Vào những ngày cuối cùng của tháng mười một, khí trời đã chuyển hẳn sang lạnh, sáng sáng, sương giá phủ kín khắp sân trường Hogwarts. Từng đám học sinh kéo nhau đi đến sân Quidditch với áo ấm và bao tay để tránh lạnh, một số ít còn mang theo biểu ngữ có biểu tượng con vật của từng nhà.
Hôm nay sẽ diễn ra trận Quidditch đầu tiên của mùa Quidditch, trận đấu giữa đội Quidditch nhà Gryffindor và Slytherin, nếu đội nào thắng trận sẽ được đôn lên hạng trong vòng tranh cúp vô địch.
Đúng mười một giờ, dường như cả trường đều đổ ra đứng quanh sân bóng Quidditch. Các ghế ngồi đều được nâng cao lên trời để khán giả dễ theo dõi diễn biến trận đấu. Những đám học sinh cầm biểu ngữ cổ động thì ngồi ngay hàng ghế đầu tiên, đôi lúc còn hô lên một vài khẩu hiệu để khích lệ tinh thần.
Vào lúc này, ở phòng thay đồ của đội Quidditch, Harry và cả đội Gryffindor đang mặc vào những chiếc áo chùng Quidditch màu đỏ tía.
“Này các anh chị em, đây là trận đấu của chúng ta. Chúng ta đã tập luyện vất vả trong những ngày qua và hôm nay chúng ta sẽ thấy thành quả, chúng ta sẽ dành chiến thắng. Tôi chắc chắn như vậy” đội trưởng Wood đứng trước mọi người trong đội hô lên đầy mạnh mẽ.
“Đã tới giờ, chúng ta ra sân thôi”
Bà Hooch cầm còi trọng tài. Bà đứng giữa sân chờ hai đội tiến ra, một tay bà đã cầm sẵn cây chổi.
Khi tất cả các cầu thủ đã đứng chung quanh, bà Hooch nói:
“Tất cả các trò nghe đây, ta muốn tất cả các trò phải chơi một trận thật hay và đẹp, rõ chưa”
“Rõ” Các cầu thủ hô lớn.
“Tất cả lên chổi” bà Hooch hét
Bà Hooch thổi một hồi còi chói tai. Mười lăm cây chổi vọt lên không trung, càng lúc càng cao. Trận đấu bắt đầu.
Trên hàng ghế ngồi đầu tiên, Lee Jordan, một thành viên của nhà Gryffindor đang bắt đầu bình luận trận đấu cho khán giá tiện theo dõi.
“ Ôi trời … một cú ghi bàn nữa cho Slytherin … họ đang dẫn trước nhà Gryffindor với tỷ số 90:30 … nhà Gryffindor có cơ hội nào không ? … cố lên nhà Gryffindor ơi …”
Học sinh nhà Slytherin bùng lên hoan hô làm sôi động cả bầu khí lạnh, trong khi nhà Gryffindor lại ỉu xìu. Giáo sư Snape trên đài quan sát cũng phá lệ nở một nụ cười quái dị.
Harry không khỏi sốt ruột, cậu nhóc quăng ánh mắt tứ phía nhằm tìm thấy trái snitch.
“ Không khỏe hả đầu xẹo ?” Malfoy chặn trước mặt Harry, cười nhạo.
Harry vẫn không quan tâm, nó đang cố tìm kiếm tung tích trái snitch.
Một quả Bludger tăng tốc lao về phía Harry, Harry may mắn thụt người xuống tránh được va chạm.
“ Harry, cẩn thận đó” đội trưởng Wood lo lắng nhìn Harry nói.
Qủa Bludger lúc này lại quay ngược trở lại, một lần nữa tăng tốc lao vào Harry, Harry thấy thế vội vã cưỡi chổi chạy trốn, tuy nhiên quả Bludger vẫn một mực truy đuổi.
“ Trái Bludger đó bị ám rồi” Hermione ngồi trên khan đài lo lắng nói với Ron đang ngồi bên cạnh.
Ron cầm đũa phép lên định làm phép.
“ Để tớ chặn nó lại”
Tuy nhiên Hermione đã kéo lại tay nó, “Không được, cậu lỡ bắn trúng Harry thì sao ?”
“ Vậy phải làm sao ?” Ron vội nói.
Hermione nhìn xung quanh, thấy thân ảnh Trần Lâm ở dãy ghế phía dưới thì vội nói. “Nhờ giáo sư Trần Lâm giúp, nhanh lên”
Hai đứa lách qua đám đông đến dãy cuối, nơi Trần Lâm đang ngồi.
“ Giáo sư, mau giúp Harry” Hermione kéo tay áo Trần Lâm nói.
Trần Lâm cũng thấy một màn này, hắn biết trái Budger này là do Dobby động tay chân, mục đích là để Harry tránh xa Phòng Chứa Bí Mật, nếu không hắn đã ra tay từ lâu.
“ Được rồi, được rồi … hai đứa bình tĩnh” Trần Lâm nhìn Hermione và Ron.
Sau đó hắn thản nhiên lấy ra đũa phép, chỉ về hướng quả Budger đang truy đuổi Harry, vẫy nhẹ một cái.
“ Bùm”
Trái Budger ngay lập tức bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ, Harry an toàn thoát ra khỏi, sau đó dường như cậu nhóc đã thấy tung tích trái Snitch, vội tăng tốc bay tới. Malfoy cũng lao theo nhưng đã chậm một bước.
