“ Đúng vậy, áo khoác tàng hình cũng không qua nổi mắt ta, bây giờ con đi theo ta, mặc lại áo đi” Trần Lâm nhàn nhạt nói sau đó đi ra khỏi phòng.
“ Thầy chờ con với” Harry vội vã chạy theo.
Harry để ý thấy thầy Trần Lâm vậy mà dẫn nó đi vào rừng cấm, càng lúc càng vào sâu. Đúng lúc này Harry bỗng nghe có tiếng gì đó. Người ta đang hò hét ở đằng trước… kế đến một tiếng rống đinh tai nhức óc gầm lên…
Harry nghĩ là nó thấy lửa trại, nhưng khi nó thấy đám đông tản ra thì miệng nó há hốc. “Rồng”
Bốn con rồng to khủng khiếp và vô cùng xấu xí, đang chồm tới phía trước, bọn chúng vừa gầm thét vừa phun lửa. Từ cái miệng đầy răng nanh đang há rộng ra ở trên cái cổ vươn lên cao cỡ mười bảy thước, những luồng lửa nóng rực phóng vào bầu trời đêm.
Có một con màu xanh bạc, sừng nhọn và dài, đang đớp táp và gầm gừ với những pháp sư trên mặt đất. Một con màu xanh lá cây, lớp vảy mượt mà, đang ra sức giậm chân và vùng vẫy; một con màu đỏ thì quanh mặt có viền lởm chởm những tua gai vàng, đang phóng vào không trung những đám mây lửa đỏ rực và con cuối cùng là một con màu đen rất to lớn, gai góc lởm chởm phát khiếp, khò khè phun lửa.
Harry để ý thấy bác Hagrid và bà Maxime vậy mà cũng đang đi đến, trông điệu bộ bác Hagrid rất là cao hứng.
Lúc này, hơn ba mươi vị phù thủy đang ra sức thuần phục những con rồng này nhưng có vẻ vô cùng khó khăn, mỗi con rồng có tám người vây quanh, bọn họ ra sức kéo những sợi dây xích nối với những sợi đai bằng da tròng quanh cổ và quanh chân lũ rồng.
Thấy có người đi đến, lũ rồng như điên tiết, toàn thân quật mạnh dữ dội, ba mươi hai vị phù thủy vậy mà không giữ nổi, dây xích ngay lập tức tuột khỏi tay, bọn họ té lăn trên đất. Bốn con rồng thấy đã không còn ai kềm giữ, gào rống dữ dội.
“ Grừ … Grừ …”
“ Nguy hiểm, tránh ra” một trong các phù thủy hét lên.
Từng đám lửa thổi bùng đến vị trí của đám đông phù thủy làm bọn họ vội vã né tránh.
Thấy tình thế có biến, Trần Lâm liền ra tay, chỉ thấy hắn vẫy nhẹ đũa phép, ma lực mãnh liệt phát ra.
“ Stupefy – Choáng váng”
Từng chùm sáng đánh vào người bốn con rồng, da rồng dày cứng hơn thép nguội lại có khả năng kháng ma pháp nhưng vẫn không chịu nổi đòn pháp của Trần Lâm, bốn con rồng loạng choạng một lúc sau đó nằm gục dưới đất, trên mõm hỏa diễm đã tắt hẳn.
Đám phù thủy thuần dưỡng rồng lúc này đã tỉnh hồn lại, vội tiến đến Trần Lâm cảm tạ.
“ Cám ơn Ngài Trần Lâm đã ra tay, nếu không có ngài giúp tôi nghĩ bọn tôi đã xảy ra thương vong” một phù thủy lớn tuổi trong đám đứng ra nói.
Charlie lúc này cũng tiến đến nói.
“ Cám ơn Trần Lâm giáo sư … đám rồng này hôm qua vẫn bình thường không biết sao lại nổi điên lên”
“ Tôi nghĩ các cậu nên gọi thêm người đến cho an toàn, kiểu này quả thật nguy hiểm đó” Trần Lâm ôn tồn nói, hắn biết rõ đám rồng nổi điên là do Kilghar đã tác quái, hôm qua đến giờ nó luôn bay vòng vòng xung quanh đây để ngắm nghía lũ rồng và thì thầm gì đó với bọn nó.
Charlie gật đầu. “Dạ, em cũng nghĩ vậy, tình huống cũng căng thật … còn hai ngày nữa là thi đấu rồi”
Trần Lâm nhìn sang phía Hagrid và bà Maxime cười nói, lúc này hai người họ đã tiến tới gần lũ rồng hơn để quan sát cho rõ.
“ Anh Hagrid và bà Maxime cũng có nhã hứng đến đây quan sát rồng à ?”
Hagrid có vẻ ngại ngùng chỉ gãi cái đầu bù xù rồi cười ha hả.
“ Nếu không tới tôi đã bỏ mất cơ hội thấy Ngài Trần Lâm trổ tài rồi … Ngài quả thật mạnh phi thường … tôi nghĩ ngài đã vượt qua ông Dumbledore luôn rồi” bà Maxime cười duyên dáng, ánh mắt không giấu nổi ngưỡng mộ.
“ Maxime phu nhân quá khen rồi, tôi còn kém giáo sư Dumbledore nhiều lắm” Trần Lâm cười cười.
Lão Hagrid vẫn đang quan sát chằm chằm lũ rồng đang nằm trên mặt đất, lão nói.
“ Nhóm cháu kiếm đâu ra những giống rồng này vậy, Charlie ?”
