Ta Dùng Khoa Học Kỹ Thuật Chấn Hưng Địa Phủ

Chương 93

Nghe thấy thế.

 

Năm vị gia chủ lập tức quay đầu bỏ chạy!

 

Phong Cảnh Thần lạnh lùng liếc họ một cái, ôm lấy Mộ Dung Kiều, nhanh chóng lao về phía Tả Chiêu.

 

"A Ngọc, đừng lo cho ta... Khụ khụ!!" Mộ Dung Kiều ho ra một vệt máu nơi khóe môi.

 

Phong Cảnh Thần im lặng không nói, lao đi như bay, chớp mắt đã đến bên cạnh Tả Chiêu.

 

Thương thế của Tả Chiêu còn nghiêm trọng hơn Mộ Dung Kiều, cậu đã rơi vào hôn mê, hơi thở thoi thóp!

 

Phong Cảnh Thần vội vàng nắm lấy cánh tay Tả Chiêu, định đưa cả hai người cùng về địa phủ.

 

Đúng lúc này.

 

Luồng sóng năng lượng do năm vị gia chủ tạo ra đã dần tan đi.

 

Tây Quỷ Vương tức giận gầm lên một tiếng, đột nhiên rút ra một cây bút lông từ trong ngực.

 

Phong Cảnh Thần ngẩng phắt đầu.

 

Năm vị gia chủ đã chạy xa cũng đồng loạt dừng bước, đột ngột quay lại, hai mắt tức thì đỏ ngầu: " Bút Phán Quan!"

 

Đây chính là đại bảo bối mà họ đã đánh mất!

 

Thần quang trên Bút Phán Quan lấp lánh, bắt đầu tích tụ một đòn tấn công kinh hoàng.

 

" Bút Phán Quan, trở về!" Sáu giọng nói đồng thanh vang lên.

 

Đó là tiếng của năm vị gia chủ và cả Phong Cảnh Thần!

 

Năm vị gia chủ đột nhiên nhìn về phía Phong Cảnh Thần.

 

Phong Cảnh Thần vừa đút Tiểu Bổ Hoàn cho Mộ Dung Kiều và Tả Chiêu, vừa nhìn chằm chằm vào Bút Phán Quan: "Trở về."

 

Dứt lời, Bút Phán Quan khẽ run lên, dường như muốn thoát khỏi sự khống chế của Cơ Quang!

 

Điều này khiến năm vị gia chủ vô cùng kinh ngạc.

 

Cơ Quang càng thêm nổi giận: "Giết hắn cho ta!"

 

Năm vị gia chủ cũng vội vàng cưỡng ép khởi động pháp thuật nhận chủ bên trong Bút Phán Quan: " Bút Phán Quan, trở về!"

 

Bút Phán Quan rung động ngày càng dữ dội, không biết nên nghe theo ai.

 

Ánh mắt Phong Cảnh Thần lạnh đi, hắn trực tiếp tháo miếng bịt mắt của Tả Chiêu xuống!

 

Trong phút chốc.

 

Cả trong lẫn ngoài kết giới đều cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ kh*ng b* giáng lâm.

 

Tây Quỷ Vương dường như ý thức được điều gì.

 

"Đáng ghét, đáng ghét!!" Cơ Quang gào thét giận dữ, " Bút Phán Quan, giết hắn cho ta!!"

 

Lúc này, kết giới đang tan vỡ, cũng là lúc thực lực của Cơ Quang yếu nhất.

 

Nếu không, hắn hận không thể trực tiếp xông lên tát chết Phong Cảnh Thần!

 

Thế nhưng, Bút Phán Quan lại hoàn toàn không nghe lệnh hắn.

 

Khi thông đạo địa phủ ngày càng gần, Bút Phán Quan mơ hồ có dấu hiệu mất kiểm soát.

 

Năm vị gia chủ đứng bên cạnh nhìn mà lòng nóng như lửa đốt, điên cuồng dồn chút pháp lực còn lại để thôi thúc ấn ký họ đã lưu lại trên Bút Phán Quan.

 

Bút Phán Quan bị ba luồng sức mạnh giằng co, mãi không nhận ra được chủ nhân thật sự của mình.

 

Phong Cảnh Thần thấy Cơ Quang đã suy yếu, bèn triệu hồi thẳng Sổ Sinh Tử, một vệt kim quang bắn về phía Cơ Quang!

 

"Gàooo—" Cơ Quang gắng gượng nhận lấy đòn này, cả thân quỷ tức thì trở nên uể oải.

 

Nhưng đòn tấn công này cũng đồng thời làm tăng tốc độ tan vỡ của kết giới!

 

Lòng Phong Cảnh Thần thắt lại, chỉ gọi một tiếng "Tiểu Kiều".

 

Rồi đặt hết số Tiểu Bổ Hoàn còn lại bên cạnh hắn.

 

Mộ Dung Kiều hiểu ý Phong Cảnh Thần, vội vàng nuốt một viên, số còn lại nhét hết vào miệng Tả Chiêu.

 

Phong Cảnh Thần đứng dậy che chắn trước mặt hai người, không còn kiêng dè, dùng Sổ Sinh Tử bắn phá Cơ Quang một trận tơi bời!

 

"Gàooo—!" Cơ Quang hoàn toàn không có sức chống trả.

