Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2746 - Chương 2744: Đại Kết Cục 1

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2744: Đại kết cục 1

Đạo Tổ là nhân vật tầm cỡ thế nào?

Đó là nhân vật mà Lục Thánh còn không chống lại nổi.

Bằng không, Lục Thánh đã chẳng ra đi… Trong lòng Tả Tiểu Đa hiểu rất rõ điều này.

Đám Tả Trường Lộ cũng biết rõ đối thủ mạnh ra sao.

Nếu đã nhắm Đạo Tổ làm mục tiêu thì Tả Tiểu Đa sao dám lơ là?

Chưa kể đến những sinh linh tam tộc hắn đang gánh vác trên vai, nếu muốn bảo vệ sự an toàn của chính mình và người thân thì Tả Tiểu Đa không được phép sơ suất dù chỉ một chút!

Chớ nhắc đến chuyện Tả Tiểu Đa vốn rất sợ chết… Tất nhiên lúc này không thể bảo Tả Tiểu Đa sợ chết, mà phải nói là hắn hữu dũng hữu mưu…

Tả Tiểu Đa và mọi người đã vạch ra kế hoạch đương đầu với Đạo Tổ từ rất lâu.

Ai cũng biết, đối mặt với những tính toán của Đạo Tổ, chín mươi chín phần trăm người trên đời này cơ bản không thể phản kháng!

Cùng lắm là có dăm ba trăm người có thể chống đỡ một, hai chiêu của Đạo Tổ, giống như lúc đầu họ chống lại với Ma Tổ, nói gì đến việc đối đầu trực diện?

Mà nay Đạo Tổ còn có vũ khí trong tay, còn có xu thế chung.

Xu thế phát triển chung, dưới Thanh Thiên Kiếp, tất cả chủng tộc phải tiêu diệt lẫn nhau, cuối cùng chỉ có thể sót lại một.

Xét về gốc rễ thì Đạo Tổ không hề có tính toán gì, chuyện này cũng chỉ có thể tiếp tục phát triển như thế.

Đó cũng là xu thế chung.

Dự định lúc trước của Hồng Thủy Đại Vu là làm quá trình này chậm lại một chút, thậm chí là vô thời hạn.

Trái lại, Đạo Tổ ra tay để đẩy nhanh tiến trình mà thôi.

Một bên giảm một bên thêm, không liên quan đến bản thân tiến trình này, nhưng với các tộc và Đạo Tổ lại có ý nghĩa rất khác biệt.

Nếu dự tính của Hồng Thuỷ đạt thành thì tam tộc Vu, Yêu, Nhân sẽ có chung nhận thức, có thể trì hoãn Thanh Thiên Kiếp vô thời hạn, y như tam tộc Tinh Hồn, Vu Minh, Đạo Minh năm ấy cùng tạo nên thế chân vạc, chiến sự ở tiền tuyến kéo dài không dứt, hậu phương nghỉ ngơi lấy lại sức, dùng cuộc chiến để hồi sức.

Rút lui cũng có thể tranh thủ được một khoảng thời gian đáng kể, ít nhất là giảm thiểu sự hy sinh trong Thanh Thiên Kiếp, các tộc có thể giữ lại nguyên khí đủ để trốn đến Tinh Không!

Như thế sẽ tránh được tình cảnh chín tộc thì tuyệt diệt tám tộc, không còn kết cục tối tăm nữa…

Cho dù có là bộ tộc thống trị giành thắng lợi cũng không phải ngoại lệ. Suy cho cùng, người sáng suốt đều biết, dưới Thanh Thiên Kiếp, ngay cả khi thắng cũng là thắng thảm. Nhân khẩu toàn tộc bị diệt tám, chín phần mười, cao thủ đỉnh phong cùng lắm chỉ còn một hai người còn sống, rất dễ đoán ra!

Nhất là trước đó tam tộc sống mái với nhau một cách cực đoan, sau cuộc đại chiến ấy chiến lực tinh nhuệ của tam tộc đã tổn thất sáu mươi phần trăm. Tam tộc cùng hiểu rõ trong lòng, làm gì có người chiến thắng?

Sau chiến dịch này, cấp cao của tam tộc đều có chung một suy nghĩ. Mặc dù mọi người chưa chắc đã có đủ lòng tin cần thiết để đánh bại các đối thủ khác, nhưng lại có thừa tự tin rằng mình sẽ liều mạng chiến đấu đến chết và lôi kéo đối thủ đi theo.

