Ta Dùng Khoa Học Kỹ Thuật Chấn Hưng Địa Phủ

Chương 167

Phong Cảnh Thần khẽ nhíu mày: "Chúng ta quay về thôi."

 

Quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ. Nơi này sắp có biến, bọn họ có thể quay về sau, rồi điều khiển một hóa thân khác đến tham gia hội chợ cũng không muộn.

 

Nhưng đúng vào lúc này.

 

Tất cả mọi người đột nhiên cảm nhận được một luồng uy h**p chết người!

 

Mộ Dung Kiều phản ứng cực nhanh, giơ tay tung ra một màn chắn bảo vệ, bao bọc cả nhóm lại. Phong Cảnh Thần cũng ăn ý gia trì thêm mấy tầng sức mạnh quy tắc vào đó.

 

"Oanh——!"

 

Một luồng sức mạnh kinh hoàng đánh tới, khiến màn chắn bị chấn động đến lung lay dữ dội.

 

Mộ Dung Kiều và Phong Cảnh Thần vội vàng tiếp tục truyền sức mạnh vào, mới miễn cưỡng duy trì được màn chắn.

 

Chờ cho dư chấn của vụ nổ tan đi, một ác ma cao hơn năm mét, toàn thân bốc cháy ngọn lửa địa ngục, hiện ra trước mặt họ.

 

Đồng tử của Mộ Dung Kiều bỗng co rút lại: "Ác Ma Đế Quân?!"

 

Nghe bốn chữ này, sắc mặt của Dark và hai người còn lại lập tức không còn một giọt máu!

 

Tại sao Ác Ma Đế Quân lại tấn công bọn họ?

 

Bọn họ sắp toi mạng rồi sao?

 

Cả ba cảm thấy một nỗi tuyệt vọng bao trùm, đến cả ý nghĩ bỏ chạy cũng không dám nhen nhóm. Đây chính là sự kh*ng b* của một trong những cường giả mạnh nhất vũ trụ!

 

Thấy bọn họ vẫn chưa chết, Ác Ma Đế Quân tỏ ra hứng thú: "Một bầy kiến cỏ mà lại đỡ được một đòn của bản tôn? Thú vị đấy..."

 

Hắn hừ lạnh một tiếng: "Vậy thì thử thêm chiêu này của ta xem!"

 

Ác Ma Đế Quân giơ tay lên, tựa như một đứa trẻ khổng lồ đang đập đồ chơi, rồi thẳng tay giáng xuống năm người!

 

Mộ Dung Kiều sắc mặt trầm xuống, vội vàng vận dụng toàn bộ sức lực để gia cố màn chắn. Phong Cảnh Thần cũng điều động hết thảy quy tắc, bổ sung vào đó.

 

"Ầm!!"

 

Một vụ nổ còn dữ dội hơn lần đầu tiên chấn động không gian! Tấm màn chắn "mỏng manh" gần như vỡ vụn.

 

Tu vi của Dark, Tiêu Dao Sơn Nhân và Y Địch Ti chưa đạt tới Tiên cảnh, họ đồng loạt kêu lên một tiếng đau đớn, bị dư chấn làm cho thất khiếu chảy máu!

 

Giọng Dark hiếm khi tỏ ra hoảng hốt: "Thần, chức năng dịch chuyển vô hiệu rồi."

 

Đôi môi trắng bệch của Tiêu Dao Sơn Nhân run rẩy: "Tiêu rồi..."

 

Y Địch Ti thì hai chân mềm nhũn, ngã vào người Tiêu Dao Sơn Nhân, gần như muốn ngất đi.

 

"Đừng sợ," Phong Cảnh Thần vẫn giữ được vẻ bình tĩnh lạ thường.

 

Hắn lại truyền thêm một chuỗi quy tắc vào màn chắn, giúp nó tạm thời đứng vững.

 

Phong Cảnh Thần nói: "Viện binh của chúng ta tới rồi."

 

Vừa dứt lời, bên ngoài màn chắn liền truyền đến những tiếng nổ năng lượng còn kinh khủng hơn. Kèm theo đó là giọng nói đầy tức giận của một loli: "Chết đi! Chết đi! Chết hết cho ta!!!"

 

Là tộc trưởng tộc Trí Tuệ!

 

Phong Cảnh Thần vừa dùng mật lệnh, yêu cầu cô ta đến cứu viện.

 

Tộc trưởng tộc Trí Tuệ đang bị khống chế, trong lòng vốn đã nén một cục tức lớn. Giờ đây, cô ta trút hết lên Ác Ma Đế Quân, coi hắn như Phong Cảnh Thần mà xả giận, tung ra những đòn tấn công mạnh nhất của mình!

 

Bị đánh lén bất ngờ, Ác Ma Đế Quân cũng nổi điên: "Rống!! Mụ già kia, ta giết ngươi!!"

 

Cả hai điên cuồng lao vào nhau mà không hề kiêng dè.

 

Năm người Phong Cảnh Thần kẹt dưới dư chấn từ cuộc chiến của hai Chuẩn Thánh. Màn chắn bảo vệ yếu ớt kia giống như con mèo của Schrodinger, không ai biết lúc nào nó sẽ vỡ tan.

 

Dark và hai người kia thì bị uy áp đè nén đến đầu óc quay cuồng, ý thức gần như bị dập tắt.

 

Mộ Dung Kiều gắng gượng duy trì màn chắn: "A Ngọc, chức năng dịch chuyển bị sao vậy? Sửa được không?"

 

Phong Cảnh Thần nói nhanh nhưng giọng vẫn rất điềm tĩnh: "Ác Ma Đế Quân đã dùng sức mạnh cấp Chuẩn Thánh của hắn để áp chế quy tắc của hệ thống. Ta đang sửa lỗi, cần năm phút."

 

Nói rồi, hắn cũng ra lệnh cho tiểu loli kia dẫn dụ Ác Ma Đế Quân ra xa trong hư không.

 

Tộc trưởng tộc Trí Tuệ nhận được mệnh lệnh, lửa giận trong lòng càng bùng lên, nhưng không thể không tuân theo. Cô ta tung một đại chiêu về phía hắn: "Tên ngu xuẩn, ta giết ngươi!"

 

Nói xong, cô ta liền quay đầu bỏ chạy.

 

Ác Ma Đế Quân sao có thể chịu được sự khiêu khích này? Hắn lập tức đuổi theo.

 

Chỉ vài giây sau, hiện trường cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.

 

Mộ Dung Kiều thở hổn hển, vừa kịp thở phào một hơi.

 

Nhưng đột nhiên, bóng dáng của Chân Lý Phù Thủy xuất hiện ngay trước mặt năm người.

 

Vẻ mặt Mộ Dung Kiều lập tức sa sầm. Trái tim của Dark và hai người kia cũng nguội lạnh đi một nửa.

 

Tiêu thật rồi...

 

Cả ba vị cường giả tối cao đều đã xuất hiện. Bọn họ thật sự còn có thể sống sót trở về sao?

