Hắn đã từng nhìn thấy Tả Tiểu Đa đánh nhau, cũng từng nghe Yêu Hoàng nói về thực lực của Tả Tiểu Đa.
Tự mình biết mình, đối cứng với Tả Tiểu Đa chính là muốn chết, lúc này không chạy thì còn chờ đến bao giờ?
Tả Tiểu Đa truy đuổi Côn Bằng một hơi một ngàn năm trăm dặm, tổng cộng đập chín trăm nhát chùy, đám khói xanh bị nện thành tàn huyết.
Cuối cùng Côn Bằng yêu sư chạy thoát mất tăm, sống sót…
Chuyện này không liên quan tới thực lực hay số phận của Côn Bằng, mà là Tả Tiểu Đa không dám tiếp tục truy đuổi quá xa. Dẫu gì Côn Bằng cũng là cường giả Bán Thánh, nếu mình còn bức hắn quá đáng, ép hắn vào đường cùng, hắn hết hy vọng rồi tự bạo hay gì đó thì dù mình có bất tử, cuối cùng cũng khó tránh khỏi thương tích đầy mình. Bây giờ tình hình chiến trận đã như thế, mình không thể bị thương được…
Thấy Côn Bằng đã trọng thương, Tả Tiểu Đa cũng không dừng lại mà lập tức xé rách không gian ẩn thân trở lại.
Dù sao, bên phía Lý Thành Long vẫn quan trọng hơn…
Trong dự đoán của Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long, chìa khóa lớn nhất trong chiến dịch này không ai sánh được chính là kẻ thần bí nhân cơ hội giết chết Lý Thành Long. Chỉ cần đài chỉ huy Lý Thành Long hơi lung lay, trung tâm chỉ huy Nhân tộc cũng sẽ đứt đoạn, không gì có thể chống đỡ được hai mặt giáp công của hai tộc Vu - Yêu nữa!
Từ thế cục trước mắt, ý nghĩa tồn tại của Lý Thành Long, thậm chí là cặp vợ chồng Tả Trường Lộ, đại soái tứ phương phía trên kia cũng chỉ chênh lệch với Tả Tiểu Đa một chút mà thôi!
Ừm, chuyện này thật sự không phải đang cố gắng nâng cao Tả Tiểu Đa, với thực lực tu vi lúc này của Tả Tiểu Đa, trên thực tế gần như đã thành kẻ đứng đầu rồi. Nếu không có Tả Tiểu Đa cứu hỏa và tiếp viện khắp nơi, phòng tuyến của Nhân tộc đã sụp đổ từ sớm. Chỉ riêng việc này thôi, tầm quan trọng của Tả Tiểu Đa đúng là đã ở trên Lý Thành Long!
Thậm chí, Lý Thành Long còn hoài nghi rằng, điều duy nhất mà kẻ thần bí kia cố kỵ có lẽ là Tả Tiểu Đa với thực lực có một không hai hiện nay. Vận mệnh của hắn đã vượt xa khỏi tưởng tượng, khó mà đánh giá được số mệnh, mỗi phương diện đều nằm ngoài năng lực dự đoán của kẻ thần bí kia!
Mà vào lúc Tả Tiểu Đa bận truy kích Côn Bằng yêu sư…
Tả Tiểu Niệm vẫn ẩn thân như trước trên đài cao…
Vào lúc Lý Thành Long ra lệnh…
Không gian ở mé bên trái sau lưng hắn, không một tiếng động lẳng lặng vỡ vụn…
Một bóng người màu xanh đột nhiên hiện ra từ khoảng không, kiếm quang lóe lên, tựa như thiểm điện đâm thẳng vào cổ Lý Thành Long.
Nhát kiếm này, im ắng, vô tức, vô mệnh, vô hoạt, chỉ có tử ý!
Lý Thành Long phát lệnh lập tức phản ứng thần tốc, bất chợt nghiêng người, nhát kiếm chí mạng này lướt qua. Mặc dù hắn sốt ruột trước chiến cuộc, nhưng phán đoán đối với người đánh lén mình chưa từng dao động, từ đầu đến cuối vẫn chừa lại ba phần cảnh giác, chú ý mọi sự thay đổi quanh mình. Lần này phản ứng kịp thời, há lại không có nguyên nhân.
Nhưng kiếm của đối phương lại như giòi đục trong xương, không vì Lý Thành Long tránh được mà do dự, vẫn bám đuôi truy kích, không để lại chút dấu vết…
Tốc độ ứng biến của đối phương vẫn cao hơn Lý Thành Long.
