Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 53 - Giấc Mơ Của Harry

Chung kết Quidditch kết thúc, đám học sinh lại cắm đầu cắm cổ vào học, bởi vì kỳ thi cuối kỳ vào những ngày đầu tháng 6 đã đến. Những học sinh năm thứ năm sẽ có kỳ thi lấy bằng Phù Thủy Thường Đẳng, còn những học sinh năm cuối sẽ phải thi sát hạch N.E.W.T.S – Phù Thủy Tận Sức.

Đề thi năm nay Trần Lâm đưa ra cho các học sinh là một dạng vượt mê cung ở ngoài trời, bên trong mê cung Trần Lâm chuẩn bị sẵn các sinh vật hắc ám trú ngụ ở từng vị trí nhất định, số lượng sinh vật hắc ám tăng dần theo số năm học, nhiều nhất là năm cuối, với mười hai loại sinh vật Hắc Ám, mỗi loại có bảy con. Các học sinh phải vượt qua mê cung trong thời gian thi là 3 giờ đồng hồ, không ra khỏi mê cung trong thời gian này sẽ bị đánh rớt, học sinh nào ra khỏi mê cung càng sớm càng có điểm cao.

Học sinh năm thứ ba có rất nhiều em phải học lại môn của Trần Lâm, trong đó có Neville, Lavender, Parvati, Crabbe và Goyle, nhưng ba đứa Harry, Hermione và Ron đã thi với kết quả vượt qua mong đợi của hắn, Harry đạt điểm xuất sắc (Outstanding), Hermione đạt điểm giỏi quá kỳ vọng (Exceeds Expectations) và Ron đạt điểm Chấp nhận được (Acceptable).

Thời gian nhanh chóng trôi qua, đã đến cuối tháng sáu, năm học thứ ba của Harry ở Hogwarts kết thúc trong êm đẹp. Harry lại bịn rịn chia tay Ron và Hermione, lên tàu tốc hành trở về nhà của dượng Dursley.

Sirius Black đã cực lực xin với Dumbledore cho Harry được đến ở với hắn ở Số 12 quảng trường Grimmauld nhưng cụ Dumbledore đã phản đối, lý do là để an toàn cho Harry. Harry chỉ đành nghẹn ngào trở lại với gia đình Dursley mà nó vô cùng không thích. Nhưng nó cảm thấy an ủi khi nghĩ đến cảnh sẽ đến nhà Ron để cùng gia đình Ron đi xem cúp Quidditch Thế giới vào hè này.

Tại pháo đài trắng trên một hòn đảo giữa biển Bắc.

Trong một phòng giam tối đen, Peter Pettigrew lúc này đang bị nhốt trong một cái lồng sắt dày cộm với những mắt lưới nhỏ xíu, xung quanh phòng giam của hắn có hàng trăm giám ngục đang lượn qua lượn lại. Cách đó một trăm mét, hàng chục Thần Sáng đang quan sát từ xa, nếu có biến cố gì sẽ lập tức ra tay ngay.

“Peter Pettigrew … thằng chó hèn nhát … tao phải giết mày”

“ Cũng vì mật báo của mày mà chúa tể mới ngộ hại … mày là thằng đáng chết”

“ Grừ … Tao phải nhai xương mày … thằng chó Peter Pettigrew”

“ Tại mày mà tao bị bắt … thằng chó chết Pettigrew”

“ Mày giả chết trốn mười mấy năm cuối cùng cũng bị bắt như tao thôi Pettigrew … ha ha ha”

“ Tại sao hôm đó Chúa Tể lại tin mày chứ …”

“ Mày sắp bị giám ngục hôn rồi hả Pettigrew, qua hôm nay nữa thôi … ha ha ha”

Peter Pettigrew thân hình run rẩy, cuộn tròn người lại, nép vào một góc lồng sắt, tiếng gào rú kinh khủng phát ra từ những phòng giam khác làm cho hắn không khỏi sợ hãi. Chủ nhân của những tiếng gào rú này đều là từ những Tử Thần Thực Tử, tay chân của Voldemort mà hắn không lạ gì. Cùng là tay sai của Voldemort nhưng những tên Tử Thần Thực Tử này lại vô cùng thù hận hắn, bởi vì bọn chúng cho rằng vì tin tức của hắn mà Chúa tể của bọn chúng là Voldemort mới bị sa cơ, dẫn đến nhóm Tử Thần Thực Tử mới trở thành vô chủ, bị Thần Sáng bắt dần dần.