 

Rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Tại sao cả ba vị cường giả tối cao lại nhắm vào mấy con tép riu như bọn họ??

 

Ngay lúc Dark và hai người kia nghĩ rằng mình sắp phải chết một cách oan uổng, Chân Lý Phù Thủy lại không ra tay ngay. Thay vào đó, hắn nhìn về phía Phong Cảnh Thần với ánh mắt sâu thẳm: "Không ngờ ngươi lại có thể ra lệnh cho cô ta? Chẳng lẽ... cô ta thật sự được sinh ra từ hệ thống đa vũ trụ?"

 

Tất cả những gì vừa xảy ra, bề ngoài Phong Cảnh Thần và tộc trưởng tộc Trí Tuệ không hề có bất kỳ giao tiếp nào. Không ngờ Chân Lý Phù Thủy lại nhìn thấu mối quan hệ của họ chỉ trong nháy mắt.

 

Phong Cảnh Thần ngước mắt nhìn hắn, không trả lời, tiếp tục chuyên tâm sửa lỗi hệ thống.

 

Mộ Dung Kiều thấp giọng gọi: "A Ngọc."

 

Phong Cảnh Thần lĩnh hội.

 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng của Dark và hai người kia biến mất. Cùng lúc đó, một sức mạnh vô hình bao trùm lấy Phong Cảnh Thần, Mộ Dung Kiều và Chân Lý Phù Thủy !

 

Chân Lý Phù Thủy nhíu mày: "Thú vị, ngươi nghĩ chỉ bằng cái hệ thống này mà có thể nhốt được ta sao?"

 

Trong lúc hắn nói, cảnh tượng xung quanh ba người lặng lẽ thay đổi. Một không gian trắng xóa vô tận đã thay thế cho vùng đất của hội chợ vạn giới. Đây là không gian ảo do Phong Cảnh Thần tạo ra bằng hệ thống, tương tự như khu giao dịch đa vũ trụ. Mọi quy tắc ở đây đều nằm trong lòng bàn tay của hệ thống!

 

Dĩ nhiên, sức mạnh của một Chuẩn Thánh không phải là thứ Phong Cảnh Thần có thể lường hết. Hắn biết không gian này không thể khống chế được Chân Lý Phù Thủy. Nhưng không sao cả, mục đích của hắn cũng không phải là bắt giữ Chân Lý Phù Thủy.

 

Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều nhìn nhau. Mộ Dung Kiều nuốt một viên đan dược bổ sung tiên nguyên, sau đó cầm thanh kiếm gỗ đào bước ra khỏi màn chắn.

 

Bọn họ muốn tự mình thử xem, một Chuẩn Thánh rốt cuộc mạnh đến mức nào!

 

Chân Lý Phù Thủy nhìn thấu ý đồ của họ, ánh mắt lạnh đi: "Các ngươi đang sỉ nhục bản tọa sao?"

 

Mộ Dung Kiều không đáp lời, thanh kiếm gỗ đào đã hung hãn xuất kích!

 

Thanh kiếm gỗ đào đã theo Mộ Dung Kiều mười mấy năm, sớm được Phong Cảnh Thần giúp luyện hóa thành Tiên khí. Đòn tấn công này là đòn mạnh nhất mà Mộ Dung Kiều tung ra sau khi bắt đầu học cách làm một tiên thần! Mũi kiếm sắc lẹm, mang theo Đại Đạo quy tắc và lĩnh vực của Mộ Dung Kiều, hung hãn chém về phía Chân Lý Phù Thủy .

 

Phong Cảnh Thần cũng khẽ điểm ngón tay, gia trì thêm vài đạo quy tắc cho đòn đánh này.

 

Vẻ mặt của Chân Lý Phù Thủy vốn chỉ là tức giận. Nhưng sau khi Phong Cảnh Thần gia trì quy tắc, ánh mắt hắn trở nên nghiêm nghị.

 

Hắn cảm nhận được... chiêu kiếm này có thể gây tổn thương cho hắn?!

 

Sao có thể?!

 

Sự chênh lệch giữa Đại La Kim Tiên và Chuẩn Thánh còn lớn hơn cả sự chênh lệch giữa sâu kiến và Đại La Kim Tiên. Bây giờ hai con kiến này hợp lực lại có thể làm hắn bị thương sao?!

 

Điều này khiến biểu cảm của Chân Lý Phù Thủy trở nên cực kỳ phức tạp. Hắn tiện tay vung lên, có vẻ hời hợt nhưng đã đỡ được đòn tấn công.

 

Nhưng đúng lúc này, đòn tấn công thứ hai của Mộ Dung Kiều và Phong Cảnh Thần đã ập tới!

 

Chân Lý Phù Thủy hơi tức giận: "Được. Hôm nay bản tọa sẽ cho các ngươi mở mang tầm mắt, xem thế nào là Chuẩn Thánh!"

 

Hắn không nương tay nữa, một luồng năng lượng quy tắc có thể dập tắt vạn vật lao thẳng về phía Mộ Dung Kiều!

 

Tim Mộ Dung Kiều trầm xuống, anh vội dùng sức mạnh quy tắc để lùi lại! Phong Cảnh Thần cũng ở bên cạnh hỗ trợ, giúp anh hiểm hóc tránh được chiêu đó. Đồng thời, lỗi trong không gian ảo cũng được sửa chữa, như thể chưa có gì xảy ra.

 

Chân Lý Phù Thủy nheo mắt: "Xem ra, ta đã xem thường các ngươi rồi. Vậy thì tiếp theo... các ngươi chuẩn bị chết đi là vừa."

 

"Ầm!!"

 

Một luồng năng lượng còn mạnh mẽ hơn đồng thời ập về phía hai người.

 

Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều đột nhiên cảm thấy một cơn nguy cơ sinh tử kinh hoàng, khóa chặt lấy họ!

 

Không thể trốn thoát!

 

Ánh mắt Mộ Dung Kiều trầm xuống, anh bất ngờ bay về che trước mặt Phong Cảnh Thần. Cùng lúc đó, một tia linh quang lóe lên trong đầu. Như một bản năng, anh dùng thanh kiếm gỗ đào làm trụ, bộc phát ra một tấm khiên. Phong Cảnh Thần cũng lập tức truyền quy tắc vào tấm khiên đó.

 

"Oanh——"

 

Sau một tiếng nổ vang trời làm ù tai, tấm khiên trước mặt hai người vỡ tan tành. Cuối cùng, Chân Lý Phù Thủy cũng bộc phát uy thế thuộc về một Chuẩn Thánh. Sức mạnh nặng nề đè lên hai người, như thể cả trời đất đang ruồng bỏ họ!

 

Sắc mặt Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều tái nhợt đi trong nháy mắt. Họ chỉ cảm thấy da đầu tê dại, hơi thở của tử thần đã bao trùm lấy họ.

 

Đây... chính là Chuẩn Thánh sao?

