“ Trần Lâm, cậu đã giải quyết nó … rất tốt” Dumbledore lúc này cũng đã đến, tiến đến trước mặt Trần Lâm gật đầu nói.
Trần Lâm nhìn Dumbledore sau đó mở miệng nói.
“ Thi thể Tử Xà giáo sư tính giải quyết như thế nào ?”
“ Cậu quyết định đi vậy” Dumbledore nhìn qua một lượt bộ xương của Tử Xà mỉm cười nói.
“ Vậy đặt trong Bảo tàng các sinh vật huyền bí của trường để học sinh tiện nghiên cứu cũng tốt” Trần Lâm thản nhiên nói
Dumbledore gật đầu ra vẻ tán thành.
Hagrid lúc này đi đến, nhìn thi thể Tử Xà trên sàn nhà, Hagrid không khỏi cảm khái. Chính con quái vật này đã kết thúc cuộc đời phù thủy của lão.
“ Hagrid, đừng buồn … đợi vài hôm nữa, ta sẽ đến Bộ Pháp Thuật để giải oan cho cậu” Dumbledore vỗ vỗ lên bàn tay to lớn của Hagrid.
“ Giáo sư … chắc thôi khỏi … tôi cũng đã quen rồi”
Hagrid run rẩy, hổn hển nói.
Trong đại sảnh đường, Harry lúc này ôm đầu, thì thào nói với Ron và Hermione.
“ Tử Xà đã chết, tớ nghe nó kêu cứu và hấp hối … bây giờ thì không nghe gì nữa”
“ Vậy là giáo sư Trần Lâm đã giành chiến thắng hả ?” Hermione nhìn Harry và Ron, chờ ý kiến.
Ron thêm vào. “Hai cậu cũng thấy rồi đó, giáo sư Trần Lâm dũng mãnh như vậy, lại có thể biến thành đại bàng khổng lồ, con Tử Xà chắc chắn trăm phần trăm bị giáo sư xử lý”
“ Hai cậu nghĩ tớ có nên nói với giáo sư Trần Lâm tớ nghe được thanh âm của Tử Xà không ?” Harry nhìn hai người Ron và Hermione xin ý kiến.
Hermione nghe vậy thì nghiêm túc nói. “Harry, bây giờ vẫn chưa tìm ra ai là người thừa kế của Slytherin, nếu cậu nói ra sẽ khiến cậu bị học sinh lẫn các giáo sư nghi ngờ”
Nghe Hermione phân tích, Harry cũng bỏ đi ý định khai báo, hắn không muốn bị người khác hiểu lầm, Hogwarts chính là nhà của hắn, nếu bị đuổi học, hắn không biết phải đi đâu.
Ngồi đối diện Hermione, Ginny lúc này gương mặt nức nở như muốn khóc đến nơi, đôi mắt tràn đầy kinh hoảng.
“ Ginny, em đừng sợ, Tử Xà đã bị giáo sư xử lý rồi … chúng ta đã an toàn” Hermione chồm sang nắm bàn tay của Ginny, an ủi nói.
Nhưng Ginny dường như càng thêm sợ hãi, hai người Harry và Ron thấy vậy cũng liên tục nói lời an ủi cô bé.
Ngày hôm sau, tin tức Tử Xà bị Trần Lâm tiêu diệt đã được loan báo khắp trường, đám học sinh nườm nượp kéo nhau đến phòng Bảo Tàng Các Sinh Vật Huyền Bí để được nhìn thi thể bằng xương bằng thịt của Tử Xà.
“ Ui ghê quá, nhìn cái răng của nó kìa bây”
“ Thân hình nó dài quá … khoảng hai chục mét chứ chả ít”
“ Bộ xương nó đã khủng bố như vậy … khi nó còn sống còn khủng khiếp cỡ nào ?”
“ Ê … đừng đẩy chứ ..”
“ Colin, cậu gặp Tử Xà mà không chết … may mắn lắm đấy”
“ Colin, chụp một tấm cho tớ với bộ xương Tử Xà đi”
“ Được thôi”
Đúng 7 giờ tối thứ sáu, Trần Lâm cùng với các thành viên Câu lạc bộ xuất hiện tại Đại Lễ đường, người nào trên ngực cũng đeo huy hiệu Câu lạc bộ Đấu tay đôi. Mấy cái bàn dài của Đại sảnh đường đã được dọn đi chỗ khác, nhường chỗ cho một cái võ đài vàng đặt dọc một bức tường. Hàng ngàn ngọn nến được thắp sáng lơ lửng bên trên, trần nhà lại một lần nữa đen như nhung.
“Xin chào tất cả các thành viên Câu lạc bộ. Ta Trần Lâm, là Hội trưởng của Câu lạc bộ đấu tay đôi này … Mục đích của việc thành lập Câu lạc bộ này là để luyện tập cho các em các kỹ năng để tự bảo vệ an toàn cho bản thân khi có kẻ khác tấn công”
“Giám sát Câu lạc bộ chúng ta vẫn là giáo sư Snape và giáo sư Flitwick, các em cho hai vị giáo sư một tràng pháo tay” Trần Lâm hướng về phía giáo sư Snape và giáo sư Flitwick giới thiệu, một tràng tiếng vỗ tay vang lên, giáo sư Snape và giáo sư Flitwick cũng vỗ tay theo.
“ Các em cứ tự do thách đấu và chọn lựa đối thủ của mình, nếu ai thấy mình đủ khả năng cứ chọn ta và hai vị giám sát làm đối thủ … cứ thoải mái ra chiêu đi, ta đã tạo kết giới toàn bộ đại sảnh đường, các em sẽ tuyệt đối an toàn” Trần Lâm nhìn đám học sinh tươi cười nói.
