“Càng chống đỡ được thì xương càng cứng, thực lực càng mạnh, đời sau càng mạnh hơn đời trước, tự nhiên sẽ có căn cơ thâm hậu.”
“Nếu không như vậy, sao Nhân tộc nào sẽ có cảnh tượng hưng thịnh như hiện nay chứ.”
“Trái với Nhân tộc, Ma tộc, tộc A Tu La, Linh tộc, Vu tộc, tộc Long Phượng v.v.... Thậm chí bao gồm Tây Phương giáo chúng ta...”
Tiếp Dẫn khẽ thở dài: “Khi mỗi lần nguy cơ xuất hiện, người đứng ở đỉnh phong của các tộc đều sinh lòng thương hại, ngay cả người ngồi trên ngôi vị Thánh Nhân cũng không nhịn được đích thân ra trận, thử xoay chuyển xu thế suy tàn của bổn tộc... Điều này cũng dẫn tới, mấy chục ngàn năm sau của Yêu tộc, không có bất kì hậu bối nào có thể vượt qua Yêu Hoàng Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất.”
“Tình hình tương tự cũng xảy ra với Ma tộc và tộc A Tu La, Ma tộc chỉ có một Ma tổ, tộc A Tu La chỉ có một Minh Hà lão tổ. Cho dù đời sau có kinh tài tuyệt thế thế nào, nhưng không tài nào đạt đến trình độ của hai người bọn họ. Còn như ba tộc Long, Phượng, Kỳ Lân… Tình trạng của bọn họ càng kinh khủng hơn, không những không có tiến bộ, trái lại ngay cả cao thủ đỉnh phong cũng đang thụt lùi.”
“Còn Tây Phương giáo ta, nhiều năm qua như vậy, trách nhiệm mà hai người ngươi và ta gánh trên vai vẫn luôn chưa từng bỏ xuống.”
“Chỉ vì vài chuyện mà chúng ta thấy bắt buộc phải đích thân ra tay, nếu không Tây Phương giáo sẽ thương gân động cốt.”
“Và rồi cũng dẫn đến mặc dù Tây Phương giáo trông có vẻ nhiều nhân tài, anh tài lớp lớp, nhưng thật ra thì không có một ai có thể sánh được với hai huynh đệ chúng ta!”
“Đây là sai sót của chúng ta.”
“Mà Nhân tộc thì không giống thế.”
“Hai bên kém nhau một trời một vực!”
“Cho dù là bây giờ, gặp được nguy cơ diệt thế, tổ tiên Nhân tộc vẫn sẽ không đích thân tham gia chiến đấu, chỉ giống như bây giờ, trong tối mưu cầu một đường lui có thể sinh sôi nảy nở, đông sơn tái khởi cho Nhân tộc.”
“Mà vì đường lui này, thậm chí bọn họ có thể dùng cả tính mạng bản thân để làm cái giá trao đổi. Chỉ để đổi lấy một hy vọng Nhân tộc sẽ có một nhân vật như Vãn Thiên Khuynh trong tương lai!”
“Cho nên Nhân tộc không có ai nương tựa, nhưng cường giả vẫn xuất hiện tầng tầng lớp lớp!”
“Lần này vẫn như vậy.”
“Tất cả nhân loại đều biết mình không có cái gì để dựa vào, chỉ có thể dựa vào chính bọn họ, cho nên, bọn họ xông ra.”
“Có một chủng tộc khác gần như làm được như Nhân tộc, là Vu tộc. Nhiều năm như vậy, Vu tộc giống như Nhân tộc, tự mình mạnh lên không ngừng. Cho nên, phía sau mười hai Tổ Vu, lại ra đời mười hai Đại Vu, khí số tái hiện viên mãn.”
“Nếu không có chuyện Yêu Hoàng Cung tìm cách cứu viện Tổ Vu lần này, ta nghĩ, mười hai Đại Vu bây giờ, sau này rất có thể tất cả đều sẽ lột xác thành Tổ Vu mới, mười hai Tổ Vu! Nếu vậy đến lúc đó, Vu tộc hoàn toàn nổi dậy, trở thành tân chủ của thiên địa, tuyệt đối vô địch!”
“Chỉ đáng tiếc, tám Tổ Vu trở về đó, dập tắt thời cơ tốt nhất để Vu tộc nổi dậy.”