 

Chân Lý Phù Thủy giơ tay lên lần nữa: "Chết đi."

 

Lại một luồng năng lượng mang theo khí tức hủy diệt lao thẳng về phía hai người. Nhưng họ bị uy áp của Chuẩn Thánh đè nén, không thể nhúc nhích dù chỉ một phân!

 

Trong đầu Mộ Dung Kiều, dự cảm tử vong đang điên cuồng gào thét.

 

Sẽ chết! Cả anh và A Ngọc đều sẽ chết!

 

Không được. Anh không cho phép!

 

Đôi mắt Mộ Dung Kiều đỏ ngầu. Anh đã nói sẽ bảo vệ A Ngọc, sao có thể để cả hai chết ở đây?!

 

"A...!! Phá cho ta!!" Mộ Dung Kiều cắn nát môi, trán nổi đầy gân xanh.

 

Đột nhiên, một luồng sức mạnh không biết từ đâu ùa đến, một đạo quy tắc cường đại ngưng tụ trên mũi kiếm gỗ đào.

 

"Phá!!" Mộ Dung Kiều vung kiếm chém xuống!

 

"Ầm——!"

 

Hai luồng năng lượng va chạm vào nhau. Không gian ảo lập tức vỡ vụn.

 

Đồng tử của Chân Lý Phù Thủy co lại: "Sao có thể?!"

 

Hắn vội vàng lùi lại vài bước để tránh đòn tấn công, ánh mắt kinh ngạc và nghi ngờ nhìn Mộ Dung Kiều: "Không thể nào... sao ngươi có thể nắm giữ được đạo quy tắc đó?!"

 

Mộ Dung Kiều không trả lời. Chiêu kiếm kỳ lạ vừa rồi đã rút cạn sức lực của anh.

 

Ánh mắt Phong Cảnh Thần lóe lên, tâm thần kết nối với hệ thống, nhanh chóng viết ra một chuỗi mã. Không gian ảo lại một lần nữa bao trùm lấy ba người. Mộ Dung Kiều cũng tranh thủ nuốt thêm một viên đan dược.

 

Ánh mắt Chân Lý Phù Thủy trở nên nham hiểm: "Xem ra, các ngươi không định hợp tác rồi. Nếu đã vậy, thì ta sẽ hủy diệt thân thể của các ngươi trước."

 

Cuối cùng, hắn cũng rút ra cây pháp trượng của mình. Một dòng lũ năng lượng kh*ng b* hủy thiên diệt địa cuộn trào về phía hai người.

 

Vẻ mặt Mộ Dung Kiều nghiêm nghị, anh cẩn thận nhớ lại chiêu kiếm vừa rồi. Trong sâu thẳm, dường như có thứ gì đó đã rơi vào lồng ngực anh. Sau đó, anh chỉ đơn giản là chém xuống một kiếm.

 

Trong nháy mắt, đòn tấn công của Chân Lý Phù Thủy bị cắt đứt.

 

Lần này, Chân Lý Phù Thủy đã nhìn thấy rõ ràng. Hắn nghiến răng nói: "Vận mệnh... Ngươi thật sự đã nắm giữ được vận mệnh?! Tốt, vậy để ta xem, mạng của ngươi rốt cuộc cứng đến mức nào!"

 

"Ầm, ầm, ầm!"

 

Cả hai điên cuồng đối chiêu.

 

Nhưng họ không nhận ra, không gian ảo vốn mỏng manh dễ vỡ, giờ đây dưới dư chấn năng lượng của họ, lại trở nên ngày càng vững chắc. Trong khi đó, uy thế của Chân Lý Phù Thủy lại đang vô tình suy giảm.

 

Mộ Dung Kiều là người đầu tiên nhận ra sức mạnh của Chân Lý Phù Thủy đang yếu đi. Anh không bỏ lỡ cơ hội, liền tung ra một loạt tấn công điên cuồng. Đồng thời, trong lúc chống đỡ những đòn phản công của Chân Lý Phù Thủy , khả năng khống chế quy tắc "vận mệnh" của anh cũng ngày một thành thục hơn.

 

Chỉ trong mười mấy phút ngắn ngủi, cán cân thắng bại đột ngột bắt đầu nghiêng. Mộ Dung Kiều càng đánh càng hăng. Trong khi đó, khí tức của Chân Lý Phù Thủy đã bị không gian ảo áp chế đến mức gần như sắp rơi khỏi cấp bậc Chuẩn Thánh!

 

Thấy phe mình dần chiếm ưu thế, đôi mắt Mộ Dung Kiều sáng rực. Nếu cứ tiếp tục thế này, không chừng hai người họ liên thủ có thể chém giết được vị Chuẩn Thánh này!

 

Nhưng mà...

 

Chân Lý Phù Thủy dường như đọc được suy nghĩ của Mộ Dung Kiều, hắn tức đến bật cười lạnh một tiếng: "Chẳng lẽ các ngươi thật sự nghĩ, Chuẩn Thánh chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao? Nếu các ngươi đã muốn chết đến vậy... thì bản tọa sẽ thành toàn cho các ngươi!"

 

Hắn giơ cao cây pháp trượng trong tay. Một luồng năng lượng hủy thiên diệt địa tuôn ra từ cây pháp trượng, mạnh hơn tất cả những chiêu thức hắn đã dùng trước đó hàng trăm, hàng ngàn lần!

 

Không thể chống đỡ... Sẽ chết!!

 

Tim Mộ Dung Kiều thắt lại, dự cảm nguy hiểm khiến da đầu anh như muốn nổ tung: "Chạy!!"

 

Anh còn chưa dứt lời, cấm chú kinh hoàng mà Chân Lý Phù Thủy ấp ủ đã được tung ra. Không gian ảo vốn vững chắc cũng bắt đầu vỡ vụn từng tấc! Nếu cấm chú này thật sự giáng xuống hai người, họ chắc chắn sẽ hồn bay phách tán!

 

Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, bóng dáng của Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều đột ngột biến mất tại chỗ. Không gian ảo cũng lập tức tan vỡ.

 

"Oanh——!"

 

Cấm chú của Chân Lý Phù Thủy rơi vào hư không, lập tức dập tắt vô số quy tắc sức mạnh. Vùng đất của hội chợ vạn giới cũng bắt đầu rung chuyển dữ dội.

 

Cơn bão trong hư không rất lâu sau vẫn chưa tan.

 

Chân Lý Phù Thủy với đôi mắt xanh lam u tối, nhìn chằm chằm vào khoảng không trống rỗng phía trước, đáy mắt như chứa đựng ngọn lửa giận có thể hủy diệt tất cả.

 

Hắn nghiến răng nghiến lợi: "Hai con giun dế các ngươi..."

 

Đừng để hắn gặp lại chúng nó!!

 

Hắn, đường đường là Chân Lý Phù Thủy , một cường giả tối cao vũ trụ cấp Chuẩn Thánh, lại bị hai con giun dế xem như bạn luyện. Hai con giun dế đó còn muốn giết hắn?!

