“Chuyện gì?” Sắc mặt Thông Thiên không tốt tí nào.
Hai tên này một người nói nhiều, một người nói ít, nhưng bản chất lại như nhau, Thông Thiên Giáo Chủ tự cảm thấy chơi đùa lòng người nhất định không bằng hai tên này.
“Có một chuyện tốt lớn, tạo hóa lớn, cần phải bàn bạc với sư huynh.”
“Chuyện gì, trực tiếp nói.”
Lời nói của Thông Thiên ngày càng không khách sáo.
“Nhìn đạo huynh, đây là muốn... Rời khỏi thế gian này? Cả Tiệt giáo, đã chuẩn bị đầy đủ rồi sao?”
Chuẩn Đề nở nụ cười hiền lành.
“Liên quan gì đến ngươi?”
Thông Thiên vẫn không chút khách sáo, nói.
“Đương nhiên không liên quan, nhưng mà chuyến đi này của đạo huynh chỉ có đường trước mặt đi được, đường quay lại mịt mờ. Xin hỏi nhân quả này, đã cắt đứt rồi sao?”
“Không phiền ngươi lo lắng, đương nhiên đã cắt đứt sạch sẽ rồi.”
“Tục ngữ nói rất hay, ăn cám trả vàng...”
“Rốt cuộc ngươi muốn nói gì? Mau nói, nói giống như chỉ có mình ta muốn đi ấy. Mà các ngươi thì muốn vớt vát thêm tí trước lúc đi, nếu không đến chỗ ta làm gì?”
“Đạo huynh quả là người tinh mắt, nhưng mà đề nghị này là đề nghị thật lòng của bần đạo, đương nhiên nó có vài chỗ tốt với Tây Phương giáo ta, nhưng cũng khá có ích với đạo huynh, dù sao ta và ngươi cũng sắp rời khỏi thế giới này, vì sao không xử lý mọi thứ trong một lượt luôn?”
“Ta không có bụng dạ xấu xa như ngươi, nói ra lời thật lòng của ngươi đi!”
“Nơi này dù gì cũng là Tổ Địa, là căn nguyên của chúng ta, dù ta và ngươi được tôn là Thánh Nhân, thì về bản chất vẫn là Tiên Thiên Sinh Linh lớn lên ở Tổ Địa, tóm lại là hy vọng trời đất này có thể càng tốt hơn, có thể khiến khí vận vốn có của ta và ngươi không mất, bần đạo thiết nghĩ, chủng tộc làm chủ trong tương lai của đại lục này, tốt nhất vẫn là để Nhân tộc làm chủ, không biết huynh nghĩ thế nào?”
“Ngươi muốn làm gì?”
“Mặc dù con người gầy yếu, cường độ của thân thể xếp cuối cùng chư tộc, mà thân người là Đạo Thể bẩm sinh nên rất dễ nhập đạo tu hành; ví dụ đạo huynh và ta đây, chẳng phải là đều tu hành trong trạng thái thân thể con người, di chuyển khắp thế gian cũng với thân thể con người này sao? Mặc dù Tả Tiểu Đa của Nhân tộc tuổi nhỏ, nhưng có dáng vẻ Thánh Thượng, điều này chắc trong lòng Thông Thiên Đạo huynh cũng biết.”
“Vậy thì thế nào?”
“Chỉ là nhân quả thôi, rời khỏi nơi này, thì lại thành ra.... Thành ra bỏ lõ cơ duyên.”
“Đó cũng là chuyện của ta.”
“Vậy Tả Tiểu Đa gánh nhiệm vụ thu gom con cháu của hồ lô Hồng Hoang,... Nói ra thì xấu hổ, năm đó chư thiên đại năng có cơ duyên phát hiện được một gốc hồ lô. Hỗn Độn linh căn có từ trước khi trời đất được tạo dựng này, ai gặp thì có phần. Bảy hồ lô lần lượt thuộc về bảy người Đạo Tổ, Thái Thượng, Nguyên Thủy, Yêu Hoàng Đế Tuấn, Oa Hoàng, Hồng Vân đạo hữu cùng với Thông Thiên đạo huynh. Dù hai sư huynh đệ ta cũng muốn tìm kiếm một, hai cái, nhưng cơ duyên ít ỏi....
Thông Thiên nói rành mạch: “Theo như ta biết, lần đó các ngươi không tham gia tranh giành hồ lô, là vì nhắm vào hai hồ lô chưa trưởng thành cuối cùng, các ngươi bố trí trên đó rất nhiều sát chiêu. Nếu không phải khí vận của Tả Tiểu Đa kinh người, trong lúc vô tình đã phá vỡ bố trí của các ngươi. Đáng nhẽ ra hai hồ lô trắng, hồ lô đen cuối cùng đó là vật trong túi của sư huynh đệ các ngươi!”
