Ta Dùng Khoa Học Kỹ Thuật Chấn Hưng Địa Phủ

Chương 166

Mọi người lập tức xôn xao, vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng hiện rõ trên mặt: "Hai vị Đại Đế đột phá Chuẩn Thánh rồi sao?!"

 

Phong Cảnh Thần ngước mắt nhìn qua, ngược lại tỏ ra bình tĩnh: "Đến xem trước đã."

 

Mộ Dung Kiều lập tức ôm lấy hắn, nhanh chóng lao về phía hai vị Đại Đế.

 

Các tiên thần cũng vội vàng đuổi theo.

 

Nhưng khi cả đám đông kéo đến nơi, họ lại phát hiện hai vị Đại Đế vẫn đang trong trạng thái bế quan.

 

Niềm vui vừa chớm nở đã có phần chùng xuống, ai nấy đều có chút mông lung: "Đây... là chuyện gì vậy?"

 

Luồng khí tức vừa rồi rõ ràng vượt xa sức mạnh trước đây của hai vị Đại Đế.

 

Vậy mà... vẫn chưa hoàn tất tấn cấp ư?!

 

Một vị Đại La Kim Tiên nhìn ra manh mối: "Khí tức vừa rồi, hẳn là do hai vị Đại Đế có thu hoạch, tiến thêm một bước nữa. Cũng không biết là do vá trời, hay chỉ là trùng hợp?"

 

Dù sao hai vị Đại Đế đã bế quan lâu như vậy, có chút thu hoạch cũng là bình thường.

 

Mộ Dung Kiều lại quả quyết: "Con cảm thấy là do vá trời! Trước khi bế quan, hai vị Đại Đế cũng từng nói, nếu có thể tu bổ xong Thiên Đạo của Tam giới, có lẽ sẽ giúp ích cho họ."

 

Nghe vậy, ánh mắt mọi người sáng lên: "Nói như vậy, nếu vá thêm vài lần nữa, không chừng hai vị Đại Đế có thể thành công tấn cấp!"

 

Một vị Đại La Kim Tiên lão làng có chút không thể tin: "Hiệu quả này, dường như tốt đến mức khó tin."

 

Ông cũng đã chìm đắm ở cảnh giới Đại La Kim Tiên nhiều năm, cũng biết việc Thiên Đạo hoàn chỉnh sẽ giúp ích cho việc tấn cấp của hai vị Đại Đế.

 

Nhưng theo sự hiểu biết của ông, đó chỉ là một chút trợ giúp mà thôi.

 

Dù sao Thiên Đạo 500 năm trước hoàn chỉnh như vậy, cũng không có hiệu quả thế này.

 

Mộ Dung Kiều nghe vậy, lập tức hiểu ra: "Hẳn là vì Thiên Đạo mới do A Ngọc thiết kế mạnh hơn Thiên Đạo cũ!"

 

Thiên Đạo nguyên bản của Tam giới, cao nhất chỉ có biến thức cấp hai.

 

Mà bản kế hoạch Thiên Đạo mới do Phong Cảnh Thần thiết kế lại lấy quy luật cấp một làm gốc, mạnh hơn bản nguyên thủy không biết bao nhiêu lần.

 

Hiện tại dù chỉ mới vá được một chút, cũng đủ để thể hiện sự thần kỳ của phiên bản Thiên Đạo này.

 

Mọi người nghe xong lời giải thích của Mộ Dung Kiều, sau khi hưng phấn, ánh mắt nhìn về phía Phong Cảnh Thần càng thêm mấy phần kính nể.

 

Việc tay không vá trời đã vượt ngoài dự liệu của các tiên thần.

 

Giờ đây, Phong Cảnh Thần không chỉ quy hoạch ra được một Thiên Đạo mới mạnh hơn, mà còn hiện thực hóa được quy hoạch đó.

 

Năng lực này... thực sự quá mức nghịch thiên!

 

Có người không khỏi cảm khái: "Có Cảnh Thần Tiên Tôn ở đây, quả thực là phúc lớn của Tam giới."

 

Lời vừa dứt, lập tức nhận được sự hưởng ứng của mọi người: "Đúng vậy. Nếu không có Cảnh Thần Tiên Tôn, e rằng chúng ta đã sớm không trụ nổi, bị quân đoàn ác ma tiêu diệt. Đến lúc đó... ai."