 

Tốc độ vỡ của kết giới lại tăng nhanh, khiến năm vị gia chủ sợ đến vỡ mật.

 

Có người trong số họ do dự muốn chạy, nhưng cũng có kẻ chưa từ bỏ, vẫn liều mạng thôi thúc Bút Phán Quan.

 

Chỉ cần lấy lại được Bút Phán Quan, các thế lực khác sẽ không dám động đến Ngũ Đại Gia Tộc. Đây chính là lá bùa hộ mệnh của họ!

 

Tuy nhiên.

 

Khi Sổ Sinh Tử tấn công dồn dập, Bút Phán Quan cảm ứng được khí tức đồng nguyên, bắt đầu rục rịch muốn bay về phía Phong Cảnh Thần.

 

Cơ Quang và năm vị gia chủ càng thêm sốt ruột: " Bút Phán Quan, quay về giết hắn!"

 

"Ầm ầm ầm!" Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng nổ lớn.

 

Là thông đạo địa phủ đang va chạm với kết giới của Quỷ Vương!

 

Âm khí nồng nặc của địa phủ thuận theo những vết nứt của kết giới tràn vào.

 

Theo đó, còn có uy thế vô tận chỉ thuộc về địa phủ!

 

Phong Cảnh Thần khẽ động niệm, giọng nói thanh lãnh không hiểu sao lại có thêm vài phần trang nghiêm: " Bút Phán Quan, trở về."

 

Hắn vừa dứt lời.

 

Một sức mạnh vô hình dường như giáng xuống từ vòm trời.

 

Bút Phán Quan cuối cùng không còn giãy giụa nữa, lao thẳng vào lòng Phong Cảnh Thần!

 

Năm vị gia chủ và Cơ Quang phẫn nộ trợn trừng hai mắt.

 

Nhưng cùng lúc đó.

 

Kết giới của Quỷ Vương bị thông đạo địa phủ đè ép, ầm ầm vỡ nát.

 

"Ầm ——!"

 

"Gàooo!!" Khí thế của Tây Quỷ Vương tăng vọt như tên lửa!

 

Hắn đột ngột vung quyền, nện thẳng xuống Phong Cảnh Thần!

 

Đồng thời, âm khí cực kỳ đậm đặc trong kết giới của Quỷ Vương cũng ào ạt lan ra ngoài.

 

Cả ngọn núi Lộ Môn trong nháy mắt bị san thành bình địa!

 

Các Hóa Thần Thiên Sư bên ngoài sắc mặt kinh hoàng, đồng loạt lùi lại mấy cây số mới gắng gượng chống đỡ được luồng sóng năng lượng kinh khủng này!

 

Nam Kiều đột nhiên ngẩng đầu nhìn vào trong, đồng tử co lại: "Mộ Dung? Cảnh Thần?!"

 

Chỉ thấy nơi vốn là kết giới, ngoài Cơ Quang ra thì không còn một bóng người nào khác!

 

Nam Phong trong thoáng chốc mất hết lý trí: "Ta giết hắn!"

 

Hắn liều mạng lao vào trong!

 

Thế nhưng, có một bóng người còn nhanh hơn hắn.

 

Là Nghiệt Cảnh Đài lao ra từ thông đạo địa phủ!

 

Mọi người lúc này mới đột ngột quay đầu nhìn về phía thông đạo địa phủ.

 

Chỉ thấy tám người Phong Cảnh Thần, vẫn bình an vô sự đứng trong thông đạo!

 

Tất cả mọi người tức thì thở phào một hơi nhẹ nhõm.

 

Phong Cảnh Thần tay cầm Sổ Sinh Tử và Bút Phán Quan, ánh mắt sắc lẹm nhìn về phía Cơ Quang: "Chư vị, mau giết hắn."

 

Các vị đại lão phản ứng cũng không chậm.

 

Phong Cảnh Thần còn chưa dứt lời.

 

Họ đã điều chỉnh lại trạng thái, cùng nhau xông lên, tung ra đòn tấn công mạnh nhất của mình!

 

"Ầm!!" Vô số phép thuật và năng lượng lao thẳng về phía Cơ Quang.

 

Cơ Quang ngửa mặt lên trời gầm dài, hai mắt hoàn toàn chuyển sang màu đỏ tươi, âm sát khí trên người bốc lên ngùn ngụt!

 

Các vị đại lão không kịp đề phòng, bị đòn phản công của Cơ Quang đánh bật lại!

 

Chỉ có Nghiệt Cảnh Đài là né được trong đường tơ kẽ tóc.

 

Lòng Nam Kiều thắt lại: "Âm khí nhập thể! Hắn đã hoàn toàn mất hết lý trí rồi! Lại đúng vào lúc này."

 

Quỷ Vương mất lý trí, sức tấn công sẽ tăng lên rất nhiều. Trùng hợp thay, kết giới lại vừa vỡ, hai hiệu ứng cộng dồn.

 

Thực lực của Cơ Quang bây giờ đã vượt xa Hóa Thần kỳ!

 

Đòn tấn công mạnh nhất của các vị đại lão lại hoàn toàn không thể làm tổn thương Cơ Quang!

 

Nghiệt Cảnh Đài vô cùng kinh hãi: "Không ổn, hắn đã đột phá đến Đại Thừa kỳ rồi. Ta chỉ có thể cầm chân hắn 5 phút, mau nghĩ cách đi!"

