Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2722 - Chương 2720: Cục Diện Bế Tắc Và Mật Đàm (3)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2720: Cục diện bế tắc và mật đàm (3)

Thiên tai vốn thường xuyên lại bắt đầu trở nên ít đi, dần dần trời yên biển lặng, mưa thuận gió hòa.

Đến cả những biển lớn ở các nơi, lúc trước thỉnh thoảng sẽ dâng lên cơn sóng cỡ lớn cũng đều xuất hiện những ngọn sóng nhỏ dập dờn, ánh vàng lăn tăn, vô cùng dịu ngoan.

Và đỉnh của Cửu Trọng Thiên mà không một ai nhìn thấy....

Rất nhiều vết rách đang được tu bổ từng chút một, chậm rãi khôi phục...

Giống như một miếng thủy tinh bị vỡ đang dựa vào tốc độ cực kỳ chậm chạp nhưng tuyệt đối không tạm ngừng, từng chút từng chút khôi phục thành... Một miếng thủy tinh hoàn chỉnh.

Cứ như thế sau ba tháng...

....

Ma Tổ La Hầu cầm Thí Thần Thương trong tay, đang tu luyện ở một chỗ bí mật...

Trong khoảng thời gian này, Ma Tổ đại nhân vô cùng khó chịu.

Tu vi của hắn đứng đầu thiên hạ, nên đương nhiên cảm ứng của hắn sẽ nhạy bén hơn những tu giả khác nhiều. Hắn càng lúc càng cảm thấy, vận mệnh bây giờ của thế giới đã gần ngã ngũ. Mặc dù trông có vẻ là sự cân bằng của nguy hiểm, nhưng nếu nguy hiểm đến cuối cùng vẫn không nổ ra, vậy chẳng phải sẽ chỉ còn lại cân bằng thôi sao?

Mặc dù Ma Tổ La Hầu vô cùng không cam lòng, không phục, nhưng hắn cũng biết rõ, chỉ dựa vào sức của một mình Ma tộc thì chẳng thể thay đổi được gì!

Mà tiếp theo đó, chờ đợi Ma tộc kết cuộc bị tiêu diệt, biến mất hoàn toàn trên đời này!

Mặc dù với năng lực đứng đầu thế giới của bản thân, hắn muốn thoát thân cũng không hề khó khăn gì, nhưng nếu muốn sống lâu hơn nữa, vậy thì chỉ còn một cách duy nhất đó là rời khỏi thế giới này!

Ngoại trừ cách đó ra, hắn không còn lựa chọn nào khác.

Cho dù hắn tự tin rằng ở trên đời này, không có bất kỳ một ai có thể đánh bại được chính mình, nhưng việc bản thân hắn không phải là đối thủ khi đối mặt với một tộc nào đó trong ba tộc này cũng là sự thật.

Đối phương chỉ cần cùng nhau tấn công thôi...

Dù là tộc nào cũng đều có năng lực chậm rãi nghiền chết hắn!

Bởi vì người ta sở hữu sức mạnh có thể giết sạch cả Ma tộc, hơn nữa việc này chẳng là gì khó với ba tộc này!

Chỉ cần giết sạch cả Ma tộc... Thì Ma Tổ La Hầu sẽ như dòng nước không có nguồn cội, mất đi khí vận của bộ tộc trên người.

Cũng sẽ không còn cách nào sở hữu thân thể vạn kiếp bất tử như trước kia được nữa...

Sau khi xác định được điều này, Ma Tổ La Hầu thấy vô cùng khó chịu!

Có lòng muốn chém giết một trận để phát tiết buồn bực, nhưng lại biết bây giờ không phải là lúc mà bản thân bốc đồng...

Đặc biệt là khi nhìn thấy dáng vẻ õng à õng ẹo, giả vờ giả vịt giữa ba tộc Vu, Yêu, Nhân...

Ma Tổ La Hầu dám thề, chỉ cần bản thân hắn dám ra tay, vậy thì thứ nghênh đón hắn sẽ là sự vây quét của cả ba tộc— Về điểm này, hắn vô cùng chắc chắn!

“Chỉ có thể đợi sau khi hết thảy đều đã kết thúc, xem thử có thể địch lại được tộc chiến thắng cuối cùng hay không, mong một chút may mắn vậy...”

Ma Tổ La Hầu thở dài trong lòng, buộc lòng phải sự tồn tại sống còn của Ma tộc vào thiên vận đầy xa.

Thanh Thiên Kiếp lần này, đúng thật là xui xẻo!