 

Trước khi Phong Cảnh Thần xuất hiện, các tiên thần thực sự đã bị dồn đến đường cùng.

 

Không ai ngờ rằng, họ vẫn có thể đón nhận một tương lai đầy hy vọng như vậy.

 

Phong Cảnh Thần thấy không khí của các tiên thần trở nên nặng nề, liền mỉm cười nói: "Nếu không có sự hy sinh của chư vị tiền bối, Tam giới cũng không thể chống đỡ được đến bây giờ."

 

"Hơn nữa, sức một người chung quy có hạn, tương lai vẫn cần mọi người đồng tâm hiệp lực."

 

Mọi người nghe vậy, cũng lập tức thu lại những cảm xúc đó, mỉm cười đáp: "Không sai. Chuyện quá khứ đã qua, tương lai vẫn cần chúng ta cùng nhau nỗ lực."

 

"Nếu việc vá trời có thể thúc đẩy tiến độ bế quan của hai vị Đại Đế, vậy chúng ta có thể nghĩ cách đẩy nhanh tốc độ vá trời không?"

 

Đối với Tam giới mà nói, thứ thiếu nhất hiện tại chính là thời gian.

 

Tại sao lại thiếu thời gian?

 

Chính là vì họ cần chờ đợi hai vị Đại Đế tấn cấp lên Chuẩn Thánh, mới có đủ thực lực để đối đầu với Tam đại văn minh.

 

Thế nên, mấu chốt của mọi vấn đề đều nằm ở việc khi nào hai vị Đại Đế trở thành Chuẩn Thánh!

 

Do đó, mọi vấn đề lại quay về điểm xuất phát.

 

Điều duy nhất họ có thể làm để giúp hai vị Đại Đế lúc này chính là đẩy nhanh tốc độ vá trời!

 

Các tiên thần không khỏi trầm tư, suy nghĩ xem mình có thể giúp được gì không.

 

Mộ Dung Kiều cúi xuống nhìn Phong Cảnh Thần: "A Ngọc, theo tốc độ hiện tại của chúng ta, cần bao lâu nữa mới có thể vá xong trời?"

 

Phong Cảnh Thần suy nghĩ một chút: "Nhanh nhất, có lẽ cần một hai năm."

 

Hắn vá chậm chủ yếu là vì cảnh giới còn thấp, tiên nguyên dự trữ trong cơ thể không nhiều.

 

Nếu có thể bất chấp mọi giá để hắn hấp thu năng lượng, tấn cấp lên Đại La Kim Tiên.

 

Thì trong vòng một năm, hắn có thể vá xong toàn bộ diện tích còn lại!

 

Các tiên thần nghe vậy, nhất thời sáng mắt lên.

 

Có người lập tức nói: "Nếu đã vậy. Dù sao tu vi của ta hiện tại cũng không thể đột phá được nữa, hay là đem phần linh khí lỏng của ta cho cậu đi."

 

Với nồng độ linh khí ở nhân gian hiện tại, cộng lại cũng không đủ cho một tiên thần hấp thụ.

 

Vì vậy, nơi làm việc đang thực thi chế độ phân phối định lượng linh khí lỏng.

 

Dựa trên lượng linh khí dự trữ hiện tại và cảnh giới của mỗi vị tiên thần, mỗi ngày đều có người chuyên môn đưa linh khí lỏng theo hạn ngạch cho họ.

 

Lời của vị tiên thần này vừa nói ra, lập tức được mọi người hưởng ứng.

 

"Không sai. Trên chiến trường năm xưa, hơn 500 năm không có linh khí tiếp tế chúng ta còn gắng gượng qua được. Bây giờ chúng ta đã hồi phục trạng thái đỉnh cao, một hai năm không bổ sung linh khí cũng chẳng là gì."

 

"Quan trọng nhất vẫn là phải vá lại Thiên Đạo, để hai vị Đại Đế mau chóng tấn cấp Chuẩn Thánh!"

 

Những tiên thần có thể sống sót sau đại kiếp 500 năm trước, không ai không phải là người có ý chí kiên định, có tầm nhìn đại cục và nghị lực phi thường.

 

Không một ai có tư tâm, tất cả đều quyết định từ bỏ phần định lượng linh khí lỏng của mình.