 

Lời này của ngài chủ yếu là nói cho Phong Cảnh Thần nghe.

 

Nhưng tất cả mọi người có mặt đều chấn động tâm thần.

 

Đại Thừa kỳ?

 

Đó là tên của cảnh giới trên cả Hóa Thần kỳ sao?!

 

Vậy thì, họ phải đối phó với một Quỷ Vương trên cả Hóa Thần kỳ như thế nào đây?!

 

Trấn Thủ Sứ lo lắng nói với Nghiệt Cảnh Đài: "Tôn giả, địa phủ có thể phái viện binh cấp Đại Thừa kỳ đến không?"

 

Nghiệt Cảnh Đài: "..." Giả vờ đang bận giao chiến, không nghe thấy.

 

Năm vị gia chủ liếc nhìn nhau.

 

Yến gia chủ lên tiếng: "Hay là để chúng tôi dùng Bút Phán Quan thử xem?"

 

Phong Cảnh Thần làm như không nghe thấy.

 

Sổ Sinh Tử và Bút Phán Quan trong tay hắn nhẹ nhàng xoay một vòng.

 

Hai luồng kim quang mênh mông b*n r*, hợp làm một giữa không trung, tạo thành một con sóng năng lượng kinh hoàng, đập mạnh vào người Cơ Quang!

 

"Ầm!!" Một trận đất rung núi chuyển, ngay cả Nghiệt Cảnh Đài cũng không thể không bị đẩy lùi!

 

Năm vị gia chủ thấy Bút Phán Quan mạnh như vậy, cả năm cặp mắt đều trợn tròn.

 

Thế nhưng.

 

Sau khi sóng năng lượng tan đi, Cơ Quang lại chẳng bị ảnh hưởng bao nhiêu!

 

Vẻ mặt mọi người cứng đờ.

 

Một đòn tấn công kh*ng b* như vậy mà cũng không làm hắn bị thương ư?!

 

Nghiệt Cảnh Đài vội vàng chống đỡ đòn phản công điên cuồng của Cơ Quang: "Không được, tu vi của ngươi quá thấp. Không thể phát huy toàn bộ sức mạnh của chí bảo!"

 

Trấn Thủ Sứ lập tức nói: "Vậy để ta!"

 

Nghiệt Cảnh Đài liếc ông ta: "Vật của địa phủ, dù là thần tiên đến cũng chỉ phát huy được một phần ngàn sức mạnh."

 

Ngay cả Nghiệt Cảnh Đài, sức mạnh có thể điều động từ Sổ Sinh Tử và Bút Phán Quan cũng không bằng Phong Cảnh Thần!

 

Sự việc cứ thế lâm vào bế tắc.

 

Mà Nghiệt Cảnh Đài không chống đỡ được bao lâu, bây giờ đã bắt đầu bị Cơ Quang đánh cho liên tục lùi bước!

 

Các Hóa Thần Thiên Sư và Quỷ Vương khác gần như không giúp được gì.

 

Nếu không nhanh chóng nghĩ ra cách, thiên hạ này, e rằng không ai có thể ngăn cản được Cơ Quang!

 

"Khụ khụ." Mộ Dung Kiều ho nhẹ vài tiếng yếu ớt, "A Ngọc, làm sao bây giờ?"

 

Trong thời khắc nguy cấp này, đầu óc của Phong Cảnh Thần lại đặc biệt minh mẫn.

 

Hắn khẽ động con ngươi: "Đòn tấn công cấp Hóa Thần không thể phá phòng ngự, vậy chỉ cần nâng chất lượng của phép thuật lên đến cực hạn là được."

 

Yến gia chủ nghi hoặc: "Có ý gì?"

 

Phong Cảnh Thần nhìn vào bộ phận nhận tín hiệu trong lòng, khóe môi nhếch lên.

 

Hắn khẽ động niệm, thậm chí không cần lấy điện thoại ra.

 

Giây tiếp theo, tất cả các thiên sư đã đăng ký ứng dụng "Tích Tích Diệt Tà Ma" đều nhận được một thông báo khẩn cấp điên cuồng ——

 

【 Mau tới cứu vớt thế giới!! 】

 

Mô tả nhiệm vụ: Tây Quỷ Vương bị âm khí nhập thể, đột phá trên cả Hóa Thần, nhân gian lâm nguy! Mau tới góp một phần sức lực, trợ giúp chém giết Tây Quỷ Vương!

 

Mười giây sau, Thiên Võng sẽ hiện thế. Hãy chuyển toàn bộ pháp lực của bạn vào Thiên Võng, càng nhiều càng tốt!

 

Phần thưởng nhiệm vụ: Công đức vô lượng.

 

——

 

Thông báo này vừa phát ra, cả giới huyền học chìm vào im lặng.

 

Sau đó, tất cả đều xôn xao!

 

Tây Quỷ Vương đã đột phá trên cả Hóa Thần?!

 

Vậy thì trong thiên hạ này, còn ai có thể ngăn cản hắn được nữa?

 

Nhân gian... sắp toang rồi sao!

 

Tất cả mọi người đều nhìn lên bầu trời đêm âm u, dường như có thể cảm nhận được sức nặng của đại nạn sắp giáng xuống.

 

Nhưng đột nhiên.

 

Trên khắp vòm trời Hoa Hạ đột ngột hiện lên một tấm Lưới Vàng lộng lẫy.