Chỉ là, Lý Thành Long lẩn tránh được nhát đầu tiên đã mang đến chút hiệu quả trì hoãn.
Keng!
Từ trong hư vô, có một thanh kiếm đột nhiên vung ra, nhát kiếm gấp rút tiếp viện và nhát kiếm truy kích giao nhau, nháy mắt tia lửa lóe lên.
Là Tả Tiểu Niệm xuất kiếm hỗ trợ!
Trong cùng lúc đó, khí lạnh Băng Phong Thiên Lý lan ra không gian ba trượng, ngang nhiên đóng băng, lại là Tiểu Tiểu Đa dùng hết toàn lực phát huy, không gian huyền băng đạt đến cực hạn.
Yên Thập Tứ Thí Thần Thương tựa như nộ long đâm vào hư không, còn băng diễm cũng phun trào dữ dội!
Tất cả mọi chuyện gần như xảy ra cùng lúc khi Tả Tiểu Niệm rút kiếm.
Bên trong khối huyền băng khổng lồ, một kẻ mặc áo xanh vẫn giữ tư thế rút kiếm, ngay khi Thí Thần Thương xuyên qua cơ thể đang biến mất, không gian huyền băng cũng nổ tung…
Người đến thực lực khó lường, mấy người liên thủ dù đã liệu trước tiên cơ, phối hợp ăn ý, có thể vây khốn đối phương trong chớp mắt, nhưng đó đã là cực hạn!
Nhưng chỉ trong một cái chớp mắt này đã đủ để Tả Tiểu Niệm nhìn thấy rõ kẻ đó là ai!
“Minh Hà lão tổ!”
Tả Tiểu Niệm cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Trong ấn tượng của nàng, Minh Hà chưa từng có tu vi và thực lực cao đến thế?
Chẳng những có thể đánh lén Lý Thành Long, mà thậm chí còn suýt chút nữa giết chết được Lý Thành Long?
Chẳng lẽ tên này bùng nổ thực lực sao?
Tả Tiểu Niệm từng giao chiến chính diện với Minh Hà lão tổ, đương nhiên biết cấp bậc tu vi của Minh Hà lão tổ đến đâu.
Cấp bậc tu vi của Minh Hà lão tổ chắc chắn không kém, đủ để chen chân vào hàng ngũ đỉnh phong đương thời, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là Chuẩn Thánh sơ giai, lại còn phải cộng thêm pháp bảo trên người và Huyết Hà vào lúc sức mạnh dồi dào nhất mới có thể đạt được.
Sau đợt vây hãm tứ phương, Huyết Hà không những bị hao tổn nghiêm trọng trên phạm vi lớn, hai thanh kiếm chí bảo A Tỳ và Nguyên Đồ mà hắn có thể tùy tiện sử dụng cũng bị tổn hại, thực lực sắp cạn kiệt. Lúc đánh lén không thành, đồng thời còn bị Lý Thành Long, người đã phòng bị trước từ lâu phản đòn thì hắn nên chết mới đúng, sao còn có thể phải tự mình ra tay cơ chứ…
Lúc này, trong không trung vặn vẹo một hồi.
Minh Hà lão tổ đang bị giam cầm bên trong không gian huyền băng, cạm bẫy gần như hoàn mỹ cứ thế đột nhiên biến mất. Bên trong không gian băng phong chỉ còn lại vạt áo xanh vẫn đang bị băng diễm thiêu cháy cùng một miếng ngọc bội nhỏ màu xanh đang dần hòa thành tro tàn.
Cách đó trăm dặm, Tả Tiểu Đa đang xé rách không gian quay về đột nhiên cảm giác xung quanh mình có dấu vết không gian bị xé rách.
Hoàn toàn không cần phải nghĩ, lập tức tung ra một cú đủ để hủy diệt càn khôn ngay!
“Lăn ra đây!”
Sau tiếng hét thảm thiết vang lên, cơ thể vặn vẹo của Minh Hà lão tổ ngã ra từ trong không gian bị xé rách, từ đầu đến chân phun ra máu tươi tung tóe!
Cú nện này của Tả Tiểu Đa may mắn thế nào lại nện trúng ngay lồng ngực, Minh Hà lão tổ chỉ suýt chút nữa bị nện thành bột.
Mặc dù chưa chết nhưng vẫn khiến hắn suy yếu rõ rệt, gần như sắp chết đến nơi.