Cho dù là Tả Tiểu Đa, hễ có hai tên Tổ Vu không màng tính mạng mà tự bạo, cũng có khá nhiều khả năng sẽ bị cuốn theo. Đám người Tổ Vu có ai là không liều mạng? Có người nào thực sự xem trọng tính mạng của mình?

Thế nên sau khi nghe tin từ Vạn Dân Sinh, Tả Tiểu Đa đã bí mật bàn bạc kế hoạch với Lý Thành Long và Tả Trường Lộ.

Mặc dù nước đi này chắc chắn có độ nguy hiểm, mỗi động tĩnh đều chứa đựng nguy cơ bị diệt toàn quân.

Nhưng nay đã leo lên lưng cọp rồi, không thể không làm.

Vậy nên sau khi thống nhất ý kiến với cấp cao Tinh Hồn, Tả Tiểu Đa đến gặp Yêu Hoàng Đông Hoàng đầu tiên, ba thủ lĩnh của Yêu tộc vốn cũng không muốn thành kẻ thù với Tả Tiểu Đa, Yêu tộc đỉnh phong tính từ Côn Bằng yêu sư trở xuống không một ai không sợ Tả Tiểu Đa, nghe thấy dự tính của Tả Tiểu Đa, họ sảng khoái đồng ý, có thể nói là ăn khớp nhịp nhàng với nhau.

Tiếp đó, Tả Tiểu Đa lại cùng Lý Thành Long bí mật sang Vu tộc, thương lượng với Hồng Thủy.

Vốn tưởng rằng Yêu tộc thoải mái đồng ý như vậy thì bên Vu tộc vốn có quan hệ thân thiết từ xưa càng dễ nói chuyện hơn.

Không ngờ đám Tổ Vu lại tin tưởng Đạo Tổ một cách khó hiểu, trong đó có hai người nhất quyết nghĩ Đạo Tổ tuyệt đối không làm những việc như vậy, cuối cùng đành đánh cược với nhau, trong đại chiến Diệt Không Tháp, người thắng làm vua, người thua nghe lời.

Tả Tiểu Đa lấy một địch hai, đại chiến hai đại Tổ Vu… Thật ra cũng không tính là đại chiến, tóm lại là thắng. Sau khi ai đó đột phá, thực lực lại cao thêm mấy phần, đấu nhau chỉ vì khí thế, không phải đấu đến chết, mạnh thì thắng, yếu thì thua. Vu tộc vốn luôn hiếu chiến, chiến thiên đấu địa, nhưng chắc chắn, không dị nghị.

Đến đây, chỉ chờ thời cơ chín muồi là bắt đầu hành động ngay. Thật ra cho tới tận giờ, một đám Tổ Vu vẫn như trước, không tin Đạo Tổ sẽ coi rẻ chúng sinh như thế.

Tương lai có liên thủ thật hay không? Hay kế hoạch chỉ là kế hoạch mà thôi.

Nhưng hàng loạt vụ ám sát và những động thái kỳ lạ xảy ra nối tiếp nhau đã thôi thúc bản tính khát máu của quân nhân Vu tộc trỗi dậy… Các vị Tổ Vu cuối cùng cũng ý thức được điều này.

Cứ tiếp tục như này, e rằng tất cả mọi người sẽ chết không có chỗ chôn!

Tam tộc hỗn chiến, hiện thực cô đọng ngay trước mắt.các tộc đều phải chịu những tổn thất chưa từng có. Kế hoạch này, rốt cuộc cũng phải thành hình!

Sau trận đại chiến, chỉ có cấp cao đỉnh phong ở lại chiến trường, mặc dù không ai mở miệng nói hay bàn bạc, xác nhận điều gì, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ!

Chuyện đã thế này, phải hồ đồ đến mức nào mới nhìn thấy máu tươi của hàng chục tỷ sinh mạng nhưng vẫn chưa tỉnh ra?

Cũng chính từ khi ấy, tam tộc bắt đầu hòa mình và tiết tấu tính toán của Lý Thành Long.

Sau đó tình thế không ngừng phát triển.

Khiến những tính toán này lộ diện ngoài sáng, càng thêm rõ ràng, cụ thể hoá.

Tả Tiểu Đa đi tìm Minh Hà, chỉ nhìn mặt ngoài cũng thấy là tranh thủ cơ hội, chặt đứt cánh tay của Đạo Tổ trước.

Suy cho cùng thì trong trận chiến này Minh Hà đã bị bại lộ, bại lộ hoàn toàn, dù sau lưng hắn có ai đứng đằng sau hay không thì hắn và tam tộc đã không thể cứu vãn được nữa, việc tìm ra hắn là điều tất nhiên.

Bình Luận (0)
Comment