Linh lực bên trong cơ thể như phút chốc biến thành sục sôi..
Trương Cảnh nhìn xuống, ánh mắt nhẹ nhàng lướt qua gốc Vụ Căn Thủy Linh Sâm trước khi chuyển sang cô gái đối diện.
"Ngươi cần gì?" Hắn nói một cách nghiêm túc.
Nghe vậy, nữ tử không do dự đáp:
"Thượng tu, ta muốn dùng hai củ Vụ Căn Thủy Linh Sâm này để đổi một ít Tử Linh đan và phù lục."
"Việc này không khó."
Hắn lập tức rút ra một chai Tử Linh đan và sau đó nhìn nữ tử, giới thiệu:
"Hai gốc Vụ Căn Thủy Linh Sâm này có giá khoảng tám mươi đạo công. Tử Linh đan khoảng mười hai đạo công. Phù lục trên quầy cũng được ghi giá, tự chọn đi."
"Còn có," hắn nói tiếp, sau đó rút ra hai phù lục trung phẩm từ không gian chứa vật phẩm: "Trung phẩm phù lục cũng có thể đổi, một cái phù lục phòng ngự mười tám đạo công, phù lục công kích một cái mười hai đạo công."
"Đa tạ thượng tu."
Nữ tử cúi đầu biểu lộ cảm kích.
Trong mấy ngày qua, nàng đã cẩn thận tìm hiểu, từ đó hiểu rõ giá trị của hai gốc Vụ Căn Thủy Linh Sâm này.
Cũng chính vì vậy, nàng mới hiểu được vị thượng tu này phúc hậu như nào.
Đối phương vậy mà một chút lợi lộc cũng không chiếm!
Lại nhớ đến những tin đồn náo nhiệt trong vài ngày qua ở phường thị ——
Không mất nhiều thời gian.
Nữ tử cẩn thận đặt đan dược và phù lục vào túi trữ vật, đặc biệt là chiếc phù lục phòng ngự trung phẩm, nàng đặt vào vị trí sâu nhất và cực kỳ cẩn thận.
Khi đã hoàn tất mọi việc.
Nàng thỉnh thoảng lén nhìn về phía Trương Cảnh, ánh mắt của nàng toát lên vẻ do dự.
Có vẻ như nàng muốn nói điều gì đó nhưng lại do dự không dám nói ra.
Nữ tử đối diện.
Động tác của nàng Trương Cảnh thu hết vào mắt.
Hắn cảm thấy một chút dao động, hiểu được chính đề tới.
Ngay từ lần gặp đầu tiên, Trương Cảnh đã để ý đến ánh mắt do dự của đối phương, dường như đang phải đưa ra một quyết định khó khăn.
Một người tán tu có thể có bí mật gì?
Chắc chắn liên quan đến nguồn gốc cây thủy linh sâm trong tay nàng.
Tuy nhiên, Trương Cảnh không quấy rầy, chỉ mỉm cười nhìn nàng.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Sự quyết đoán trên khuôn mặt của nữ tử trở nên rõ ràng hơn.
Cuối cùng.
Nàng cắn răng, dùng một giọng run rẩy nói với Trương Cảnh:
"Thượng tu, tiểu nữ biết một nơi có thủy linh sâm sinh sống, gốc Vụ Căn Thủy Linh Sâm này là do ta thu hoạch từ vòng bên ngoài. Bên trong có rất nhiều cùng loại với Vụ Căn Thủy Linh Sâm, mà thậm chí linh dược càng quý giá hơn nữa."
Lời này vừa nói ra.
Trương Cảnh bỗng chấn động trong lòng.
Hắn nghĩ nữ tử này có thể đã phát hiện một khu vực trồng linh sâm, nàng giữ một lượng lớn Vụ Căn Thủy Linh Sâm muốn bán cho mình.
Nhưng khi nghe ý định trong lời nói của nàng.
Đối phương vậy mà biết một chỗ dược viên, mà Vụ Căn Thủy Linh Sâm còn là loại cây dược liệu phổ biến nhất trong đó!
Hắn cưỡng chế sự kinh ngạc trong lòng.
Trương Cảnh giữ vẻ mặt bình thường và hỏi thăm: "Tên của ngươi là gì?"