 

Lúc này là tám giờ tối.

 

Dù ở những đô thị phồn hoa đèn đuốc sáng trưng, ánh sáng của Lưới Vàng vẫn vô cùng chói mắt.

 

Trong khoảnh khắc.

 

Bất kể là thiên sư hay người thường, đều bất giác đi ra ngoài, đứng bên cửa sổ, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn về phía kim quang kinh diễm này.

 

Các thiên sư hơi sững sờ, lúc này mới chú ý đến một điểm quan trọng khác trong thông báo.

 

Mọi người vội vàng cúi đầu nhìn điện thoại.

 

Chỉ thấy trên giao diện của "Tích Tích Diệt Tà Ma", xuất hiện một thanh tiến trình có tên 【 Nạp Năng Lượng Cho Thiên Võng 】.

 

Có một thiên sư thử truyền một chút pháp lực vào Thiên Võng.

 

Sau đó, thanh tiến trình nhúc nhích!!

 

Lần này, từ khắp nơi trên cả nước, những luồng pháp lực yếu ớt liên tục được truyền lên Thiên Võng.

 

Và thanh tiến trình trong "Tích Tích Diệt Tà Ma" cũng bắt đầu nhích lên từng chút một.

 

Một phần ngàn, hai phần ngàn, ba phần ngàn...

 

Tuy tiến độ rất chậm, nhưng nó đã được hình ảnh hóa, k*ch th*ch mạnh mẽ đến cảm quan của các thiên sư.

 

Chỉ trong ba mươi giây ngắn ngủi, thanh tiến trình đã đạt đến một phần trăm!

 

Lúc này.

 

Bên trong Thiên Võng sáng lên những đốm kim quang li ti.

 

Đó chính là sức mạnh mà các thiên sư đã đóng góp vào!

 

Điều này khiến các thiên sư càng thêm phấn chấn, tốc độ của thanh tiến trình bắt đầu tăng vọt!

 

Và Lưới Vàng trên vòm trời cũng tỏa sáng rực rỡ lộng lẫy.

 

Người thường không hiểu chuyện gì, chỉ biết trầm trồ chiêm ngưỡng mỹ cảnh trên bầu trời.

 

Rất nhiều người đã lấy điện thoại ra, bắt đầu say sưa quay phim.

 

Cùng lúc đó, tại "núi" Lộ Môn.

 

Phong Cảnh Thần dùng pháp lực khuếch đại âm thanh, lớn tiếng nói ra kế hoạch của mình một lần nữa.

 

Dù sao thì Cơ Quang bây giờ cũng không còn lý trí, không biết họ đang nói gì.

 

(Thần ca: Công khai âm mưu.jpg)

 

Mọi người nghe xong.

 

Miên gia chủ là người đầu tiên không đồng ý: "Chúng ta dùng hết pháp lực, lỡ như vẫn không giết được Cơ Quang, chẳng phải chúng ta ngay cả chạy cũng không chạy được... A!"

 

Mộ Dung Kiều một cước đá văng Miên gia chủ ra khỏi thông đạo địa phủ: "Cút! Thứ thành sự thì ít, bại sự thì nhiều!"

 

Hắn nhai một viên Tiểu Bổ Hoàn như nhai kẹo.

 

Ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía năm vị gia chủ: "Hôm nay ai dám giữ lại một chút sức lực, ta sẽ vặn đầu kẻ đó xuống!"

 

Tả Chiêu cũng đã hồi phục rất nhiều, thanh kiếm liễu trong tay tỏa ra hàn quang: "Muốn chết, ta thành toàn các ngươi."

 

Sắc mặt năm vị gia chủ đột nhiên cứng đờ.

 

Nam Kiều quay đầu nhìn họ, quỷ khí trên người âm u: "Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thế này, nếu giữ lại kẻ lòng mang dạ xấu sẽ không ổn, trước hết giết đi để trừ hậu hoạn."

 

Câu nói cuối cùng mang theo sát ý thấu xương ập tới.

 

Năm vị gia chủ cuối cùng cũng mặt cắt không còn giọt máu!

 

Yến gia chủ là người thức thời nhất, lập tức hướng về Thiên Võng, không chút giữ lại mà trút hết pháp lực còn sót lại!

 

Bốn người còn lại cũng sợ hãi, không dám có ý kiến khác hay giữ lại chút nào nữa.

 

Pháp lực của năm vị Nguyên Anh Thiên Sư đổ vào Thiên Võng, thanh tiến trình nạp năng lượng tức thì nhảy lên năm phần ngàn!

 

Lúc này, đã một phút trôi qua kể từ khi Thiên Võng hiện thế.

 

Nhưng thanh tiến trình trên "Tích Tích Diệt Tà Ma", sau khi đạt đến 30%, lại dần ngừng tăng trưởng.

 

Tại một phòng khách sạn ở tỉnh bên cạnh Lộ Môn.

 

Sư Thu Lộ cùng một nhóm đạo hữu, lảo đảo ngồi phịch xuống đất.

 

Họ nhìn thanh tiến trình gần như đứng yên trên ứng dụng, không khỏi có chút tuyệt vọng.

 

Sư Thu Lộ mệt đến nỗi không nhíu mày nổi: "Sao lại ít như vậy? Lẽ nào, pháp lực của tất cả thiên sư chúng ta gộp lại cũng không thể ngăn chặn được tai nạn này sao?"

