Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 65 - Trận Thi Đấu Thứ Hai

“ Còn thằng cha của nó thì sao ?” Voldemort lạnh lùng nói.

Lucius Malfoy ôn tồn nói.

“Barty Crouch bị Bộ Pháp Thuật cách chức, đang bị giam tại Azkaban khu vực giành cho quan chức bị tội … Chúa Tể muốn ra tay với lão ?”

“ Tiểu Barty có công đáng lẽ phải được thưởng … nó từ nhỏ rất căm hận thằng cha của nó … vậy thì xử lý lão xem như là trả công cho nó đi”

“ Dạ thưa chúa tể” Lucius Malfoy cung kính gật đầu.

Thời gian nhanh trôi, ngày thi đấu cuộc thi Tam Pháp Thuật trận thứ hai cuối cùng cũng đến. Nhờ gợi ý của Trần Lâm cho Dobby, Harry vào phút cuối đã biết dùng cỏ mang cá để có thể hoạt động được dưới nước.

Khi các Quán quân đã có mặt đầy đủ, ông Bagman nhanh chóng chĩa cây đũa phép vô cổ họng, nói “Sonorus” và lập tức giọng nói của ông bùng nổ, vang qua mặt nước thăm thẳm, vọng về phía khán đài.

“ Bây giờ, tất cả các quán quân của chúng ta đã sẵn sàng thực hiện bài thi thứ hai, và bài thi sẽ bắt đầu ngay sau tiếng còi của tôi. Các quán quân sẽ có chính xác một giờ đồng hồ để giành lại cái mà họ đã bị lấy mất. Sau đây tôi đếm đến tiếng thứ ba … Một… hai… Ba”

Tiếng còi vang lên, từ trên khán đài bùng nổ từng tràng tiếng hoan hô và vỗ tay ầm ĩ.

Fleur cùng với Cedric liền nhanh chóng dùng đũa phép biến ra một màng bong bóng bao quanh đầu sau đó nhảy xuống hồ, còn Krum thì biến hình thành một đầu cá mập rồi vội vàng phóng xuống, tuy nhiên phép biến của anh ta chưa hoàn chỉnh nên con cá mập nhìn rất dị họm.

Chỉ có Harry không có biến hóa gì cả, lặng lẽ lội xuống hồ trong tiếng cười chế giễu của đám đông quan sát.

Fleur lúc này đã tiến xuống đáy hồ, trước mặt nàng là đám rong xanh mướt, rậm rạp, che mất tầm nhìn, nàng liều mình tiến lên, nhưng lúc này đã không thể phân biệt được phương hướng nữa.

Có cái gì đó đang kéo mắt cá chân của nàng, càng lúc càng nhiều, nàng hoảng quá, vội vung vẫy đũa phép.

“ Hỏa diễm hừng hực”

Từng dòng lửa nhỏ đun sôi nước phụt thẳng vào đám thủy quái đang lũ lượt kéo đến, những tia nước đó trúng lũ quái chỗ nào thì từng bệt phỏng đỏ tươi xuất hiện ngay trên lớp da xanh lè của chúng chỗ đó. Fleur rút được cổ chân ra khỏi bàn tay níu kéo của lũ thủy quái, cố hết sức bơi thoát thiệt nhanh, thỉnh thoảng quay lại bắn đại qua vai những tia nước nóng.

“ Ta đã hoàn toàn lạc hướng rồi … phải làm sao đây ?”

Fleur hốt hoảng kêu lên nhưng nàng sực nhớ trước khi thi nàng đã được Trần Lâm tặng cho một con cá giấy, nàng vội lục tìm sau đó lấy ra một con cá giấy màu hồng.

Con cá giấy gặp nước lập tức biến thành một con cá thật to cỡ nắm tay, toàn thân phát sáng óng ánh.

“ Cá ơi, giúp ta tìm thấy em gái với” Fleur thì thầm nói.

Con cá như hiểu được những gì nàng nói, lập tức bơi thẳng về phía trước, Fleur mừng rỡ bơi theo sau.

