Nhưng lúc này hai đại lục đang hợp tác, tình cảm của Đan Không và Tả Tiểu Đa cũng rất tốt, Tả Tiểu Đa làm sao mà ra tay tàn độc với Đan Không được chứ?
Đừng nói Tả Tiểu Đa cũng không biết bí quyết chuyện này ở nơi đâu, cho dù là Tả Tiểu Đa biết nhiều hơn, hắn cũng sẽ không làm thế.
Lúc ấy Huyền Minh Tổ Vu chính là người nói vô tâm, nhưng Đan Không Đại Vu lại là người nghe hữu ý.
Qua vài ngày, Đan Không Đại Vu vừa tìm được Hồng Thủy Đại Vu thảo luận về chuyện tiểu thế giới hình thành của Tả Tiểu Đa.
Nhưng trực tiếp đã bị Hồng Thủy Đại Vu kiên quyết phủ quyết.
“Không được có bất kỳ suy nghĩ lung tung gì nữa, không nói đến chuyện mười hai Đại Vu chúng ta hoàn chỉnh liên quan đến vận số Vu tộc, chỉ nói vì cái chuyện này đi tìm chết, đi hoàn thành một cái không gian bảo bối của tiểu tử Tả Tiểu Đa kia, nói như nào cũng không hợp lý, chuyện này, tuyệt đối miễn thương lượng!”
Vì chuyện này, Hồng Thủy đánh cho Đan Không một trận, từ đó về sau, lại càng nghiêm cấm Đan Không và Tả Tiểu Đa gặp mặt nhau nhiều.
Mà bản thân Đan Không Đại Vu, vốn cũng không định bụng muốn chết… phàm là có thể còn sống, có ai lại thật sự muốn chết đâu chứ?
Vậy nên chuyện này cũng cứ như vậy bị kéo dài xuống.
Nhưng lúc trước tam tộc hỗn chiến, mười hai Đại Vu liên tiếp tổn thất ba người, cái gọi là vận số viên mãn của Vu tộc, cũng không còn tồn tại, khúc mắc vốn đã sớm đặt xuống của Đan Không Đại Vu, lại một lần nữa được nhắc tới, nhưng chỉ dừng ở tự bản thân hắn, cũng không thảo luận việc này với người khác!
Cho đến ngày hôm nay, chiến trận nguy hiểm, cường giả của ba tộc liên tiếp hao tổn, Tổ Vu nhà mình còn có huynh đệ cũng mấy người mất mạng, Đan Không Đại Vu tự biết không thể làm gì Đạo Tổ đã có quyết định!
Hắn quyết định dùng tính mệnh của chính mình, thúc đẩy phần thiên mệnh này, giải quyết xong nhân quả!
Hắn không muốn phải nhìn thấy huynh đệ của mình, từng người một chết đi, tiền bối của Vu tộc, từng người một ngã xuống!
Bản thân không thể làm gì, thậm chí ngay cả tham chiến cũng bởi vì thực lực quá yếu mà không thể tiến lên!
Chẳng lẽ ta muốn nhìn các huynh đệ từng người một chết sạch hết sao?
Chỉ để lại một mình ta, một phế vật ngay cả tham chiến cũng làm không được cuối cùng bị người ta tiện tay một phát bóp chết sao? ?
Mắt thấy thực lực kinh thiên động địa hiện nay của Đạo Tổ kia, hiện trạng siêu mạnh mà mọi người hợp lực vây công cũng không phải là đối thủ...
Đan Không Đại Vu quyết ý dùng cái chết trợ chiến, rốt cuộc thi triển không gian của mình thuấn di một lần cuối cùng.
Để bản thân mình ngăn ở Đạo Tổ trước người, chết ở dưới đại chùy Tả Tiểu Đa!
Thế nên cuối cùng trong mắt hắn, tất cả đều là áy náy đối với Tả Tiểu Đa.
Bởi vì hắn biết, chính mình chết như vậy, bất kể kết quả như thế nào, Tả Tiểu Đa liệu có tăng lên hay không, nhưng mà phần đau khổ khi chính tay đánh chết bạn mình, ắt sẽ phải để cho Tả Tiểu Đa một mình gánh chịu!
“Nếu ta có thể được lựa chọn, ta cũng không muốn.”
Đan Không Đại Vu đã nghĩ như vậy.
Thế nên, thật sự xin lỗi, Tả Tiểu Đa.
...