 

Một cô gái nhỏ khóc nấc lên: "Tại sao lại như vậy... Đều tại em, trách em lúc bình thường không cố gắng tu luyện, đến bây giờ mới là Tiên Thiên kỳ, pháp lực chỉ có một chút xíu. Hu hu hu..."

 

Tần Dụng Thư gắng gượng bò dậy: "Thử lại lần nữa. Nhất định sẽ được."

 

Hắn cắn răng dồn chút pháp lực cuối cùng còn lưu lại trong kinh mạch, truyền vào Thiên Võng!

 

Trong khoảnh khắc đó, chút huyết sắc cuối cùng trên mặt hắn cũng biến mất, khóe miệng rỉ ra một vệt máu!

 

Sư Thu Lộ giật mình: "Cậu điên rồi?! Làm vậy sẽ hủy hoại kinh mạch của cậu đó!"

 

Tần Dụng Thư mềm nhũn ngã xuống đất, vành mắt cũng đỏ hoe: "Tôi chỉ có thể làm được từng này..."

 

Nhưng chút pháp lực đó của cậu, ngay cả một phần ngàn tiến độ cũng không thể đẩy lên.

 

Tất cả mọi người không khỏi cảm thấy một trận tuyệt vọng, cả căn phòng chìm trong tiếng nức nở.

 

Nhưng đúng lúc này.

 

Thanh tiến trình trên "Tích Tích Diệt Tà Ma" đột nhiên lao về phía trước!

 

Từ khắp nơi trên cả nước, vô số pháp lực tinh thuần tràn vào Lưới Vàng.

 

Là những lão quái vật cấp Nguyên Anh, Kết Đan đã ra tay!

 

Họ đã cắt đứt quan hệ với tam đại thế lực để bế quan.

 

Thậm chí sau khi Cơ Quang sử dụng kết giới Quỷ Vương, họ cùng với năm vị gia chủ đã trở thành đối tượng bị cả giới huyền học coi thường.

 

Vốn dĩ lần này, họ hoàn toàn không định ra tay giúp đỡ.

 

Nhưng khi họ nhìn thấy thanh tiến trình trên điện thoại, lại chỉ dừng ở mức đó...

 

Tại một sơn trang hẻo lánh.

 

"Phù..." Một lão già cấp Nguyên Anh kiệt sức ngồi xuống ghế, mệt mỏi từ từ nhắm mắt lại.

 

Những gì ông có thể làm đã làm hết rồi.

 

Còn lại, thế giới muốn hủy diệt, vậy thì cùng nhau hủy diệt đi.

 

Một nơi khác.

 

Phòng bế quan của khoa Tôn giáo.

 

Yến Tư Diệu và Tuệ Thanh đột nhiên trong lòng có cảm ứng, cùng nhau đột phá lên Nguyên Anh kỳ!

 

Họ vừa mở mắt ra đã nhận được thông báo từ con dấu của Vô Thường Sống.

 

Không chút do dự, cả hai đem pháp lực Nguyên Anh kỳ vừa mới ngưng tụ, không chút giữ lại mà truyền vào Thiên Võng!

 

Khi ngày càng nhiều lão quái vật ra tay, cùng với quyết định của rất nhiều tiểu thiên sư còn đang do dự.

 

Vô số pháp lực hội tụ vào Thiên Võng.

 

Giống như một đốm lửa nhỏ có thể thiêu rụi cả thảo nguyên, pháp lực của hàng ngàn thiên sư Hoa Hạ gộp lại, đó là một luồng sức mạnh đủ để phá hủy tất cả!

 

Một phút, hai phút, ba phút...

 

Ánh sáng của Thiên Võng ngày càng rực rỡ, các mắt lưới cũng ngày càng dày đặc.

 

Nó bao phủ cả vòm trời, toàn bộ đất đai Hoa Hạ dường như chìm vào ban ngày!

 

Không còn một người thường nào có thể thờ ơ trước cảnh tượng này.

 

Tất cả mọi người đều bất giác ngẩng đầu, ngây ngốc nhìn cảnh tượng như một kỳ tích này.

 

Cuối cùng.

 

Sau bốn phút, không còn pháp lực mới nào được truyền vào Thiên Võng nữa.

 

Mà kim quang nặng trịch trên vòm trời, ẩn chứa uy thế vô thượng, khiến tất cả các Hóa Thần Thiên Sư đều kinh hãi không thôi.

 

Ngay cả Cơ Quang đã mất đi lý trí cũng không khỏi thường xuyên ngẩng đầu nhìn trời, biểu lộ cảm xúc sợ hãi.

 

Thế nhưng.

 

Lúc này, thanh tiến trình mới chỉ miễn cưỡng đạt đến 85%.

 

Phong Cảnh Thần hét lớn: "Chư vị, ra tay đi!"

 

Những người đang chống cự Cơ Quang lập tức có trật tự lui lại.

 

Đầu tiên là Huyền Nguyên không giỏi chiến đấu.

 

Ngài rút lui, đem toàn bộ pháp lực còn lại, một mạch truyền vào Thiên Võng!

 

Thanh tiến trình: 90%!

 

Tiếp theo là Tông Dương yếu nhất trong đám, tiến độ 91%!