 

Phong Cảnh Thần thấy ánh mắt kiên định của họ, cũng không từ chối: "Được. Ta sẽ mau chóng vá xong Thiên Đạo, tuyệt đối sẽ không phụ sự phó thác của chư vị tiền bối."

 

"Tuy nhiên, những tiền bối vẫn chưa đột phá thì không cần, nếu các vị có thể mau chóng đột phá lên cảnh giới tiếp theo, cũng sẽ rất có ích cho Tam giới."

 

Nghe vậy, mọi người cũng cảm thấy rất có lý, tự nhiên đồng ý.

 

Có vị tiên thần cẩn thận hơn, còn dặn dò: "Nhưng cậu cũng không cần phải quá gắng sức, cứ làm hết sức mình là được. Quan trọng nhất vẫn là phải giữ gìn thân thể, hy vọng của cả Tam giới chúng ta bây giờ đều đặt cả vào cậu và hai vị Đại Đế."

 

Phong Cảnh Thần mỉm cười: "Xin cứ yên tâm. Vậy ta về trước để hồi phục."

 

"Mau đi đi, mau đi đi." Các tiên thần vội vàng phất tay.

 

Mộ Dung Kiều liền đưa Phong Cảnh Thần về thẳng biệt thự nhỏ của nhà họ Mộ.

 

Họ đã lâu không trở về, nhưng nơi đây vẫn y hệt như năm nào.

 

Phong Cảnh Thần lộ vẻ hoài niệm.

 

Mộ Dung Kiều cũng nghĩ đến những ký ức của hai người trong căn biệt thự này, tim đập hơi nhanh.

 

Hắn đưa Phong Cảnh Thần lên giường trong phòng, cúi xuống hôn nhẹ một cái: "Nghỉ ngơi cho tốt, em sẽ ở đây với anh."

 

Ánh mắt Phong Cảnh Thần dịu dàng: "Được."

 

Một đêm trôi qua.

 

Phong Cảnh Thần đã hồi phục trạng thái đỉnh cao.

 

Nhưng hắn không vội đi vá trời, mà xách theo một thùng chất lỏng năng lượng mới, đến đỉnh "vỏ trứng" trên đại lục huyết sắc.

 

Hiện tại, hắn đã là Kim Tiên.

 

Vậy thì hãy để hắn thử lại một lần nữa, xem có thể nhìn rõ sự tồn tại trong hư không hay không!

 

Phong Cảnh Thần ngẩng đầu, kích hoạt Chân thực chi nhãn.

 

"Vù——"

 

Một cơn chấn động không tiếng động truyền đến từ hư không.

 

Tiên nguyên trong cơ thể Phong Cảnh Thần với tốc độ kinh hoàng tuôn về phía mắt phải.

 

Chỉ trong một giây ngắn ngủi!

 

Toàn bộ tiên nguyên của một Kim Tiên đường đường đã bị tiêu hao sạch sẽ!

 

Phong Cảnh Thần rên lên một tiếng, không thể không nhắm mắt lại, đè nén vị máu tanh trào lên cổ họng. Toàn thân kinh mạch cũng bị phản phệ đau nhói.

 

Nhưng trong lòng hắn đã dấy lên sóng to gió lớn, thậm chí là niềm vui sướng không thể kìm nén!

 

Tuy vừa rồi chỉ có một giây ngắn ngủi.

 

Nhưng hắn đã thực sự thấy được!

 

Trong hư không, cũng có vết tích của phù văn Thiên Đạo!!

 

Chỉ là những vết tích đó lộn xộn, tựa như mỳ ăn liền bị bóp nát.

 

Nếu không phải Phong Cảnh Thần đã có định kiến từ trước, chắc chắn sẽ cho rằng những đường nét hỗn loạn đó chỉ là những tạp chất trong hư không mà thôi!

 

Trong phút chốc, vô số ý nghĩ lóe lên trong đầu Phong Cảnh Thần.

 

Khí tức trên người hắn cuồn cuộn, bất ngờ tiến vào trạng thái giác ngộ.

 

Lần giác ngộ này kéo dài suốt năm ngày!

 

Khi Mộ Dung Kiều tìm đến, thùng năng lượng bên cạnh Phong Cảnh Thần đã cạn khô.

