Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 384 - Chương 384. Chư Phương Phản Ứng, Động Thiên Chân Truyền Pháp Hội (2)

Chương 384. Chư phương phản ứng, động thiên chân truyền pháp hội (2)
Chương 384. Chư phương phản ứng, động thiên chân truyền pháp hội (2)

Nghe vậy.

Khâu Hàn nhất thời nở nụ cười miễn cưỡng, thở dài một hơi, nói: “Làm cho sư huynh thất vọng. Mười danh ngạch, xung quanh bao gồm Hoàng Sa Pháp Giới chúng ta, tổng cộng có bảy đại pháp giới với hơn ba ngàn đệ tử Kim Đan Cảnh tranh đoạt. Sư đệ thật sự hữu tâm vô lực.”

“Ha ha.”

Nam tử áo xanh khẽ cười một tiếng, tựa như đã sớm đoán trước.

Sau đó thì nghe thấy hắn an ủi: “Sư đệ chớ nản lòng, ngươi tới thượng giới chỉ mấy chục năm ngắn ngủi, tu vi vừa mới đột phá tiến vào Kim Đan cảnh, luận đến nội tình, khác xa những sư đệ khác. Lần cạnh tranh này không qua, đúng là bình thường.”

“Đổi lại là những người khác tới, cũng sẽ như thế.”

“Đa tạ sư huynh an ủi.”

Khâu Hàn chắp tay, cảm kích nói.

Biểu tình trên mặt thoáng thư giãn một ít.

Trong nháy mắt.

Trong lòng hắn không khỏi hiện lên một bóng người trẻ tuổi.

“Nếu đổi lại là vị Trương Cảnh sư đệ Long Hồ đạo viện kia, chắc hẳn thông qua khảo hạch giống như lấy vật trong túi vậy. Cũng không biết hiện tại tu vi hắn là gì..”

Đang lúc suy tư.

Lời nói của nam tử áo xanh lại vang lên, kéo Khâu Hàn trở về hiện thực.

“Đúng rồi, sư đệ, lần này sư huynh cố ý tới nói cho ngươi một tin tốt.”

“Tin tốt?”

Khâu Hàn nghi hoặc nhìn đối phương.

Không sai!

Nam tử áo xanh gật đầu thật mạnh, trên mặt không khống chế được lộ ra vẻ kích động.

“Đại khái hơn một tháng trước, một tôn chân truyền trong đạo môn của chúng ta phủ xuống một nơi gọi là núi Linh Xu gần đó, mở đạo tràng. Qua hai tháng nữa, vị kia sẽ giảng đạo một lần trong đạo tràng.”

“Một tôn chân truyền tự mình giảng dạy tu hành chi đạo, nếu ta và ngươi có thể từ trong đó lĩnh ngộ ra cái gì đến, đó chính là cả đời hưởng không hết tài phú quý giá!”

“Cơ hội lần này tuyệt đối không thể bỏ qua, sư đệ chớ quên.”

Nam tử tình ý sâu xa nói.

“Sư đệ đã biết, đa tạ sư huynh dìu dắt.”

Khâu Hàn hít sâu một hơi, mạnh mẽ đè nén hưng phấn trong lòng, cảm kích nói.

Vậy mà lại là là chân truyền trong truyền thuyết!

Cho dù là Hoàng Sa pháp giới chi chủ, nhìn thấy cũng phải tất cung tất kính, bây giờ mình thậm chí có cơ hội tự mình nghe đối phương giảng đạo?

Ngay lúc này.

Khâu Hàn đột nhiên có cảm giác bị kinh hỉ thiên đại đập trúng đầu.

Mới vừa rồi trong lòng còn sinh ra cảm giác mất mát bởi vì không có thông qua khảo hạch Thái Ất Các, giờ đã lặng lẽ biến mất không còn tung tích.

Động Minh Phúc Địa.

Trong một tòa động phủ.

Một thanh âm đột nhiên vang vọng, mang theo một ý tứ không thể từ chối.

“Sư đệ, chú ý sắp xếp thời gian, hai tháng sau chúng ta phải đi đạo tràng núi Linh Xu bái kiến Chân Truyền sư huynh, đừng làm chậm trễ thời gian.”

“Sư đệ hiểu rồi!”

….

Thời gian một tháng lặng lẽ trôi qua.

Trong đại điện trên ngọn núi cao nhất của đạo tràng núi Linh Xu.

Trương Cảnh ngồi bàn ở phía trên, sáu tầng lục sắc khánh vân sau đầu chìm nổi, từng tia tiên quang sáng ngời huyền ảo lưu chuyển, tản mát ra từng trận huyền ý uẩn ảo đến cực điểm.