Về mặt cơ bản thì Ma Tổ đã mất đi lập trường siêu nhiên vốn có: Vốn Ma Tổ La Hầu không hề quan tâm đến sự sống chết của Ma tộc, dù sao đi chăng nữa một tộc đàn cũng không thể nào dễ dàng bị tiêu diệt triệt để được!

Chỉ cần giữ lại một chút mầm giống, tự khắc có thể lửa nhỏ cháy to, đây chỉ là vấn đề thời gian dài hay ngắn mà thôi.

Vậy cho nên hắn có thể thờ ơ không màng tới, trong mắt không coi ai ra gì, coi trời bằng vung.

Nhưng lần này lại không giống thế... Trong Thanh Thiên Kiếp, xuất hiện chuyện diệt tộc thật! Tam tộc Long, Phượng, Kỳ Lân, Tam Đại Thái Cổ Thần Tộc, bị diệt tộc thật rồi!

Hiện thực này cũng đã chứng tỏ cho một sự thật rằng: Sau Thanh Thiên Kiếp, trên thế gian này chỉ còn giữ lại được một tộc mà thôi!

Những tộc đàn khác, đều sẽ bị xóa sạch ý thức, không còn tồn tại nữa!

Như thế làm sao mà được chứ?

La Hầu cũng muốn giống như đám người Thông Thiên, mang theo tộc đàn rời đi...

Nhưng nói thật, thứ nhất Ma Tổ La Hầu cũng không phải là Thánh Nhân, chiến lực của bản thân hắn mặc dù có thể vượt qua không ít tu giả Thánh Nhân, nhưng thực chất hắn vẫn không phải là Thánh Nhân, cũng chỉ là thiếu một phần tư cách được siêu thoát.

Mà những Thánh Nhân rời đi khác, cho dù là ai cũng không muốn mang hắn đi cùng...

Ai sẽ muốn mang theo một kẻ địch mạnh mẽ có thể dồn bản thân vào chỗ chết cùng đi với mình chứ?

Tự làm bản thân khó chịu hả?

Càng đừng nói tới nhân duyên của Ma Tổ La Hầu từ trước đến nay cũng không tốt là bao...

Khụ, hẳn là nên nói, từ trước đến nay La Hầu chưa từng có thứ gọi là “nhân duyên” này.

Cho dù có, cũng chỉ có nhân quả, thù hận.

Lùi một vạn bước, trước giờ Ma Tổ La Hầu luôn cho mình là cao nhất, làm thế nào cũng không bỏ được mặt mũi xuống, trốn trong pháp bảo Động Thiên của người khác để rời đi...

“Giống như một sủng vật bị bỏ vào trong túi mang đi vậy... Đó mà còn là Ma Tổ La Hầu ta đây sao? Xem thường ai đấy hả! ?”

Một nguyên nhân khác nữa là... Cho dù La Hầu có thể rời đi, cũng tuyệt đối sẽ không mang theo đám Ma tộc bây giờ rời đi.

Nguyên nhân rất đơn giản— Bởi vì đến cả La Hầu, cũng vô cùng ghét bỏ đám Ma tộc bây giờ.

“Tên nào tên nấy xấu xí dơ bẩn, không một chút tính người... Mấy tên này đều là những thứ gì vậy hả...”

Mặc dù rất không nên, nhưng đây là cách nhìn thật sự của Ma Tổ La Hầu của Ma tộc về Ma tộc!

“Ghê tởm quá thể!”

“Rốt cuộc năm đó đám người này làm như thế nào mà tồn tại được vậy...”

“Không những xấu, không tính người, không giống con người, mà còn hôi nữa... Ôi đệch mợ cái lũ ngu ngốc này thối quá!”

Đây cũng chính là nguyên nhân căn bản vì sao Ma Tổ La Hầu mặc dù là lão tổ tông xưa nhất của Ma tộc, nhưng lại chưa từng ở trong khu sinh sống của Ma tộc một ngày nào!

Hiện nay đến bước đường này, mặc dù không nên đồng tình gì với La Hầu, nhưng nói thật lòng, bây giờ người xoắn xuýt nhất, khó chịu nhất, và không cam lòng nhất, cộng thêm tủi thân nhất lại là vị đại ma đầu siêu cấp, thiên hạ vô địch từ thời Thượng Cổ này!

Bởi vì rõ ràng của hắn vô cùng ghét bỏ Ma tộc từ tận trong đáy lòng, nhưng lại còn phải liều mạng vì Ma tộc!

Bình Luận (0)
Comment