 

Tu vi của hắn cũng từ Kim Tiên sơ kỳ, nhanh chóng tiến đến Kim Tiên trung kỳ. Hơn nữa, khí tức mênh mông sâu thẳm, không hề có chút phù phiếm.

 

Mộ Dung Kiều vừa đến bên cạnh Phong Cảnh Thần.

 

Phong Cảnh Thần cũng vừa kết thúc giác ngộ, mở mắt ra liền thấy Mộ Dung Kiều.

 

Trong mắt hắn bất giác hiện lên một tia cười: "Sao em lại đến đây?"

 

Mộ Dung Kiều nhẹ nhàng vòng tay qua eo Phong Cảnh Thần: "Em đến để kiểm tra định kỳ cho sân rèn luyện. A Ngọc, lần này anh lại ngộ ra điều gì vậy?"

 

Phong Cảnh Thần: "Liên quan đến Thiên Đạo."

 

Hắn nhìn lên hư không trên đầu, ánh mắt sâu thẳm: "Vũ trụ, cũng là một thể thống nhất. Cũng có Thiên Đạo thuộc về nó."

 

Đồng tử Mộ Dung Kiều co lại, lập tức nhận ra: "Vậy vũ trụ đã trải qua bao nhiêu lần va chạm như vậy, Thiên Đạo của vũ trụ có ổn không?"

 

Phong Cảnh Thần quay lại nhìn hắn: "Vỡ thành từng mảnh rồi."

 

"!!" Tim Mộ Dung Kiều đột nhiên thắt lại.

 

Hắn khó khăn nuốt nước bọt: "Thiên Đạo của một vị diện bị phá hoại đã gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng đến cả thế giới như vậy. Vậy Thiên Đạo của vũ trụ vỡ nát sẽ có hậu quả gì?"

 

Ánh mắt Phong Cảnh Thần ngưng lại, khẽ lắc đầu: "Có lẽ, việc Thiên Đạo của các vị diện hiện tại cũng bắt đầu sụp đổ, chính là một trong những hậu quả."

 

Nhiều vị diện Thiên Đạo như vậy, đều có đủ loại tổn hại khác nhau.

 

Phong Cảnh Thần cảm thấy Tam đại văn minh cũng không đến mức nhàm chán như vậy, đi phá hoại Thiên Đạo của từng thế giới một.

 

Nói không chừng, ngay cả vị diện của chính Tam đại văn minh cũng có thể đã xảy ra vấn đề.

 

Trong đầu Mộ Dung Kiều lóe lên một tia sáng: "A Ngọc, anh nói đây có phải là lý do bọn chúng muốn có ngọn nguồn của vũ trụ không?"

 

Hiện tại Thiên Đạo của vũ trụ đã vỡ nát, vậy thì thứ gọi là ngọn nguồn của vũ trụ, có lẽ có tác dụng thần kỳ nào đó?

 

Phong Cảnh Thần cũng không biết: "Có lẽ vậy."

 

Hiểu biết của hắn về Thiên Đạo vũ trụ vẫn còn quá ít.

 

Không biết sau khi tấn cấp lên Đại La Kim Tiên, có thể nhìn được thêm một lát nữa không.

 

Ngược lại, trước khi tấn cấp, Phong Cảnh Thần không định nhìn nữa.

 

Dù sao cái giá phải trả cho mỗi lần nhìn cũng khá cao.

 

Trước mắt, vẫn nên lấy việc tu bổ Thiên Đạo làm mục tiêu chính.

 

Mộ Dung Kiều nhẹ nhàng gật đầu, đáy mắt lóe lên một tia hung quang: "Bất kể bọn chúng muốn làm gì, việc chúng gây hại cho Tam giới đến nông nỗi này, chính là mối thù không đội trời chung!"

 

Đại kiếp Tam giới năm đó, hơn vạn tiên thần vì thế mà ngã xuống.

 

Nhân gian càng là máu chảy thành sông, tiếng than oán dậy khắp trời đất.

 

Món nợ này, Tam đại văn minh ngoài việc lấy cái chết để đền tội, không có bất kỳ đường lui nào!

 

Phong Cảnh Thần nhìn dáng vẻ của Mộ Dung Kiều, đưa tay sờ má hắn: "Nhưng lần này, anh có thêm chút linh cảm mới. Đợi anh suy nghĩ kỹ hơn, lần sau tốc độ vá trời có thể sẽ còn nhanh hơn."

