Ngô Vũ Đình kêu lên đau đớn, đầu vai bị một chưởng đánh trúng, toàn bộ bả vai bị đánh vỡ kêu răng rắc, bay ra ngoài giống như diều đứt dây.
“Mẹ!”
Tả Tiểu Đa hét lên một tiếng, phi thân về phía trước đỡ được Ngô Vũ Đình. Hắn nhanh chóng đút một viên đan dược vào miệng nàng, sau đó giơ đại chùy, xông vào vòng chiến.
Trong nháy máy suy nghĩ vừa lóe lên, hắn dùng tốc độ khó tin lao tới vị trí không trung trên phía trên Đạo Tổ!
Khí thế điên cuồng chưa từng có, trực tiếp giáng xuống Đạo Tổ, còn có một luồng sức mạnh vô cùng nhẹ nhàng xen lẫn, khẽ đẩy đám đông tránh ra, còn tiện tay ném hai lọ đan dược vào lòng Tả Tiểu Niệm.
Chính là cửu chuyển kim đan.
Một tiếng nổ giòn giã vang lên, Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy hệt như tia chớp, trong nháy mắt biến thành biển sấm chớp cuồn cuộn, ngưng tụ cực nhanh trên đỉnh đầu Đạo Tổ, rồi chợt trút xuống như sông, luồng ánh sáng sấm chớp trút xuống như mưa tầm tã.
Nhất thời, toàn bộ không gian trong phạm vi trăm trượng đều bị Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy của Tả Tiểu Đa tạo ra hai màu đen trắng!
Từng luồng từng luồng đạo vận lưu chuyển, hòa thành gió lốc lôi đình, điên cuồng vô hạn.
Mà đạo vận như thế này, hóa ra lại là đạo vận hoàn toàn xa lạ!
Là đạo vận không thuộc về thế giới này.
Nhìn thấy đòn công kích chưa từng có đang ập tới, trong tay Đạo Tổ xuất hiện một mũi kiếm thần, thân kiếm trong veo như nước, dáng vẻ cổ xưa, nhưng lại xen lẫn phong thái quân lâm thiên hạ một cách rất tự nhiên, khí thế lẫy lừng.
Dường như kiếm vừa xuất hiện, tất cả sinh linh trong không gian, bất kể sông, núi, biển, hồ, tất cả đều phải cúi đầu quỳ bái, hoàn toàn khuất phục!
“Tên kiếm là Thuần Quân.”
Đạo Tổ thản nhiên nói: “Đã một trăm ngàn năm chưa từng xuất hiện trên nhân gian.”
Thân kiếm chỉ nhoáng lên một cái, đã biến thành hàng ngàn hàng vạn tia sáng lạnh lẽo, mỗi luồng kiếm quang đều chặn lại một chùy một cách chính xác, không có chút sơ hở nào!
Nhưng thấy Tả Tiểu Đa không lùi nửa bước, không chút nhân nhượng, mạnh mẽ tranh phong!
Lúc này Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy tu vi toàn thân giống như chống đỡ thân thể mình đến nổ tung, đến giờ kinh mạch vẫn còn đang không ngừng dung nạp linh khí tràn vào, còn đang không ngừng mở rộng, không ngừng trở nên mạnh mẽ, nhiều không kể xiết, liên tục không ngừng.
Đến lúc, Tả Tiểu Đa hét lớn một tiếng: “Kiếm gì có thể so được với Miêu Miêu Chùy của ta!”
Đạo Tổ nhìn chăm chăm hai thanh đại chùy kia, cảm nhận được trọng kích sấm vang chớp giật của chúng, các cơ trên mặt hắn rõ ràng hơi giật giật, ánh mắt cũng hiện lên sự khó hiểu.
Giống như lúc trước, Hồng Thủy Đại Vu sau khi nghe tên của hai thanh đại chùy này cũng có vẻ mặt tương tự.
Thần khí như thế!
Cho dù có cứng đối cứng với một thanh kiếm tuyệt thế như Thuần Quân kiếm, nó cũng không rơi vào thế hạ phong, thậm chí còn có xu thế chiếm thế chủ động, áp chế ngược lại thần binh nghịch thiên như Thuần Quân kiếm!
Thế mà lại có cái tên như vậy!
Ngươi không biết đặt tên thì đừng đặt có được không hả?
Vô duyên vô cớ đi chà đạp phẩm cách vận mệnh của thần khí bực này!
Va chạm không ngừng diễn ra, bầu không khí của cuộc đại chiến giữa hai người cũng càng ngày càng kịch liệt.