Trên hàng ghế ngồi đầu tiên, Lee Jordan tiếp tục bình luận:
“ Ồ … Harry đã thoát khỏi trái Bludger và tăng tốc thưa các bạn, thật không thể tin được, Harry đang bay nhanh như một tia chớp thưa các bạn, cậu ta phát hiện trái Snitch rồi sao!. Ồ cậu ta đã dừng lại, cậu ta đang giơ cao tay lên trời, trong tay cậu ta có gì đó. Không lẽ nào…không lẽ nào… THẬT KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC THƯA CÁC BẠN! ... Harry đã bắt được trái Snitch. Đội Gryffindor đã giành chiến thắng. Tỷ số chung cuộc 180 – 90”
Dưới khán đài, học sinh nhà Gryffindor giơ cao biểu ngữ và hò reo vang dậy, ngay cả giáo sư McGonagall cũng không giữ được bình tĩnh mà đứng lên hò reo cùng các học sinh của bà.
Đám học sinh ùn ùn kéo về đại sảnh đường để ăn mừng, đương nhiên chỉ có học sinh nhà Gryffindor ăn mừng mà thôi.
“ Chúc mừng cô McGonagall” ngồi ở dãy bàn giáo viên, Trần Lâm mỉm cười, cụng ly với giáo sư McGonagall.
Cô McGonagall gật đầu cười nói. “Cám ơn trò đã cứu Harry khỏi trái Bludger, nếu không cũng khó nói”
“ Chuyện nhỏ thôi cô” Trần Lâm phất tay nói.
“ BÙM”
Khi mấy vị giáo sư nhìn lại thì thấy Colin Creevey đang ngồi trên bàn, trên tay còn mang theo máy ảnh, gương mặt cậu nhóc lúc này sợ hãi tột độ.
“ Tử … Tử Xà … giáo sư” Colin Creevey ú a ú ớ nói.
Mấy vị giáo sư đã hiểu ra chuyện gì, Colin Creevey mới vừa bị Tử Xà tập kích, nhưng nhờ vào hạc giấy thay thế cho nên cậu nhóc mới dịch chuyển đến trước mặt Trần Lâm, bình an vô sự.
Trần Lâm ngay lập tức nhảy người lên cao, thân ảnh thoắt cái biến thành đại bàng Harpy nhanh như chớp bay ra khỏi đại sảnh đường.
Đám học sinh há hốc mồm trước một màn này định chạy theo nhìn nhưng ngay lập tức một thanh âm vang lên.
“ Các em ở ngay tại chỗ, không được đi theo giáo sư Trần Lâm”
Đó là thanh âm của giáo sư McGonagall.
Thấy hai đứa Harry và Ron đang ngây người vì ngạc nhiên thì Hermione cười giải thích.
“ Hai bồ không biết giáo sư Harry là một Hóa Thú Sư sao ? … trên thế giới có tổng cộng 8 vị Hóa Thú Sư, ở Hogwarts chúng ta có hai vị, đó là giáo sư McGonagall và giáo sư Trần Lâm … trong 8 vị Hóa Thú Sư, nghe nói giáo sư Trần Lâm là mạnh nhất, con thú mà giáo sư Trần Lâm biến hóa là một con đại bàng Harpy khổng lồ, trong tiểu sử mà Bộ Pháp Thuật cho biết thì nhờ vào dạng hóa thú này mà giáo sư Trần Lâm bắt được rất nhiều sinh vật và thù thủy Hắc Ám”
“ Wow … không thể tin giáo sư Trần Lâm lại bá đạo đến vậy, tớ cũng muốn làm một Hóa Thú Sư” Ron xuýt xoa nói.
Hermione lắc đầu cười nói. “ Bồ tưởng dễ trở thành Hóa Thú Sư như vậy sao ? Bồ phải thực tập môn Biến Hình của cô McGonagall đến trình độ cao siêu luôn mới đủ nhập môn nhé”
“ Không phải vậy chứ ?” Ron le lưỡi nói.
Harry không có vẻ vì quan tâm đến trao đổi của hai đứa, bởi vì trong đầu của hắn lúc này lại phát ra thanh âm lạ.
Trần Lâm chớp mắt đã bay đến vị trí của Tử Xà, đó là một con mãng xà đầu có sừng, dài khoảng hai mươi mét, đang bò nhanh khỏi hành lang, hướng về phía nhà vệ sinh nữ.
Tử Xà chưa kịp phản ứng đã bị đại bàng Harpy hai trảo móc mắt, nó đau đớn quằn quại, cái đầu và cái đuôi cứng như thép đánh loạn xạ xung quanh làm bức tường hành lang sụp đổ một mảng lớn.
Trần Lâm phiêu phù trên không, lúc này thân thể đã trở lại hình người, trên tay đũa phép chỉ xuống đầu Tử Xà.
“ Hỏa diễm hừng hực”
Con Tử Xà ngay tức khắc bị hỏa diễm thôn phệ, chưa kịp hú lên mấy tiếng đã chỉ còn một bộ khung xương nằm vắt ngang hành lang.
Sự việc diễn ra chỉ trong mấy hơi thở, mấy vị giáo sư chạy đến, quan sát thấy cảnh tượng trước mặt không khỏi hít một ngụm khí lạnh. Trong mắt của họ, Trần Lâm đã cường đại không kém gì giáo sư Dumbledore.