“ À … Ron, trò đưa đũa phép cho ta xem, đũa phép bị gãy mà sử dụng bừa bãi thì nguy hiểm vô cùng” Trần Lâm nhìn Ron nói.
Ron ngay lập tức lấy đũa phép ra đưa cho Trần Lâm.
Nhìn cây đũa phép bị gãy gần như đứt lìa làm hai, ngay cả lông kỳ lân cũng bị bong ra, Trần Lâm không khỏi lắc đầu.
“ Hư hại cỡ này mà trò còn dám dùng nguyền rủa, đúng là ngại mạng còn dài”
Trần Lâm chĩa đũa phép của mình vào chiếc đũa gãy, vẫy nhẹ một cái, một chùm sáng màu hồng ruby bao trùm lấy chiếc đũa gãy, trong nháy mắt chiếc đũa phép của Ron đã trở lại như cũ như chưa từng bị gãy.
“ Woa … giáo sư thật tài tình” Hermione reo lên, Harry cùng Ron cũng không tin vào mắt mình.
“ Trò dùng thử xem” Trần Lâm đưa cây đũa phép cho Ron.
Ron háo hức cầm lấy đũa phép, vẫy vẫy mấy cái, thấy không có vấn đề gì thì mừng như điên.
“ Cám ơn giáo sư rất nhiều … con không còn lo lắng khi làm phép nữa rồi … ha ha”
“ Được rồi, ta phải đi đây”
Trần Lâm tính xoay người rời đi thì nghe Hermione cười nói.
“Giáo sư, tối nay ngài có đến tham gia buổi dạ hội của ngài Nick Suýt Mất Đầu không ?”
Trần Lâm lắc đầu nói. “Lão có mời ta nhưng ta từ chối, sao ? Các con tham gia à ?”
Harry, Ron sắc mặt có vẻ có một chút u buồn, Hermione thì lại hồn nhiên nói.
“ Dạ, tụi con chưa đi bao giờ nên chưa biết thế nào ? chắc rất là thần kỳ đúng không thầy?”
“ Uhm, dạ hội của u linh thì cũng rất đặc biệt, các trò nên trải qua cho biết … ha ha … chúc các trò đi chơi vui vẻ” Trần Lâm cười cười, sau đó xoay người rời đi.
Nhìn thân ảnh Trần Lâm rời đi, Harry, Ron hai mặt nhìn nhau, Ron lắp bắp nói: “ Ý của giáo sư là sao ?”
“ Chắc là cũng vui … phải không ?” Harry không chắc nói.
“ Hai cậu nghĩ xem, Trần Lâm giáo sư tuấn tú và tài giỏi như vậy sao đến giờ vẫn chưa có gia đình ?” Hermione vẫn còn nhìn theo bóng lưng Trần Lâm, bất giác nói.
“ Tớ cũng không biết” Harry mù mịt nói.
Ron thì không quan tâm lắm, mân mê đũa phép trên tay cười nói.
“Tớ cảm thấy đũa phép sau khi được giáo sư sửa chữa dùng thuận tay hơn nhiều lắm … lần sau nếu thằng Malfoy còn lếu láo, tớ sẽ chắc chắn sẽ nguyền rủa nó một trận ra trò”
Tối hôm nay là Halloween, Trần Lâm cùng các giáo sư khác tụ hội tại đại lễ đường, Trần Lâm nhìn qua đám học sinh, không thấy nhóm Harry đâu, chắc hẳn là đi dạ hội u linh của Nicolas rồi.
Trần Lâm cụng ly với giáo sư Flitwick và giáo sư Sprout, mọi người ra sức ăn uống thả cửa, không khí thật vui vẻ, ngay cả giáo sư Snape ngày thường rất khó gần cũng thỉnh thoảng gật đầu với Trần Lâm.
Cuộc vui nhanh chóng trôi qua, tiệc tối Halloween kết thúc viên mãn, đám học sinh tụm năm tụm ba rời khỏi đại lễ đường, ai về nhà nấy, Trần Lâm cũng dự định đi về phòng của hắn.