 

Quả thực là sỉ nhục tột cùng!

 

Cơn phẫn nộ đã lâu không trỗi dậy trong hắn, giờ đây đã đưa Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều lên danh sách phải giết.

 

Nhưng mà... hắn thậm chí còn chưa biết tên của chúng là gì.

 

Bên kia.

 

Trong chớp mắt, Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều đã trở về cửa hàng của Lãnh Chúa Dark.

 

Mộ Dung Kiều vẫn còn sợ hãi, vội vàng ôm chầm lấy Phong Cảnh Thần: "A Ngọc, anh không sao chứ?!"

 

Phong Cảnh Thần khẽ lắc đầu, cũng lo lắng nhìn anh: "Không sao. Em thì sao?"

 

Mặt Mộ Dung Kiều tái nhợt: "Không sao. Chỉ là tiên nguyên tiêu hao hơi nhiều. Nghỉ một lát là ổn thôi."

 

Lúc này, Y Địch Ti và hai người kia cũng chạy tới: "Thần! Các người không sao chứ? Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

 

Vừa rồi ba người họ bị dịch chuyển về nhưng lại không thấy Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều đâu, làm họ sợ hết hồn!

 

Mộ Dung Kiều nuốt thêm một viên đan dược, vẻ mặt không giấu được niềm tự hào: "Hi hi, không sao đâu, bọn ta vừa giao đấu với Chân Lý Phù Thủy một trận."

 

"?!" Ba người kia trợn tròn mắt.

 

Tiêu Dao Sơn Nhân nói lắp bắp: "Hả? Thật hay giả vậy? Là vị Chân Lý Phù Thủy mà ta biết đó sao? Đánh thắng không? Kiều ca, các người đỉnh quá vậy?!"

 

Mộ Dung Kiều vênh váo xua tay: "Không thắng nổi. Giao chiến được mười mấy phút, lỡ chọc giận ông ta nên đành phải chuồn thôi."

 

Lòng Dark chấn động: "Mười mấy phút... Trên đời này ngoài hai vị đại nhân kia ra, gần như không ai có thể sống sót sau một chiêu của ông ta. Các người lại có thể cầm cự lâu như vậy..."

 

Ánh mắt hắn nhìn hai người trở nên cực kỳ phức tạp. Chiến tích này nếu mà đồn ra ngoài, có thể làm cả chư thiên vạn giới phải kinh ngạc! Đương nhiên, trong lòng Lãnh Chúa Dark cũng đang dậy sóng.

 

Phong Cảnh Thần khẽ lắc đầu, có chút tiếc nuối: "Chẳng qua là dựa vào lợi thế sân nhà, miễn cưỡng đối phó được vài chiêu thôi."

 

Với tình hình của Tam Giới hiện tại, không thể đánh đuổi được Chân Lý Phù Thủy , chỉ cầm cự được một lúc thì có ích gì?

 

Ban đầu, Phong Cảnh Thần tưởng rằng sự lĩnh ngộ quy tắc của mình đã đi trước thời đại. Ai ngờ lần này dù đã lợi dụng hệ thống, vẫn không thể tạo ra một nhà tù giam giữ được Chuẩn Thánh.

 

Quả nhiên, không thể là ếch ngồi đáy giếng. Con đường đến với cấp bậc Chuẩn Thánh của hắn vẫn còn rất dài.

 

Thấy vậy, chút kiêu ngạo nhỏ nhoi trong lòng Mộ Dung Kiều cũng lập tức tan biến: "Đúng vậy. Nhưng lần này ta lại vô tình nắm giữ được pháp tắc vận mệnh. Đợi ta về nghiên cứu kỹ lại, lần sau thử xem có thể đỡ được đại chiêu của ông ta không!"

 

Phong Cảnh Thần tập trung lại tinh thần, mỉm cười cổ vũ: "Cố lên."

 

Tiêu Dao Sơn Nhân cũng sùng bái nhìn Mộ Dung Kiều: "Kiều ca ngầu quá!!"

 

Lãnh Chúa Dark nhìn hai người bạn của mình. Một cách khó hiểu, trong lòng hắn cũng dấy lên một ngọn lửa hùng tâm tráng chí. Xem ra, mục tiêu trở thành Pháp Thần của hắn thật sự là quá nhỏ bé rồi.

 

Muốn làm, thì phải làm cường giả tối cao của vũ trụ! Dưới Chuẩn Thánh, đều là giun dế. Hắn phải nỗ lực gấp bội.

 

Y Địch Ti vẫn không quên mục đích ban đầu, tha thiết hỏi: "Vậy Thần, chúng ta còn đi hội chợ nữa không?"

 

Phong Cảnh Thần: "Đi chứ."

 

Dark cau mày: "Như vậy có quá mạo hiểm không?"

 

Tiêu Dao Sơn Nhân gật đầu lia lịa: "Đúng vậy. Hai kẻ đáng sợ kia hình như là cố tình đến phục kích chúng ta, giờ mà quay lại chẳng phải là tự chui đầu vào lưới sao?"

 

Phong Cảnh Thần khẽ mỉm cười: "Không sao, không cần dùng bản thể đến đó là được."

 

Nói rồi, hắn vung tay, dùng mã lệnh tạo ra năm cơ thể ảo cho cả nhóm.

 

Bọn họ đã chờ hội chợ vạn giới này lâu như vậy, sao có thể bị hai tên Chuẩn Thánh dọa cho không dám ra khỏi cửa?

 

Vài phút sau, năm người lại xuất hiện ở lối vào hội chợ vạn giới. Chân Lý Phù Thủy đã không còn thấy đâu. Trong hư không, cũng không có gợn sóng chiến đấu của Ác Ma Đế Quân và tộc trưởng tộc Trí Tuệ. Xem ra cả ba đều đã rời đi.

 

Đoàn người của Phong Cảnh Thần cuối cùng cũng thuận lợi tiến vào hội trường. Trận đại chiến kinh hoàng vừa rồi dường như không ảnh hưởng gì đến hội chợ.

 

Năm người vừa bước vào, một không khí náo nhiệt đã ập đến. Hội trường người đông như mắc cửi, chen chúc nhau mà đi. Dường như tất cả các giao dịch giả từ cấp bốn trở lên đều đã tụ tập về đây.

 

Tiêu Dao Sơn Nhân và Y Địch Ti tò mò nhìn đông ngó tây.

 

Lãnh Chúa Dark đã tìm hiểu từ trước: "Hội chợ vạn giới được chia làm bốn khu, tương ứng với các vũ trụ từ cấp hai đến cấp năm. Gần lối vào nhất là khu dành cho vũ trụ cấp hai."

 

"Khu vũ trụ cấp hai và cấp ba không cần vé vào. Nhưng khu cấp bốn cần vé vào cửa năm triệu điểm tích lũy, còn cấp năm là mười triệu."