 

Công Dã Thu, Nam Phong, Trấn Thủ Sứ, Nam Kiều...

 

Các đại lão Hóa Thần lần lượt rút lui.

 

Thanh tiến trình cũng đang tăng vọt.

 

Trong lúc đó, từ ba phương hướng của Hoa Hạ, cũng truyền đến sức mạnh cấp Hóa Thần.

 

Đó là ba vị Hóa Thần Thiên Sư khác đang trấn thủ phong ấn ở dương gian, không thể rời đi!

 

Mãi cho đến cuối cùng.

 

Nghiệt Cảnh Đài một mình đối đầu với Cơ Quang ngày càng điên cuồng.

 

Vệ Đạo đem toàn bộ sức mạnh truyền vào Thiên Võng!

 

Thanh tiến trình... 99%!

 

Tim Mộ Dung Kiều thót lên một cái: "Còn thiếu 1%?!"

 

Nam Kiều lo lắng: "Sao lại thế này? Năng lượng không đủ 100%, có đánh được không?"

 

Nam Phong nuốt nước bọt: "Chỉ thiếu một chút xíu, chắc không sao đâu nhỉ?"

 

Uy thế mơ hồ tỏa ra từ Thiên Võng lúc này đã khiến người ta hồi hộp không thôi.

 

Phong Cảnh Thần khẽ nheo mắt: "Chỉ khi đạt đến 100%, mới có thể chắc chắn tuyệt đối giết được Cơ Quang."

 

Đây là con số mà Phong Cảnh Thần đã dùng Chân Thực Chi Nhãn quan sát và tính toán ra.

 

Nếu đòn tấn công này không thể giết được Cơ Quang.

 

Vậy thì đám thiên sư đã cạn kiệt pháp lực như họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Cơ Quang tàn phá nhân gian.

 

Những người có suy nghĩ phức tạp lập tức chùng lòng.

 

Mộ Dung Kiều lập tức gắng gượng bò dậy: "Vậy ta cũng tham gia."

 

"Vô dụng." Phong Cảnh Thần lúc này bình tĩnh đến mức gần như tàn nhẫn, "Chênh lệch 1%, ít nhất cũng phải là một Hóa Thần Thiên Sư."

 

Mọi người nghe vậy, không khỏi cảm thấy một mảnh tuyệt vọng.

 

Yến gia chủ giọng khàn khàn: "Lẽ nào... thật sự không còn cách nào khác sao?"

 

Miên gia chủ vội vàng đứng lên: "Chúng ta chạy đi!"

 

Mọi người lạnh lùng liếc ông ta.

 

Đột nhiên một giọng nữ mềm mại, ngọt ngào truyền đến: "Đây là đang làm gì vậy?"

 

Mọi người đồng loạt quay đầu.

 

Là Đông Quỷ Vương!!

 

Đông Quỷ Vương bị ánh mắt nóng rực của họ dọa cho giật mình.

 

Nàng sau khi tiễn Phong Cảnh Thần đi, liền bắt đầu sắp xếp công việc ở quỷ thành, nhanh chóng lên đường.

 

Không ngờ vẫn là chậm một bước.

 

Cái con quỷ Cơ Quang này là sao vậy?

 

Phong Cảnh Thần vắn tắt giải thích tình hình cho nàng.

 

10 giây sau.

 

Phong Cảnh Thần giơ bộ phận nhận tín hiệu lên, nhìn Nghiệt Cảnh Đài đã là nỏ mạnh hết đà: "Tránh ra!"

 

Dứt lời.

 

Nghiệt Cảnh Đài quay người trở về địa phủ.

 

Cùng lúc đó, bộ phận nhận tín hiệu nhỏ bé, đập mạnh vào người Cơ Quang!

 

"Vù ——"

 

Toàn bộ sức mạnh tích tụ trên Thiên Võng trong nháy mắt trút xuống.

 

Trong phút chốc, trời đất mất đi màu sắc.

 

Kim quang kh*ng b* át đi mọi âm thanh, lặng lẽ lan ra ngoài.

 

Một dặm, mười dặm, trăm dặm!

 

Mọi vật trong trời đất, dưới sự bao trùm của kim quang đều lặng lẽ tan biến.

 

Kim quang vẫn luôn lan đến thành phố Lộ Môn không một bóng người, biến đô thị phồn hoa từng một thời này thành một vùng bột mịn trắng xóa, mới miễn cưỡng dừng lại.

 

Nhóm người Phong Cảnh Thần đứng trong thông đạo địa phủ, nhìn sức mạnh hủy thiên diệt địa, xóa tan tất cả này, nhất thời lặng đi không nói nên lời.

 

Một lúc lâu sau.

 

Kim quang tan đi, Thiên Võng lại ẩn mình.

 

Bầu trời đêm tĩnh lặng, một lần nữa khôi phục lại vẻ yên bình vốn có.

 

Khoa Tôn Giáo Đại học Thanh Hoa.

 

Ngũ Tinh Hải kiệt sức ngồi trên ghế, nhìn Thiên Võng biến mất, ngơ ngác nói: "Thành công rồi sao?"

 

"Họ thành công rồi sao?"

 

"Tây Quỷ Vương chết rồi sao?"

 

"Thế giới này, an toàn rồi sao?"

 

Hàng ngàn câu hỏi tương tự vang lên thì thầm dưới bầu trời đêm.

