Tựa hồ nghĩ đến cái gì.
Hắn cứng đờ quay đầu, nhìn lướt qua sư huynh.
Trong lòng không khỏi nổi lên sóng to gió lớn.
Du Nguyên Minh nhớ kỹ trước khi đến.
Sư huynh từng nói với hắn, chính mình phải tham gia Kiêu Vân Bí Cảnh trăm năm sau, hơn nữ muốn tranh thủ bắt được vị trí trước vạn người.
Có thể là. . .
Ánh mắt không tự giác lại lần nữa quét qua bí cảnh.
Bất kể là tốn phong đen kịt hay là Âm Hỏa, Xích Lôi và Hoàng Sa, đối với hắn mà nói, trước mắt gần như là chạm vào tất chết.
Càng đừng đề cập tới phía trên.
Còn có một tầng khu vực bí hiểm đến cực điểm.
Ngay cả Kim Bằng khủng bố của Chư Thiên Vạn Linh trận doanh cũng bị sa vào.
Mà . . .muốn cầm được vị trí trước vạn người, nhất định phải đối mặt và vượt qua ải này!
"Trăm năm về sau, thực lực ta thật sự có khả năng đi đến trình độ này sao?"
Trong lòng Du Nguyên Minh có chút chột dạ.
Nghĩ tới đây.
Hắn không khỏi nhìn về phía Trương Cảnh đang tĩnh tọa ở một góc trong bí cảnh.
Trong đôi mắt lập tức lóe lên một tia chấn động và hâm mộ.
Mục tiêu mà chính mình thoạt nhìn khó vượt qua, ở trong mắt đối phương, cõ lẽ cũng không tính là quá khó đi.
Dù sao đạo thân ảnh kim bào bên cạnh Trương Cảnh.
Hắn hết sức quen thuộc.
Khúc Quân Hầu một trong Trúc Cơ cảnh thập kiệt của nhân tộc, bởi vì trên Lôi Tiên Đài cường thế hạ gục Xích Mục Kim Bằng mà thanh danh lan xa.
Thực lực mạnh đến đáng sợ.
Mà Trương Cảnh, người từng là sư đệ của mình, thoạt nhìn rất có giao tình với đối phương.
Điều này nói rõ cái gì, Du Nguyên Minh từng là thiên kiêu hạ giới trong lòng rất rõ ràng.
Chẳng qua hai bên thực lực trên dưới cùng một cấp độ mà thôi.
Coi như kém cũng sẽ không kém đến đâu.
"Cấp độ nhân tộc Trúc Cơ thập kiệt! Thiên phú của tên tiểu tử rương Cảnh này. . . . Dù cho đặt ở bên trong rất nhiều thiên kiêu yêu nghiệt của Thượng Giới, cũng vẫn khủng bố như cũ a."
Trong lòng hắn không nhịn được cảm thán.
Ở bên cạnh.
Sư huynh tựa hồ đã nhận ra cảm xúc biến hóa của Du Nguyên Minh.
Suy tư chốc lát.
Liền nghe hắn cười an ủi:
"Du sư đệ, không cần lo lắng, lần này hẳn là vấn đề của Bí Cảnh Chi Linh. Nó đem độ khó vòng thứ hai thiết trí hơi cao."
"Vòng thứ ba rất có thể ngay cả một vạn người cũng gom không - "
Nhưng mà lời vừa nói ra được phân nửa.
Thanh âm liền im bặt.
Du Nguyên Minh lập tức nghi ngờ nhìn về phía sư huynh.
Lại phát hiện tầm mắt đối phương bỗng dưng đờ ra, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Đây là? Hắn không khỏi theo ánh mắt đối phương nhìn lại.
Ngay sau đó trong ánh mắt liền lóe lên một mạt chấn kinh.
Chỉ thấy một đạo ánh trăng thanh lãnh lấy tốc độ cực nhanh từ mặt đất bay lên, chốc lát liền xuyên qua tầng tầng trở ngại tốn phong, hỏa lôi, hoàng sa, tựa như không có trở ngại.
Sau đó.
Ánh trăng hóa thành nữ tử, lại cầm lấy Xích Mục Kim Bằng, vô cùng dễ dàng leo lên Nhân Kiệt Đảo không người nào đặt chân!
