Một chùy này xem ra nặng như Thiên Sơn rơi, thật ra thẳng như liễu bay trong gió, trong nháy mắt vẫn có thể ép vạn phong, nặng nhẹ nhanh chậm tất cả đều tùy ý chuyển đổi, hạ bút thành văn, đều được như ý!
Trong trận chiến cường độ vô cùng cao thế này, tùy ý chuyển đổi sức mạnh không lồ như thế, đây là chuyện ngay cả Ma Tổ cũng không làm được!
Điều này khiến Ma Tổ La Hầu càng đánh càng cảm thấy gian nan, dần dần sinh ra cảm giác ứng phó khó khăn.
Bỗng nhiên, ánh mắt Tả Tiểu Đa nghiêm túc, hung quang đột nhiên lớn mạnh, tụ hợp tất cả sức mạnh chưa từng có, tấn công càng thêm mãnh liệt.
Ma Tổ La Hầu không dám sơ suất, sau khi thét một tiếng, tốc độ xuất thương càng tăng thêm, thân thể như hóa thành hư vô, một đầu Thí Thần Thương uốn cong nhưng khí thế như rồng, bên trong ma khí tràn đầy, tung bay qua lại.
Đột nhiên, nhìn thấy hắc quang ngút trời, cùng với tiếng hét của Ma Tổ, vạn đạo thương ảnh của Thí Thần Thương, hợp lại ngưng tụ thành một vật thật, vượt không gian và thời gian, ngang nhiên đâm ra!
Một thương chấm dứt!
Một thương này, chính là thương giết chết!
Vạn đạo thương ảnh như hư mà thật, phong tỏa tất cả mọi thứ, bầu trời nhân gian, thời gian không gian, sau đó vạn thương hợp lại thành một, dùng một thương dứt khoát nhất, giết chết kẻ địch!
Một thương này, có thể nói là tu vi cả đời của Ma Tổ La Hầu, cũng là tác phẩm thương đạo đặc sắc nhất!
Một thương vừa ra đã phong kín tất cả không gian xung quanh trên dưới của Tả Tiểu Đa.
Muốn tránh cũng không được, tránh cũng không thể tránh.
Chỉ có một đường trúng chiêu!
Điều nguy hiểm hơn, giờ phút này Tả Tiểu Đa đang xuất thủ song chùy, ngay lúc trước ngực trống trải mở toang, thời điểm một thương này, có thể gọi là thời gian qua nhanh, thừa dịp sơ hở mà vào, sao có thể không trúng? !
“Chết!”
Ma Tổ La Hầu hét một tiếng!
Nhưng...
Ngay sau đó một chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
Thí Thần Thương sắp đâm vào tim của Tả Tiểu Đa, thế mà biến mất không chút dấu vết, giống như đột nhiên bốc hơi mất dạng trong hư không, biến mất không có tung tích, không còn dấu vết!
Diệt Không Tháp!
Ma Tổ La Hầu giật mình chớp mắt một cái, rốt cuộc nhịn không được tức giận mắng một tiếng: “Mẹ nó! Thủ đoạn khá lắm!”
Hắn lại bị lừa một lần nữa!
Chiêu thức này của Tả Tiểu Đa lộ ra một cách không đáng có, dường như là thói quen, đại chiêu thi triển trước đó, khí thế đột nhiên bộc phát trong chốc lát, chùy trên chỉ trời, chùy dưới chỉ đất, trong lúc vô tình lộ ra khoảng trống trước ngực, lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng xác thực là tồn tại!
Đương nhiên với đối thủ tầm thường, sơ hở ấy không đáng kể chút nào, càng không thể coi là sơ hở!
Nhưng mà Ma Tổ La Hầu sao có thể xem là đối thủ tầm thường!
Mặc dù hai người giao thủ không lâu, nhưng chiêu thức của đối phương, những động tác nhỏ, trong lòng không cần nói cũng rất rõ ràng, có thể nói nắm giữ tám chín phần mười, sơ hở này Ma Tổ La Hầu sớm đã chú ý nhiều lần, hắn nắm chắc, mình có thể bắt lấy cơ hội này, mà chỉ cần bắt được cơ hội này, sau đó một kích giết chết tên tiểu tử dám can đảm ung dung nhảy nhót trước mặt mình!