 

"Dĩ nhiên, đó là phí thu đối với các vũ trụ cấp thấp như chúng ta. Y Địch Ti, ngươi đến từ vũ trụ cấp ba, nên vào khu cấp bốn sẽ miễn phí, còn vé vào khu cấp năm được giảm một nửa."

 

Tiêu Dao Sơn Nhân há hốc miệng, vội lắc đầu: "Đắt quá. Vậy ta không đi đâu, ta chỉ dạo quanh hai khu miễn phí này thôi."

 

Phong Cảnh Thần: "Không cần, ta đưa các ngươi qua đó."

 

Kể từ khi chủ hệ thống sửa xong các lỗi do tam đại văn minh gây ra, hội chợ vạn giới tự nhiên cũng trở thành một phần nghiệp vụ của chủ hệ thống. Vé vào cửa này là do chủ hệ thống thu. Nói cách khác... đây đều là lợi nhuận của Phong Cảnh Thần! Miễn vé cho ba người họ chỉ là chuyện của một dòng mã lệnh.

 

Nhưng cả ba rõ ràng đã hiểu lầm.

 

Tiêu Dao Sơn Nhân vội xua tay: "Không cần, không cần đâu, ta cũng không định mua gì, chỉ đến để mở mang tầm mắt thôi. Không cần lãng phí tiền."

 

Lãnh Chúa Dark và Y Địch Ti cũng gật đầu: "Để chúng tôi tự trả tiền vé là được."

 

Phong Cảnh Thần không giải thích, trực tiếp dịch chuyển cả năm người đến khu của vũ trụ cấp năm.

 

Chỉ trong nháy mắt, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh, không gian cũng rộng rãi hơn hẳn. Khu vực cấp năm là khu lớn nhất trong bốn khu, nhưng chỉ có sáu vũ trụ tham gia triển lãm. Phong Cảnh Thần nhìn một vòng, số người trên đường cộng lại chưa đến một trăm.

 

Sự xuất hiện của năm người Phong Cảnh Thần tự nhiên thu hút không ít ánh mắt.

 

Tiêu Dao Sơn Nhân bất giác có chút căng thẳng, vội lùi lại nấp sau lưng Phong Cảnh Thần. Y Địch Ti cảm nhận khí tức của những người này, ai nấy đều mạnh hơn cả Tinh Linh Vương, trán cũng rịn ra vài giọt mồ hôi lạnh. Lãnh Chúa Dark cũng có vẻ mặt nghiêm nghị.

 

Chỉ có Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều là vẫn bình thản.

 

Mộ Dung Kiều nắm tay Phong Cảnh Thần, tò mò nhìn về phía trước: "A Ngọc, kia hình như là gian hàng của vũ trụ công nghệ, chúng ta qua đó xem đi?"

 

Anh đang nói đến gian hàng gần điểm dịch chuyển nhất. Nói là gian hàng thì không đúng lắm, phải gọi là một khu triển lãm khổng lồ! Mỗi khu triển lãm của vũ trụ cấp năm đều rộng gần một hecta, chiều cao thì không giới hạn.

 

Năm người Phong Cảnh Thần vừa bước vào, liền có cảm giác như đang đi vào hư không vô tận. Xung quanh toàn là phi thuyền và các loại pháo hạm đủ kiểu dáng. Dĩ nhiên, còn có nhiều sản phẩm hơn mà Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều không nhận ra.

 

Lúc này, một người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp với nụ cười ngọt ngào tiến đến chào đón: "Chào mừng quý khách đến với khu triển lãm của vũ trụ La Kai, người máy La Nhã xin được phục vụ. Như quý vị thấy, vũ trụ La Kai là một vũ trụ công nghệ cấp năm."

 

"Nếu quý vị có sản phẩm muốn mua, có thể nói cho La Nhã. Hoặc, La Nhã có thể dẫn quý vị dạo quanh khu triển lãm và giới thiệu các sản phẩm của chúng tôi."

 

Tiêu Dao Sơn Nhân kinh ngạc nhìn La Nhã: "Oa!! Đây là người máy sao? Trông y hệt người thật!"

 

Phong Cảnh Thần cũng hứng thú nhìn La Nhã: "Vũ trụ La Kai, có liên quan gì đến văn minh Trí Tuệ không?"

 

Giọng La Nhã mang theo vài phần tự hào: "Chúng tôi là vũ trụ công nghệ mạnh nhất dưới trướng văn minh Trí Tuệ."

 

Mộ Dung Kiều nhíu mày.

 

Ánh mắt Phong Cảnh Thần đầy ẩn ý: "Vậy phiền ngươi dẫn chúng ta đi dạo một vòng nhé."

 

Vũ trụ công nghệ mạnh nhất dưới trướng văn minh Trí Tuệ. Có lẽ có thể từ những món hàng triển lãm của họ mà dò ra được manh mối gì đó về văn minh Trí Tuệ.

 

La Nhã cười ngọt ngào: "Vâng, rất hân hạnh được phục vụ. Mời đi theo tôi."

 

Cô dẫn cả nhóm đi vào trong: "Vũ trụ La Kai am hiểu nhất về công nghệ thám hiểm vũ trụ và kỹ thuật tiến hóa gen. Hai lĩnh vực này bổ trợ cho nhau, tạo ra nền tảng vững chắc nhất cho việc du hành vũ trụ."

 

Tiêu Dao Sơn Nhân tò mò thò đầu ra: "Tiến hóa gen?"

 

La Nhã: "Đúng vậy. Ở vũ trụ chúng tôi, mỗi thai nhi trước khi được nuôi dưỡng đều sẽ trải qua vòng sàng lọc và tối ưu hóa gen đầu tiên, đảm bảo mỗi trẻ sơ sinh đều có tiềm năng ít nhất là cấp A."

 

Nói xong, cô bổ sung: "Cấp A, chính là Đại Thừa Kỳ mà các vũ trụ tu chân thường nói."

 

Tiêu Dao Sơn Nhân trợn tròn mắt: "Vậy thế giới của các người chẳng phải là Đại Thừa Kỳ đi đầy đất sao?!"

 

La Nhã gật đầu: "Chỉ cần trưởng thành thuận lợi, không gặp tai nạn, đều có thể đạt đến thực lực Đại Thừa Kỳ. Hơn nữa sau khi trưởng thành, còn có thể tiếp tục tiếp nhận cải tạo gen để tiến hóa, đạt được sức mạnh lớn hơn."

 

Nghe vậy, Tiêu Dao Sơn Nhân không khỏi nuốt nước bọt một cái "ực": "Nói cách khác... người của các người không cần tu luyện, chỉ cần tiếp nhận cái gì đó cải tạo là có thể có sức mạnh khủng khiếp như vậy sao?!"

 

La Nhã: "Đúng vậy."

 

Tiêu Dao Sơn Nhân và Y Địch Ti cùng hít một hơi khí lạnh.

