Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 88 - Chương 88. Đằng Sau Yêu Ma.­­

Chương 88. Đằng sau yêu ma.­­
Chương 88. Đằng sau yêu ma.­­

Đinh sư huynh trêu chọc nói.

Trương Cảnh  im lặng cất yêu đan, không muốn nói chuyện nữa.

0

0

Đinh sư huynh dẫn những người khác lại chỗ xác của hổ yêu giúp phân giải vật liệu.

Trương Cảnh  ở bên cạnh dường như nhớ ra điều gì đó, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một túi trữ vật ướt nhẹp, chính là thứ mà hắn mới đào ra từ miệng hổ yêu.

Linh thức dễ dàng thăm dò vào trong.

Một không gian xám xịt xuất hiện trong nhận thức của Trương Cảnh .

Ở trung tâm của không gian này có một cối xay màu đỏ tươi.

Ngay khi linh thức của hắn chạm vào cối xay, một luồng huyết tinh mạnh mẽ men theo linh thức xông vào lòng Trương Cảnh.

Âm thanh than khóc của hàng chục ngàn linh hồn đã chết dường như vang vọng bên tai.

Vẻ mặt của Trương Cảnh  thay đổi, ngay lập tức rút linh thức của mình ra, những điều kỳ lạ cũng dần dần biến mất.

Thứ gì vậy?!

Hắn ngẩng đầu lên, phát hiện không có người chú ý tới mình, lại đưa linh thức của mình vào trong túi trữ vật.

Linh thức trực tiếp lách qua cối xay đỏ tươi thăm dò xung quanh.

Trong túi trữ vật, ngoài cái cối xay quái đản này ra chẳng còn lại bao nhiêu đồ vật, tổng cộng cũng chỉ có bốn món đồ.

Hai cái ngọc giản và hai bình ngọc trắng.

Có hai truyền thừa được ghi lại trong ngọc giản, một trong số đó là truyền thừa Thanh Tước Lãm Khí Pháp hại người mà Trương Cảnh rất quen thuộc, một cái khác là Âm Sơn Quân Ngự Tai Binh Pháp.

"Âm Sơn Quân Ngự Tai Binh Pháp, chẳng lẽ đáng ám chỉ mấy con Trành Bì quỷ đó?"

Trương Cảnh thầm nghĩ trong lòng.

Vào lần đầu phát hiện ra Âm Sơn Quân Ngự Tai Binh Pháp thì hắn còn muốn học một chút. Hắn nghĩ với bảng kỷ năng của ngọc phù, hắn rất có hy vọng được như hổ yêu, điều khiến đám Trành Bì quỷ.

Không đúng! Trên tay hắn phải gọi là Đạo binh!

Tuy nhiên, khi Trương Cảnh  phát hiện ra Thanh Tước Lãm Khí Pháp  thì dứt khoát từ bỏ ý định này.

Đặt hai phương pháp này lại với nhau, hắn có lý do hợp lý để nghi ngờ rằng bên trong Âm Sơn Quân Ngự Tai Binh Pháp cũng có hố, hơn nữa còn là một cái hố không bình thường.

Trong hai bình ngọc.

Một cái chứa chất lỏng màu đỏ sặc mùi máu, chỉ cần liếc mắt một cái thì Trương Cảnh  đã cảm thấy máu mình sôi lên.

Cái còn lại chứa một chất lỏng trong suốt không xác định.

Thứ này càng kỳ diệu hơn, dường như nó có thể nâng cao linh thức và tâm thần.

Sau khi tra xét xong.

Trương Cảnh lại rút linh thức ra khỏi túi trữ vật, đồng thời nhíu mày suy tư.

Hắn không khỏi nhớ tới lời cảnh cáo của Lưu sư huynh trước đó.

Dường như những phương thức tu hành không chính chuyên, chỉ cần cung cấp đủ tài nguyên thì có thể nhanh chóng nâng cao tu vi.

Chỉ là khi tu vi của bọn họ đạt đến luyện khí mười tầng thì tinh hoa thần khí sẽ biến thành một viên Bạch Cốt Tam Nguyên Đại đan, mời người đến lấy.

Truyền thừa kỳ lạ, còn có tài nguyên tu luyện.