 

Đột nhiên.

 

Trong điện thoại của tất cả các thiên sư, vang lên một tiếng thông báo.

 

Mọi người dùng chút sức lực cuối cùng, vội vàng mở ra.

 

Là thông báo mới của "Tích Tích Diệt Tà Ma"——

 

【 Chúc mừng chư vị, Tây Quỷ Vương đã đền tội! Để cảm tạ những cống hiến của chư vị trong việc cứu vớt thế giới, tất cả các thiên sư tham gia nhiệm vụ lần này sẽ được thưởng danh hiệu vĩnh viễn [ Cứu Thế Đại Anh Hùng ]】

 

"Oa ——!!"

 

"Thành công rồi, chúng ta thành công rồi!!" Sư Thu Lộ cũng không biết lấy sức lực từ đâu ra, hưng phấn lao vào người bạn cùng phòng bên cạnh.

 

Các thiên sư khác trong phòng cũng kích động đến quên cả hình tượng, phấn khích ôm chầm lấy nhau.

 

Thành công rồi, họ đã thành công cứu vớt thế giới!

 

Trời ạ!!

 

Vô số tiếng reo hò vui mừng vang vọng dưới bầu trời đêm.

 

Và hàng trăm triệu người thường của Hoa Hạ, nhìn kim quang trên vòm trời biến mất. Tuy không hiểu vì sao, nhưng không biết tại sao, đáy lòng họ cũng đồng thời dâng lên một niềm vui sướng tương tự.

 

Đột nhiên.

 

Trong khuôn viên Đại học Thanh Hoa, không biết ai đã hô lên một tiếng: "Tuyết rơi rồi!"

 

Những bông tuyết óng ánh từng mảnh từng mảnh rơi xuống từ trên trời.

 

Bầu trời âm u cả ngày trời dường như cuối cùng đã tìm được lối thoát.

 

Cơn tuyết đầu mùa đông của Kinh thành, cứ thế bất ngờ rơi xuống.

 

Tuyết trắng tinh khôi bao phủ mặt đất, cũng hoàn toàn chôn vùi đi tất cả sự hoảng sợ và lo lắng trước đó.

 

Tại núi Lộ Môn.

 

Cũng có thứ gì đó từ trên trời rơi xuống.

 

Không phải là tuyết, mà là những luồng kim quang công đức như mưa sao băng!

 

Phong Cảnh Thần ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm.

 

Vô số kim quang công đức nhanh chóng rơi xuống khắp nơi trên cả nước.

 

Trong đó, vài phần lớn nhất, hơn nửa đều rơi xuống phía họ.

 

Chỉ có ba luồng là đi về ba hướng khác. Đó là của ba vị Hóa Thần Thiên Sư đang trấn thủ phong ấn ở nhân gian.

 

Phong Cảnh Thần khẽ thì thầm: "Kết thúc rồi."

 

Tất cả cuối cùng đã lắng xuống.

 

Bên ngoài thông đạo địa phủ, tất cả đều đã bị san thành bình địa, hóa thành bột mịn. Không còn bóng dáng của Quỷ Vương nữa.

 

Cơ Quang đã chết.

 

Ngay cả một chút tro cốt cũng không để lại.

 

Điều này khiến Phong Cảnh Thần không khỏi có chút tiếc nuối.

 

Đột nhiên, Miên gia chủ yếu ớt phá vỡ sự im lặng tại hiện trường: "Cái đó... Chúng ta có thể ra ngoài được chưa?"

 

Bây giờ họ đã cạn kiệt pháp lực.

 

Âm khí tỏa ra từ thông đạo địa phủ khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu.

 

Phong Cảnh Thần khẽ động niệm.

 

Thông đạo địa phủ ầm ầm đóng lại, mọi người rơi xuống mặt đất mềm mại.

 

Phong Cảnh Thần cố ý đỡ lấy Mộ Dung Kiều, không để hắn bị ngã.

 

Những người khác trừ các vị cấp Hóa Thần, tất cả đều ngã lăn ra đất.

 

Nhưng không ai cười ai, mọi người ngồi xếp bằng xuống, lặng lẽ hồi phục.

 

Khi ánh bình minh đầu tiên ló dạng ở phương Đông, mọi người mới từ từ mở mắt.

 

Đông Quỷ Vương không thích ở cùng họ, chào Phong Cảnh Thần một tiếng rồi quay người rời đi.

 

Mộ Dung Kiều gác cằm lên vai Phong Cảnh Thần, lẩm bẩm: "A Ngọc, hình như Đông Quỷ Vương không ghét huynh đâu nha~"

 

Phong Cảnh Thần liếc hắn: "Chắc là bị dọa sợ thôi."

 

Các vị đại lão: "..." Quả thực.

 

Đòn tấn công kinh thiên động địa tối qua, họ cũng bị dọa cho khiếp vía.

 

Bây giờ, không ai dám coi thường Phong Cảnh Thần nữa.

 

Ai biết được cậu nhóc này sau này có thể tạo ra những đòn tấn công tương tự nữa không?

 

Nam Phong ho nhẹ vài tiếng để hòa giải: "Được rồi. Bây giờ Cơ Quang đã đền tội, vậy phía Tây phải làm sao? Tìm ai làm Quỷ Vương đây?"

