"Sư đệ biết, đa tạ sư huynh."
Trương Cảnh đè nén kích động trong lòng, cảm tạ.
"Vậy sư huynh đi trước, ngươi và Diêm sư đệ đều là Phù Sư, nên giao lưu kinh nghiệm với nhau nhiều hơn."
"Sư huynh đi thong thả."
Một mực chờ đến bóng dáng Lý sư huynh biến mất trong cung điện.
Trương Cảnh mới đi đến chỗ ba người Diêm sư huynh, lại phát hiện ba người này còn đang nghiên cứu phù lục mình vừa mới chế xong.
"Không có đạo lý a!"
Một nam tử nghi hoặc không hiểu hô.
"Đúng vậy a, tại sao tất cả đều là phẩm chất thượng thừa?"
Nam tử khác cũng nói theo.
"Được rồi, chắc chắn là Trương sư đệ chế phù thiên phú cao, nếu không tại sao Lý sư huynh sẽ vội vã tự mình dẫn hắn tới xác nhận như vậy? Mà lại —— "
Diêm sư huynh tóc hoa râm muốn nói lại thôi.
Hắn chợt nghĩ đến vừa nãy Lý sư huynh dặn dò, trên khuôn mặt già nua không khỏi toát ra một tia chấn động.
"Diêm sư huynh?" Trương Cảnh hô.
Nghe vậy, Diêm sư huynh vội vàng xoay người qua, nhiệt tình nói ra: "Chúc mừng, Trương sư đệ, thuận lợi trở thành thành viên cấp cao như vậy. Lấy chế phù chi thuật của sư đệ, một khi tu vi đột phá Luyện Khí Kỳ, trở thành chấp sự chính là chuyện nước chảy thành sông."
"Còn phải đa tạ sư huynh chỉ đạo."
Trương Cảnh cười đáp lại.
Trong lòng thì không ngừng phân tích những gì Diêm sư huynh mới nói.
Theo ý đối phương, chấp sự chính là tồn tại cao hơn thành viên cấp cao một cấp. Mà Phù Sư tấn thăng chấp sự cũng có đặc thù thông đạo như bây giờ.
Chấp sự hẳn là có thể lấy giá càng rẻ hơn hối đoái tài nguyên.
Bảy thành hoặc là sáu thành?
Ánh mắt Trương Cảnh có chút tỏa sáng.
Cẩn thận phân tích, hắn phát hiện thật ra thì mình cách thân phận chấp sự đã rất gần. Xác suất chế phù thành công không cần lo lắng, chủ yếu yêu cầu tu vi cũng không có chênh lệch quá xa.
Về sau toàn lực in ấn phù lục.
Đội sẽ dựa theo giá thị trường thu hết.
Sau đó Trương mỗ lại dùng đạo công đoạt được khi bán phù mua sắm tài nguyên, các loại linh đan và thiên tài địa bảo với giá thấp tăng tiến tu vi.
Mà theo tu vi hắn tăng lên và thời gian dần qua, Nguyên Phù sẽ chỉ càng ngày càng nhiều, phẩm cấp càng ngày càng cao...
Tuần hoàn tốt? !
Một cái nháy mắt, Trương Cảnh sinh ra một ý nghĩ quái dị.
Như dựa theo xu thế này, tài nguyên trong kho của đội La Đô sẽ không bị mình hao hết chứ.
Cũng không phải là không thể!
Trong lúc lơ đãng.
Trương Cảnh chợt nghe được một nam tử cảm thán: "Sách, phòng ngự phù lục phẩm chất thượng thừa này là hàng bán chạy ở phường thị tạm thời Lang Gia quận thành a."
Hắn không khỏi nhìn về phía Diêm sư huynh: "Sư huynh, sư đệ mới đến, xin hỏi Lang Gia quận này còn có phường thị tạm thời a?"
"Ha ha." Diêm sư huynh nghe vậy cười nói: "Trương sư đệ, tự nhiên là có. Bây giờ Lang Gia quận thành hội tụ ngàn vạn tu sĩ, phường thị tạm thời theo thời thế mà sinh. Nhưng mà vì phòng ngừa rối loạn, Đạo Viện chúng ta đã tiếp quản những phường thị này."
"Có phải là kinh doanh phù lục trong phường thị rất khá a?"