Toàn bộ quá trình tỏ ra nhẹ nhàng thoải mái.
Thậm chí thời gian sử dụng cũng không quá hai mươi tức.
Thực lực khủng bố bộc lộ ra trong đó, quả thực khiến người ta sợ hãi!
Xích Mục Kim Bằng cường thế trước đây, ở trước mặt đối phương tựa như đom đóm so với trăng sáng, hoàn toàn là khác biệt trời và đất.
Sau lưng.
Một chuỗi tiếng kinh hô trực tiếp phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.
"Tê, nữ tử này có thân phận gì?"
Trước đây chưa bao giờ lộ ra thực lực, nhưng mà vừa ra tay chính là long trời lở đất. Cứu Xích Mục Kim Bằng. . . . . Chín mươi chín phần trăm là sinh linh của Chư Thiên Vạn Linh trận doanh.
"Xong rồi!"
"Trước đó Xích Mục Kim Bằng, Tị Thủy Lộc, Đà Sơn Đại Lực Dương Ma, thực lực tuy đáng sợ, nhưng nhân tộc chúng ta cũng có Trúc Cơ thập kiệt, có thể địch nổi."
"Nhưng nữ tử thần bí này. . . . ."
"Ai ~ "
Mọi người một trận mặt mày ủ rũ.
Tựa hồ trong mắt bọn hắn.
Trong khoảnh khắc nữ tử thần bí kia lộ ra thực lực.
Vị trí thứ nhất Trúc Cơ Cảnh của Kiêu Vân Bí Cảnh lần này, liền định luận xong. . . .
Mà giờ khắc này.
Bên trong bí cảnh.
Một mảnh xôn xao.
Rất nhiều tu sĩ trên mặt đất, ngơ ngác nhìn nữ tử và Xích Mục Kim Bằng biến mất trên Nhân Kiệt Đảo, trên mặt đều là biểu cảm không thể tin.
Nữ tử kia thật sự vẫn là Trúc Cơ cảnh sao?
Dễ dàng nhanh chóng xuyên qua tầng tầng trở ngại như thế còn chưa tính, thế mà không hề bị khu vực quỷ dị nghìn trượng dưới Nhân Kiệt Đảo ảnh hưởng.
Hơn nữa.
Đối phương còn tiện tay vớt Xích Mục Kim Bằng kia lên Nhân Kiệt Đảo!
Cái này sao có thể? !
Thời gian từng chút trôi qua.
Hàng ngàn hàng vạn ánh mắt phức tạp vẫn như cũ ngơ ngác nhìn chằm chằm nơi nữ tử và Xích Mục Kim Bằng kia biến mất, rất lâu không nguyện ý rời khỏi.
Tại chỗ.
Khúc Quân Hầu chậm rãi lấy lại tinh thần.
Trong ánh mắt không khỏi lóe lên vẻ chấn động.
"Trong Chư Thiên Vạn Linh trận doanh, từ khi nào xuất hiện một tồn tại như thế? "Hắn hốt hoảng lẩm bẩm nói.
Mặc dù chỉ là nhìn liếc qua một chút.
Nhưng chẳng biết tại sao.
Từ ánh mắt đầu tiên thấy nữ tử thần bí kia, Khúc Quân Hầu liền cảm giác được, chính mình rất có thể không phải đối thủ của nàng ta.
Sau một cái chớp mắt.
Chỉ gặp hắn đột nhiên ý thức được cái gì.
Vội vàng nhìn về phía Trương Cảnh ở bên cạnh.
"Trương huynh, ngươi vừa mới nói hiện tại xác định, chẳng lẽ là - "
Đón nhận tầm mắt trông đợi của đối phương.
Trương Cảnh khẳng định gật gật đầu.
Sau khi nhận được khẳng định chắc chắn.
Khúc Quân Hầu vô thức lần nữa liếc nhìn địa phương nữ tử kia biến mất, trong mắt lập tức lóe lên một tia hân hoan.
"Mặc dù không biết Trương huynh làm sao phán đoán ra, nhưng tin tưởng hắn hẳn là không sai. Nếu không. . .Men theo con đường nữ tử kia đi, chung quy không sai được."
Trong lòng của hắn nghĩ thế.
Nhưng vào lúc này.