 

Ánh mắt ông ta đảo qua Tông Dương và Công Dã Thu vài lần, cuối cùng vẫn dừng lại trên người Công Dã Thu.

 

Tông Dương không khỏi thất vọng thở dài.

 

Hắn biết mình không bằng Công Dã Thu, kết quả này đã sớm lường trước.

 

Thế nhưng.

 

Phong Cảnh Thần lại đột nhiên nói: "Không cần."

 

Hắn quay đầu nhìn mọi người: "Sau này, quỷ ở phía Tây sẽ do Văn phòng đại diện của Địa phủ tại nhân gian quản lý."

 

Các thiên sư khựng lại một chút.

 

Vẻ mặt của Tông Dương và Công Dã Thu càng thêm kinh ngạc.

 

Nam Kiều và Vệ Đạo liếc nhìn nhau.

 

Đột nhiên, Nam Kiều cười ha hả: "Tốt, tốt quá! Quả nhiên địa phủ trở về là tốt rồi, không cần phải hại những con quỷ vô tội đi làm Quỷ Vương nữa. Ha ha ha!"

 

Nam Hoa dùng chuôi kiếm đập vào gáy ông: "Đừng có nổi điên."

 

Nam Kiều bĩu môi.

 

Cư Bụi Chân Nhân bất đắc dĩ vỗ đầu ông ta.

 

Nam Kiều lúc này mới ngoan ngoãn ngậm miệng.

 

Các thiên sư còn lại lúc này cũng không dám trái ý Phong Cảnh Thần, từng người một ngậm miệng không nói, coi như ngầm đồng ý.

 

Ngược lại, hai con quỷ là Công Dã Thu và Tông Dương lại có vẻ mặt ít nhiều có chút lúng túng.

 

Phong Cảnh Thần nhìn về phía hai người họ, trên mặt lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn: "Về phần hai vị, không biết có hứng thú nghe tôi nói một lời không?"

 

...

 

Ba ngày sau.

 

Tin tức núi Lộ Môn bị san thành bình địa trong một đêm đã lan truyền rầm rộ trên mạng.

 

Trước đó, trên mạng có không ít nhà địa chất thẳng thắn, công khai nghi ngờ cảnh báo thảm họa do chính phủ đưa ra.

 

Gây ra một làn sóng dư luận vô cùng rộng rãi.

 

Thế nhưng, tin tức này vừa ra, đã trực tiếp khiến cộng đồng mạng chấn động toàn tập!

 

【 Đây là thảm họa địa chất gì vậy? Đáng sợ quá đi, cả một ngọn núi và thành phố trực tiếp biến thành bột luôn kìa!! 】

 

【 Thật đáng sợ, tôi chính là người dân Lộ Môn. May mà chính phủ đã tổ chức sơ tán. Nếu không bây giờ cả nhà chúng tôi đã là một phần của đống bột đó rồi!! 】

 

【 A a a, tôi vẫn rất tò mò không biết quốc gia đã dự đoán được thảm họa lần này bằng cách nào? Công nghệ của chúng ta đã phát triển đến mức này rồi sao?! 】

 

【 Tôi vẫn thấy rất lạ. Thảm họa đáng sợ như vậy, thật sự chỉ là thiên tai sao? Ánh sáng vàng tối hôm đó mọi người đều thấy cả rồi đúng không? Sao lại trùng hợp đến vậy, ngày hôm sau núi Lộ Môn biến mất luôn? Tôi nghiêm trọng nghi ngờ là có người ngoài hành tinh xâm lược! 】

 

【 Kim quang đó không phải chuyên gia đã giải thích rồi sao? Là cái gì mà phản xạ tầng mây gì đó? 】

 

【 Chuyên gia nói mà cậu cũng tin à? Theo tôi thấy, trong này tuyệt đối là do phe cún làm! 】

 

【 Tôi cũng thấy vậy! Gâu gâu! 】

 

【 Xì, tôi còn thấy là do phe mèo làm đấy. Phe cún các người mau giải tán đi! 】

 

So với những lời đồn đoán đa dạng trên mạng.

 

Thì trong nhóm chat "Cứu Mạng Chó Của Ta", cuộc trò chuyện còn trắng trợn và không kiêng dè hơn nhiều.

 

Tất cả mọi người đang điên cuồng suy đoán sự thật của vụ việc.

 

Mà các thiên sư biết nội tình, mấy ngày nay cũng vô cùng đắc ý.

 

Ai nấy đều mang danh hiệu [ Cứu Thế Đại Anh Hùng ] của mình, điên cuồng lượn lờ trong "Tích Tích Diệt Tà Ma".

 

Nếu không phải danh hiệu này chỉ có thể hiển thị trong ứng dụng, e rằng họ đã muốn khoe cho cả thế giới xem rồi!

 

Trong bầu không khí cuồng hoan toàn dân này.

 

Tại thành phố Lộ Môn đã bị san thành bình địa, một trận tuyết nhỏ lất phất bay.

 

Một đội nam nữ trẻ tuổi bất chấp gió tuyết đi tới.

 

Họ dò xét xung quanh một hồi.

 

Cuối cùng, tại vị trí trung tâm của thành phố cũ, họ dựng lên một tấm bia đá ——

 

【 Trụ Sở Chính Khu Vực Phía Tây - Văn Phòng Đại Diện Của Địa Phủ Tại Nhân Gian 】

Bình Luận (0)
Comment