Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 64 - Vũ Hội Đêm

Ngày Vũ Hội đã đến.

Tại Đại Sảnh đường, đám đông học sinh ăn mặc trang phục dạ hội lộng lẫy và sang trọng, tay nắm tay cười đùa vui vẻ. Các giáo sư cũng không ngoại lệ, ai nấy đều chỉnh chu hơn hẳn ngày thường rất nhiều.

Trần Lâm ngày hôm nay mặc bộ trang phục dạ hội màu xanh dương, trông rất lịch thiệp và quý phái, cộng thêm gương mặt tuấn lãng, quả thật làm cho không ít các nữ học sinh phải ngắm nhìn.

“ Giáo sư, không có ai mời em hết, cho nên em là bạn nhảy của Ngài hôm nay” Fleur Delacour thướt tha đi tới, biểu tình hưng phấn của nàng như nói rằng ‘có nhiều người mời nàng nhưng nàng không đồng ý’

“ Chào em, Fleur” Trần Lâm mỉm cười nhìn nàng, Fleur hôm nay mặc một bộ váy áo màu bạch kim bó sát người, càng làm nổi bật lên các đường nét quyến rũ trên thân thể hoàn mỹ của nàng.

Fleur mỉm cười xinh đẹp ôm lấy cánh tay của Trần Lâm, cả hai từng bước đi đến trung tâm đại sảnh, do các Quán Quân là người mở đầu cho buổi khiêu vũ, Trần Lâm và Fleur là cặp đầu tiên tiến đến, vẻ ngoài của hai người quá xuất chúng, giống như hạc giữa bầy gà, làm cho đám đông tại đại sảnh không khỏi trầm trồ ngắm nhìn.

Trần Lâm để ý thấy đi phía sau hắn là cặp Cedric và Cho Chang, tiếp đó là cặp đôi Krum và Hermione còn cặp Harry và Parvati đi cuối cùng, bốn cặp đôi sẽ mở đầu cho buổi dạ vũ hôm nay.

Mọi người vỗ tay hoan nghênh nhiệt liệt khi từng đôi Quán Quân bước vào và bắt đầu đi về phía cái bàn tròn to đặt ngay ở phía đầu của Đại sảnh. Các vị giám khảo đang ngồi ở đó. Những bức tường của Đại sảnh hầu như được bao phủ hết bằng lớp sương giá màu bạc lóng lánh, với hàng trăm vòng hoa và bóng tròn trang trí giăng ngang trần nhà đã được phù phép thành một bầu trời đầy sao. Những dãy bàn của các nhà đã biến mất, thay vào đó là hàng trăm bàn nhỏ hơn, mỗi bàn có thể ngồi khoảng mười hai người, và bàn nào cũng được thắp lồng đèn.

Khi các Quán Quân đến gần cái bàn đầu tiên, cụ Dumbledore tươi cười hớn hở, nhưng ông Karkaroff thì đeo cái vẻ mặt nhăn nhó khi ông nhìn theo cặp Krum và Hermione đi đến gần. Đêm nay ông Ludo Bagman mặc lễ phục màu tía rực rỡ có đính những ngôi sao vàng to tướng và bà Maxime đã thay đổi bộ đồng phục thường ngảy bằng sa tanh đen thành một tấm áo dài thướt tha bằng lụa màu hoa oải hương. Bà cũng vỗ tay chào đón các quán quân một cách lịch sự.

Fleur mỉm cười nhìn Trần Lâm nói.

“ Ở trường tụi em vào đêm giáng sinh người ta đặt những tảng băng phát sáng rất đẹp … còn có dàn đồng ca của các nữ thần rừng nữa … anh … à … giáo sư sẽ thấy rất khác so với Hogwarts”

Trần Lâm gật đầu mỉm cười. “Beauxbatons chắc chắn là một nơi rất xinh đẹp”

Fleur chăm chú nhìn Trần Lâm, vẻ mặt thoáng đỏ hồng, ánh mắt long lanh trông cực kỳ mê người.

Đúng lúc này, ban nhạc Quái Tỷ Muội đang kéo cả đoàn đi lên sân khấu giữa tiếng vỗ tay chào đón nống nhiệt vang dội, các Quái Tỷ Muội đều tóc tai bờm xờm và mặc toàn những tấm áo chùng đen được xé cho te tua một cách nghệ thuật. Họ thành thục lấy ra các loại nhạc cụ.

