mắt đã là cường giả cấp bậc Chuẩn Thánh đỉnh phong, đột nhiên có thêm trợ lực lớn mạnh thế này thì mình còn sợ gì nữa?

Không đúng, chắc hẳn phải là chẳng sợ gì cả, chuyện này cứ như có thêm ngọn núi to vững chãi rồi!

Thế là hắn vui vẻ lên đường cùng Vân Tiêu.

Đến khi đến ranh giới Huyết Hà, khi thấy đám người Tả Tiểu Niệm mặc dù bị nhốt nhưng đánh rất mãnh liệt, không tới nổi rơi xuống hạ phong.

Chỉ là, Vân Tiêu nhìn thấy Tả Tiểu Niệm sử dụng pháp bảo pháp môn như thế, thật sự phải nghẹn họng trăn trối!

Thật tình là từ trước tới nay nàng chưa từng nhìn thấy hành vi sử dụng pháp bảo xa xỉ như thế bao giờ!

Đó rõ ràng là dùng pháp bảo để ném loạn.

Một món pháp bảo ném ra, cứ thế dùng đến hao hết linh lực mới thu hồi về…

Nhìn thấy Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến kia nằm trong tay trái Tả Tiểu Niệm tận mấy chục cái, bên tay phải cũng mấy chục cái, đằng trước mất chục cái, đằng sau mấy chục cái nữa…

Có vẻ như sắp báo hỏng tới nơi rồi…

Coi như có là Linh Bảo thì cũng là hao tổn, sau mỗi lần sử dụng cũng phải cần thời gian dài nuôi dưỡng chân nguyên mới có thể dùng lại. Sử dụng như Tả Tiểu Niệm thế kia, Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến không được nuôi dưỡng trong mất trăm năm thì tuyệt đối không thể hồi phục nổi!

Mắt thấy uy năng của Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến đang dần không còn như lúc đầu nữa, Tả Tiểu Niệm mới nhớ đến việc lấy về. Tiếp đến ném một cái Cửu Đỉnh Đại Ấn ra, tiện tay tế lên không trung, đại sơn một cái tiếp một cái, đập xuống cứ như thể chẳng cần tiền, đập đến độ Huyết Hà dậy sóng vạn trượng!

Minh Hà lão tổ cũng đường đường là cự phách thượng cổ, trong một chốc một lát càng không dám giao chiến chính diện với Tả Tiểu Niệm, bị đánh đến mức phải trốn trốn tránh tránh… chỉ dám đi tìm Cao Xảo Nhi và Chân Phiêu Phiêu làm phiền…

Hắn đến đâu là Tả Tiểu Niệm lại đuổi theo tới đó…

Huyết Hà đại quân mấy trăm triệu người, vây kín cả tám phương, nhìn như Tả Tiểu Niệm bị đám người vây quanh lại chính giữa. Nhưng ít ra trước mắt không thể trở thành bất kỳ uy hiếp gì với Tả Tiểu Niệm.

Chỉ ít, với tình huống trước mắt mà nói, đừng nói là Tả Tiểu Đa đến chậm mười phút, tính ra có tới trễ thêm mấy tiếng đồng hồ nữa cũng chả sao…

Sau khi đến nơi, Vân Tiêu lập tức muốn ra tay, thật tình là nàng không thể nhắm mắt mặc kệ hành vi bại gia này của Tả Tiểu Niệm. Chờ sau khi trận ác chiến này kết thúc, phải dặn dò dạy bảo em gái nhỏ này cách dùng, kỹ năng công thủ của pháp bảo.

Tả Tiểu Đa vội vàng vọt vào giữa vòng chiến, chỉ mấy giây sau một cặp đại chùy đã đập xuống khu vực trung tâm. Hắn đứng tại chỗ, nở cụ cười bỡn cợt, sau đó vung tay lên… lập tức có một cánh cửa không gian đột nhiên hiện ra…

Cả đại quân ba mươi triệu người, chẳng qua chỉ mất mười giây đã đồng loạt xuất hiện, tham gia trận chiến!

Đây là tốc độ quỷ quái gì chứ!

Đây mới thật sự là chiến thuật khai hoa trung tâm chân chính!

Chỉ sau một khắc, Tả Tiểu Đa bắt đầu trắng trợn dùng Thiên Cơ Phê Lệnh trên người mình. Đồng thời hắn còn rải thêm kịch độc thu thập được trước đó của Chu Yểm, ném cứ như ném lựu đạn!

Sau đó hắn lại lấy ra Đại Địa Xuy Phong Cơ đã lâu không thấy, chẳng những hắn tự dùng mà còn phát cho mấy người tu vi cao nhất như Tả Tiểu Niệm mỗi người một cái!

Sau đó, hắn cứ tiếp tục ra thao tác cợt nhả theo đúng kiểu sinh mệnh chưa dứt thì chưa hết cợt nhả.

Rồi lại vung tay lên tiếp, liền tù tì sáu bình hồ lô cùng nhau xuất hiện trên tay!

Ban đầu thì có Tiểu Bạch A, Tiểu Tửu, mỗi người một cái Tam Thanh hồ lô từ ba vị Thánh nhân Thái Thanh, Ngọc Thanh và Thượng Thanh. Còn có Hoàng hồ lô của Trảm Tiên Phi Đao, Lục Đại Tiên Thiên hồ lô, đầu tiên Trần Hoàn hiện lâm, mở hàng trước.

“Chúng tiểu nhân, tất cả đều quăng hết cho ta, mạnh tay vào!”

Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu cùng hô hào, hừng hực khí thế phóng ra ngoài đầu tiên.

Cái hoạt động kiểu này nè, bọn hắn đã làm nhiều rồi, đã quen tay hay việc từ lâu!

Sau đó Tả đại thiếu tay trái một quả hồ lô, tay phải một quả hồ lô, nhảy lên không trung, nghiêm giọng quát to: “Minh Hà! Ta gọi ngươi một tiếng, ngươi dám trả lời không?”

Minh Hà im lặng không đáp.

Mẹ nó, ông đây chẳng có ngu nhá.

Ngươi gọi như thế, chắc chắn có âm mưu!

Ta không thèm trả lời đấy!

Nhưng, đột nhiên hắn có cảm giác hình như mình bắt đầu có chỗ nào đó không bình thường, ừm, sao nguyên thần của mình tự dưng bị định trụ rồi?

Ta cũng đâu có trả lời, tại sao lại trúng chiêu chứ?

Bình Luận (0)
Comment