 

"Hả? Vậy thì tốt quá!" Ánh mắt Mộ Dung Kiều sáng lên.

 

Hắn cũng không nghĩ đến chuyện của Tam đại văn minh nữa: "Vậy ngày vá trời dự định vào ngày kia, có cần hoãn lại một chút không?"

 

Phong Cảnh Thần: "Không cần, vẫn tiến hành đúng hẹn, một ngày là đủ rồi."

 

Mộ Dung Kiều: "Được!"

 

Một tháng sau đó.

 

Phong Cảnh Thần một hơi vá xong thêm 5% Thiên Đạo!

 

Tất cả tiên thần có mặt đều thu hoạch được rất nhiều, ngay cả khí tức của hai vị Đại Đế cũng trở nên cường thịnh hơn hẳn.

 

Nghỉ ngơi một ngày, lại tiếp tục vá trời.

 

Trong lúc Phong Cảnh Thần điên cuồng "tăng tốc".

 

Thời gian thoáng chốc đã đến ngày 6 tháng 6.

 

Chính là mùa thi đại học hàng năm.

 

Và kỳ thi đại học năm nay, thu hút sự chú ý chưa từng có.

 

Bởi vì đây là lần cuối cùng trước khi cải cách thi đại học, cũng là kỳ thi đại học đầu tiên sau khi huyền học được phổ cập.

 

Thí sinh lần này có thể nói là may mắn, cũng có thể nói là bất hạnh.

 

Bởi vì mỗi lần cải cách thi đại học, đồng nghĩa với việc kiến thức mười mấy năm học của thí sinh rất có thể sẽ có một phần không còn được tính điểm, cũng có khả năng vì thế mà bỏ lỡ ngôi trường mình mơ ước.

 

Cho nên có thể thi lần cuối trước khi cải cách, có thể nói là may mắn.

 

Nhưng không may là, nếu sau này họ muốn học đại học huyền học, có thể sẽ không dễ dàng như các sư đệ sư muội khóa sau.

 

Trên mạng.

 

Mọi người cũng bàn tán sôi nổi về vấn đề này.

 

【 huhu QAQ hận mình sinh sớm một năm, tui cũng muốn học đại học huyền học a a a!! 】

 

【 Các bạn nhỏ ơi, vẫn là nên quay về ôn bài cho kỹ đi, đại học huyền học đâu có dễ vào vậy? Tuần trước tui liếc qua sách huyền học của thằng em, trời đất ơi, thi đại học huyền học mà còn phải học vi tích phân! Tin nổi không? 】

 

【 Đúng đó... một học sinh lớp 11 dốt đặc xin bỏ cuộc. Trường phát sách huyền học, chữ nào tui cũng biết, nhưng ghép lại với nhau thì tui chả hiểu nó nói cái gì. Huhuhu... 】

 

【 Hả? Khó lắm sao? Tui thấy khá đơn giản mà. Chủ yếu là giảng về nguyên lý ứng dụng cơ bản của linh khí thôi, giống như môn Vật lý, Sinh học hồi trước, chỉ phức tạp hơn một chút xíu. 】

 

【 Cậu gọi đó là 'một chút xíu' á? Rõ ràng là một tỷ điểm nhé!! Tui hiểu rồi, đại học huyền học chỉ dành cho học bá, người phàm chúng ta nên rút lui thôi QAQ 】

 

【 Đúng đó, nghe anh khuyên một câu. Thi cái quái gì đại học huyền học. Mỗi sáng chín giờ lôi điện thoại ra tham gia quay số, tất cả chỉ là một chữ 'vận'. Vận may tốt, ngày mai là có thể đi tu tiên! 】

 

【 Tui thấy vẫn có chút khác biệt. Mô hình của đại học huyền học rõ ràng là muốn bồi dưỡng nhân tài tinh anh, sau này triển vọng phát triển chắc chắn sẽ rộng mở hơn lớp đào tạo thiên sư cấp tốc. Các bạn học sinh nếu có năng lực, tốt nhất vẫn nên cố gắng học tập, cố thi vào đại học huyền học mà theo học. 】

 

Nửa năm qua.

 

Thái độ của mọi người đối với huyền học đã trở nên ổn định và lý trí hơn, các loại quan điểm cũng trăm nhà đua tiếng.