Ngoài dự đoán của mọi người, Tả Tiểu Đa vừa mới bắt đầu đã thể hiện thực lực đột nhiên tăng mạnh, đang liên tục đối chiến với Đạo Tổ, thực lực tu vi vẫn đang tăng lên vùn vụt, theo thời gian kéo dài, hẳn là càng ngày càng uy mãnh.
Lúc mới bắt đầu hắn còn không thuần thục, không thế hòa hợp, dần dần đã leo lên tới Đại Thành viên mãn!
Rất giống căn cơ bất ổn, cảnh giới không vững chắc, chiêu pháp khó có thể theo kịp để phối hợp với tu vi đột nhiên tăng mạnh, lại đang kéo dài liên tục trong chiến đấu khiến tất cả trở nên hòa hợp. Chẳng qua trong chốc lát, bất kể là căn cơ, cảnh giới hay chiêu pháp, tất cả dường như đã được mài giũa hàng trăm năm, ngàn năm, vạn năm, hòa hợp đến hoàn mỹ!
Tình hình chiến đấu từ lúc mới bắt đầu cũng rơi vào thế hạ phong, chật vật chống đỡ, đến cục diện dần dần hòa nhau, rồi lại bắt đầu xuống hạ phong, nhưng có công có thủ, cho đến cân sức ngang tài...
Tả Tiểu Đa tiến bộ vô cùng nhanh chóng, nhanh đến mức khiến người ta chỉ biết trố mắt mà nhìn, không dám tin tưởng.
Loại cảm giác vi diệu khi tận mắt chứng kiến kỳ tích xảy ra khiến tất cả mọi người cảm thấy tình cảnh trước mắt hoang đường vô cùng, nhưng lại là sự thật.
Chưa bao giờ biết rằng, tốc độ tinh tiến và phạm vi tu luyện của một người lại có thể nhanh như vậy, lớn như vậy!
Nhìn Tả Tiểu Đa đang huyết chiến với Đạo Tổ mà không hề rơi vào thế hạ phong, mọi người đều cảm thấy tam quan của mình như vỡ nát.
Hoặc nói, đã sớm bị phá vỡ rồi!
Tả Tiểu Đa nhập đạo tu hành tổng cộng mới có bao nhiêu năm?
Nếu tính theo thời gian của nhân gian, tổng cộng mới hơn hai mươi năm. Cho dù có tốc độ chảy khác thường của dòng thời gian trong Diệt Không Tháp, một ngày ngàn ngày, một năm ngàn năm, tổng cộng toàn bộ cũng chưa vượt quá mấy ngàn năm, nhưng tu vi hiện tại của hắn cũng đã sánh ngang với Đạo Tổ, người đứng đầu thiên địa đã tu luyện vô số năm. Điều này sao có thể nói là kỳ tích, phải nói là thần tích, thần thoại, vượt qua cả thần thoại...
Sức mạnh của Tả Tiểu Đa còn đang không ngừng tăng lên, tu vi cũng đang không ngừng sâu hơn. Tình trạng hiện tại của hắn giống như một vùng biển rộng, luôn có lượng nước trường giang đại hà cuộn trào mãnh liệt mênh mông, cuồn cuộn chảy vào, không ngừng dâng cao!
Nó còn càng ngày càng mãnh liệt mênh mông, càng ngày càng thấy sóng trào khuynh thiên.
Tiếng kiếm và chùy va chạm vẫn dày đặc, nhưng thân thể Đạo Tổ rõ ràng đã xuất hiện sự run rẩy, vẻ mặt lại nghiêm trọng chưa từng có.
Thời gian không còn nhiều nữa!
Tất cả mọi người đều có ánh mắt hơn người, đều đã nhìn ra, Tả Tiểu Đa công kích, Đạo Tổ vẫn còn đủ lực chống đỡ. Mặc dù nhìn hiện tại, Tả Tiểu Đa đã chuyển sang thế thượng phong, thế nhưng muốn đánh bại Đạo Tổ trong khoảng thời gian ngắn thì vẫn là chuyện không thể nào!
Nếu tình hình hiện tại tiếp diễn, hai bên ngang tài ngang sức, có thể ba ngày ba đêm nữa cũng không phân định được thắng thua.
Nhưng mà, sức mạnh phong tỏa không gian này cũng chỉ còn chưa đầy mười phút là cực hạn!
Thời hạn một giờ mà Thái Cực Đồ đưa ra đã sắp trôi qua!