Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 38 - Tiết Dạy Đầu Tiên

Giáo sư McGonagall vẫn đang đọc tên các tân học sinh, quá trình phân viện vẫn đang tiến hành. Ở bên dưới, học sinh bốn dãy bàn của bốn nhà vẫn đang reo hò ầm ĩ vì nhận thêm thành viên mới.

Đúng lúc này, một con cú mèo bay đến thả vào tay giáo sư Snape một tờ báo, mà sau khi Snape xem qua lại đột nhiên nổi nóng rồi lập tức rời đi khỏi lễ đường.

Trần Lâm nhoẻn miệng cười, hắn biết sự việc hai nhóc Harry và Ron dùng xe hơi bay đến Hogwarts đã phát sinh. Giờ này hai đứa nhóc chắc đang chật vật với cây liễu roi ở Lều Hét.

Một lúc sau, thủ tục phân viện hoàn tất, giáo sư Dumbledore đứng lên mời tất cả mọi người khai tiệc, sau đó cùng với giáo sư McGonagall rời khỏi lễ đường.

Hôm sau, buổi sáng Trần Lâm có một tiết khóa đầu tiên, vị trí là phòng học tầng sáu, một nơi khá rộng rãi để dễ dàng thực hành các bùa chú.

Khi Trần Lâm đi vào lớp thì phòng học đã có rất nhiều học sinh, là học sinh năm hai của cả bốn nhà. Đám nhóc nhìn hắn với thần sắc đầy chờ mong.

“ Chào các em, ta tên Trần Lâm, từ hôm nay sẽ là giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám mới của các em … ta nói trước, trong lớp học của ta các em cứ vô tư phát biểu, không biết gì cứ hỏi, ta sẽ lần lượt trả lời, không cần câu nệ … đều quan trọng đối với ta là các em có thể học hỏi được ít nhiều qua lớp học này”

“ Dạ giáo sư”

“ Thời gian đã đến, ta cũng bắt đầu bài giảng”

“ Xin lỗi giáo sư … chúng em tới trễ”

Lúc này ba nhóc tì Hermione, Harry và Ron đang lục tục chạy tới, cả ba đều biểu hiện lo lắng nhìn Trần Lâm, buổi đầu tiên lại đi trễ quả thật để lại ấn tượng không tốt chút nào.

“ Ha ha … ba đứa ngu, lại đi lạc” ngồi ở dãy bàn bên trái, Draco Malfoy mở miệng cười chế giễu.

Quan sát ba nhân vật chính đang lấm la lấm lét nhìn mình, Trần Lâm cười nói.

“ Ba đứa vào đi, lần này ta không trừ điểm nhà Gryffindor, nhưng ta không hy vọng có lần sau”

“ Dạ giáo sư”

Cả ba nhanh chóng chạy vào chỗ ngồi, lấy ra sách vở để lên bàn.

Trần Lâm nhìn qua một lượt các học sinh, thấy trên bàn đứa nào đứa nấy đều để ba quyển sách, Sinh Vật Hắc Ám Tường Giải, Các Phù Chú Căn Bản Trong Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám và quyển Toàn Tập Cách Giải Chiêu Và Tự Vệ Tiêu Chuẩn thì mỉm cười nói.

“ Ta đã thấy các trò chuẩn bị rất tốt tài liệu ta yêu cầu, để kiểm tra xem các trò có đọc trước tài liệu chưa, ta sẽ có một bài kiểm tra nho nhỏ”

Các học sinh nghe vậy thì lo lắng nhìn nhau, rõ ràng rất nhiều đứa chưa xem qua tài liệu chút nào, trong đó có cả Ron và Harry.

“ Không cần sốt sắng, bài test này chỉ kiểm tra trình độ các trò thôi chứ, đương nhiên ai trả lời tốt nhất sẽ được cộng thêm điểm cho nhà trò đó, cố lên nhé, các trò có 30 phút”

Trần Lâm vừa nói vừa phất tay một cái, một sấp tờ giấy ở trên bàn ngay lập tức bay lên không trung sau đó lần lượt bay đến trước mặt từng em học sinh.