 

Trên mạng, người một câu ta một lời, thảo luận sôi nổi.

 

Còn trong hiện thực, cuộc sống của mọi người cũng đã có những thay đổi to lớn.

 

Khi các lứa học viên của lớp đào tạo thiên sư cấp tốc tốt nghiệp, các văn phòng làm việc trên toàn quốc mọc lên như nấm sau mưa.

 

Ước chừng không cần đến một năm rưỡi, văn phòng làm việc sẽ phổ biến như các khu mua sắm.

 

Bùa hộ mệnh và chổi quét âm khí cũng đã được bán ra công chúng từ năm sau, trở thành vật dụng cần thiết trong mỗi gia đình.

 

Đồng thời, quà tặng cao cấp cũng dần chuyển từ thuốc lá, rượu, son môi, bánh trung thu, sang các loại đan dược dưỡng sinh giá trên trời.

 

Quan trọng hơn, môn thể dục cũng từ một môn phụ, trở thành một môn chính ngang hàng với Ngữ văn và Toán học!

 

Sau này giáo viên thể dục không chỉ không thể bị ốm, mà còn phải định kỳ tham gia các khóa huấn luyện, nỗ lực nâng cao nghiệp vụ rèn luyện hàng ngày.

 

Trong guồng quay thời gian ổn định như vậy.

 

Chỉ trong nửa năm ngắn ngủi.

 

Phong Cảnh Thần đã một hơi vá xong 50% diện tích Thiên Đạo của Thiên giới!

 

Thành quả to lớn như vậy.

 

Khiến khí tức của hai vị Đại Đế càng thêm cường thịnh.

 

Bây giờ đã không ai dám đến gần phạm vi ngàn dặm quanh nơi họ bế quan.

 

Hơn nữa, khu vực cấm này còn đang ngày càng mở rộng, xem ra tình hình của hai vị Đại Đế vô cùng khả quan.

 

Nói không chừng, chưa cần vá xong Thiên Đạo, họ đã có thể tấn cấp rồi!

 

Ngoài ra, số lượng Đại La Kim Tiên cũng đã đột phá đến 53 vị!

 

Chỉ tính về số lượng, đã nhiều hơn cả Tam đại văn minh cộng lại!

 

Tuy nhiên, sự chênh lệch giữa các Đại La Kim Tiên cũng vô cùng rõ rệt.

 

Các Đại La Kim Tiên mới tấn cấp của Tam giới, muốn đối đầu với các Đại La Kim Tiên của Tam đại văn minh, vẫn cần một khoảng thời gian rất dài để lắng đọng và tích lũy.

 

Nhưng dù sao đi nữa.

 

Với thực lực hiện tại của Tam giới, chỉ cần Tam đại văn minh không liên thủ, phần thắng của họ là rất lớn!

 

Chỉ tiếc, tiến độ thế như chẻ tre này, lúc này không thể không dừng lại.

 

Bởi vì, hội chợ vạn giới sắp bắt đầu.

 

Sáng sớm hôm nay.

 

Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều đã có mặt trong cửa hàng của Lãnh chúa Dark.

 

Ngoài họ ra, Y Địch Ti và Tiêu Dao Sơn Nhân cũng đã đến từ sớm.

 

Tiêu Dao Sơn Nhân vừa thấy hai người, lập tức hưng phấn hô lớn: "Thần ca, Kiều ca! Hai người tới rồi~"

 

Cậu ta nhảy chân sáo chạy tới: "Hai người ăn sáng chưa? Em mang theo bánh bao nhân đậu mẹ em làm, ngon lắm đó!"

 

Tiêu Dao Sơn Nhân trực tiếp lấy ra một lồng bánh bao nóng hổi.

 

Hương lúa mạch trong nháy mắt bao trùm toàn bộ cửa hàng.

 

Mộ Dung Kiều hít một hơi thật sâu: "Thơm quá. Bọn anh cũng lâu rồi chưa ăn gì, vậy không khách sáo nhé."

 

Hắn một tay cầm một cái bánh bao: "A Ngọc, thử đi?"

 

Phong Cảnh Thần nhận lấy một cái: "Được."

 

Tiêu Dao Sơn Nhân cười đến híp cả mắt: "Hi hi. Thần ca, hai người chuẩn bị thế nào rồi? Điểm tích lũy đủ chưa? Không đủ thì em còn mấy chục triệu, có thể cho hai người mượn."