Lồng đèn thắp trên các bàn từ đầu bữa tiệc đến giờ bỗng nhiên tắt ngúm, Trần Lâm biết là buổi dạ vũ đã diễn ra rồi nên nhẹ nhàng nắm tay Fleur đứng dậy.

“ Chúng ta lên”

Fleur mỉm cười một cách đầy quyến rũ dụ hoặc.

“ Dạ, giáo sư”

Ban nhạc Quái Tỷ Muội bắt đầu chơi một giai điệu chậm rì nhưng đậm nét trữ tình lãng mạng. Trần Lâm lịch lãm nắm lấy tay Fleur tiến đến sàn nhảy được chiếu sáng, tiếp đó là những điệu nhảy thành thục, điêu luyện của hai người, cặp đôi giờ này trở thành trung tâm của buổi dạ vũ, ai nấy đều ngắm nhìn với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.

Fleur eo thon rất nhỏ, làn da láng mịn, gương mặt tuyệt mỹ, mùi hương thân thể quyến rũ, khiến ôm nàng nhảy làm cho Trần Lâm trong lòng có chút xao động cho dù định lực của hắn là rất cao.

Buổi khiêu vũ đã trải qua nhiều bản nhạc, Fleur áp sát, hướng tai Trần Lâm nói. “ Giáo sư, chúng ta ra ngoài hít thở không khí đi, nơi đây em thấy hơi ngợp”

“ Được thôi Fleur” Trần Lâm gật đầu, dịu dàng nói.

Trong Đại Sảnh đường bầu không khí náo nhiệt vẫn không giảm chút nào, bên ngoài lại lạnh giá thấu xương, Trần Lâm cùng Fleur đi tìm một nơi khá yên tĩnh ngồi xuống.

“ Thật là một đêm rất đẹp thưa giáo sư, ngài có thấy vậy không ?” Fleur thủ thỉ nói, gương mặt nàng thoáng đỏ hồng.

Trần Lâm cười nói. “Hôm nay có mỹ nhân như em cùng khiêu vũ, ta thấy rất mỹ hảo, đã rất lâu ta không khiêu vũ như vậy”

“Giáo sư …” Fleur tựa hồ nghĩ muốn nói cái gì đó, nhưng tựa hồ không có dũng khí.

“ Gì em ?”

“ Em thích thầy”

Fleur giờ phút này gương mặt đã đỏ hồng, hít thở một cách gấp gáp, đôi mắt xanh đẹp tuyệt trần nhìn chằm chằm Trần Lâm.

Trần Lâm bình thản nói. “ Em chắc chứ Fleur, ta với em dường như tiếp xúc chưa lâu … có thể em đối với ta chỉ là lòng ngưỡng mộ chứ không phải như em đã tưởng”

Fleur dường như lấy hết dũng khí, nàng áp sát, choàng tay ôm lấy cổ Trần Lâm, thủ thỉ nói. “Không, từ lâu em đã tơ tưởng về thầy rồi … em hiểu cảm xúc của mình … em thật sự thích thầy”

Trần Lâm vuốt gương mặt xinh đẹp của Fleur rồi nói. “Fleur, em còn rất trẻ, chưa từng trải nhiều … có thể sau khi tốt nghiệp em sẽ tìm thấy được người hợp ý hơn ta thì sao …”

Trần Lâm nói vậy là có lý do của hắn, theo nội dung cốt truyện, Fleur sau khi tốt nghiệp sẽ xin vào làm việc tại Ngân hàng phù thủy Gringotts, tại đây cô nàng sẽ quen và đem lòng thương con trai cả nhà Weasley là Bill.

Fleur lắc đầu nói. “Nhất định không, ngài chắc cũng biết em có dòng máu Tiên Nữ trong người, khi đã yêu người nào đó thì sẽ không thay lòng đổi dạ … em yêu thầy”

Lần đầu tiên Trần Lâm bị một cô gái tỏ tình tới tấp như thế này, trong phút chốc hắn cũng không biết trả lời thế nào.

“ Như vậy đi … sau khi em tốt nghiệp, nếu em vẫn còn nhớ đến ta thì hãy đến Bộ Pháp Thuật Anh Quốc, lúc đó ta sẽ ở đó chờ em … còn bây giờ em hãy tập trung cuộc thi đấu cho tốt” Trần Lâm vuốt mái tóc vàng óng mượt của Fleur rồi nói.

