Tả Tiểu Đa tìm hơn nửa ngày, cũng không hề phát hiện hai thanh kiếm Nguyên Đồ và A Tị.
“Minh Hà chưa chết, chắc chắn đã thu về rồi. Muốn triệt để tiêu diệt Tu La, bắt buộc phải đi đến Huyết Hà dưới lòng đất mới được.”
Vân Tiêu nhắc nhở.
Tả Tiểu Đa có hơi thất vọng, chẳng qua ngay lập tức phản ứng lại: “Vẫn còn một kẻ địch Bát Lộ khác, chúng ta bắt buộc phải đuổi đến tăng thêm chi viện, áp lực kia ắt hẳn đều rất nặng.”
“Nhưng nguy hiểm nhất ắt hẳn là bên phía của cha mẹ, cha mẹ đánh với Ma tộc rồi.” Tả Tiểu Niệm tràn đầy lo lắng.
“Như vậy...”
Tả Tiểu Đa lập tức hạ lệnh toàn quân tập kết: “Chị Vân Tiêu, chị với Tiểu Niệm đến bên chỗ của cha mẹ ta... ta thu thập người xong sẽ đến Thượng Kinh, chúng ta chia làm hai đường.”
“Được.”
Vân Tiêu sảng khoái đáp ứng.
Khoảng thời gian này vừa vặn dạy cho Tả Tiểu Niệm cách sử dụng pháp bảo luôn.
Dĩ nhiên Cao Xảo Nhi và Chân Phiêu Phiêu vẫn đi cùng với Tả Tiểu Niệm, Tiểu Tiểu cũng đi theo cùng.
Vì để đảm bảo, Tả Tiểu Đa giao Hồ Lô Trảm Tiên cho Tả Tiểu Niệm: “Để chị Vân Tiêu dạy nàng cách dùng như nào....”
Sau đó gấp gáp đuổi Tả Tiểu Niệm.
“Mau đi... đi trợ giúp cha mẹ đi.”
Còn về Yên Thập Tứ, đối phó với Ma tộc, Tả Tiểu Đa dĩ nhiên không thể để nó đi, cái khác không nói, nhưng bản thể của Thí Thần Thương đang ở bên đó đấy.
Lỡ may Yên Thập Tứ bị phản phệ...
Vậy nên bản thân vẫn cứ mang theo đến Thượng Kinh đi thôi.
Sau khi nhóm người Tả Tiểu Niệm rời khỏi vài phút, toàn bộ đại quân cũng đã tiến vào Diệt Không Tháp.
Tả Tiểu Đa phi thân bay lên cực nhanh, xé rách không gian để đi.
Hắn vẫn luôn cảm thấy có hơi không yên lòng, đây chính là cảm giác sắp xảy ra chuyện lớn, trong lòng cứ mãi thấp thỏm.
Chẳng qua nghĩ tới trước khi xuất phát xem qua tướng mạo của mọi người, phần lớn đều không có chuyện gì cả... cùng với lúc hắn hơi hơi yên tâm, cũng có xíu lo lắng.
Quẻ tượng vốn là kiếp nạn Vân Trung Hổ chính là ở lần này... không biết... hiện tại như thế nào rồi?
Thượng Kinh!
Lý Thành Long cẩn thận bày ra kế hoạch, Du Tinh Thần có hẹn nói chuyện với Tổ Long, Thủy Phượng, nghĩ ra kế hoạch quyết chiến, đề nghị quyết chiến ở Tuyệt Mệnh Nhai, không cần phải gây ra thiệt hại cho thành Thượng Kinh.
Nhưng mà Tổ Long và Thủy Phượng lại từ chối: Dựa vào cái gì mà bọn ta phải nghe ý kiến của các ngươi?
Gây thiệt hại đến thành Thượng Kinh hay không, chỉ có các ngươi nói thì không tính, mà phải do ba tộc bọn ta định đoạt!
Nhìn thấy ánh mắt châm biếm của Tổ Long, Thủy Phượng, Du Tinh Thần tức đến mức thở hổn hển như muốn nổ tung.
Ngay lúc này Lý Thành Long lại xuất hiện mỉm cười nói vài câu.
“Nếu như các người thắng thì cả đại lục đều sẽ là của các ngươi! Cần gì phải phá hỏng cả Thượng Kinh chứ?”
“Nếu như các ngươi thất bại, dựa vào sự kiêu ngạo của Tam tộc Thần Thượng Cổ các ngươi còn phải dùng những người dân bình thường tuẫn táng theo các ngươi sao?”