Nàng bơi trong một khoảng thời gian cũng gần hai mươi phút. Bây giờ nàng đang bơi ngang qua một bãi sình đen rộng mênh mông, mỗi khi khuấy nước là bùn lại vẩn lên đục ngầu. Mãi sau cùng, nàng thoáng nghe một đoạn trong bài ca dưới nước văng vẳng:

“Đã hết một nửa thời gian của bạn rồi, cho nên đừng nấn ná”

“ Kẻo cái mà bạn tìm kiếm sẽ mục rữa ở nơi đây”

Trước mắt Fleur là một cụm các hốc đá bám đầy rong rêu, bên trong có các người cá đang cư ngụ.

Đám người cá này có làn da xám xịt và tóc xanh đen dài thượt. Mắt của chúng màu vàng, hàm răng sún của chúng cũng vàng khè và chúng đeo những chuỗi đá cuội dày cụi quanh cổ. Chúng liếc nhìn Fleur một cách gian xảo khi nàng bơi ngang qua, một hay hai đứa còn chuỗi ra khỏi hang động để ngắm nó kỹ hơn, cái đuôi cá bạc của chúng quẫy mạnh trong nước, tay chúng nắm chặt những cây lao.

Fleur lướt nhanh tới, chăm chú nhìn quanh, chẳng mấy chốc nàng thấy các nhà đá hiện ra nhiều vô số kể, một số nhà còn có vườn rong cỏ chung quanh.

Cả một đám đông người cá đang bồng bềnh trước những ngôi nhà xây ngăn nắp trông như bản sao dưới nước của một khu chợ làng. Một dàn đồng ca người cá đang hát ở chính giữa, kêu gọi các quán quân tiến về phía họ, và đằng sau lưng họ có một bức tượng thô thiển của một người cá khổng lồ được đẽo ra từ một tảng đá cuội. Có bốn người bị trói chặt vào đuôi của bức tượng người cá khổng lồ đó.

Gabrielle em gái nàng bị cột chặt giữa Ron và Hermione, còn một cô gái nữa là Cho Chang. Tất cả bốn người này đều có vẻ đang ngủ rất say. Đầu của họ ngoẹo xuống vai, và từng chuỗi bong bóng cứ thoát ra từ miệng của họ.

Khi Fleur tính giải cứu cho em gái thì nàng phát hiện thấy cậu bé Harry cũng đang bơi đến.

Fleur vẫy vẫy tay với Harry sau đó dùng đũa phép cắt dây trói cho em gái Gabrielle. Harry cũng không biết từ đâu tìm ra một mảnh đá sắc cắt đứt dây trói cho Ron.

Fleur không nói chuyện nhiều với Harry, nàng ôm lấy em gái rồi nhanh chóng bơi đi theo hướng con cá phát sáng để quay trở về. Trong khi lúc này Harry vẫn còn đang phân vân muốn cứu thêm hai người còn lại nữa.

Dưới sự chỉ đường của con cá, Fleur cuối cùng đã cứu được em gái lên bờ với thời gian nhanh nhất, bốn mươi chín phút bốn mươi lăm giây.

“ Anh Lâm … cám ơn anh”

Fleur vui mừng chạy nhào đến, ôm chầm lấy Trần Lâm đang đứng đợi ở gần đó, trao cho hắn một nụ hôn nồng cháy.

Đám đông học sinh thấy một màn này không khỏi huýt sáo và vỗ tay chúc mừng ầm ĩ cả lên.

Khoảng mười lăm phút sau, Cedric rồi Krum và Harry lần lượt leo lên bờ, mỗi người đều mang theo con tin của mình cứu được.

Đám đông đang chộn rộn trên khán đài chợt im phắc khi nghe thanh âm của ông Bagman.

