Chậm rãi đứng dậy. Linh thức mạnh mẽ khẽ quét qua trong sơn động, xác định không có rơi xuống thứ gì, Trương Cảnh mới đẩy cửa ra, đi ra sơn động.
Ngẩng đầu nhìn lên một cái. Không có nửa phần do dự. Trương Cảnh hóa thành một đạo hồng quang tối tăm, đi thẳng tới Đăng Thiên Giai Thê.
Đệ Ngũ Giai Thê!
Đệ Lục Giai Thê!
. . .
Đệ Cửu Giai Thê!
"Yếu, quá yếu!"
Trong lòng Trương Cảnh vui vẻ. Thủ vệ Linh Thần vốn mạnh đến biến thái nhưng khắc này lại không thể chống nổi dù là một hơi.
Thậm chí thủ vệ Linh Thần mạnh nhất ở Đệ Cửu Giai Thê mới từ trạng thái bóng ma khôi phục, ngay cả dáng vẻ của Trương Cảnh còn không thấy được thì đã bị một con U Hắc Giao Long dài bằng chiếc đũa xuyên qua ngực.
Quá trình cực kỳ thuận lợi, giống như không có bất kỳ trở ngại.
Theo sát phía sau.
Thái Âm Chi Lực ầm vang bộc phát, triệt để đông lạnh một tia sinh cơ cuối cùng của đối phương.
Mà Trương Cảnh chỉ bình tĩnh đứng ở vị trí trung ương Đệ Cửu Giai Thê, ánh mắt bình thản nhìn hết thảy, tâm không có chút ba động nào. Đạo ý lĩnh ngộ được bốn thành, không phải vốn nên dễ như vậy sao?
Lòng bàn tay đạo văn lấp lóe.
Linh Uẩn thêm bốn mươi vạn!
Trương Cảnh ánh mắt lộ ra ý cười, sau đó hóa thành một đạo hồng quang, bay lên trên.
Phía dưới.
Một đạo u mang bỗng ảm đạm không đáng chú ý dưng từ trên thi thể thủ vệ Linh Thần bay ra, cuống quít đuổi kịp Trương Cảnh, sau đó nhẹ nhàng rơi vào trên cổ tay hắn, hóa thành một cái vòng tay đen nhánh không đáng chú ý.
...
Đệ Cửu Hư Thiên.
Mây mù lượn lờ, che khuất bầu trời, tựa như tiên cảnh. Mà chỗ sâu trong mây mù nặng nề, chín tầng Đăng Thiên Giai Thê như ẩn như hiện, một mực lan tràn đến nơi cực sâu trong mái vòm.
Có lẽ là sương mù quá mức nồng đậm, khiến cho toàn bộ Đệ Cửu Hư Thiên đều vô cùng yên tĩnh.
Nào đó, một cái chớp mắt.
Không khí yên tĩnh bị đánh phá!
Một khe hở đen nhánh bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ Đăng Thiên Giai Thê, mây mù tràn ngập bốn phía hình thành đạo đạo dòng lũ đáng sợ vượt ngang chân trời, bị khe hở đen nhánh thôn tính hút vào.
Mà trong dòng lũ mây mù.
Một đạo hồng quang tối tăm đi ngược dòng nước.
Chỉ chớp mắt đã rơi vào tầng thứ nhất Đăng Thiên Giai Thê, hóa thành một người trẻ tuổi.
"Đệ Cửu Hư Thiên."
Trương Cảnh sắc mặt lạnh nhạt nhìn xung quanh.
Hắn chú ý tới. Số lượng bóng ma trên Đăng Thiên Giai Thê bỗng nhiên giảm bớt. Không giống trước đó, dọc theo biên giới cầu thang rộng lớn vô biên, lít nha lít nhít vây quanh một tầng lại một tầng.
Đang lúc Trương Cảnh quan sát.
Ken két!
Một đạo bóng ma bắt đầu hoạt động, màu sắc trên người bóng ma nhanh chóng rút đi.
Nghe được động tĩnh.
Trương Cảnh quay đầu nhìn lại, sau đó ánh mắt ngưng tụ.
Gia hỏa này hình dạng giống như trâu nhưng trên đầu không có sừng, quanh thân che kín lân phiến màu xanh. Càng mấu chốt là nó chỉ có một cái chân.
Chỉ lần đầu tiên.
Trương Cảnh đã cảm nhận đối phương có tướng mạo cuối cùng tương tự như Quỳ Ngưu trong truyền thuyết ở kiếp trước của mình.