Peter Pettigrew ngồi khóc thút thít, đôi mắt mọng nước của hắn chảy ra hai dòng nước mắt, trong lòng của hắn lúc này tràn đầy tức tối, hắn phản bội ba người bạn thân của hắn vì cái gì cơ chứ, để bây giờ đám Tử Thần Thực Tử này lại đối xử với hắn như vậy. Peter Pettigrew chỉ dám ngồi khóc chứ không dám mắng chửi lại, bởi vì hắn sợ, cái sợ đã thôn phệ thân thể và lý trí của hắn từ lâu lắm rồi.

Hắn giơ bàn tay dơ hầy ra chùi mặt, thì bỗng phát hiện một bóng đen đang đứng ở góc phòng giam, cái bóng đen lắc lư qua lại từ từ lại gần hắn làm cho hắn không khỏi lạnh sống lưng.

“ A … A … tránh ra ta … tránh ra … cứu ta”

Cái bóng đen hết lắc lư, một giọng the thé cất lên.

“Peter Pettigrew … Peter Pettigrew … mày muốn trốn khỏi đây hay là chết ở đây ?”

Peter Pettigrew định thần nhìn lại cái bóng sau đó thì thào nói. “Tôi muốn thoát khỏi đây … ngài ma có thể giúp tôi không ? Làm ơn … tôi có thể làm bất cứ điều gì”

“ Được thôi … tao sẽ giúp mày … Peter Pettigrew” cái bóng đen lại cất tiếng the thé nói.

“ Cám ơn ngài ma nhiều … cám ơn ngài ma” Peter Pettigrew quỳ xuống thì thào nói.

Cái bóng đen trải dài trên sàn phòng giam, từ từ tiến tới cái lồng sắt, khi cái bóng đen chạm vào cái lồng sắt, chỗ bóng đen chạm vào bỗng nhiên tan chảy ra, kích cỡ khoảng nắm tay.

“ Được rồi đó … chạy đi … Peter Pettigrew … mày thiếu tao một mạng đó” cái bóng đen the thé nói.

“ Cám ơn ngài ma … cám ơn ngài ma …”

Peter Pettigrew kích động thì thào nói sau đó liền biến thành một con chuột nhỏ lông xám, nhanh như chớp chui qua lỗ hổng, thoát khỏi lồng sắt, con chuột ngoái nhìn lại cái bóng đen sau đó chạy thẳng ra ngoài phòng giam, chìm vào trong màn đêm vô tận.

Ngày hôm sau, tin tức Peter Pettigrew trốn khỏi ngục giam Azkaban tràn ngập trên trang đầu Nhật Báo Tiên Tri. Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật Anh Quốc Cornelius Fudge ngay lập tức ra lệnh truy nã Peter Pettigrew trên toàn thế giới phù thủy.

Harry giật mình ngồi dậy, một tháng sau vụ việc Peter Pettigrew vượt ngục giam Azkaban, Harry liên tục có những giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ nó thấy Peter Pettigrew vâng lệnh Voldemort giết rất nhiều người, phù thủy có mà Muggle cũng có, mỗi giấc mơ là một cơn ác mộng, khi nó thấy người bị giết bởi Avada Kedavra chú hoặc bởi con rắn to của Voldemort thì nó giật mình tỉnh dậy. Mới vừa rồi thôi, nó thấy Voldemort trực tiếp ra tay giết một ông già Muggle và choàng tỉnh giấc.

Vết thẹo cũ trên trán nó, cái vết thẹo có hình một tia chớp đang phỏng rát dưới mấy ngón tay, giống như thép nung ấn mạnh vô da vậy.

Harry cảm thấy bất an tột độ, trong mơ nó cảm giác như nó đang đóng vai Voldemort vậy, nó thấy nó đánh ra Avada Kedavra chú xanh lè và ông già đó ngã gục xuống với gương mặt kinh hoàng.

Nếu có Hermione bên cạnh nó lúc này, chắc chắn cô nàng sẽ kêu nó đi gặp giáo sư Dumbledore hoặc giáo sư Trần Lâm để nhờ giúp đỡ, đồng thời đưa cho nó một cuốn sách để cho nó tham khảo. Nó thật sự nhớ hai người bạn thân của nó.