"Ta là Bùi Tiểu Sương," nữ tử trả lời.
"Bùi đạo hữu, ý của ngươi là, muốn sử dụng phần cơ duyên này để đổi lấy một hứa hẹn từ ta sao?" Trương Cảnh lặp lại câu hỏi.
Nữ tử quyết định gật đầu.
"Hứa hẹn gì?"
"Ta muốn ngài đồng ý một danh ngạch đệ tử trong đạo quán của ngài! Dù là mười năm, hai mươi năm, ta đều có thể chờ đợi!"
Trong nháy mắt, Bùi Tiểu Sương cuối cùng cũng thốt ra khát vọng từ tận đáy lòng.
Trên gương mặt của nàng, ánh mắt đầy khao khát hừng hực.
Trương Cảnh không vội vàng đáp lại, chỉ im lặng cân nhắc trong lòng.
Yêu cầu này của đối phương, dưới điều kiện thời gian không có hạn chế, đối với hắn cũng không khó.
Theo hiểu biết của Trương Cảnh, ở ngoại viện hiện có một số đệ tử, không qua khảo hạch thông thường mà vào, mà là qua sự giới thiệu trực tiếp từ các sư huynh bên trong đạo quán Long Hồ.
Nhưng nhìn chung.
Những người ở bên trong đạo quán nội viện nhất định đều nắm giữ một phần danh nghạch của đạo quán Long Hồ.
Hoặc là, danh hiệu của các đệ tử ngoại viện không được coi trọng trong đạo quán nội viện. Chỉ cần bọn họ muốn, khả năng tốn một chút đại giới có thể hoàn thành.
Trương Cảnh không hoài nghi về khả năng của mình được chấp nhận vào nội viện, mà chỉ lo lắng về vấn đề thời gian.
Cho nên ——
Trương Cảnh không khỏi nhìn lại đối phương.
Mấu chốt ở đây, liệu tin tức mà nữ tử này cung cấp có đáng giá một danh ngạch đệ tử ngoại viện hay không!
"Đầu tiên, ngươi tại sao lại tìm tới ta?" Trương Cảnh mặt không thay đổi nói.
Nghe như vậy, trong mắt Bùi Tiểu Sương hiện lên một chút phấn chấn.
Thượng tu này không từ chối trực tiếp, có nghĩa là... Có thể có cơ hội tiến vào đạo quán!
Sau một lát suy nghĩ.
Nàng trả lời khẩn khoản:
"Khi trước, khi ngài lần đầu mua linh sâm của ta, ta cảm nhận được ngài có sự kiên định trong việc tu luyện. Và giao dịch lần thứ hai càng khiến ta tin vào phán đoán của mình."
Dừng một chút, nàng lại nói tiếp:
"Nhưng điều quan trọng nhất là, ngài vậy mà có thể làm được cửa hàng phù lục ở phường thị giảm giá, điều này chỉ có thể là do có bản lĩnh lớn bên người, và anh dường như rất trẻ tuổi."
"Cho nên ngươi cảm thấy, tương lai của ta có cơ hội trợ giúp ngươi tiến vào đạo quán?" Trương Cảnh tiếp lời.
"Đúng vậy."
Sau khi nói xong, Bùi Tiểu Sương căng thẳng cúi đầu.
"Ở đó có bao nhiêu loại Linh dược? Và chỗ đó có thực sự không đơn giản như ngươi nói?" Trương Cảnh cười mà không phải cười nhìn chằm chằm vào đối phương.
"Quả nhiên không thể gạt được thượng tu. Chỗ đó có một con Lộc Yêu, thực lực cực kỳ đáng sợ. Ta chỉ có thể nhìn từ xa, chờ nó ăn xong Linh dược rồi ngủ, sau đó mới dám lén lút hái linh sâm ở ngoại vi." Bùi Tiểu Sương cười khổ đáp.
"Có người khác biết chỗ kia không ?"
Trương Cảnh hỏi.
"Không có, đó là một nơi rất bí mật, người bình thường không thể tìm thấy được. Ta dưới cơ duyên xảo hợp chỉ tình cờ mới phát hiện ra nó." Bùi Tiểu Sương lắc đầu.
"Có bao nhiêu loại Linh dược?"