 

Không hổ là vũ trụ cấp năm! Quá đỉnh!

 

Mà vũ trụ La Kai đã mạnh như vậy, họ thật sự khó có thể tưởng tượng được, các vũ trụ chính của tam đại văn minh sẽ như thế nào? Chẳng lẽ thật sự là Kim Tiên đi đầy đất, Đại La không bằng chó sao?

 

Ngược lại, ba người Phong Cảnh Thần nhìn nhau, nụ cười như có như không, nhìn thấu mà không nói toạc ra.

 

La Nhã nói nghe có vẻ rất dễ dàng. Nhưng vũ trụ này vận hành theo định luật bảo toàn năng lượng. Muốn tạo ra nhiều cường giả như vậy, làm sao có thể không phải trả giá? Những lời của La Nhã cũng giống như lời quảng cáo sản phẩm của công ty, nghe cho biết là được. Nếu tin là thật, thì chỉ có thể tự trách mình ngây thơ.

 

Tiếp đó, La Nhã dẫn cả nhóm đi giới thiệu chi tiết các mặt hàng trong khu triển lãm.

 

Nhưng Phong Cảnh Thần đi một vòng xong lại thấy thất vọng đến bất ngờ. Bởi vì phương hướng phát triển và trình độ công nghệ của vũ trụ cấp năm này trông có vẻ rất cao siêu. Nhưng Phong Cảnh Thần chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấu, rất nhiều kỹ thuật và thành phẩm trong đó, các tiên thần của Tam Giới hiện tại cũng đang nghiên cứu, và tiến triển không hề chậm.

 

Nói không chừng vài năm nữa, họ cũng có thể tự làm ra được. Hoàn toàn không cần thiết phải bỏ ra một cái giá cao để mua thành phẩm ở đây.

 

Khi họ ra khỏi khu triển lãm của La Kai, Phong Cảnh Thần cũng đã nghĩ thông suốt. Tam Giới vốn không phải là một vũ trụ cấp hai bình thường. Trước khi Thiên Đình sụp đổ, nền tảng của họ còn mạnh hơn cả những vũ trụ cấp năm thông thường. Mặc dù bây giờ nhiều bảo vật hữu hình đã không còn, nhưng kiến thức trong đầu các tiên thần mới thực sự là báu vật vô giá. Chỉ cần có thời gian, họ sẽ nhanh chóng bắt kịp.

 

Thế là, Phong Cảnh Thần cũng mất đi hứng thú mua sắm, chỉ xem như mình đến đây để mở mang kiến thức và thu thập thông tin.

 

Sau khi họ đi hết sáu khu triển lãm, Phong Cảnh Thần cũng đã có một cái nhìn cơ bản về tình hình chư thiên vạn giới. Sáu khu triển lãm đều thuộc các thế lực dưới trướng tam đại văn minh:

 

Văn minh Trí Tuệ quản lý một vũ trụ công nghệ và một vũ trụ tu chân. Văn minh Phù Thủy quản lý một vũ trụ ma pháp và một vũ trụ tu chân. Văn minh Địa Ngục quản lý một vũ trụ Man Hoang và một vũ trụ tu chân.

 

Đúng vậy... cả ba văn minh này, đều cố ý bồi dưỡng một vũ trụ tu chân cấp năm!

 

Điều này khiến Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều càng thêm cảnh giác. Trước khi Thiên Đình sụp đổ, họ cũng được xem là một vũ trụ tu chân. Mặc dù họ không biết tam đại văn minh bồi dưỡng các vũ trụ tu chân để làm gì, nhưng chắc chắn là lòng lang dạ sói, không có ý tốt!

 

Trong mắt Mộ Dung Kiều lóe lên một tia quyết tâm, anh nghiến răng thấp giọng nói: "Sớm muộn gì cũng giết sạch bọn chúng!"

 

Phong Cảnh Thần gật đầu tán thành.

 

Chuyến đi này, cả hai xem như đã thu hoạch được rất nhiều.

 

Chỉ có Dark và Y Địch Ti, mấy ngày đi dạo vừa qua lại càng thêm phiền muộn. Họ thực sự muốn mua thứ gì đó về để cải thiện hiện trạng và đảm bảo cho tương lai tốt hơn.

 

Nhưng mà... Hàng hóa ở khu vũ trụ cấp năm thật sự quá đắt!!

 

Mấy ngày qua mỗi lần đến một khu triển lãm, Y Địch Ti đều thèm nhỏ dãi. Nhưng không có một món nào mà anh có thể mua nổi. Dù cho cả năm người họ gộp hết gia tài lại cũng không mua nổi!

 

Giờ đây, khi hai người bước ra từ gian hàng cuối cùng, Phong Cảnh Thần nhìn thấy vẻ mặt ủ rũ của Y Địch Ti, khẽ cười nói: "Chúng ta đến khu vũ trụ cấp bốn xem thử đi, biết đâu sẽ có thu hoạch bất ngờ."

 

Y Địch Ti lúc này đã không còn hy vọng nhiều, ủ rũ cúi đầu nói: "Thôi được, hy vọng ở đó có thể thấy được thứ gì tốt."

 

Trong chớp mắt, Phong Cảnh Thần đã dịch chuyển cả nhóm đến hội trường cấp bốn. Nơi này náo nhiệt hơn khu cấp năm rất nhiều. Vừa dịch chuyển tới, họ đã nghe thấy tiếng nói chuyện ồn ào. Dĩ nhiên, so với khu cấp hai, lượng người ở đây ít hơn khoảng năm lần. Đó là một không khí đi dạo mua sắm rất thoải mái.

 

Cả nhóm lại dấy lên hứng thú mới, đi dọc theo lối đi về phía trước.

 

Đột nhiên, một tiếng rao hàng ma mị truyền đến: "Đá Nguyên Thạch đây, vũ trụ Nguyên Thạch đây! Đá siêu năng lượng xem đi, xem đi nào! Một viên đá năng lượng, mạnh hơn sáu cục pin năng lượng cấp ba. Mau tới xem, không mua là tiếc, không mua là thiệt đó..."

 

Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều cùng quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một người đá đang cầm loa rao bán "đá siêu năng lượng" trong tay. Hòn đá đó trông chỉ to bằng lòng bàn tay, nhưng năng lượng tỏa ra có thể sánh với một thùng lớn chất lỏng năng lượng! Dường như đúng là một nguồn năng lượng không tồi.

 

Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều nhìn nhau: "Qua xem thử."

 

Y Địch Ti và hai người kia cũng không có ý kiến.

 

Cửa hàng đó buôn bán rất chạy, khách hàng trong tiệm tương đối đông. Năm người Phong Cảnh Thần phải đợi một lúc lâu mới có chỗ trống để vào.