Hành lang lên lầu hai, đám học sinh đang trò chuyện rôm rả, huyên náo, bỗng nhiên hoàn toàn yên tĩnh, điều bất thường là học sinh tụ tập mỗi lúc một đông.
Trần Lâm biết rằng Tử Xà đã ra sân, hắn ngay lập tức chạy về phía lầu hai.
“ Tránh ra … tránh ra … có chuyện gì mà chúng bay tụ tập ở đây ? … về nhà ngay” giám thị Filch đẩy ra đám đông học sinh đang tụ tập.
Tuy nhiên, khi lão nhìn thấy cảnh tượng ở trung tâm thì mặt mày lão chuyển sang tái mét.
Trên bức tường, một dòng chữ bằng máu đang hiển hiện, nội dung là ‘Phòng chứa bí mật đã mở ra … kẻ thù của người kế thừa … hãy coi chừng’.
Ở một bên, con mèo Norris thân hình cứng ngắc, bị treo ngược lên … Harry lại vô duyên vô cớ đứng cạnh con mèo, làm cho đám học sinh không khỏi nghi ngờ.
“ Potter ? … trò đã làm gì ? … bà Norris”
“ Trò giết con mèo của ta” giám thị Filch gương mặt dữ tợn nhìn Harry.
Harry lúc này hết hồn hết vía, lắp bắp nói.
“ Không … không phải … con”
“ Ta sẽ giết trò … ta sẽ giết trò …” giám thị Filch nắm cổ áo Harry nhấc lên.
“ Argus bình tĩnh”
Thanh âm của một cụ già vang lên, mọi người nhìn lại thì thấy đó là giáo sư Dumbledore, đi cùng giáo sư còn có Trần Lâm và giáo sư McGonagall, đám học sinh nhanh chóng tách ra nhường đường.
Giáo sư Dumbledore kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt sau đó lên tiếng.
“ Tất cả các em mau về ký túc xá”
Đám học sinh nghe vậy thì hơi thất vọng nhưng lời thầy hiệu trưởng nói không ai dám không nghe, tất cả ngoan ngoãn xoay người rời đi.
“ Ba trò ở lại” nhóm Harry cũng tính rời khỏi thì nghe Dumbledore nói liền đứng khựng tại chỗ.
Trần Lâm đi tới gỡ xuống con mèo Norris, kiểm tra thân thể của nó sau đó nhàn nhạt nhìn giám thị Filch nói.
“ Nó bị hóa đá, chưa chết … tôi nghĩ tôi có cách giúp”
Dumbledore nhìn Trần Lâm ngạc nhiên nói: “Giáo sư Trần Lâm, cậu thật sự có cách ?”
“ Đúng vậy, mọi người đến phòng làm việc của tôi đi, cách đây cũng không xa” Trần Lâm gật đầu nói.
“ Cám ơn cậu” Dumbledore nói, cụ không chối từ đề nghị của hắn.
Các giáo sư cùng với nhóm ba người Harry tập trung tại phòng làm việc của Trần Lâm.
Con Norris được Trần Lâm đặt cẩn thận trên bàn, hắn nhìn mọi người một lượt, sau đó chậm rãi nói.
“ Theo kinh nghiệm 10 năm làm việc tại Cục Kiểm Soát Sinh Vật Huyền bí, tôi có thể phán đoán bà Norris là do thứ gì hóa đá … đó là Tử Xà”
Mọi người xung quanh nghe vậy thì giật mình, nhóm Harry thì vẻ mặt mù mịt, riêng chỉ có Dumbledore ánh mắt sáng rực nhìn Trần Lâm nói.
“ Cậu thật xác định ?”
Trần Lâm nhìn Dumbledore, không nói gì chỉ gật đầu.