Nhưng vẫn còn gần nửa tháng nữa mới tới ngày tựu trường. Harry lại nhìn quanh căn phòng của nó một cách vô vọng, và mắt nó chợt dừng lại trên mấy tấm thiệp mừng sinh nhật của hai đứa bạn thân nhất gửi cho nó vào cuối tháng bảy. Nó ngăn cản xúc động muốn viết thư cho Hermione và Ron để kể cho bọn họ cảm xúc của nó lúc này, nó đang sợ hãi.

Harry lấy ra con hạc giấy từ trong túi áo, mân mê con hạc giấy trên tay, nó thì thầm nói. “Hay là viết thư cho giáo sư Trần Lâm”

Nó lại lắc đầu, “Không nên chỉ vì vết thẹo của mình mà làm phiền giáo sư nghỉ hè”

“Viết cho ai đây ta ?”

Nó ngẫm nghĩ một hồi rồi nhìn chằm chằm vào cây chổi Tia chớp dựng ở góc tường.

“ Được rồi, mình sẽ viết cho chú Sirius về vết sẹo của mình” Harry thì thào nói sau đó lấy ra một cuộn da dê.

Ngày hôm sau, khi Harry đang ngồi ăn cùng gia đình nhà Dursley thì dượng Vernon đưa cho nó một lá thư dán đầy tem. Kể từ khi biết nó có cha đỡ đầu, dượng Vernon của nó đã đối xử với nó đỡ hơn trước rất nhiều, có thể vì sợ cha đỡ đầu của Harry kiếm đến tận nhà nếu biết lão đối sử tệ bạc với Harry.

Harry xem thư thì thấy đó là của bà Weasley gửi cho nhà Dursley, xin cho nó đi xem cúp Quidditch Thế giới.

Tại trang viên của Trần Lâm ở vùng Devon, Anh Quốc.

Trần Lâm lúc này đang nhàn nhã ngồi xem một quyển tiểu thuyết ở bàn làm việc. Con Kilghar thì đang bay vòng quanh nhà, chốc chốc lại trêu đùa mấy con địa tinh ở trong vườn làm cho đám địa tinh chạy té khói vì sợ.

Con gia tinh Bobby đang chuẩn bị bữa trưa cho cả nhà, nhìn qua cửa sổ thấy con Kilghar đang trêu đùa bầy địa tinh thì lắc đầu thở dài, nó thấy cảnh này riết cũng thành quen, con Kilghar nếu không kiếm chuyện đến nó là nó đã thấy may mắn.

Một con cú mèo màu đen bay đến thùng thư nhà Trần Lâm và thả xuống một phong thư có dấu triện màu xanh ngọc bích.

Trần Lâm phất tay một cái, phong thư ngay lập tức như có sức sống, phiêu phù bay vào nhà, tìm đến bàn làm việc của Trần Lâm rồi rơi vào bàn tay của hắn.

Kính gửi Ngài Trần Lâm, Huân Chương Merlin đệ nhất đẳng, Thành Viên Danh Dự Cấp Cao của Liên Đoàn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám.

Số 236 đường Exeter, South Hams, vùng Devon, Anh Quốc.

Trần Lâm nhìn qua phong thư có dấu triện màu xanh ngọc bích, nhoẻn miệng cười nói. “Mấy lão già này lại có gì nhờ vả nữa sao”

LIÊN ĐOÀN PHÙ THỦY PHÒNG CHỐNG NGHỆ THUẬT HẮC ÁM

Chủ Tịch: Abraham Baskerville

(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, trọng nhân tối cao, Liên đoàn phù thủy quốc tế)

Kính gửi ngài Trần Lâm,

Cúp Quidditch Thế Giới vào tuần sau sẽ diễn ra tại Anh Quốc, hàng trăm ngàn phù thủy trên khắp nơi trên thế giới sẽ đến tham dự. Để tránh tình trạng đáng tiếc có thể xảy ra, Liên Đoàn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám chúng tôi kính mời Ngài Trần Lâm có thể đến để tọa trấn cho đại hội Cúp Quidditch Thế Giới lần này. Sự có mặt của Ngài Trần Lâm chính là niềm vinh dự cho Đại hội.

Ngài Trần Lâm có thể dẫn theo bao nhiêu người tùy thích, Liên Đoàn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám chúng tôi sẽ đài thọ tất cả chi phí.

Chúng tôi rất mong sớm nhận được hồi âm từ Ngài.

Trân Trọng,

Chủ Tịch Liên Đoàn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám Thế Giới

Abraham Baskerville

Bình Luận (0)
Comment