Chỉ liếc mắt nhìn lại, đã có một loại cảm giác động minh kiến tính, ngộ đạo thật sự thần dị.

Mà ở phía dưới hắn.

Lộc Tam Thập Bát cùng Băng Tinh Tiên Linh lạnh lẽo, chính ngươi một câu ta một câu báo cáo rất nhiều công việc.

“Lão gia, ta đã căn cứ vào đặc tính bất đồng của tiên căn, phân biệt trồng ở trên tiên phong thích hợp nhất để sinh trưởng. Trước mắt xem ra, tất cả tiên căn đều sinh trưởng rất tốt, ít ngày nữa có thể nảy mầm tiên giống.”

“Chính là...”

Lộc Tam Thập Bát muốn nói lại thôi.

Có chuyện gì cứ nói thẳng đi.

Trương Cảnh khẽ mỉm cười, biểu tình trên mặt không có nổi lên chút gợn sóng.

“Hồi bẩm lão gia, hiện tại không có linh tuyền trên tiên đảo, cho nên những tiên căn này sinh trưởng, vẫn không nhanh như Tam Quang Bàn Đào thụ trên tiên đảo, cùng với Thất Bảo Hồ Lô Đằng.”

Nói xong.

Lộc Tam Thập Bát bất giác cúi đầu.

“Việc này dễ làm, sau đó ta sẽ cho địa mạch lực phía dưới đạo tràng hội tụ về phía tiên phong của ngươi, hiệu quả sẽ không kém nhiều lắm.”

Trương Cảnh ôn thanh nói.

“Đa tạ lão gia!”

“Lão gia, tộc trưởng đã sắp xếp tộc nhân canh gác Tiên Căn Linh Phong rồi. Còn nữa, bên sơn môn đạo tràng chúng ta, cùng với các ngọn núi chính khác của đạo tràng, cũng sẽ có tộc nhân canh gác và xử lý.”

Lạnh lẽo không thể chờ đợi được mà ưỡn ngực nói.

Nói cùng một lúc.

Đôi mắt nhỏ như bảo thạch của đối phương lóe lên nhìn Trương Cảnh, giống như là đang chờ lão gia nhà mình khích lệ.

“Làm không tệ.”

Trương Cảnh hài lòng gật gật đầu.

Sau đó.

Ánh mắt đảo qua Lộc Tam Thập Bát và Lãnh Lương phía dưới.

Hắn đang muốn nói gì đó, nhưng không ngờ sau một khắc, một đạo âm hùng vĩ bỗng dưng vang lên trong lòng: “Trương Cảnh, mau đến vi sư đạo cung một chuyến.”

Nghe thấy vậy.

Biểu tình Trương Cảnh hơi ngẩn ra.

Sao sư tôn lại đột nhiên gọi mình vào lúc này?

Chắc là có chuyện gì quan trọng.

Chỉ là...

“Cách thời gian lúc trước hứa hẹn mở đạo tràng giảng đạo, còn dư lại không đến hai tháng, cũng không biết có chậm trễ hay không?”

Sớm biết như vậy, đã luyện Cửu Khiếu Thạch Thai Tế thành phân thân rồi.

Trương Cảnh thầm nghĩ trong lòng.

Không lâu lắm.

“Lão gia, ngài tìm ta?”

Hàn Sinh nhẹ nhàng đi vào đại điện, thi lễ với Trương Cảnh.

“Ta sắp đi Động Thiên một chuyến, chuyến này cần bao lâu, vẫn chưa thể xác định. Nếu hai tháng sau còn chưa trở về, Hàn Sinh ngươi trực tiếp mở đạo tràng, để những người tới nghe đạo chờ đợi trước.

“Nếu trong lúc này có người dám gây sự, vậy thì không cần nhiều lời, trực tiếp gạt bỏ!”

Trương Cảnh dặn dò.

Nói đến lời cuối cùng, trong giọng nói rõ ràng lộ ra một tia lạnh như băng.

“Xin lão gia yên tâm, Hàn Sinh biết nên làm như thế nào.”

Hàn Sinh cung kính trả lời.

Hắn ngẩng đầu lên.

Một ngón tay trong suốt như ngọc ở trong tầm mắt càng lúc càng lớn.

“Cái này...”

Trên mặt Hàn Sinh thoáng hiện vẻ kinh ngạc, nhưng không lùi nửa bước.

Giây tiếp theo.

Một tòa đại trận đáng sợ bao phủ đạo tràng xuất hiện trong cảm giác của hắn. Trong đó tràn ngập sát cơ lạnh lẽo bàng bạc, thậm chí để cho hắn ngửi được một cỗ khí tức tử vong nồng đậm.

Hết chương 384.
Bình Luận (0)
Comment