“Sao vậy, Tam tộc Thượng Cổ tung hoành không hề có đối thủ đã không còn tự tin nữa sao? Các ngươi không có tự tin đánh thắng à?”
Lý Thành Long dùng giọng điệu châm biếm nói: “Cho nên, ngay cả yêu cầu quyết chính bình thường nhất mà cũng không dám đồng ý?”
Hắn liền cười lớn: “Nếu như Long Phượng Kỳ Lân phải dựa vào hai trăm triệu người dân Thượng Kinh áp chế bọn ta mới có can đảm đấu trận này, vậy thì dân chúng Thượng Kinh ta sao lại ngại chết chứ? Giống như ngươi mong muốn thì thế nào?”
Giống như ban nãy, Du Tinh Thần chịu không được sự châm biếm của Long Phượng Kỳ Lân vậy.
Hiện tại Long Phượng Kỳ Lân cũng sắp nổ tung trước sự châm biếm của Lý Thành Long rồi!
“Thả rắm!”
Tổ Long, Thủy Phượng và Tổ Kỳ Lân cùng lúc mở miệng mắng chửi.
Lý Thành Long lớn tiếng nói: “Không sai, những gì các ngươi thấy rất chính xác. Mục tiêu của bọn ta là bảo vệ toàn bộ thành Thượng Kinh này! Hiện tại chỉ xem các ngươi có dám đến bên kia quyết chiến hay không!”
“Nếu như không dám thì bọn ta cũng không phải không chịu ở đây, người dân Tinh Hồn của bọn ta cũng không sợ phải hy sinh!”
Giọng nói của Lý Thành Long vang vọng truyền khắp gần xa.
Bên dưới, trong thành Thượng Kinh truyền ra âm thanh như núi kêu biển gào: “Đánh ngay tại đây cũng được, bọn ta không sợ chết!”
“Bọn ta không sợ chết!”
“Bọn ta cũng muốn xem Long Phượng Kỳ Lân rơi xuống từ không trung! Báo thù cho các anh hùng!”
“Bọn ta không sợ!”
Từng trận gầm vang xông thẳng lên trời cao.
Dân chúng Thượng Kinh dường như hét ra nỗi lòng của bọn họ.
Phía trên, vô số các tướng sĩ Tinh Hồn chỉ cảm thấy trái tim kích động đập dữ dội, máu huyết dâng trào cả người như sắp nổ tung.
“Các ngươi có dám hay không?”
Tổ Long, Thủy Phượng, Tổ Kỳ Lân kiêu ngạo tức giận, hừ lạnh một cái: “Biết rõ mục đích của các ngươi là bảo vệ cả thành này mà cố ý khích tướng, nhưng Tam tộc Long Phượng bọn ta có gì phải sợ hãi chứ!”
“Mục đích ban đầu của bọn ta chính là tiêu diệt chủ lực của Tinh Hồn các ngươi, mục tiêu là Thượng Kinh, nhưng mà đó cũng chỉ là một thủ đoạn mà thôi. Hiện tại, nếu chủ lực đã ở ngay trước mắt, tính mạng nhỏ nhoi như con kiến thì bọn ta phải quan tâm gì nữa chứ?”
“Quyết chiến thì quyết chiến! Như các ngươi mong muốn, Tam tộc Thần Thượng Cổ có gì phải sợ?”
Lời nói này vừa kiêu căng vừa có đầy đủ sức mạnh, ngay lập tức khiến cho đội ngũ Tam tộc trở nên hăng hái, tung hô hét lên.
“Nếu đã vậy thì.... mời!”
Lý Thành Long vừa hạ lệnh, đội quân xung quanh Nhân tộc Tinh Hồn ngay ngắn tản ra.
Hoàn toàn không bố trí Thành Thượng Kinh bên dưới ở lại trước mặt Tam tộc Long Phượng Kỳ Lân.
Rõ ràng rồi, bọn ta tin các ngươi.
Không biết Tam tộc Long Phượng Kỳ Lân các ngươi có đáng nhận được sự tin tưởng của bọn ta hay không?
“Đi!”
Dựa vào tính cách kiêu ngạo của Tam tộc Thượng Cổ đương nhiên sẽ không thèm liếc nhìn thành Thượng Kinh dù chỉ một cái, phát tay ra lệnh đội quân hành động.
Long tộc hành động trước.
Dưới sự dẫn dắt của mấy vạn Long tộc huyết thuần, cả đến quân đội Á Long xông lên như thủy triều, Long Quy, Long Ngư, Giao Long, Long Sư, Long Tượng, lại còn có Long Nhân...
Long tính vốn dâm, khụ cái này mọi người đều hiểu không cần giải thích.