 

Mộ Dung Kiều cắn một miếng bánh bao, nói giọng ú ớ: "Lần này cậu không định mua gì ở hội chợ à?"

 

Tiêu Dao Sơn Nhân lắc đầu: "Thứ em muốn, trong trung tâm thương mại đều có thể mua được. Mấy món hàng cao cấp trong hội chợ, em có mua về cũng chưa chắc giữ được."

 

Cậu ta tuy được Phong Cảnh Thần giúp sửa đổi công pháp, tốc độ tu luyện nhanh hơn người khác không biết bao nhiêu lần.

 

Nhưng cậu mới tu luyện được một hai năm, có nhanh đến mấy cũng chưa đến mức vô địch thiên hạ.

 

Vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.

 

"Với lại," Tiêu Dao Sơn Nhân cười vui vẻ, "Nếu không có hai người giúp, em cũng chẳng có cơ hội tham gia hội chợ lần này để mở mang tầm mắt. Em cũng muốn có cơ hội giúp lại hai người mà."

 

Vốn dĩ Tiêu Dao Sơn Nhân không thể nhanh như vậy tích đủ hạn mức giao dịch để tiến giai lên giao dịch giả cấp bốn.

 

Nhưng Mộ Dung Kiều mở cửa hàng kiếm được tiền, nên tiện tay giúp Tiêu Dao Sơn Nhân chốt vài đơn hàng lớn.

 

Vừa kịp mấy ngày trước, giúp cậu ta nâng cấp bậc lên.

 

Đương nhiên.

 

Sau khi Tiêu Dao Sơn Nhân thăng cấp, Phong Cảnh Thần đã để hệ thống vá lại lỗ hổng này.

 

Mộ Dung Kiều nghe vậy, cũng không từ chối: "Được. Lúc đó bọn anh mà thiếu tiền, sẽ nói với cậu."

 

"Vâng!" Tiêu Dao Sơn Nhân càng vui hơn.

 

Y Địch Ti và Lãnh chúa Dark cũng tiến lên chào hỏi.

 

Cả hai đều vô cùng mong đợi chuyến đi sắp tới.

 

Y Địch Ti cầu nguyện: "Thật hy vọng có thể tìm được món hàng giúp giảm bớt tình trạng của Cây Sinh Mệnh ở hội chợ. Nếu có thể chữa khỏi trực tiếp cho Cây Sinh Mệnh thì càng tốt!"

 

Anh ta không phải là không tin Phong Cảnh Thần.

 

Nhưng chuyện liên quan đến Cây Sinh Mệnh, có thể chuẩn bị thêm vài phương án dự phòng luôn là tốt nhất.

 

Mộ Dung Kiều cười nói: "Đừng lo. A Ngọc đã tìm ra cách giải quyết triệt để vấn đề cho các cậu rồi. Chỉ cần đợi thêm vài tháng nữa, khi chúng ta lên được giao dịch giả cấp năm, là có thể qua đó giúp các cậu giải quyết vấn đề!"

 

Y Địch Ti nghe vậy, kinh ngạc đến nhảy cẫng lên: "Thật không?! Tốt quá rồi. Tôi về... không, tôi sẽ bảo Mục Nguyên đi báo cho mọi người tin tốt này ngay bây giờ!"

 

Anh ta vội vàng gửi tin nhắn cho trợ lý nhỏ của mình.

 

Tiêu Dao Sơn Nhân cũng cổ vũ: "Tiểu Y, cậu yên tâm đi, Thần ca lợi hại như vậy, các cậu nhất định sẽ không sao đâu!"

 

Phong Cảnh Thần lại nhìn về phía Dark và Tiêu Dao Sơn Nhân: "Không chỉ là thế giới của Y Địch Ti."

 

Hai người hơi sững sờ.

 

Dark lập tức đoán ra điều gì đó: "Thần, ngài cũng có thể giải quyết vấn đề của vị diện chúng tôi?"

 

Phong Cảnh Thần gật đầu: "Ta đã có kế hoạch."

 

"Oa!" Tiêu Dao Sơn Nhân kích động hoan hô, "Thần ca ngầu quá!"

 

Biểu cảm của Lãnh chúa Dark khẽ động: "Vậy thì thật sự quá tốt rồi."