Đám học sinh há hốc mồm trước một màn này, ngỡ ngàng nhận lấy tờ giấy trước mặt.

Trái với đám bạn đang ngao ngán đọc câu hỏi nhưng không biết trả lời thế nào, Hermione đã dùng bút lông hí hoáy ghi chép, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, xem ra cô nàng đã đọc rất kỹ ba quyển tài liệu.

“ Hết giờ”

Ba mươi phút nhanh chóng trôi qua, nhìn vẻ mặt ũ rũ của đám học sinh, Trần Lâm không khỏi mỉm cười.

Hắn phất tay một cái, hàng loạt tờ giấy ngay lập tức thoát khỏi tay đám nhóc, bay về phía hắn, xếp thành một sấp trên bàn tay.

“ Các trò không cần thấy lạ, rồi các trò cũng sẽ làm được như ta”

Trần Lâm lật xem các bài kiểm tra, chẳng mấy chốc hắn đã xem xong, trình độ từng học sinh như thế nào hắn đã cơ bản nắm được.

“ Rất ít trò trả lời được đúng 50%, có trò lại không trả lời được câu nào nhưng ta không tiện nói tên ở đây … sau hôm nay các trò cần siêng năng nhiều hơn, có nghe rõ chưa ?”

“ Dạ thưa giáo sư” đám học sinh đồng thanh nói.

“ Trò Hermione Granger trả lời hoàn toàn chính xác … Gryffindor thêm 50 điểm”

Hermione nghe vậy thì cười tươi như hoa, đám học sinh nhìn cô nàng vẻ mặt thập phần ngưỡng mộ.

“ Được rồi, ta đã hiểu đại khái sức học của các trò, bây giờ là đến bài học chính của ngày hôm nay … bây giờ thì tất cả các trò đứng lên”

Đám học sinh bán tính bán nghi nhưng ai cũng đứng lên.

Trần Lâm phất tay một cái, các bàn học cùng với ghế bỗng nhiên biến mất, cả lớp học phút chốc rộng rãi hẳn ra.

“ Woa, giáo sư thật lợi hại”

Đám nhóc suýt soa, nhìn quanh bốn phía.

Trần Lâm búng tay một cái, một cái tủ màu đen không biết từ đâu bay đến đứng trước mặt đám học sinh.

Đám Harry chưa kịp nghi vấn thì cái tủ bỗng nhiên run lên bần bật như có vật gì đó muốn thoát ra khỏi tủ.

“ A …”

Các em học sinh sợ hãi, vội vã lùi lại phía sau.

Trần Lâm đi đến bên cạnh tủ, mỉm cười nói.

“ Các trò có đoán được cái gì bên trong không ?”

Các học sinh nhìn nhau, sau đó một thanh âm nam sinh vang lên.

“ Đó là một con Ông Kẹ ạ”

“ Giỏi lắm, trò Thomas”

Cái tủ vẫn đang run dữ dội làm cho đám học sinh cũng run theo.

“ Vậy có ai biết con Ông Kẹ hình dáng ra sao không ?” Trần Lâm cười nói.

Hermione giơ tay lên rồi dõng dạc nói.

“ Dạ nó không có hình dạng cụ thể, nó là con ma chuyên thay hình đổi dạng, nó đội lốt thứ mà ta sợ hãi nhất … điều đó làm cho chúng rất khủng khiếp”

“ Rất giỏi, trò Hermione”

“ Có một loại bùa chú đơn giản để đối đầu một Ông Kẹ, các em đọc theo thầy … Riddikulus”

Các học sinh đồng thanh đọc theo: “Riddikulus”

“ Hô to hơn và rõ hơn … Riddikulus”

“Riddikulus”

“ Rất tốt”

Trần Lâm gật đẩu sau đó ôn tồn nói.

