Dù là ở Chư Thiên Vạn Linh trận doanh thì cũng là thiên kiêu cao cấp nhất, vậy mà lại bại trong tay nhân tộc Trúc Cơ Cảnh? !
Còn bại nhanh chóng như thế!
...
Cách đó không xa.
Ánh mắt Cơ Trường Vũ có chút thất thần. Trước đó mới đích thân thể nghiệm thiên phú thần thông của Thường Cẩm, trong lòng hắn biết uy năng khủng bố cỡ nào.
Loại Thái Âm lĩnh vực bài xích hết thảy đó có thể nói là làm cho người ta tuyệt vọng. Cho nên đối với trận tỷ thí này, hắn không muốn xem.
Dù sao kết quả đã chú định.
Không có bất kỳ huyền niệm gì.
Thế nhưng là.
Hắn không muốn chú ý nhưng đối thủ trên lôi đài lại nghiêm túc quan sát chiến đấu bên kia, hơn nữa còn hoàn toàn không đề phòng.
Lúc này.
Đương nhiên Cơ Trường Vũ không có vô sỉ đến thừa cơ ra tay.
Rơi vào đường cùng.
Hắn cũng đành phải quan sát lôi đài của Trương Cảnh cùng Thường Cẩm.
Nhưng tuyệt đối không ngờ được là ——
Xem xét một cái khiến cho Cơ Trường Vũ trực tiếp ngây người. Nhất là Trương Cảnh ngự sử đạo tiên quang kinh khủng nhẹ nhõm xé nát thiên phú thần thông của Thường Cẩm.
Chỉ là nhìn xa xa thì hắn có cảm giác toàn thân phát lạnh.
"Đạo tiên quang đó rốt cuộc là cái gì? Tại sao khi chúng ta giao thủ, Trương Cảnh không có sử dụng?"
Suy tư một cái chớp mắt sau.
Trên mặt Cơ Trường Vũ lộ ra một nụ cười khổ. Khi đối giao thủ với mình, không có sử dụng tiên quang đó, hiển nhiên là lo lắng Thường Cẩm.
Nói cách khác.
Có lẽ ngay từ đầu Trương Cảnh đã biết thực lực Thường Cẩm.
Nghĩ đến đây.
"Trúc Cơ Cửu phẩm cũng có khoảng cách a!"
Cơ Trường Vũ thở dài một tiếng.
...
Thời gian từng giờ trôi qua.
Nương theo pháp lực dao động trên một tòa lôi đài cuối cùng dần dần lắng lại. Xếp hạng trên quyển trục trên thiên khung cũng hoàn chỉnh.
Lúc này, trên khuôn mặt lớn bao trùm thiên khung của bí cảnh chi linh nở một nụ cười.
Ngay sau đó chính là một giọng nói vang vọng bên tai tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
"Lần này Kiêu Vân Bí Cảnh, giai đoạn Trúc Cơ, xếp hạng cuối cùng đã được xác định, bây giờ bắt đầu phát thưởng!"
"Hạng một trăm, Tề Vân Đằng!"
"Lượt này ban thưởng xếp hạng —— không!"
"Hạng một trăm khí vận ban thưởng là không?"
Bí cảnh chi linh vừa nói dứt câu, trong nháy mắt, ánh mắt Trương Cảnh không khỏi trì trệ.
Từ khi tham gia Kiêu Vân Bí Cảnh đến nay. Lần đầu tiên mình nghe nói ban thưởng là không.
Chờ chút!
Tựa như đột nhiên nhận ra cái gì. Trong mắt hắn lộ ra vẻ hiểu ra. Tham gia vòng chiến xếp hạng cuối cùng tổng cộng chỉ có một trăm người. Như vậy cũng có ý nghĩa là tổng cộng có chín mươi chín trận chiến xếp hạng, dù là nam tử tên là Tề Vân Đằng từ bỏ hết, một trận cũng không tham gia thì vẫn xếp hạng như thế.
Xem ra, như vậy cũng có lý.
Hơn nữa...
Trương Cảnh vô ý thức tính toán một khoản. Có thể đi tới vòng cuối cùng, không tính các loại Kiêu Vân ấn ký hoặc là chân ý, chỉ là phần thưởng khí vận của mấy vòng trước đây cũng là một con số khổng lồ.