Trương Cảnh có chút ý động hỏi thăm.
"Đương nhiên, cho dù là tu sĩ Đạo Viện hay là tán tu, những ngày này gần như không có đình chỉ săn giết yêu ma, tiêu hao lớn, phù lục phường thị cung không đủ cầu a."
Quả là thế!
Trước đó trên đường đến Lang Gia quận thành, Trương Cảnh đã nhận ra được vấn đề này.
Tu sĩ Đạo Viện liên tục không ngừng đến Lang Gia quận, chấp hành nhiệm vụ hẳn là phụ, mục đích chủ yếu hẳn là đông đảo yêu ma cấp thấp ở Lang Gia quận.
Nhiệm vụ Đạo Viện có bao nhiêu đạo công ban thưởng?
Săn giết yêu ma thu hoạch vật liệu mới là tốt!
Yêu loạn ở Lang Gia quận đối với bách tính phổ thông là tai hoạ ngập đầu, nhưng đối với đệ tử Đạo Viện là một cơ duyên.
Một lần nhiệm vụ làm khéo có thể thu hoạch đạo công đủ tu hành mấy năm.
Mấu chốt là phong hiểm còn không quá cao!
Dù sao yêu ma đẳng cấp cao đều giằng co với các sư huynh Đạo Viện, bọn họ chỉ đối mặt với một số yêu ma đẳng cấp thấp thôi.
Dưới chiến đấu tấp nập, phù lục tất nhiên tiêu hao lớn.
Mà đối diện Trương Cảnh.
Vừa nhắc tới cái này, ý cười trên mặt Diêm sư huynh trở nên xán lạn mấy phần.
"Ha ha, xem ra trong khoảng thời gian này sư huynh kiếm không ít a." Trương Cảnh trêu chọc.
"Ai ~ một chút xíu đạo công và yêu ma vật liệu, không đáng giá nhắc tới, không đáng giá nhắc tới!"
Diêm sư huynh liên tục khoát tay, khiêm tốn nói.
Nếu không phải nhìn thấy khóe miệng đối phương như sắp ngoác tới mang tai, nói không chừng Trương Cảnh sẽ tin.
"Đúng rồi, sư đệ hỏi ta cái này là muốn đi phường thị bán phù lục?" Diêm sư huynh kịp phản ứng, lập tức nhìn về phía Trương Cảnh, vẻ mặt lo lắng hỏi thăm.
Trương Cảnh nghe vậy khẽ gật đầu, nói thẳng: "Sư đệ có ý nghĩ này."
"Vậy dễ làm."
Dứt lời, Diêm sư huynh lấy từ túi trữ vật ra một cái chìa khóa đồng, đồng thời lại viết một cái địa chỉ, sau đó đưa cho Trương Cảnh, mới nói: "Không dối gạt sư đệ, sư huynh ta tới sớm, cho nên trong tay còn có mấy cửa hàng trong phường thị. Bây giờ tặng cho sư đệ."
"Đa tạ sư huynh tặng."
Trương Cảnh không có già mồm, trực tiếp nhận chìa khoá và địa chỉ.
Sau đó hắn lại hỏi lần nữa: "Đúng rồi, sư huynh, trước đó Lý sư huynh nói ta có thể nhận nhận vật liệu chế phù bên ngài?"
"A ~ "
Diêm sư huynh vỗ đầu một cái, giật mình nói: "Không sai! Sư huynh suýt nữa quên mất chuyện này."
Hắn vừa nói vừa lấy từ túi trữ vật ra một đống linh giấy và linh mực.
"Sư đệ, dựa theo Lý sư huynh dặn dò, hiện tại một tháng có thể miễn phí cung cấp cho ngươi năm trăm tấm hạ phẩm linh giấy và linh mực đối ứng."
Trương Cảnh cầm lấy linh giấy và linh mực, cầm lấy phù lục trên bàn, sau đó chào từ biệt: "Đa tạ sư huynh, sư đệ đi trước."
"Sư đệ đi thong thả, nơi này là chỗ tụ tập của Phù Sư đội chúng ta, nếu sư đệ muốn tới đây ở thì có thể đến bất cứ lúc nào."
Diêm sư huynh phất tay nói.
"Sư đệ nhớ kỹ."
...