Trên mặt Chuẩn Đề lóe lên nụ cười gượng gạo những vẫn không mất đi sự hòa nhã: “Thần thông không theo kịp số trời, dù cho bọn ta tính thế nào thì vẫn làm áo cưới cho người khác; vận số, vận mệnh, nỗi khổ, mọi chuyện đều không do mình định đoạt! Nhưng quả nhiên Tả Tiểu Đa là khí vận chi tử của lượng kiếp này, theo ta biết, trước mắt hắn đã tập hợp được bảy quả hồ lô trong tay rồi, còn lại hai quả. Quả hồ lô ở trong tay Oa Hoàng Cung thì còn dễ nói, nhưng quả cuối cùng lại rơi vào trong tay Đạo Tổ, không biết khi nào hắn mới lấy đủ....”
Ánh mắt Thông Thiên Giáo Chủ có vài phần châm biếm: “Chuẩn Đề, ngươi sắp chuyển mục tiêu sang người Đạo Tổ?”
“Không phải, không phải, đạo huynh đánh giá cao Chuẩn Đề rồi. Chuyện này bắt buộc phải có nhiều bên chung sức, mới có hy vọng.”
Nụ cười Chuẩn Đề như cũ: “Nếu đã phải đi, sao chúng ta kết bạn đồng hành?”
Thông Thiên nhíu mày: “Ý của ngươi là... Còn phải thêm... Oa Hoàng?”
“Không chỉ thế, nếu có thêm mấy vị ở Hỏa Vân Động tham gia, tỉ lệ phần trăm mới là cao nhất.” Chuẩn Đề nói.
Trong lòng Thông Thiên tính toán, rõ ràng là bị Chuẩn Đề nói động lòng rồi.
Tam Hoàng Ngũ Đế của Hỏa Vân Động, mặc dù chiến lực không cao, mỗi vị đều là có công đức vô lượng, kiêm nguồn gốc tổ tiên của Nhân tộc chân chính.
“Lần này là Hỏa Vân Động tìm đến ngươi trước?”
Thông Thiên hỏi một câu.
“Không phải!”
Chuẩn Đề nói.
“Trước đó từng tìm.” Tiếp Dẫn ở bên cạnh bình tĩnh nói.
Chuẩn Đề ngơ ngác.
Tiếp Dẫn nói: “Lúc mới trở lại, tám người Hỏa Vân Động cùng nhau đến thăm, nói rõ nếu chuyện này đã không thể thay đổi, vẫn mong giữ lại hàng triệu người cho Nhân tộc, chỉ cần Nhân tộc không bị diệt hết, vẫn có thể sinh sôi nảy nở, thì bọn họ bằng lòng tiếp nhận giáo hóa của Tây Phương giáo. Nhưng hứa hẹn này, bây giờ xem ra, chỉ là phòng bị trước, với tình hình bây giờ đã hoàn toàn không giống rồi.”
“Điều này mới hợp lý, bọn họ cũng đã tìm ta, sau khi ta rời khỏi đây, vẫn nên đi thăm Oa Hoàng Cung.”
“Tam Hoàng Ngũ Đế của Hỏa Vân Động, không tham gia cuộc chiến tàn sát Thanh Thiên kiếp này, nhưng bằng lòng coi bản thân như thẻ bài, đổi lấy quần tộc Nhân tộc không bị diệt vong!”
“Cho nên bọn họ mới đặt cược bản thân vào người ngươi, ta còn có Oa Hoàng Bệ Hạ. Đúng là tổn hao tâm trí, không hổ là căn của Nhân tộc.”
Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề đồng loạt im lặng không lên tiếng, trên mặt Chuẩn Đề lóe lên sự kính phục.
“Kể từ Thượng Cổ, Nhân tộc luôn tồn tại, chỉ là từ lúc bắt đầu nhỏ bé giống như giun dế, rồi sau đó không ngừng mạnh lên, vận mệnh không tầm thường. Nhưng chuyện không dừng lại đó, vì có đạo thể trời sinh, nhập đạo tu hành cực kì dễ dàng, đến tận hôm nay. Ngươi có biết, nguyên nhân trong đó không?”
Tiếp Dẫn cũng thở dài, hỏi sư đệ mình.
“Vì sao?”
Chuẩn Đề hỏi.
“Chỉ vì Nhân tộc.... Cho dù gặp bất kì nguy cơ gì, tất cả cường giả Thượng Cổ của Nhân tộc đều chưa từng ra tay, thậm chí chưa từng hiện thân. Mọi thứ đều dựa vào bản thân Nhân tộc chống đỡ.”