“Vì Vu tộc và các Đại Vu đột nhiên thở phào một hơi. Cảm thấy có chỗ dựa.... Mà một hơi thở phào này, cho dù tình trạng tương lai có thay đổi thế nào, thì cũng không quật khởi được nữa.”
“Đây là sai lầm lớn nhất của Vu tộc!”
Tiếp Dẫn thở dài: “Nếu đạo huynh đã hỏi câu có phải Hỏa Vân động tìm bọn ta không, vậy thì chứng minh, đạo huynh ngươi cũng nhìn thấy điều này.”
Thông Thiên chậm rãi gật đầu: “Không sai.”
“Cho nên tương lai thống nhất đại lục, trở thành chủ của vạn linh… Chắc chắn sẽ phải là Nhân tộc! Điều này đã là xu thế tất yếu, quy về thiên mệnh.”
“Đây cũng là điểm mấu chốt của việc khí số lại trở về trong đợt Thanh Thiên kiếp này, khí số quy kết ký gửi mấu chốt lần nữa..”
“Thanh Thiên kiếp, sớm đã xác định phải thanh trừ bọn ta và những chủng tộc khác, chỉ có chủng tộc tự mạnh lên không ngừng, mới có tư cách trở thành chủ thiên địa, chủ nhân vĩnh hằng!”
“Ngươi nói thử xem vì sao Thiên Đạo lại cho đám lão già chúng ta cơ hội siêu thoát, rời đi chứ. Là vì tránh để chúng ta sử dụng thần thông cưỡng ép nghịch chuyển số trời! Mà sau khi chúng ta đi, đại lục này còn sẽ có nhiều triển vọng, thậm chí sẽ xuất hiện tình huống vượt qua tưởng tượng của chúng ta.”
“Ta nói như vậy, Thông Thiên Đạo huynh phủ nhận hay đồng ý?”
Thông Thiên Giáo Chủ thở dài một hơi, nói: “Đồng ý!”
Chính vì nhìn thấy tương lai này, Thông Thiên Giáo Chủ mới lựa chọn rời khỏi thế giới này sau lần giúp đỡ Tả Tiểu Đa đó. Vả lại còn để lại tu vi truyền thừa của mình.
----- Cái này giống như một kiểu đầu tư ấy!
“Vì sao đám người Hỏa Vân động ở lại Oa Hoàng Cung? Vì lúc đại thế bị diệt hết, chính Oa Hoàng Bệ Hạ đã vá trời. Hơn nữa... Bọn họ cũng có thể thuyết phục được Oa Hoàng Bệ Hạ ra mặt khi Nhân tộc sắp bị diệt, hy vọng có thể vì Nhân tộc giữ lại vài hạt giống.”
“Quả thật bọn họ đã bỏ ra tất cả mọi thứ vì tương lai Nhân tộc.”
“Mà chúng ta cũng vì quần tộc, giáo phái của mình bỏ ra rất nhiều, cái gọi là cùng đường đi nhưng khác đường trở về, cách thức không giống, kết quả đương nhiên cũng không giống.”
“Cho nên sau khi tìm được chỗ dừng chân mới, tương lai bọn ta cũng sẽ làm như vậy... Dù cho có chuyện mà đám tiểu bối không giải quyết được, dù cho giáo phái vì chuyện đó bị thương cân động cốt, đại thương nguyên khí, chúng ta cũng sẽ không ra mặt.”
Trong lời nói của Tiếp Dẫn đều là ý than thở.
Mà đây cũng là dự định của Thông Thiên Giáo Chủ, nhưng hai người nhìn nhau, cùng cười khổ.
Cho dù với tính cách việc gì cũng tự mình làm của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, còn có tính cách siêu che chở cho con của Thông Thiên Giáo Chủ....
Muốn hoàn toàn buông tay không quản, tính khả thi không được cao lắm.
Đệ tử gặp phải nguy cơ sống chết, làm sao đây?
Cứu hay không cứu?
Thật sự không cứu?
Đây là một đề khó vĩnh viễn không giải được!
“Nếu đã như vậy, nếu Nhân tộc đã đến bây giờ vẫn không biết số mệnh của tộc mình, tại sao chúng ta không nhân lúc… Trước khi đi này, kết một thiện duyên, giúp bọn họ một tay? Giữ lại một sự nhớ nhung!”
Tiếp Dẫn khẽ cười.
“Giải thích thế nào?”