 

Chỉ thấy trong khu triển lãm của vũ trụ Nguyên Thạch, bày đầy những loại đá đủ hình đủ dạng. Bất kể trông có đẹp hay không, phần giới thiệu bên dưới những hòn đá này đều trông rất hấp dẫn. Không chỉ có siêu đá năng lượng, mà còn có đá siêu cường sinh mệnh, đá siêu cường hỏa diễm... vân vân. Dường như chỉ cần sở hữu những hòn đá này, là có thể đạt được mọi mục đích!

 

Y Địch Ti nhìn phần giới thiệu của đá siêu cường sinh mệnh, kích động đến đỏ cả mặt: "Thần, đá sinh mệnh này hình như có thể chữa trị cho Mẫu Thụ, thật sự thần kỳ như vậy sao?"

 

Phong Cảnh Thần nhìn sang. Phát hiện phần giới thiệu của loại đá này là có thể cung cấp năng lượng sinh mệnh mạnh mẽ hơn cho bất kỳ sinh vật nào.

 

Phong Cảnh Thần: "Nếu thật sự như lời giới thiệu, thì hẳn là có thể làm thuyên giảm bệnh tình của cây sinh mệnh."

 

Y Địch Ti càng thêm phấn khích: "Vậy... ta mua một viên thử xem?"

 

Nếu có tác dụng, sau này anh có thể tiếp tục giao dịch với giao dịch giả của vũ trụ này! Bởi vì theo quy tắc hệ thống, anh vốn có thể mua hàng hóa của vũ trụ cấp bốn.

 

Nghe hai người trò chuyện, lập tức có một người đá đến tiếp đãi họ: "Năm vị muốn mua đá sinh mệnh sao? Hiện tại hội chợ chúng tôi đang có chương trình ưu đãi, mua một tặng một. Mua một viên đá, có thể được tặng một loại đá khác cùng giá trị."

 

"Đá sinh mệnh một g chỉ cần 1000 vũ trụ tệ, hiện tại kho chúng tôi có viên đá sinh mệnh nhỏ nhất là 11.3g, tôi có thể làm chủ không tính số lẻ cho năm vị, tính là 10g một viên. Có muốn lấy một viên không ạ?"

 

Người đá này chào hàng rất có trật tự, và nghe có vẻ thực sự rất ưu đãi. Y Địch Ti đã rõ ràng bị thuyết phục.

 

Dark giúp anh hỏi: "Vậy ưu đãi mua một tặng một, có thể tặng gì?"

 

Người đá: "Đá sinh mệnh và đá năng lượng có giá trị bằng nhau. Có thể tặng quý vị một viên đá năng lượng 10g, thế nào ạ?"

 

"Đá năng lượng là sản phẩm thông dụng ở chư thiên vạn giới, ngài tuyệt đối sẽ không thiệt đâu."

 

Y Địch Ti đã động lòng điên cuồng. Nhưng anh vẫn theo bản năng nhìn về phía Phong Cảnh Thần, muốn hỏi ý kiến của hắn.

 

Phong Cảnh Thần liếc nhẹ qua người đá, nói một cách đầy ẩn ý: "Cũng được. Nếu cần thiết thì cứ mua đi."

 

Y Địch Ti cuối cùng cũng yên tâm, lập tức nói: "Vậy lấy cho ta viên đá sinh mệnh 10g đó đi! Tổng cộng 10 ngàn vũ trụ tệ, cũng chính là một ngàn vạn điểm tích lũy..."

 

Anh đổi điểm tích lũy thành vũ trụ tệ, vui vẻ hoàn thành giao dịch với người đá.

 

Nhưng ngay lúc họ chuẩn bị rời đi, người đá bỗng nhiên hạ giọng nói một cách bí ẩn: "Năm vị, thật ra lần này đến hội chợ chúng tôi còn mang theo một món hàng thần bí. Nếu quý vị có hứng thú, xin mời lên khu triển lãm tầng hai."

 

"Còn nửa giờ nữa, chúng tôi sẽ tổ chức một buổi đấu giá riêng ở đó."

 

Phong Cảnh Thần nghe vậy, không hề ngạc nhiên. Hắn cười như không cười nhìn người đá một cái: "Được thôi."

 

Bị ánh mắt đó của hắn nhìn, người đá không hiểu sao cảm thấy có chút rợn tóc gáy. Hắn vội vàng tiến lên dẫn đường: "Năm vị đi theo tôi."

 

Năm người men theo cầu thang, đi lên khu triển lãm rộng rãi hơn ở tầng hai. Nơi này chỉ có khoảng mười mấy giao dịch giả, tất cả đều đang vây quanh một sân khấu ở chính giữa và bàn tán sôi nổi.

 

Người đá dẫn họ đến: "Năm vị mời xem, đây là một khối đá thần kỳ mà vũ trụ chúng tôi đã đào được mười mấy năm trước."

 

Phong Cảnh Thần ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy trên sân khấu, đặt một khối đá to bằng quả bóng rổ, hình dạng như một quả trứng, màu sắc trong suốt lạ thường. "Tạp chất" bên trong nó lấp lánh như dải ngân hà giữa trời đêm! Chỉ cần liếc mắt một cái, cũng đủ khiến người ta tâm thần xao động, không thể dời mắt.

 

Y Địch Ti khẽ hô lên: "Đẹp quá."

 

Tiêu Dao Sơn Nhân líu lưỡi: "Quá đẹp, đây là vật gì vậy?"

 

Người đá giới thiệu: "Chúng tôi cũng không biết đây là gì. Nhưng chỉ cần đặt viên đá này ở một nơi nào đó quá mười ngày, nó sẽ ngưng tụ năng lượng trời đất và tự sản sinh ra năng lượng!"

 

Giọng người đá đầy cao hứng: "Chúng tôi đã đặt viên đá này ở một nơi hơn mười năm, và năng lượng mà nó sản sinh ra mỗi ngày tương đương với một khối đá năng lượng cấp năm!"

 

Nói cách khác, chỉ cần một ngàn ngày, viên đá này có thể sản sinh ra năng lượng tương đương với một Đại La Kim Tiên. Khả năng này quả thật quá nghịch thiên.

 

Lãnh Chúa Dark nghe mà tim đập thình thịch. Thế giới của họ cũng đang tiến vào thời mạt pháp vì ma lực suy yếu. Nếu hắn có được một hòn đá như vậy, chẳng lẽ có thể tránh được đại kiếp nạn này sao?!

 

Dĩ nhiên, dù không phải thời mạt pháp, viên đá này cũng có tác dụng to lớn.

 

Bởi vì người đá lại nói một cách đầy bí ẩn: "Hơn nữa, qua các thí nghiệm của chúng tôi, chỉ cần thông qua một chút dẫn dắt, hòn đá này có thể sản sinh ra bất kỳ loại năng lượng nào mong muốn!"

 

"Không chỉ là năng lượng thuần túy, mà cả ma lực, linh khí, âm khí, sức sống... vân vân, nó đều có thể sản xuất ra!"

 

Y Địch Ti: "?!"

 

Tiêu Dao Sơn Nhân kinh ngạc trợn tròn mắt: "Thần kỳ quá vậy?"