“ Các trò thấy đấy, câu niệm chú thì rất dễ nhưng chưa đủ, cái mà hạ gục một con Ông Kẹ chính là tiếng cười, các trò phải khiến nó đội lốt thành thứ gì đó mà trò thấy thực sự khôi hài … để thầy làm mẫu … nào Neville, con lên đây với thầy nhé”

Neville nghe vậy thì run bắn người lên, chần chừ đứng ngay tại chỗ.

“ Lên đây nào, đừng ngại, có ta ở đây” Trần Lâm đưa tay ra nói.

Neville lo lắng, chậm rãi tiến lên, Trần Lâm vỗ vai cậu nhóc nói.

“ Neville, con sợ nhất là thứ gì ?”

“ Dạ … con … con sợ giáo sư Snape” Neville ấp úng nói.

Đám bạn nghe vậy thì phì cười nhưng Trần Lâm giơ tay lên nói.

“ Không có gì phải ngại, giáo sư Snape cũng đáng sợ thật … Neville, con cứ tưởng tượng giáo sư Snape đang mặc trang phục của nội con là con sẽ hết sợ … con Ông Kẹ đã bị ta giữ chặt cứng, sẽ không làm ảnh hưởng đến con được”

“ Con lấy đũa phép ra đi, bây giờ ta sẽ mở tủ ra … bắt đầu”

Neville run rẩy, cầm chắc đũa phép thủ thế.

Cánh cửa tủ mở ra, thân ảnh giáo sư Snape nhăn nhó từ trong tủ bước ra ngoài.

“ Nghĩ đi Neville … giáo sư Snape mặc trang phục của nội con … nghĩ đi”

“ Riddikulus” Neville run run vừa chỉ đũa phép vừa hô lớn.

Con Ông Kẹ ngay lập tức chuyển sang hình dáng giáo sư Snape mặc trang phục của cụ già, trông vô cùng tức cười.

Đám học sinh trông thấy cảnh này không khỏi cười lên ha hả, không khí sợ hãi biến mất sạch sành sanh.

“ Rất giỏi, Neville … nào em kế tiếp, Parvati”

Lần lượt từng học sinh được đối mặt với con Ông Kẹ, nỗi sợ hãi của từng người đều biến thành trò khôi hài làm mọi người cười rộ lên, chẳng mấy chốc, tiết học đầu tiên kết thúc trong vui vẻ.

Rời đi phòng học Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, đám nhóc phù thủy liền nghị luận sôi nổi, bọn nhóc từ đó tới giờ vẫn chưa trải qua giờ học thú vị đến vậy, năm trước Quirrel giảng dạy toàn là lý thuyết trong sách, không có chút nào thú vị nhưng năm nay lại khác.

“ Trần Lâm giáo sư thật lợi hại, giờ học của giáo sư ta thấy vui nhất từ trước tới giờ” Harry hào hứng nói với Ron và Hermione.

Hermione gật đầu nói.

“ Đương nhiên rồi, Trần Lâm giáo sư là thành viên danh dự của Liên đoàn phòng chống nghệ thuật Hắc Ám mà, nếu không tài giỏi sao được giáo sư Dumbledore tin tưởng mời phụ trách bộ môn này”

“ Các cậu có thấy con nhện chạy patin tức cười không? … Hermione, hóa ra cậu sợ con tinh tinh hả, còn Harry lại sợ hãi hai vợ chồng dì dượng … ha ha” Ron cười hô hố nói.

“ Thôi được rồi, chúng ta đi thôi, lát nữa còn có tiết học, đừng tiếp tục đến muộn nữa” Hermione ôm lấy quyển sách, vừa nói vừa nhanh chân đi xuống cầu thang, rời đi tầng sáu.

“ Hermione, từ từ thôi” Ron cùng Harry nhanh chóng chạy theo.

Bình Luận (0)
Comment