Đương nhiên thực lực kém xa.
Bất quá ——
"Trùng hợp hoặc là nguyên nhân khác? Thôi, chờ tiến vào thượng giới có lẽ sẽ biết được."
Trên mặt Trương Cảnh không khỏi nổi lên vẻ trầm tư.
Sau đó.
Hắn hơi động lòng.
Vòng tay đen nhánh trên cổ tay lại tróc ra, hóa thành một con Hắc Giao mini, trực tiếp đánh tới đối phương.
Phốc phốc!
Một thanh âm rất nhỏ vang lên, chỗ trán thủ vệ Linh Thần tướng mạo giống như Quỳ Ngưu xuất hiện một cái hắc động.
Lòng bàn tay đạo văn lấp lóe.
Linh Uẩn thêm năm mươi vạn!
"Đánh giết thủ vệ Linh Thần lại có năm mươi vạn... nói cách khác, trong Đệ Cửu Hư Thiên, săn giết một con Yêu Linh phổ thông thì có không sai biệt lắm năm vạn Linh Uẩn. Dù là một ngày mười con thì cũng là năm mươi vạn Linh Uẩn."
Trương Cảnh thuần thục phân tích.
"Khoảng cách lĩnh ngộ đạo ý viên mãn còn kém một ngàn vạn Linh Uẩn, cũng chính là hai mươi ngày."
Nghĩ tới đây.
Trương Cảnh khẽ thở phào nhẹ nhõm, tâm định.
Chợt lại hóa thành một đạo hồng quang, bay lên trên.
Cũng không lâu lắm.
Bóng dáng Trương Cảnh từ Đăng Thiên Giai Thê phiêu nhiên mà xuống.
Lông mày không khỏi hơi nhíu lên. Lần này thử khiêu chiến Đăng Thiên Giai Thê, mang đến cho hắn một cảm giác —— cực kỳ khó!
Cái này không chỉ là thủ vệ Linh Thần thực lực mạnh, khó mà địch nổi, còn có thực lực thủ vệ Linh Thần Đăng Thiên Giai Thê chênh lệch đã bị kéo đến cực lớn.
Hoàn toàn khác trước đó!
Mà lấy thực lực Trương Cảnh trước mắt cũng đành dừng bước ở tầng thứ tư Đăng Thiên Giai Thê!
Muốn vượt qua, Thái Âm Long Giao Đạo Ý không đạt tới năm thành thì không có khả năng.
Suy nghĩ trở lại hiện thực.
Tâm thần câu thông đạo văn lòng bàn tay. Trương Cảnh nhìn về phía Linh Uẩn Bảng, ánh mắt từ trên nhìn xuống.
Sau một khắc, trong nháy mắt ánh mắt rơi vào tên mình.
“Top mười một: Trương Cảnh (Luyện Khí mười tầng, Thất Thập Lục Giai Thê, Long Hồ Đạo Viện).”
Không có cách nào.
Trong đám Trúc Cơ hậu kỳ, Trương Cảnh chỉ có Luyện Khí mười tầng cực kỳ bắt mắt.
Nhìn đến đây.
Dù là đã chuẩn bị trước nhưng Trương Cảnh cũng không khỏi có chút ngây người.
Cái này... top mười một rồi?
Phải biết lần này Vạn Thần Hư Thiên, ba tòa đạo viện cộng lại có hơn sáu trăm vị đệ tử nội viện Trúc Cơ Cảnh tiến vào, hơn mười vị đệ tử ngoại viện Luyện Khí mười tầng.
Mà trong nhiều người như vậy. Trương Cảnh hắn dựa vào tu vi Luyện Khí mười tầng leo lên thứ mười một!
...
Mà giờ khắc này.
Đệ Tam Hư Thiên.
Cũng có một ánh mắt chăm chú nhìn Linh Uẩn Bảng.
Nói đúng ra.
Là nhìn chằm chằm tên Trương Cảnh.
"Xếp hạng thứ mười một?" Giọng nói tràn ngập rung động đột nhiên vang lên, che đậy hàn phong gào thét.
Thẩm Thanh Thanh một tay bịt miệng, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi. Trong đầu nàng không khỏi hiện ra dáng vẻ Trương Cảnh. Một thiếu niên nhìn rất an tĩnh, ngoại trừ có đôi khi hạ thủ độc ác một chút.
Nhưng mà Thẩm Thanh Thanh cũng lý giải. Dù sao khi đó chuyện liên quan đến xếp hạng, không có nương tay cũng bình thường.