Lúc này, hắn cảm thấy bị uy hiếp, uy hiếp mạng sống.
Cảm giác này khiến lòng hắn sinh ra ý nghĩ nghiêm túc.
Một phần minh ngộ từ khi hắn sinh ra đến giờ, hắn cảm giác được rõ ràng rằng nữ nhân loài người nhỏ bé ở phía trước kia đã quyết tâm muốn đồng quy vu tận với mình, giống như tên đạo nhân điên đã vội vàng nhào tới thí mạng vừa rồi!
Mà tiểu nữ nhân trước mắt đây, cũng giống như tên đạo nhân điên kia, biết rõ chiến lực không bằng mình, tu vi cũng không bằng mình, kỹ thuật chiến đấu cũng không bằng mình… nhưng lại dùng khí phách dũng cảm để đối đầu với mình!
Đúng lúc, dây đàn rung lên, từng đợt âm thanh trong trẻo gấp rút, tựa như âm thanh truyền xuống từ trên cửu thiên.
Từng đợt sóng âm như hóa thành từng mũi tên hủy diệt linh hồn, cứ một vòng rồi một vòng, từng vòng từng vòng sóng âm hình vòng cung bay vụt ra…
Từng đám từng đám lớn chiến sĩ Yêu tộc, cơ thể bị chia năm xẻ bảy, huyết nhục tung tóe trong tiếng đàn.
Chỉ là trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, Côn Bằng yêu sư mới chỉ sinh lòng cố kỵ, chần chờ trong vài giây đồng hồ mà đã có mấy trăm ngàn Yêu tộc tinh nhuệ chết oan trong tiếng đàn.
Thân là Yêu soái, Côn Bằng yêu sư sao có thể nhẫn nhịn, hắn rống lên điên cuồng, vọt thẳng tới trước.
Vì bản thân nhát gan trong phút chốc, hắn cảm thấy thật mất mặt, đúng là bôi nhọ cái danh Yêu soái.
Hắn vừa thoáng động đậy.
Cầm Sát ở phía bên kia thế mà không chút chần chừ nhào lên trước đón địch.
Cầm Sát hiểu rất rõ.
Đám người Tả Trường Lộ đã cố gắng hết sức mình, mỗi người đều đang cố gắng chặn hướng tấn công của Tổ Vu và Yêu Hoàng. Còn bên này, cũng chỉ có mình nàng có thực lực có thể làm được, nếu nàng còn không ngăn được nữa thì coi như xong!
Chiến tuyến này, chỉ trong nháy mắt sẽ rơi vào tay giặc!
Trên đài cao.
Tả Tiểu Đa thấy tình hình có vẻ không ổn, hắn hóa hình giữa hư không, vội xé rách không gian đi tiếp viện cho bên Cầm Sát.
Là một hộ pháp ẩn hình kiêm đội viên cứu hỏa trên chiến trường, Tả Tiểu Đa đã liên tục ra tay mấy chục lần rồi, lần lượt là mấy người Nam Chính Càn, Ngô Thiết Giang, Đông Phương Chính Dương và Thiết Mộng.
Nhân tộc nhìn như phong quang, thực lực tổng hợp tăng khoảng lớn, xung quanh toàn đại soái và một đám cường giả uy tín lâu năm, tất cả đều đã tinh tiến rất nhiều, lần lượt tấn cấp lên Đại La sơ giai thậm chí trung giai, so với cường giả Vu Yêu đỉnh phong thì vẫn chênh lệch rất nhiều.
Lần này đối mặt với đợt đột kích của Vu Yêu từ hai mặt cùng lúc, nhân lực cũng không chiếm ưu thế, thực lực từng cá thể cũng ở thế hạ phong. Trừ phi Tả Tiểu Đa gấp rút tiếp viện khắp nơi, nếu không cấp cao đỉnh phong bên Nhân tộc sẽ ngã xuống nhiều hơn.
Mà tình hình bên phía Cầm Sát hắn đã nhìn thấy từ sớm, chỉ là vừa rồi Phong Đạo Nhân kiên quyết chịu chết, tự bạo bỏ mạng, khiến Côn Bằng hứng trọn thống kích. Mặc dù hiệu quả quá nhỏ bé, nhưng giúp Cầm Sát vững vàng trường kỳ chiến đấu với Côn Bằng, đủ để quần nhau một khắc.
