“ Được rồi, ba đứa con có thể rời đi” Dumbledore hướng nhìn nhóm Harry nói.
“ Dạ, cám ơn Trần Lâm giáo sư” Harry ba người mừng rỡ rời đi, trước khi đi cũng không quên cảm tạ hắn.
“ Giáo sư, sự tình Tử Xà chúng ta có nên thông báo cho toàn trường biết không ?” giáo sư Mcgonagall hướng Dumbledore nói.
Dumbledore gật gù trầm tĩnh nói: “Chúng ta phải thành thật thông báo, ngoài ra còn thông báo cả hạc giấy hộ mạng của Trần Lâm giáo sư để các em học sinh an tâm … kể từ lúc này, cứ đến 10h tối các học sinh phải lập tức về ký túc xá, hạn chế đi ra ngoài một mình”
“ Ở các hành lang lắp thêm các tấm gương lớn để phòng tránh nhìn thấy Tử Xà trực tiếp, để nếu các em không may ngộ hại còn có thể cứu được”
“ Lâm và Severus, làm phiền hai cậu buổi tối đi dọc các hành lang để tìm kiếm tung tích Tử Xà, một ngày Tử Xà vẫn còn lãng vãng quanh trường, học sinh của chúng ta sẽ không thể an toàn”
Trần Lâm và Snape đồng loạt gật đầu.
Dumbledore vỗ tay nói.
“ Được rồi, mọi người cũng về nghỉ ngơi đi … Trần Lâm giáo sư, cậu đến phòng hiệu trưởng gặp ta, ta có chuyện muốn nói với cậu”
Trần Lâm biết Dumbledore đang thăm dò hắn, nghi ngờ hắn có liên quan đến vụ Tử Xà lần này, cũng phải thôi, hắn mới vừa đảm nhiệm giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám được 2 tháng thì Hogwarts lại xuất hiện sự tình này, người tâm cơ thâm trầm như Dumbledore nếu không nghi ngờ hắn thì quả thật không thể nào.
Trần Lâm gật đầu nói. “Vâng, giáo sư”
Cả hai người nhanh chóng đi đến phòng hiệu trưởng.
“À, cậu ngồi xuống trước đi, cậu có thích ăn kẹo giọt chanh không Lâm, ta có một ít ở đây” cụ Dumbledore vừa nói vừa lấy từ trong túi ra một nhúm kẹo cho vào cái dĩa trước mặt Trần Lâm sau đó lấy ra một viên, thành thục xé ra bao bì rồi cho vào miệng.
“ Giáo sư đang nghi ngờ ta về vụ Tử Xà ?”
Trần Lâm nhìn Dumbledore, trầm tĩnh nói.
Dumbledore lắc đầu, ánh mắt mông lung như nhìn về một nơi xa xăm.
“ Không hề … cậu đừng bao giờ nghĩ vậy, ta chỉ là đang nhớ về một sự kiện cách đây năm mươi năm, lúc đó ta chưa là hiệu trưởng … ta cũng giống như cậu, là giáo viên Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám”
“ Vậy năm mươi năm trước Tử Xà cũng được thả ra ?” Trần Lâm ra vẻ nghi hoặc.
“ Không còn nghi ngờ gì nữa, Phòng Chứa Bí Mật lúc đó đã thả ra Tử Xà … không may như bây giờ, một em học sinh đã chết … ta lúc đó không hiểu biết nhiều như cậu, không hề nghĩ là Tử Xà đã làm”
“ Vậy Hogwarts lúc đó đã giải quyết như thế nào, giáo sư ? … ta nghĩ phụ huynh của em học sinh đã chết chắc không để yên ?” Trần Lâm giả vờ hỏi.
Dumbledore gật đầu, ánh mắt như chìm vào hồi ức, ôn tồn nói.
“ Đúng vậy, học sinh bị chết nhưng không tìm ra thủ phạm, Hogwarts lúc đó sắp phải đóng cửa, nhưng … một học sinh đã lãnh mọi trách nhiệm, em học sinh đó bị đuổi học, gậy phép bị bẻ gãy”
“ Em học sinh đó bây giờ thế nào ?” Trần Lâm dò hỏi.
Dumbledore thở dài nói.
“Đó là Hagrid, về sau, ta cảm thấy hối hận nên đã giữ cậu ta ở lại trường … một con người nhân hậu nhưng không may mắn”
Trần Lâm gật đầu ra vẻ đã hiểu.
“ Người bắt giữ Hagrid lúc đó chính là Tom Riddle, sau này được mọi người biết với cái tên Voldemort” Dumbledore nói.
“ Ý của giáo sư Voldemort chính là người đã thả ra Tử Xà ?”
Trần Lâm giả vờ nghi hoặc nhưng trong lòng không khỏi khen ngợi Dumbledore suy luận sắc bén.
Dumbledore gương mặt vẫn trầm tĩnh như nước, mở miệng nói.
“ Ta bây giờ có thể chắc chắn, Tom Riddle năm 16 tuổi đã có khả năng thả ra Tử Xà, hắn chính là người thừa kế của Slytherin, chủ nhân của Hầm Chứa Bí Mật đang cất giấu ở Hogwarts này”
“ Ý của giáo sư là hắn đã trở lại và trà trộn trong đám học sinh ?” Trần Lâm hít sâu một hơi, ra vẻ lo ngại nói.
Dumbledore đan hai bàn tay xương xẩu vào nhau, híp mắt nói.
