"Lần này Trúc Cơ Cảnh mạnh nhất Thái Ất Vô Lượng Đạo Môn là một người tên là Khúc Quân Hầu, am hiểu sử dụng một loại nguyên từ chân ý có thể chôn vùi vỡ vụn vạn vật, thực lực cực kỳ mạnh mẽ."
"Người này dù là so với rất nhiều sinh mệnh mạnh mẽ trong Chư Thiên Vạn Linh trận doanh chúng ta cũng đủ để đứng hàng đầu. Nhưng mà tuyệt đối không thể uy hiếp được ngài..."
Xích Mục Kim Bằng nịnh nọt nói.
"Ừm, vất vả."
Nữ tử hài lòng khẽ gật đầu, chợt ánh mắt nhìn về phía mấy người khác trong động phủ, lười biếng nói ra: "Các ngươi tự an bài đi, nghĩ biện pháp tra xét rõ ràng, hiểu rõ một phen những thiên tài của mấy truyền thừa bất hủ nhân tộc khác. Lần này tộc cho ta nhiệm vụ tập luyện là đứng top một Trúc Cơ trong Kiêu Vân Bí Cảnh, tuyệt đối không được sơ thất!"
Chỉ một thoáng.
Bao gồm Xích Mục Kim Bằng, mấy người trong động phủ nhao nhao quỳ rạp xuống đất, ánh mắt kính sợ nhìn về phía nữ tử: "Ngài quá lo lắng, ngài thân có huyết mạch cao quý, chiến lực tuyệt đối không phải những nhân tộc đó có thể so được. Lần này đệ nhất Trúc Cơ Cảnh, trừ ngài ra không còn ai khác!"
"Ta đương nhiên biết, nhưng mà nhân tộc có một câu nói, biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng nha."
Trong lúc nói chuyện.
Một bàn chân óng ánh, trắng nõn không tì vết từ giường ngọc rơi xuống, tạo thành một đường cong quyến rũ, hơi rung nhẹ giữa không trung.
"Hoàng đệ tới, mời ngồi."
Trong cung điện nào đó.
Nam tử cả người khoác ám kim cửu long pháp bào mở to mắt, ánh mắt nhìn về phía Cơ Cửu Lâm đứng ở ngoài cửa, lạnh nhạt nói.
"Đa tạ hoàng huynh."
Cơ Cửu Lâm câu nệ đáp lại một tiếng, sau đó xe nhẹ đường quen đi vào phòng, ngồi ở trên bồ đoàn bên cạnh.
"Lần này hoàng đệ tới là có chuyện gì?"
Mắt thấy Cơ Cửu Lâm ngồi xuống.
Đối diện, nam tử cũng không khách khí, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Hắn biết tính cách vị hoàng đệ này của mình. Nếu không có chuyện gì trọng yếu thì sẽ không đến gặp.
Trên bồ đoàn.
Cơ Cửu Lâm sắc mặt nghiêm lại.
"Trước đó thần đệ từng tham dự đạo trà hội của Thái Ất Vô Lượng Đạo Môn, phát hiện có hai người có lẽ là đối thủ mạnh trong lần hoàng huynh tranh đoạt đệ nhất Trúc Cơ Kiêu Vân Bí Cảnh này."
"Thái Ất Vô Lượng Đạo Môn?"
Đối diện, trên mặt nam tử lộ ra vẻ hiếu kì.
"Lần này đệ tử Trúc Cơ mạnh nhất tham dự Kiêu Vân Bí Cảnh của bọn họ không phải Cát Thanh Thần sao? Nếu như dựa theo Đạo Đình phân chia, chiến lực tối đa là Trúc Cơ thất phẩm. Trừ cái đó ra, còn có thể có thiên tài gì nữa?"
Nghe vậy.
Ánh mắt Cơ Cửu Lâm lộ ra vẻ ngưng trọng.
"Thần đệ không dám lừa gạt hoàng huynh nửa phần."
"Một người tên là Trương Cảnh, một người khác tên là Khúc Quân Hầu! Thần đệ tận mắt nhìn thấy hai người này thực lực cực kỳ khủng bố, chiến lực tuyệt đối là Trúc Cơ bát phẩm chi cảnh. Nếu như hoàng huynh gặp được hai người trong bí cảnh, tuyệt đối không thể khinh thường."
"Biết, đa tạ hoàng đệ nhắc nhở."
Nam tử hơi khẽ cười nói.
Không bao lâu.