 

Người đá tự hào nói: "Đúng vậy. Tất cả những hiệu quả trên, chúng tôi đều có thể ký kết khế ước hệ thống để đảm bảo. Nếu có sai, có thể hoàn tiền!"

 

Lãnh Chúa Dark và Y Địch Ti nghe vậy, càng động lòng điên cuồng. Mười mấy giao dịch giả trong phòng triển lãm cũng bị những lời quảng cáo tương tự hấp dẫn đến đây.

 

Phong Cảnh Thần ngược lại bình tĩnh ngước mắt nhìn người đá: "Đồ tốt như vậy, sao lại nỡ đem ra bán?"

 

Vẻ mặt vốn không có cảm xúc của người đá dường như lộ ra một nét cười khổ: "Đúng vậy, nếu không phải bị dồn đến đường cùng, ai lại nỡ bán đi một báu vật như vậy chứ?"

 

Nói đến đây, hắn liền dừng lại, không muốn nói thêm.

 

Mộ Dung Kiều lại không tha: "Đã xảy ra chuyện gì? Bán hòn đá này đi là có thể giải quyết sao? Hay là ngươi kể cho bọn ta nghe một chút, biết đâu bọn ta có cách giúp ngươi thì sao?"

 

Lời này của anh khiến mười mấy giao dịch giả kia đều ném về phía họ ánh mắt cảnh giác.

 

Một giao dịch giả bụng phệ, không vui cảnh cáo: "Nếu người ta đã quyết định đem ra bán đấu giá, thì các ngươi đừng có tùy tiện can thiệp. Ai trả giá cao thì được, đó là quy tắc của hệ thống."

 

"Thu lại mấy cái trò mèo của các ngươi đi, muốn thì lấy điểm tích lũy ra, đường đường chính chính mà cạnh tranh!"

 

Bọn họ đã ở trong phòng triển lãm này mấy ngày trời, còn cho trợ lý ra ngoài điên cuồng gom góp tài chính. Chính là để chờ buổi đấu giá này, đoạt lấy viên đá kia. Không ai muốn Mộ Dung Kiều đến nói vài câu, lại làm người đá thay đổi ý định.

 

Mộ Dung Kiều nghe vậy, thờ ơ nhún vai: "Vậy thôi vậy, ta chỉ muốn hỏi cho rõ một chút thôi. Hắn vừa nói, tất cả công năng của hòn đá được quảng cáo đều có thể ký khế ước đảm bảo là thật."

 

"Nhưng trong lời quảng cáo của hắn, toàn nói về điểm tốt, ai biết hòn đá đó có khuyết điểm gì khác không? Chứ không thì, người bình thường ai lại đem hòn đá này ra bán?"

 

Mộ Dung Kiều nhíu mày nhìn về phía giao dịch giả kia: "Các ngươi đã không quan tâm, vậy ta không hỏi nữa."

 

Giao dịch giả: "..."

 

Tình cảnh nhất thời trở nên có chút khó xử. Ngọn lửa nóng trong lòng Dark và Y Địch Ti cũng lập tức bị dập tắt đi rất nhiều.

 

Người đá thấy vậy, vội vàng giải thích: "Không không không! Ta bảo đảm, viên đá này tuyệt đối không có khuyết điểm gì. Ta nói đường cùng, tuyệt đối không liên quan đến hòn đá này!"

 

Phong Cảnh Thần nhàn nhạt nói: "Có phải là nó có liên quan, nhưng các ngươi không nhận ra không?"

 

Người đá: "..." Mọi lời hay lẽ phải đều bị các ngươi nói hết rồi còn gì!!

 

Mộ Dung Kiều vẫn đang phân tích một cách nghiêm túc: "Đúng vậy. Hòn đá đó trông như đang sản sinh năng lượng, nhưng thực chất có phải là ở một nơi mà các ngươi không để ý, nó chỉ đang vận chuyển, thậm chí là tiêu hao năng lượng của thế giới các ngươi không?"

 

Lời vừa nói ra, người đá như bị sét đánh, sững sờ tại chỗ.

 

Mọi người thấy vậy, cũng không khỏi thầm nghĩ trong lòng, trao đổi ánh mắt với nhau. Nếu hiệu quả của hòn đá đó thật sự như Mộ Dung Kiều nói, vậy thì đây không phải là đại bảo bối, mà là đại tai tinh rồi!

 

Người đá cũng nhanh chóng phản ứng lại. Cổ họng hắn hơi khô khốc: "Cái này... chắc là không đâu nhỉ? Hòn đá đó luôn được đặt trong phòng của vua chúng tôi. Ngài ấy có thực lực gần đến Chuẩn Thánh."

 

"Nếu hòn đá đó thật sự có vấn đề, ngài ấy không thể không phát hiện được."

 

Tiêu Dao Sơn Nhân hỏi ngược lại: "Nhỡ đâu là ngài ấy phát hiện ra, nhưng không nói cho các ngươi biết thì sao?"

 

Người đá: "..."

 

Câu hỏi này hắn thật sự không có cách nào trả lời.

 

Lúc này, cảm xúc nhất định phải có được của các giao dịch giả khác cũng đã tan biến đi rất nhiều.

 

Người đá thấy buổi đấu giá sắp bị phá hỏng, chỉ có thể cắn răng nói: "Thôi được! Đằng sau viên đá này, có thể thật sự có khuyết điểm gì đó, cũng có thể đây chỉ là những lời đồn đoán không có bằng chứng của các ngươi."

 

"Ta chỉ có thể đảm bảo với hệ thống, những gì ta vừa nói đều là những gì ta tận mắt thấy. Còn các ngươi... thì xem có dám cược một phen, xem đằng sau nó rốt cuộc là báu vật hay là tai họa."

 

Làm ăn, làm gì có chuyện không có rủi ro? Hiện tại người đá cũng bắt đầu "bày nát". Liền xem đám giao dịch giả này, nguyện ý trả giá bao nhiêu cho cái "hộp Pandora" này.

 

Người đá sắc mặt lạnh lùng: "Nhưng nói trước. Nếu giá đấu giá cuối cùng không đạt đến mức mong đợi của chúng tôi, thì chúng tôi tuyệt đối sẽ không bán viên đá cho các ngươi!"

 

Mọi người thấy hắn quý trọng khối đá này như vậy, trong lúc nhất thời lại có chút do dự.

 

Người đá giờ cũng không muốn đợi nữa: "Được rồi, vậy bây giờ chúng ta bắt đầu đấu giá. Giá khởi điểm, một trăm triệu vũ trụ tệ. Muốn hay không, tùy các ngươi."

 

Nói xong, hắn liền đứng sang một bên, xem các giao dịch giả biểu diễn.

 

Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều trao đổi một ánh mắt, đều hiểu rõ ý của đối phương.

 

Viên đá này, có vấn đề.

 

Và, bọn họ phải lấy được nó!

Bình Luận (0)
Comment