“ Đó là điều ta lo lắng nhất, nhưng cũng có thể chỉ là tay sai của hắn giống như Quirrel trước đây … nhưng dù sao hắn ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, làm không khéo học sinh sẽ bị dính vào … ta lần này gọi cậu đến đây là muốn cậu mở ra một Câu Lạc Bộ Đấu phép tay đôi để luyện tập khả năng tự vệ cho học sinh trong trường … Nếu chẳng may viễn cảnh xấu xảy ra thật thì cũng giúp được nhiều học sinh không phải bị chết”
“ Không thành vấn đề, điều này em cũng đã từng nghĩ đến” Trần Lâm gật đầu tán thành, cái này trong nội dung cốt truyện cũng đã xảy ra nên hắn cũng không lạ gì.
“Ngày mai ta sẽ thông báo toàn trường việc thành lập Câu lạc bộ Đấu phép tay đôi, cậu sẽ là Hội trưởng, ngoài ra giáo sư Snape và giáo sư Flitwick sẽ là phụ tá cho cậu trong việc quản lý câu lạc bộ” cụ Dumbledore ánh mắt hiền từ nhìn Trần Lâm nói.
Trần Lâm gật đầu nói. “Em đã hiểu, thưa giáo sư”
Dumbledore híp mắt nhìn Trần Lâm cười nói.
“ Lâm, ta đánh giá cậu rất cao đó, với hiểu biết và thực lực hiện tại, cậu rất giống ta lúc còn trẻ … việc đối phó Voldemort sẽ không thể thiếu cậu, điều đó là chắc chắn”
“ Giáo sư nói quá rồi, em còn phải cố gắng nhiều” Trần Lâm cười cười.
Dumbledore phất tay nói.
“ Không cần khiêm tốn, cậu rất không tầm thường … ta rời vị trí giáo viên Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám cũng đã lâu, hôm nay có chút ngứa ghề … cậu có phiền thử sức với lão già này một chút không ? Xem như khởi đầu cho Câu lạc bộ mới”
Trần Lâm nghe vậy thì có chút ngạc nhiên nhưng liền mỉm cười nói.
“ Rất vinh hạnh thưa giáo sư”
Dumbledore gật đầu, xin xung quanh một lượt sau đó nhàn nhạt nói.
“ Nơi này cần rộng rãi hơn chút”
Dumbledore vừa nói vừa búng tay một cái, phòng hiệu trưởng ngay lập tức phình ra, biến rộng hơn trước cả trăm lần, bây giờ nó còn rộng hơn cả đại sảnh đường, đồ đạc xung quanh cũng đã biến mất không thấy.
“ Chúng ta bắt đầu đi” Dumbledore cười nói.
Cụ Dumbledore và Trần Lâm nhanh chóng lấy ra đũa phép, cúi đầu chào nhau theo nghi thức và bắt đầu giao chiến. Cả hai người đều vẫy đũa phép một cách điệu nghệ như đánh một cái roi mà không hề phát ra tiếng động nào. Người đánh người đỡ, không ai chịu thua ai, ban đầu còn là những thần chú căn bản nhưng từ từ cao cấp dần.
Trần Lâm đánh ra một thần chú với ma lực cuồn cuộn về phía cụ Dumbledore, cụ Dumbledore nhíu mày một cái, thụt lùi ra sau hai bước nhưng vẫn đón đỡ, từ đầu đũa của cụ bắn ra một sợi dây lửa mảnh quấn lấy Trần Lâm nhưng Trần Lâm đã biến mất trong không khí. Trần Lâm dịch chuyển ra sau lưng cụ Dumbledore, tay trái bắn ra một lưỡi tầm sét sáng rực nhưng cụ cũng biến mất, Trần Lâm biết được cụ Dumbledore đang di chuyển qua bên hướng vai phải của hắn nên hắn gọi ra từ không trung hàng chục sợi dây thép quấn lấy cụ.
Cụ Dumbledore vì bất ngờ nên bị dây thép quấn toàn thân, cụ Dumbledore mỉm cười lắc người một cái đã dịch chuyển ra khỏi những sợi dây thép. Cụ Dumbledore phất nhẹ đũa phép đánh ra một thần chú với ma lực vô cùng hùng hậu về phía Trần Lâm, Trần Lâm từ tay phải cầm đũa cũng đánh ra một thần chú với ma lực mạnh không kém để đón đỡ, hai dòng ma lực đối đầu với nhau bất phân thắng bại.
Vào lúc này tay trái Trần Lâm vận ma lực bắn ra một con rồng băng bay về phía cụ Dumbledore, cụ Dumbledore cũng biến ra một tấm khiên từ tay trái và đón đỡ con rồng băng đang chồm tới, rồng băng chạm vào khiên làm xung quanh cụ Dumbledore xuất hiện một lớp băng, trong chốc lát cụ Dumbledore đã bị đông cứng thành một khối băng, tuy nhiên dòng ma lực từ đũa phép của cụ vẫn không hề suy giảm uy lực, vẫn đang đối chọi kịch liệt với dòng ma lực từ đũa phép Trần Lâm.
“Chúng ta dừng ở đây thôi” Cả Trần Lâm và cụ Dumbledore cùng nói một lúc.
Dòng ma lực từ từ yếu dần, hai người thu đũa phép lại, trên người cụ Dumbledore đã trở lại bình thường như chưa hề bị đóng băng khi nãy.
“Phép thuật của con thật cao cường, ma lực thật mạnh mẽ, ta nhiều lúc còn chống đỡ muốn không nổi đó, trận đánh này quả thật làm cho ta sảng khoái” cụ Dumbledore nhìn Trần Lâm cười nói.
“Cám ơn giáo sư, em còn phải cố gắng nhiều” Trần Lâm lễ phép nói.