 

Ma lực trong vị diện của họ ngày càng suy giảm.

 

Đối với một ma pháp sư như ông, điều đó không khác gì cắt đứt hy vọng trên con đường phía trước.

 

Nếu Phong Cảnh Thần thật sự có thể giải quyết vấn đề này.

 

Thì Lãnh chúa Dark tự tin rằng, tương lai mình nhất định có thể tấn cấp thành Pháp Thần, sống thọ cùng trời đất!

 

Phong Cảnh Thần nhìn những người bạn của mình kích động như vậy, nụ cười trên môi càng sâu hơn.

 

Mộ Dung Kiều nhìn cái bánh bao trong tay Phong Cảnh Thần, thúc giục: "Được rồi, A Ngọc, chúng ta ăn sáng xong là đi tham gia hội chợ thôi~"

 

"Ừm." Phong Cảnh Thần mỉm cười cắn một miếng bánh bao.

 

Mềm xốp, thơm nồng mùi lúa mạch, ăn rất ngon.

 

Thời gian của hệ thống vị diện, đúng chín giờ sáng.

 

Nhóm của Phong Cảnh Thần được dịch chuyển đến cổng của hội chợ vạn giới.

 

Vừa hay, cổng lớn của hội chợ cũng mở ra vào đúng thời khắc này.

 

Một đám đông giao dịch giả chen chúc nhau tràn vào!

 

Nhóm của Phong Cảnh Thần đứng nép vào rìa, mới không bị dòng người cuốn đi.

 

"Nhộn nhịp thật đó." Tiêu Dao Sơn Nhân nhón chân lên, tò mò nhìn xung quanh.

 

Y Địch Ti cũng nhìn đông ngó tây, như người nhà quê lên tỉnh.

 

Mà Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều vừa được dịch chuyển đến đã bất giác cùng nhíu mày.

 

Địa điểm tổ chức hội chợ vạn giới là một đại lục lơ lửng đơn độc giữa hư không.

 

Khuôn viên kiến trúc của hội chợ chiếm chín phần mười diện tích đại lục, bọn họ đang đứng ở bên ngoài kiến trúc đó.

 

Mộ Dung Kiều cúi nhìn mặt đất dưới chân, Phong Cảnh Thần ngẩng đầu nhìn hư không trên trời.

 

Hai người đồng thanh lẩm bẩm: "Không đúng."

 

"Cái gì?" Ba người Y Địch Ti quay đầu nhìn về phía họ.

 

Mộ Dung Kiều nghi hoặc lắc đầu: "Không biết tại sao, em luôn cảm thấy nơi này có gì đó là lạ."

 

Phong Cảnh Thần thu lại ánh mắt, bình tĩnh nói: "Nơi này có Thiên Đạo."

 

Mộ Dung Kiều kinh ngạc: "Cái gì?!"

 

Lãnh chúa Dark khó hiểu: "Ý ngài là sao? Nơi này không nên có quy tắc Thiên Đạo sao?"

 

Phong Cảnh Thần: "Trong trung tâm thương mại thì không có. Hơn nữa..."

 

Hắn khẽ nhíu mày: "Không gian giả lập bên trong hệ thống, đều sẽ không có."

 

Dù sao toàn bộ hệ thống đều được tạo thành từ mã.

 

Cho dù những đoạn mã đó mô phỏng theo Thiên Đạo, nhưng nó chung quy vẫn ở một chiều không gian thấp hơn.

 

Tự nhiên không thể nào mô phỏng ra Thiên Đạo chân chính!

 

Giống như sinh vật hai chiều, không thể nào kiến tạo ra một thế giới ba chiều.

 

Ánh mắt Mộ Dung Kiều ngưng lại: "Nói cách khác, phiến đại lục này... không phải là không gian giả lập được tạo ra từ mã của hệ thống! Điều này làm sao có thể?!"

 

Rõ ràng họ được dịch chuyển thẳng đến đây thông qua hệ thống mà.

 

Phong Cảnh Thần đã để hệ thống tiến hành tự kiểm tra chương trình, nhưng hiện tại vẫn chưa có kết quả gì.

 

Y Địch Ti nghe ra sự nguy hiểm trong lời nói của họ, có chút chần chừ: "Vậy... chúng ta có nên vào trong không?"

Bình Luận (0)
Comment