Vòng thứ nhất hai ngàn vạn, vòng thứ hai một trăm triệu, lại thêm vòng thứ ba chín trăm triệu khí vận.
Ánh mắt Trương Cảnh có chút lấp lóe.
"Không tính không biết, tính lại... hiện trên tay ta đã có được một tỷ lẻ hai ngàn vạn khí vận rồi? !"
Hắn ngầm líu lưỡi nói.
Nếu như không có nhớ lầm.
Trước đó mình thấy thần thông truyền thừa hai mươi bốn chư thiên cũng chỉ mới chín trăm chín mươi triệu khí vận mà thôi.
Nói cách khác.
Dù là không có phần thưởng khí vận xếp hạng thứ nhất lần này thì khí vận của Trương Cảnh bây giờ cũng đủ mua sắm thần thông truyền thừa hai mươi bốn chư thiên.
Nghĩ đến đây.
Trong lòng hắn không khỏi cảm kích Nguyên sư huynh trước đó đã nói cho mình tin tức liên quan đến Kiêu Vân Bí Cảnh.
Lần này tới.
Là kiếm lời thật.
Mà một bên khác.
Bí cảnh chi linh vẫn còn tiếp tục nói.
"Thứ bảy mươi mốt, Lý Dĩnh!"
"Xếp hạng ban thưởng —— mười một ức bảy mươi mốt triệu khí vận!"
. . .
Thời gian từng giờ trôi qua.
"Thứ bốn mươi ba, Đoạn Linh San!"
"Lượt này xếp hạng ban thưởng —— hai phẩy ba tỷ khí vận!"
Vừa nói dứt câu.
Trương Cảnh trông thấy trên lôi đài cách đó không xa, một nữ tử hưng phấn nhảy dựng lên.
Trong mắt hắn không khỏi lộ ra ý cười.
Nữ tử này Trương Cảnh ấn tượng rất sâu.
Chính là đối thủ thứ nhất của mình ở lượt này, cũng là một trong số ít không phải đệ tử nhân tộc bảy đạo thống bất hủ trong giai đoạn xếp hạng chiến.
Ánh mắt dịch chuyển khỏi người đối phương. Ánh mắt Trương Cảnh không khỏi hiện ra vẻ suy tư lần nữa.
Nghe đến bây giờ.
Hắn như mơ hồ thấy rõ quy tắc phân phối khí vận của bí cảnh chi linh.
Nói tóm lại.
Lần này ban thưởng khí vận, một trăm người đứng đầu và những người phía sau xuất hiện đứt gãy.
Đó là chênh lệch hơn mười!
Đồng thời đứt gãy này còn xuất hiện trong một vạn và hơn mười vạn vòng thứ nhất. Mà một trăm người đứng đầu thì chưa từng xuất hiện xếp hạng nhất chiếm đa số phần thưởng như Trương Cảnh suy đoán trước đó.
Xếp hạng liền nhau.
Ban thưởng chênh lệch cực nhỏ.
"Xem ra bí cảnh chi linh thiên hướng chia đều khí vận."
Trương Cảnh thầm nghĩ.
Trong mắt không có chút dao động nào.
Hắn đoán được phần thưởng khí vận xếp hạng thứ nhất của mình lần này. Mà tất cả khí vận cộng lại đã nhiều hơn “một phần ngàn” tổng số lượng khí vận ban thưởng mà trước đó Nguyên sư huynh nói.
Trương Cảnh không biết tại sao lại xuất hiện loại biến hóa này.
Hắn cũng không muốn đi tìm tòi nghiên cứu nguyên nhân.
Có thể lấy thêm một chút khí vận vẫn tốt.
... . . .
"Thứ hai mươi bảy, Liễu Ông!"
"Xếp hạng ban thưởng —— hai mươi chín ức bốn mươi chín triệu khí vận!"
Oanh ——
Rất nhiều người trên khán đài náo động.
Nhất thời.
Ngàn vạn ánh mắt hâm mộ ghen tỵ nhao nhao rơi vào rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ Cảnh đang đứng trên lôi đài trong bí cảnh, hoặc ở Nhân Kiệt Đảo phía dưới. Từng người hai mắt đỏ lên, miệng không ngừng thở hổn hển. Trên mặt như hận không thể thay thế người ở đó.
Từ khi nào mà khí vận lấy được có thể dùng ức để tính? !
Phải biết.