Điều này với người khác có thể coi như chớp mắt bỏ qua, dù nhìn thấy cũng khó có thể nắm chắc sơ hở, nhưng với Ma Tổ, có thể nắm được cơ hội, cơ hội giết chết kẻ địch.
Mà quan trọng nhất là ở tốc độ, tốc độ ra tay.
Chỉ khi đạt đến thần tốc, tụ hợp lực sát thương cực lớn của Thí Thần Thương, mới có thể đạt thành mục tiêu cuối cùng!
Đây là thời cơ chín muồi mà Ma Tổ xác nhận, sơ hở này lần nữa lộ ra trong nháy mắt, ngang nhiên ra tay!
Nhưng lại tuyệt đối không ngờ rằng…
Mẹ nó lại là tên tiểu tử nham hiểm, trăm phương ngàn kế thiết lập bẫy!
Cái bẫy này vốn không nên tồn tại, những người khác có thần khí không gian như Diệt Không Tháp!
Những bảo vật khác, cho dù Tiên Thiên Linh Bảo chuyên thu nạp đồ vật, cũng chưa chắc có thể chịu được một kích Thí Thần Thương tụ hợp lại của hắn!
Thế nhưng Diệt Không Tháp lại khác, đó chính là một phương thế giới, uy năng một thương khác biệt kia, đủ để phá trời diệt đất, thế nhưng với một phương thế giới mà nói, vẫn trò trẻ con!
Bằng cách này, Tả Tiểu Đa đã lợi dụng sơ hở của điểm ấy, mục đích thực sự, chính là ở chỗ lấy đi Thí Thần Thương!
Thật sự là trăm phương ngàn kế, bố cục thâm sâu!
Phải biết rằng trong lúc chiến đấu, phần lớn thời gian Thí Thần Thương đều nằm trong tay của chính mình, cơ bản thương không rời tay, cho dù ngẫu nhiên rời tay, cũng là thần hồn tương liên chặt chẽ.
Tựa như vừa rồi, thân hình chính mình hoàn toàn hủy diệt, thần hồn vẫn nối thành một mạch với Thí Thần Thương, mới có thể cấp tốc lặp lại thân hình!
Hoặc là, cũng bởi vì ma khu của mình khôi phục trong giây lát, Tả Tiểu Đa mới tập trung chú ý nhiều hơn vào thân Thí Thần Thương, muốn diệt Ma Tổ, trước tiên chỉ cần tách rời liên kết giữa Ma Tổ và Thí Thần Thương!
Mà chỉ có ngay lúc Ma Tổ bộc phát hết sức mạnh, Thí Thần Thương chớp mắt rời khỏi tay, là chiêu thức mạnh nhất của Thí Thần Thương, chiêu giết người.
Đồng thời cũng có nghĩa, đúng tại chiêu thức này, Thí Thần Thương mất đi quyền tự chủ, cây thương được sử dụng bởi chủ nhân…
Tính toán của Tả Tiểu Đa chính là lúc này.
Quả nhiên không thèm ngăn cản, ngược lại mở ra Diệt Không Tháp, để Thí Thần Thương một đi không trở lại, xông vào bên trong Diệt Không Tháp.
Sau đó, trước tiên Tả Tiểu Đa đóng chặt Diệt Không Tháp lại, phong ấn Thí Thần Thương vào trong đó, như vậy đã ngăn cách được liên kết giữa Ma Tổ và Thí Thần Thương.
Chiêu này, có thể nói là phương pháp thần sầu, là bước ngoặt lớn!
Ma Tổ La Hầu suýt nữa bị hắn làm cho tức phát điên!
Tại sao đột nhiên binh khí theo mình bao nhiêu năm đã biến mất…
Cái này mẹ nó…
“Tả Tiểu Đa, ngươi cho rằng, một thế giới nhỏ không có ngươi tự mình trấn giữ có thể giam được Thí Thần Thương sao?”
Ma Tổ La Hầu cười lạnh.
“Điều này thật sự khó nói, ta vẫn rất hứng thú với món đồ chơi Linh Bảo này.” Tả Tiểu Đa cười tươi nói.
Nụ cười kia, hết sức thiếu đòn!
“Ha ha… Vậy bản tọa sẽ cho ngươi biết, danh xưng của Thí Thần Thương, Linh Bảo công kích số một, đến tột cùng có uy năng cỡ nào, cho dù một phương thế giới cũng theo đó mà sụp đổ!”