Khoan đã! Đây không phải là chăn nuôi sao

Trương Cảnh đột nhiên phản ứng lại.

Hắn không khỏi nhìn về phía thi thể trên mặt đất.

Thông qua con hổ yêu này, Trương Cảnh dường như nhìn thấy một bàn tay to vô hình đang bao trùm bầu trời của toàn bộ quận Lang Gia.

Một cảm giác kinh hãi chợt hiện lên trong tâm trí .

Trương Cảnh  cố gắng kiềm chế để bản thân không suy nghĩ quá nhiều.

Nếu suy đoán của hắn là sự thật, thì con hổ yêu này hiển nhiên không phải là kẻ duy nhất, chắc chắn Đạo viện cũng đã phát hiện ra điều gì đó.

Trời sập, vẫn còn có các sư huynh nội viện và các Các chủ Viện chủ chống.

Họ Trương hắn chỉ là một tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ nhỏ nhoi, việc nhiều nhất hắn có thể làm chính là khi đến quận Lang Gia sẽ báo chuyện này lên trên.

Về phần chất lỏng thần bí trong hai bình ngọc này.

Bây giờ dù có đánh chết hắn cũng không dám dùng, ai biết bên trong là cái gì.

 …….

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Khi Trương Cảnh  và những người khác bước ra khỏi cung điện dưới lòng đất thì sắc trời bên ngoài đã sáng rõ.

Nhưng vào lúc này, diện mạo của huyện Âm Sơn  đã thay đổi đáng kể. Sự náo nhiệt của ngày hôm qua giống như một giấc mơ, tất cả những gì còn lại trước mắt mọi người chỉ là sự im lặng vô tận và oán khí tận trời.

Trên bầu trời.

Những tấm da người khô héo với vẻ mặt méo mó bay trong gió như những con bướm .

Trương Cảnh mắt sắc phát hiện, có hai tấm hình như là của Huyện tôn và sư gia ngày hôm qua, phía trên còn dính máu và trông vẫn khá tươi.

Cảm nhận được sự nặng nề trong lòng mọi người.

Đinh sư huynh  thở dài thật sâu:

“Đây chính là yêu ma, hung lệ ngoan độc, không được chủ quan."

"Chúng ta đi thôi."

"Vâng, sư huynh."

Nhưng vào lúc này.

Đông sư tỷ đỏ mặt đi tới chỗ của Trương Cảnh, ưỡn ẹo mở miệng nói:

"Cái kia, sư đệ, hiện tại ngươi còn có lá bùa nào không? Vừa rồi ta vô tình sử dụng hai cái trong cung điện dưới lòng đất, nên hết bùa phòng ngự rồi.”

“Nếu ngươi còn thì có thể bán cho sư tỷ hai tấm được không?”

“Sư tỷ, sao ngươi không nói sớm.”

Trương Cảnh mỉm cười lấy ra hai tấm Tinh Dẫn phù đưa cho sư tỷ:

“Đây là hai tấm Tinh Dẫn phù, ta để giá vốn cho ngươi.”

"Không, cứ tính theo giá thị trường đi. Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, sư tỷ sẽ chuyển đạo công cho ngươi."

Đông Dao bướng bỉnh nói.

Cò kè mặc cả một lúc.

Đông Dao cuối cùng cũng đồng ý mua thiếu 2 tấm Tinh Dẫn phù ở chỗ Trương Cảnh với giá thấp hơn thị trường 20%.

Trương Cảnh  kiếm được một khoản lợi nhuận nhỏ, bên kia cũng mua được hai tấm Tinh Dẫn phù phẩm chất  thượng thừa  với giá rẻ, mọi người đều vui vẻ.

"Trương Cảnh sư đệ, sư huynh có thể mua một ít bùa của ngươi không?"

Hạ sư huynh cũng bu lại.

“Ta cũng muốn mua một ít.”

Chu sư huynh cũng nói như vậy.   

 "Ha ha, nếu như Trương Cảnh sư đệ có dư bùa thì cũng bán cho ta một ít.”

Giọng nói của Đinh sư huynh vang lên cùng lúc.

"Có, có."

Trương Cảnh cười ha hả nói ra.

Trên người hắn cái gì cũng thiếu, chỉ là không thiếu bùa.

Hết chương 88.
Bình Luận (0)
Comment