Về nhân quả quấn nhiễu giữa Đan Không Đại Vu và Diệt Không Tháp, thiên mệnh rối rắm, Tả Tiểu Đa trước đó nhất định là không biết, thật ra đâu chỉ có mỗi hắn, dù là đám người Tả Trường Lộ cũng không biết, dù cho tu vi của bọn hắn đủ cao thâm, nhưng vấn đề giới hạn trong nhãn giới và kiến thức, căn bản không ý thức tới quan hệ ràng buộc chân chính giữa Đan Không Đại Vu và Diệt Không Tháp.
Càng không nghĩ tới, một cái thế giới thành hình, lại còn dính líu tới thiên mệnh nhân quả!
Nhưng mà, ngay lúc Đan Không Đại Vu bỏ mình, Diệt Không Tháp chợt phát sinh biến hóa, vào một khắc Tả Tiểu Đa bất chợt không có duyên cớ trở nên mạnh mẽ, mọi người cũng mơ hồ ý thức được điểm này.
Suy cho cùng, mọi người đối với ngọn nguồn ban đầu về Diệt Không Tháp của Tả Tiểu Đa, trong lòng đều biết rõ ràng, cũng bởi vậy nên đã tự hiểu ra!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người không sợ nguy hiểm xông tới.
Bao gồm cả bốn Đại Tổ Vu còn lại, đám người Yêu Hoàng Yêu hậu, không đủ đại đội, thậm chí ngay cả Dư Mạc Ngôn trọng thương cũng đều xông tới.
Bởi vì tất cả mọi người biết, giằng co như vậy nữa, phe họ sẽ thua không nghi ngờ gì.
Phải cho Tả Tiểu Đa có thời gian tăng thực lực lên!
Nếu như để Đạo Tổ giết chết Tả Tiểu Đa ngay trước khi tăng xong thực lực, vậy thì trận chiến này, cũng sẽ không có xíu xiu hi vọng gì như trước!
Bây giờ, tất cả hi vọng của trận chiến này, đều ở trên người Tả Tiểu Đa.
Tất cả hi vọng đều nằm ở... sau lần Tả Tiểu Đa tăng thực lực này, có thể có thực lực địch nổi Đạo Tổ!
Nếu không trận chiến này, vẫn sẽ không có hi vọng gì!
Mọi người, lợi thế duy nhất!
Đan Không Đại Vu cũng có thể liều mình thành toàn, đám người bọn họ lẽ nào còn sợ chết sao?
Về phần Tả Tiểu Đa thì ngay lập tức đã bị Hồng Thủy Đại Vu đá một cước bay ra ngoài.
Rầm rầm rầm...
Đạo Tổ hình như cũng ý thức được gì đó, bắt đầu toàn lực ra tay, đều là sát chiêu!
Không ngừng có người bị đánh bay ra ngoài.
Nhóm người Dư Mạc Ngôn, Vạn Lý Tú, Độc Cô Nhạn Nhi, Cao Xảo Nhi và Chân Phiêu Phiêu vốn đã sớm trọng thương, sau một lần công kích, bị phản chấn bắn ra ngoài, trực tiếp nằm trên mặt đất hộc máu từng ngụm, hoàn toàn mất đi rồi năng lực chiến đấu, chỉ có thể bị động chờ Bổ Thiên Thạch chữa thương.
Cao Xảo Nhi nỗ lực bò đến bên Bổ Thiên Thạch đã dùng hết bên người Vạn Lý Tú, kéo tay của Vạn Lý Tú đã rơi vào hôn mê sâu tới, để ở trên Bổ Thiên Thạch trước ngực mình...
Bổ Thiên Thạch đã không còn bao nhiêu năng lượng, năng lượng còn lại, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đảm bảo hai người không chết.
Cho tới giờ khắc này, Cao Xảo Nhi vẫn cố hết sức thực hiện trách nhiệm trưởng hậu cần của đại đội Không Đủ.
Mới vừa làm xong bên này, đã thấy Hạng Hướng, Hạng Băng và Long Vũ Sinh bị nện văng ra ngoài điên cuồng phun máu tươi, nặng nề ngã trên mặt đất, không cách nào nhúc nhích.
Ngay sau đó là vợ chồng Liệt Hỏa Đại Vu và Băng Minh Đại Vu bị đánh bay ra ngoài, cũng hấp hối.
Đám người Hạng Xung cấp bách tụ lại với nhau, dùng phương pháp Cao Xảo Nhi mới vừa dùng, cứu lấy ba người.
Nhưng mà không còn gì để nghi ngờ nữa, mười một người trên này đã hoàn toàn mất đi chiến lực, định sẵn ở trong chiến đấu kế tiếp, cũng không cách nào tham chiến nữa rồi.