“ Hoan hô” đám học sinh reo hò ầm ĩ, vỗ tay hưởng ứng.
Sau màn chào hỏi theo nghi thức, hàng loạt các trận đấu tay đôi được diễn ra, người đánh người đỡ liên tục. Các kỹ năng đánh ra thần chú, kỹ năng đỡ đòn rồi phản công, kỹ năng di chuyển được các học sinh cải thiện nhanh chóng.
“ Harry Potter, tao thách đấu với mày, có dám không ?” Malfoy sau một vài trận thắng liên tiếp đã vô cùng hăng máu, chỉ đích danh Harry thách đấu.
Cả sảnh đường ngay lập tức tập trung lại giữa thân ảnh Harry và Malfoy.
“ Việc gì không dám” Harry bước tới đứng đối diện với Malfoy.
Trần Lâm nhìn hai đứa đang thủ thế thì lên tiếng nói, “Bắt đầu trận đấu”
Hai đứa giơ đũa lên trước mặt chào sau đó tách ra, chuẩn bị chiến đấu.
“ Mày sợ vãi đái rồi hả Potters ?” Malfoy cười chế giễu.
Harry tỉnh bơ nói: “Mơ đi”
“ Everte Statum – Văng mạnh” Malfoy tức mình lập tức ra chiêu.
Harry ngay lập tức bị đánh văng ra một bên nhưng cậu nhóc liền đứng dậy, vung vẫy đũa phép. “Victusempra – cù lét”
Malfoy liền bị tia chớp từ đũa phép Harry đánh bay, té với tư thế cực kỳ mất mặt.
Bị đám đông cười nhạo, Malfoy tức hổn hển, vung lên đũa phép.
“ Serpensortia – Triệu hồi rắn”
Một con rắn to từ đầu đũa phép Malfoy bay đến trước mặt Harry, rớt rầm xuống đất, con rắn lập tức nhào đến Harry, lưỡi phun ra phì phì.
Nhưng một màn tiếp theo lại làm mọi người thập phần kinh ngạc, Harry không những không sợ mà còn xì xà xì xào phát ra một thanh âm gì đó, con rắn ngay lập tức bò lên bàn tay của hắn, ngoan ngoãn nằm xuống.
Trần Lâm thấy vậy thì phất tay một cái, con rắn lập tức biến mất trên tay Harry.
Đám đông lúc này nhìn Harry với vẻ mặt e ngại, trong lòng người nào cũng phán đoán Harry chính là kẻ thừa kế của Slytherin.
Nhìn thấy mọi người nhìn mình như vậy, Harry rất không thích, trong đầu càng thấy vô cùng không thoải mái, cùng lúc đó, hắn hiểu rõ ra chính mình mới vừa làm ra việc gì, hắn đã bại lộ cho tất cả biết hắn hiểu xà ngữ.
“ Mọi người đừng lo lắng … Harry không phải là người thừa kế Phòng Chứa Bí Mật, ta đảm bảo điều đó” Trần Lâm lớn tiếng nói, vang vọng cả đại sảnh đường.
Trần Lâm bước đến vỗ vai Harry nói.
“ Thầy tin tưởng em, chỉ là hiểu xà ngữ mà thôi … không có gì to tát”
Harry lúc này mặt mày đỏ bừng, cảm giác như muốn khóc đến nơi, hắn chụp tay Trần Lâm rối rít nói. “Cám ơn giáo sư … cám ơn giáo sư đã tin em”.
Trần Lâm gật gật đầu.
“ Hai đứa mình cũng tin cậu, Harry, đừng lo lắng” Hermione và Ron không biết từ lúc nào đã đến bên cạnh Harry, mỉm cười nói.
Mấy ngày sau đó, cho dù có lời nói của Trần Lâm đảm bảo nhưng cũng có rất nhiều học sinh tỏ ra không tin tưởng, cho rằng Trần Lâm chỉ đang bảo vệ Harry mà thôi, chứ thật ra Harry chính là người thừa kế của Slytherin.
“ Tất cả giáo viên đến hành lang lầu hai ngay lập tức”
Thanh âm của giáo sư McGonagall làm cho mấy vị giáo viên phải dừng lại bữa ăn tối, cả đám ngay tức khắc chạy đến hành lang lầu hai, trong đó có cả Trần Lâm.
“ Như mọi người thấy, truyền nhân Slytherin vừa để lại một tin nhắn, nổi sợ đã thành hiện thực, một học sinh đã bị bắt cóc đưa vào hầm chứa bí mật” giáo sư McGonagall run run nói.
Trên bức tường hành lang, một dòng chữ bằng máu đang hiển hiện, nội dung là ‘Ginny Weasley, xương cốt của nó sẽ nằm trong hầm chứa bí mật mãi mãi’.
“ Tử Xà đã chết, quyển nhật ký của Tom Riddle có lẽ đang sợ hãi nên nó mới bắt Ginny đến Phòng Chứa Bí Mật để tìm cách phục sinh, xem ra ta phải giải quyết nó sớm hơn” Trần Lâm âm thầm suy tính.
Giáo sư Dumbledore cũng đã chạy đến, nhìn dòng chữ trên bức tường một lượt, sau đó quay sang Trần Lâm nói.
“ Trần Lâm, ta biết cậu đang tìm kiếm tung tích Phòng Chứa Bí Mật, cậu có chút manh mối nào không ?”
Mấy vị giáo sư cũng nhìn chằm chằm Trần Lâm, thần sắc đầy chờ mong.