“ Nếu là Tử Xà, đáng lẽ con mèo phải chết rồi chứ ?” giáo sư Snape vẫn vẻ mặt khó chịu nhìn Trần Lâm nghi hoặc.
Trần Lâm gật đầu nói.
“ Bà Norris nếu thật nhìn thấy Tử Xà chắc chắn phải chết, nhưng nếu nó chỉ nhìn gián tiếp thì sao ?”
Giáo sư Snape và Dumbledore gật gật đầu, cũng không phản bác lập luận của Trần Lâm.
“ Trần Lâm, trò nói có thể giúp bà Norris phải không ?” giáo sư McGonagall nhìn Trần Lâm dò hỏi, từ đó tới giờ bà vẫn luôn tin tưởng Trần Lâm cách hành sự.
“Đúng vậy, cô McGonagall … bây giờ em sẽ chữa trị cho nó”
“ Vậy làm phiền em”
Mọi người vội tránh ra cái bàn một chút để cho Trần Lâm tiện làm phép.
Chỉ thấy một chùm sáng màu hồng ruby từ đũa phép Trần Lâm phát ra đánh thẳng vào thân thể mèo Norris.
Khoảng mười mấy giây sau, thân thể mèo Norris bắt đầu run nhẹ, rồi chậm rãi cử động trong sự khiếp sợ của mọi người.
“ Qủa thật tài tình, cám ơn cậu Trần Lâm” Dumbledore gật đầu nhìn Trần Lâm nói.
Giám thị Filch lắp bắp nói.
“ Cám … cám ơn Trần Lâm giáo sư”
“ Dạ không có gì, chỉ là phận sự của em thôi … có điều, trong trường chúng ta có Tử Xà … đó là điều đáng lo, chúng ta phải tìm cách bảo vệ các em học sinh … lần sau Tử Xà tập kích sẽ không thể may mắn như trường hợp của bà Norris” Trần Lâm phất tay nói.
Giáo sư Dumbledore và giáo sư McGonagall đều gật đầu đồng ý.
“ Trần Lâm, cậu am hiểu về sinh vật hắc ám, cậu có biện pháp gì không ?” Dumbledore nhìn Trần Lâm ánh mắt đầy chờ mong.
Trần Lâm xoa xoa râu trên cằm, suy nghĩ hồi lâu sau đó mở miệng nói.
“ Em có một thứ có thể bảo vệ các học sinh một mạng”
Hắn nhanh chóng lấy từ túi áo ra một con hạc giấy.
“ Các em học sinh mang trong mình thứ này nếu gặp Tử Xà tập kích, hay nhìn thấy Tử Xà, thứ này sẽ thay các em nhận lấy tổn hại … cứu các em một mạng. Thứ này cũng sẽ ngay tức khắc báo hiệu cho ta vị trí để đến đối phó Tử Xà”
“ Thứ này là gì, Trần Lâm giáo sư ?” giáo sư Sprout nghi hoặc nhìn con hạc giấy trên tay Trần Lâm.
Trần Lâm mỉm cười nói. “Một phép thuật hộ mạng của Đông phương mà thôi”
“ Đông phương có những phép thuật rất đáng kinh ngạc, ta sống từng này tuổi cũng chưa từng thấy qua … cậu có thể cung cấp thứ này cho toàn thể học sinh không ?” Dumbledore nhìn Trần Lâm nói.
“ Đêm nay em sẽ cố gắng làm ra đủ số lượng, sáng mai có thể phân phát cho các em học sinh” Trần Lâm nói.
“ Vậy rất tốt, ta trông cậy vào cậu, Lâm” Dumbledore vỗ vai hắn nói.
“ Em sẽ tận lực” Trần Lâm gật đầu.
Ở bên cạnh, Harry thở phào nhẹ nhõm, đối với Trần Lâm lòng sinh cảm kích.
Nếu không có Trần Lâm, nó chắc chắn bị phiền phức không ít. Nhưng sực nhớ đến thanh âm thần bí trong đầu ban nãy, Harry lại không khỏi sầu lo.