“ Thưa quí bà và quí ông, chúng tôi đã đạt được quyết định chung. Nữ thủ lĩnh người cá Murcus đã kể cho chúng tôi nghe chính xác câu chuyện xảy ra dưới đáy hồ, và do đó chúng tôi quyết định cho điểm các quán quân như sau – điểm cho trên thang năm mươi. Trò Fleur Delacour sử dụng xuất sắc bùa Đầu Bong Bóng, thành công giải cứu con tin với thời gian sớm nhất. Chúng tôi cho trò Fleur Delacour năm mươi điểm”

Tiếng vỗ tay vang trên khán đài, bà Maxime và đám học sinh trường Beuxbatons hớn hở cười nói vui vẻ.

Fleur lắc mái đầu lộng lẫy, nói một cách vui vẻ. “ Cám ơn mọi người”

“ Chúc mừng em, Fleur, em đang dẫn đầu các quán quân với 90 điểm đó” Trần Lâm cũng vỗ tay, nhìn nàng mỉm cười nói.

Fleur lại nhào đến ôm chầm lấy Trần Lâm, hôn hít. Trần Lâm đã quen với cách biểu lộ cảm xúc của cô nàng nên cũng đành để yên cho nàng làm gì thì làm.

Ông Bagman nhìn Fleur cười híp mắt rồi nói tiếp.

“ Trò Cerdic Diggory, cũng dùng bùa Đầu bong bóng, và là người thứ hai quay trở lại cùng với con tin, mặc dù trò bị lố hết một phút so với thời gian ấn định là một giờ, vì vậy chúng tôi thưởng cho trò Cerdic Diggory bốn mươi lăm điểm”

Tiếng hò reo vang dột từ bọn nhà Hufflepuff trong đám đông

“ Trò Viktor Krum dùng một hình thức biến hình không toàn vẹn tuy nhiên vẫn có hiệu quả, và đã là người thứ ba trở về cùng con tin, sau trò Cedric chỉ ba mươi giây. Trò Krum được bốn mươi điểm”

Ông Karkaroff vỗ tay đặc biệt nhiệt liệt nhất cùng với đám học sinh Durmstrang.

“ Trò Harry Potter dùng cỏ mang cá đạt hiệu quả tốt nhất. Trò Harry trở về sau trò Viktor Krum mười lăm giây. Tuy nhiên nữ thủ lĩnh người cá Murcus báo cáo cho chúng tôi biết là trò Potter là người thứ hai đến được chỗ các con tin sau trò Fleur và việc trò ấy trở về trễ là do trò ấy quyết định giải cứu tất cả các con tin chứ không chỉ riêng một mình con tin của trò ấy”

Hai đứa Hermione và Ron nhìn Harry với vẻ tội nghiệp hết sức.

Ông Bagman liếc ông Karkaroff một cách kinh tởm: “ Hầu hết ban giám khảo cảm thấy là điều này chứng tỏ được nhân cách cao đẹp và Harry xứng đáng được hưởng trọn số điểm. Tuy nhiên … điểm của trò Potter là bốn mươi lăm điểm”

Fleur và Cedric cũng vỗ tay hết sức nồng nhiệt, nhưng Krum thì ít được vui cho lắm. Anh ta cố gắng gợi chuyện với Hermione một lần nữa, nhưng cô bé còn mải bận tâm hoan hô Harry nên chẳng để ý nghe.

Ông Bagman tiếp tục thông báo:

“ Bài thi thứ ba và là bài thi cuối cùng sẽ được thực hiện vào lúc hoàng hôn của ngày hai mươi bốn tháng sáu. Các quán quân sẽ được thông báo về đề thi đúng một tháng trước ngày thi. Cám ơn tất cả quí vị đã ủng hộ các quán quân”

Fleur mỉm cười xinh đẹp nhìn Trần Lâm, nàng ôm vào ngực con cá lúc này đã trở lại hình dạng giấy.

“ Lát nữa gặp lại anh, em phải về thay quần áo đây, người em nhớp nháp hết cả”

“ Uhm, em về đi” Trần Lâm gật đầu nói.

Bình Luận (0)
Comment