Nhưng lựa chọn của Cầm Sát lại vượt qua khỏi dự kiến của Tả Tiểu Đa quá nhiều, đến khoảnh khắc cuối cùng, nhìn dáng vẻ đồng quy vu tận với kẻ địch của nàng, Tả Tiểu Đa không biết trong lòng Cầm Sát lại có ý nghĩ thà chết như thế, tất nhiên phải cấp tốc tiếp viện, không thể ngồi xem Cầm Sát tử trận được!
Cho đến tận lúc này, Tả Tiểu Đa đã liên tục lao đến vài chục lần, nhưng Tả Tiểu Niệm vẫn ẩn thân trên đài cao như trước, từ đầu đến cuối chẳng hề nhúc nhích.
Tên thích khách đáng sợ trong dự đoán vẫn chưa hiện thân!
Vì ứng phó kẻ địch bất ngờ xuất hiện, Tả Tiểu Niệm không thể liều lĩnh được!
Trên đài cao.
Lý Thành Long kiểm soát cờ lệnh, liên tục hạ lệnh, bình tĩnh thong dong, nói năng rõ ràng.
Mệnh lệnh từ trong miệng hắn vĩnh viễn rõ ràng hiệu quả như thế.
Trước mắt số quân đội có thể đếm được đã vượt qua mấy triệu, dưới mệnh lệnh của hắn, bay đến chiến trường, hóa thành anh linh.
Nhưng chân mày Lý Thành Long vẫn chưa từng chau lại một lần, vì trong lúc tác chiến trái tim hắn vừa trở nên cứng rắn lạnh lẽo như băng, cũng vừa giống như mặt gương, hiểu rõ tất cả tình thế trên chiến trường, không bỏ sót điều gì.
“Mệnh lệnh, quân đoàn sáu mươi ba tấn công liều chết Báo Yêu - bộ phận cánh phải Yêu tộc!
Tần công liều chết, ý nghĩa rất rõ ràng, chính là lấy cái chết để tiêu diệt kẻ địch, chính là tấn công bằng phương pháp tự bạo.
Mệnh lệnh phải chết!
Phía bên kia đã xông đến dưới chân Anh Hồn Quan, tình thế vô cùng nguy hiểm.
Nhất định phải chặn đứng thế tiến công thần tốc này, nếu không toàn bộ phòng tuyến sẽ gặp nguy!
Mà quân đoàn sáu mươi ba nhận được hiệu lệnh chính là quân đoàn cách nơi đó gần nhất.
Đại tướng lĩnh quân nghe thế không mảy may do dự, lập tức suất lĩnh quân đội chuyển hướng: “Tấn công liều chết! Các anh em, về nhà thôi!”
“Về nhà thôi!” Ha ha ha…”
Năm vạn tướng sĩ như biến thành một mũi tên khổng lồ, cùng nhau bắn vọt đi, thiêu đốt thần hồn mệnh nguyên, thiêu đốt chính mình để tấn công kẻ thù!
Không hề do dự!
Trong nháy mắt khi tấn công đến vòng chiến của kẻ địch, cả tập thể tự bạo!
Uỳnh!
Cả một quân đoàn, tính cả quân đoàn Báo tộc của Yêu tộc, cùng nhau hóa thành mây khói, cùng nhau hóa thành cát bụi!
Sau một tiếng nổ rung trời, toàn bộ chiến trường, đột nhiên lộ ra một khoảng trống lớn!
Toàn bộ im lặng!
Mà phía bên kia, Cầm Sát đã sắp va chạm với Côn Bằng yêu sư, nàng đang chờ đợi để tự bạo, vượt qua tất cả, nhân lúc Côn Bằng trọng thương…
Thân hình Tả Tiểu Đa lóe lên, lập tức cường thế ngăn ở giữa hai người, Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy hóa thành núi non trùng điệp, từng chùy đập xuống đỉnh đầu Côn Bằng yêu sư!
“Grào!”
Yêu soái thần thánh kêu rên thành tiếng, cảm giác bị đập đến thất điên bát đảo, đầu óc choáng váng, nhưng không dám chần chừ nửa giây.
Xoẹt một tiêng, thân hình to lớn biến mất không thấy đâu, hắn hóa thành một đám khói xanh bé xíu lủi đi thật xa!
Là Tả Tiểu Đa, chuồn lẹ mới là đúng đắn!
Thực lực của Côn Bằng yêu sư ở Yêu tộc gần như chỉ đứng dưới ba người đứng đầu là Yêu Hoàng, Yêu Hậu, Đông Hoàng. Tu vi Bán Thánh đỉnh phong của hắn là quá đủ để khinh thường những kẻ đương thời.
Nhưng Côn Bằng yêu sư cũng tự hiểu lấy mình.