Fleur nghi hoặc hỏi. “Thầy không dạy ở Hogwarts nữa hả ?”

“ Đúng vậy, ta chỉ dạy ở Hogwarts hết năm học này nữa mà thôi, về sau ta sẽ trở về Bộ Pháp Thuật làm việc” Trần Lâm xác nhận.

Fleur gật đầu cười nói.

“ Được rồi, sau khi tốt nghiệp em sẽ đến Bộ Pháp Thuật Anh Quốc tìm thầy, thầy không được nuốt lời đó … ngoéo tay đi” Fleur giơ lên bàn tay nhỏ nhắn.

“ Ha ha … được, thầy hứa với em” Trần Lâm giơ tay, ngoéo tay với Fleur.

“E hèm …”

Đúng lúc này, một tiếng ho vang lên, khi Trần Lâm nhìn lại thì thấy là Snape đang đi tới, gương mặt nhăn nhó ra vẻ chế nhạo.

“ Giáo sư Trần Lâm, thầy quá làm mất hình tượng của trường chúng ta, tôi cảm thấy xem thường thầy”

“ Không việc gì của anh Severus” Trần Lâm nhìn giáo sư Snape phất tay nói, sau đó nắm tay Fleur rời đi, để lại giáo sư Snape lầm bầm gì đó không rõ.

Những ngày sau đó, Fleur thường xuyên đến văn phòng của Trần Lâm để tiếp xúc với hắn, mối quan hệ của hai người cũng vì thế mà càng thêm khắn khít, đương nhiên điều này cũng làm cho học sinh và các giáo sư trong trường không khỏi bàn tán sôi nổi.

Chuyện tình của Trần Lâm và Fleur đã được Rita Skeeter tận dụng triệt để bằng những bài viết trên Nhật Ký Tiên Tri, chẳng mấy chốc mối tình giữa thầy và trò của hai người đã được tất cả giới phù thủy biết đến, có người ngưỡng mộ, có người cười nhạo nhưng những điều này Trần Lâm không hề quan tâm đến.

Tại ngôi nhà của Riddle vùng Little Hangleton.

Một thân ảnh quỷ dị mặc áo trùng đen đang cầm tờ Nhật Báo Tiên Tri với vẻ thích thú, người này có một cái đầu trọc lóc, bèn bẹt như đầu rắn, không có môi và với một cái khe nứt ra làm mũi, hai con mắt đỏ chóe có đồng tử vạch thẳng đứng trông khá đáng sợ. Xung quanh hắn trong bóng tối là mười mấy thân ảnh mặc áo trùm đen đang chầu chực.

“ Trần Lâm … Trần Lâm … ta rốt cục đã tìm ra điểm yếu của ngươi, đó là tình cảm … Thứ tình cảm rẻ mạt đó … Ngươi còn tình cảm chứng tỏ ngươi không mạnh như ngươi đã biểu hiện” Voldemort nhàn nhạt nói, xung quanh hắn dày đặc khí tức u ám quỷ dị.

“ Đuôi Trùn … Ackerman, hai ngươi đến Pháp tìm bắt hai vợ chồng nhà Delacour đến đây cho ta, ta có chỗ dùng … ta muốn người sống”

Một thân ảnh nhỏ thó cùng một thân ảnh cao lớn từ trong bóng tối chạy ra quỳ trên đất, cả hai đều mặc áo trùm đen.

“ Dạ vâng, thưa Chúa Tể”

“ Còn không mau đi” Voldemort quát.

“ Dạ … dạ” Hai thân ảnh một nhỏ một lớn run lên, vội vàng lắc mình độn thổ đi mất.

Voldemort lại nhàn nhạt nói.

“ Lucius, mọi việc ở Bộ Pháp Thuật ra sao rồi ?”

Lucius Malfoy cung kính bước tới, quỳ xuống nói. “Thưa Chúa Tể, ở Bộ Pháp Thuật đã có một bộ phận gia nhập chúng ta … vả lại đám giám ngục Azkaban đã bị Ngài thuyết phục hoàn toàn … chỉ cần ngài ra lệnh tùy thời đều có thể cứu người … nhưng Tiểu Barty đáng tiếc đã bị tử hình”

Bình Luận (0)
Comment