Thân ảnh Cơ Cửu Lâm biến mất trong cung điện. Mà trên mặt nam tử thì khôi phục vẻ lạnh nhạt lần nữa. Dáng vẻ như hoàn toàn không quan tâm lời nhắc nhở của Cơ Cửu Lâm.
"Đối thủ Trúc Cơ bát phẩm, nếu như là trước kia thì có lẽ ta còn cần coi trọng, nhưng bây giờ..."
Ánh mắt hắn có chút lấp lóe. Sau đó trong nháy mắt ngẩng đầu. Ánh mắt tựa như muốn nhìn qua tầng tầng cách trở, nhìn thẳng vào một nữ tử thần bí.
"Một trong số chư thiên vạn linh ba mươi sáu vương mạch, Thái Âm Ngọc Thố nhất tộc, chủng tộc đáng sợ tiên thiên sinh ra theo Thái Âm Chi Lực! Vậy mà còn có gia hỏa vị thành niên tới tham dự Kiêu Vân Bí Cảnh."
"Vừa vặn mượn cơ hội này xem Trúc Cơ cửu phẩm như ta so với nàng thì ai mạnh ai yếu?"
Trên thực tế.
Từ khi chiến lực đột phá Trúc Cơ cửu phẩm, hơn nữa biết được Kiêu Vân Bí Cảnh lần này còn có một Trúc Cơ Cảnh Thái Âm Ngọc Thố.
Trong lòng nam tử biết rõ. Đối thủ cạnh tranh của mình đã lặng yên đổi từ thiên tài nhân tộc thành Thái Âm Ngọc Thố đó.
...
Một bên khác.
Trở lại cung điện.
Trương Cảnh ngồi khoanh chân tĩnh tọa.
Sau đó hắn như nghĩ đến cái gì, trong tay đột nhiên xuất hiện một viên hạt giống lóe ra thất thải chi sắc. Thần thức nhẹ nhàng đảo qua hạt giống. Bảy loại lực lượng bất đồng xen lẫn nhau, sinh cơ mạnh mẽ lập tức xuất hiện trong cảm giác.
Thất Bảo Hồ Lô Đằng.
Quả nhiên danh phù kỳ thực.
Trong hạt giống đúng là có bảy loại thuộc tính khác nhau chi lực.
"Chờ một chút! Cái đồ chơi này trồng xuống, sau đó không phải là mọc ra bảy cái hồ lô, sau đó..."
Trương Cảnh âm thầm nghĩ. Trên mặt không khỏi hiện biểu cảm cổ quái.
Được rồi.
Loại vật này để Lộc tam thập bát lo đi. Có lẽ gia hỏa đó sẽ thích thứ này cũng không chừng.
Nghĩ tới đây.
Ánh mắt Trương Cảnh lộ ra một tia cười nhạt.
Đưa tay thu hồi Thất Bảo Hồ Lô tử.
Sau đó.
Hắn lại nhắm mắt lại, khí tức trên thân yên tĩnh lại.
...
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Ngày Kiêu Vân Bí Cảnh mở ra lần nữa sắp đến. Trong khoảng thời gian này. Không khí trong Kiêu Vân Tiên Thành càng ngày càng lửa nóng, nhất là trên Lôi Tiên Đài, gần như không có yên tĩnh dù là nửa ngày.
Về nguyên nhân thì đương nhiên là mấy ngày nay mấy gia hỏa giống như là trong lổ nẻ chui ra của Chư Thiên Vạn Linh trận doanh giống như Xích Mục Kim Bằng, điên cuồng khiêu chiến đỉnh cấp thiên tài của các truyền thừa bất hủ.
Cũng chính bởi vì vậy nên đông đảo tu sĩ phổ thông trong tiên thành mới hiểu hóa ra lần này đệ tử các đạo thống tham gia Kiêu Vân Bí Cảnh còn có nhiều cường giả thiên kiêu ẩn nhẫn không phát trong vòng thứ nhất như vậy.
Nhân Hoàng Đạo Đình Cơ Cửu Lâm, Thủy Tổ Ma Giáo Vọng Vô Niệm...
Những cái tên như sấm bên tai bắt đầu lưu truyền ở trên phố.
Mà đối đầu với bọn họ.
Xích Mục Kim Bằng, Tị Thủy Lộc, Đà Sơn Lực Dương Ma và các chủng tộc mạnh mẽ trong Chư Thiên Vạn Linh trận doanh cũng dần dần được đông đảo tu sĩ phổ thông biết tới.