“ Đây là con rồng đuôi gai Hungary. Đằng kia có một con xanh lá xứ Wales, con nhỏ hơn là con Mũi cụt Thụy Điển, con màu xám xanh đó, và con Cầu lửa Trung Hoa màu đỏ” Charlie nói, sau đó nhìn sang bà Maxime thì nhoẻn miệng cười. “Một cuộc hẹn hò lãng mạn hả bác Hagrid ?”
Lão Hagrid chỉ cười cười, không nói gì.
Trần Lâm kiểm tra lũ rồng đều đã bất tỉnh thì kéo Charlie lại nói.
“ Ta về trước đây, nếu lũ rồng có chuyện gì cứ nói với ta, nhớ là không được cho lũ rồng tiến vào lâu đài đâu nhé … nếu chúng bay vào lâu đài ta phải buộc lòng giết chết”
“ Dạ em đã biết thưa giáo sư” Charlie nghiêm túc nói, hắn không nghĩ Trần Lâm sẽ nói chơi.
Trần Lâm xoay người rời đi, nhóc Harry cũng lặng lẽ đi theo phía sau, nó vừa đi mà trống ngực đập thình thịch, bởi vì nó sắp phải đấu với một trong những con rồng hung dữ này, càng nghĩ nó càng phát sợ.
“ Giáo sư, làm sao để đấu với những con rồng to lớn như thế này ạ ?” Harry buộc miệng nói.
Trần Lâm nhàn nhạt nói.
“ Cuộc thi của mấy đứa không cần đấu với chúng, chỉ cần đánh cắp quả trứng của nó thôi … có rất nhiều cách để lấy được trứng rồng, ta thấy trò rất giỏi Quidditch đó, tận dụng thế mạnh này thử xem”
“ Dùng chổi bay à ?” Harry lẩm bẩm.
Hai ngày sau, trận thi đấu Tam Pháp Thuật thứ nhất rốt cục diễn ra.
Cùng với tiếng vỗ tay và tiếng hoan hô ầm ĩ, lần lượt những con rồng to lớn được dẫn đến sân bãi thi đấu, lão Bagman vẫn ăn mặc trang phục thi đấu Quidditch kiểu cũ đứng trên bục phát biểu, giảng giải nội dung trận thi đấu thứ nhất cho bốn vị quán quân và tất cả mọi người.
“ Nhiệm vụ của các vị quán quân là dùng bất cứ thủ đoạn gì để đánh cắp quả trứng vàng được con rồng canh giữ”
Theo lượt rút thăm, quán quân thứ nhất lên đài là Cedric Diggory, anh chàng đã được Harry nhắc nhở nên đã chuẩn bị trước cách đối phó với con rồng, trước sự hung hãn của con rồng, anh chàng quả quyết vung vẩy đũa phép biến một tảng đá thành một con gấu lớn, hướng vị trí quả trứng vàng dưới chân con rồng nhào tới.
Con rồng bị chọc giận, há mồm phun ra một ngọn lửa nóng rực vào con gấu, sau đó vung đuôi đánh văng con gấu ra ngoài, nhưng con gấu vẫn kiên trì chạy đến làm cho con rồng điên tiết bay đến tấn công, Cedric tận dụng thời cơ chạy đến lấy trộm quả trứng vàng thành công, chỉ bị cháy xém chút ít.
Đám đông người xem hoan hô ầm ĩ.
Quán quân thứ hai thượng đài là Fleur Delacour, nàng biến ra một phân thân để đánh lạc hướng sau đó dùng ma thuật để mê hoặc lấy con rồng, tiếp đó lén lút bò đến nhặt lấy quả trứng, tuy nhiên con rồng không dễ mê hoặc như vậy, cái mồm con rồng há ra, một ngọn lửa đỏ đánh tới. Fleur chỉ kịp gọi lên thủy thuẫn để yếu ớt kháng cự, cuối cùng thành công chạy thoát nhưng cũng bị cháy xém mái tóc vàng óng mượt.
Trên khán đài, khán giả vỗ tay một cách nồng nhiệt, không biết vì sự lanh trí của cô gái hay vì vẻ đẹp của nàng.
Quán quân thứ ba lên sân là Viktor Krum, anh chàng biểu hiện khá chính diện, trực tiếp công kích vào đôi mắt của rồng làm cho con rồng điên cuồng phun lửa khắp nơi, đến nổi đạp vỡ không ít trứng rồng thật, tuy nhiên anh chàng cũng thành công lấy được quả trứng vàng.
Con rồng điên cuồng mất khống chế chuẩn bị nhào lên khán đài thì bị Trần Lâm một đòn Stupefy cho đánh bất tỉnh, quan sát một màn này làm cho đám đông học sinh hoan hô ầm ĩ, bọn nhỏ mới hiểu ra sự chênh lệch giữa giáo sư và học sinh là như thế nào.
Quán quân cuối cùng là Harry, được Trần Lâm nhắc nhở, vừa vào sân, Harry đã triệu tập đến cây chổi Tia chớp của nó, nhảy lên chổi, bay vòng quanh làm cho con rồng đen đuôi gai Hungary điên cuồng đuổi theo. Thằng nhóc thi triển đòn nhử mồi Wronski cuối cùng cắt đứt được sự truy đuổi của con rồng, thành công trộm được quả trứng vàng nhưng cũng bị cháy xém nhẹ.
Sau trận thi đấu thứ nhất mấy ngày chính là Vũ Hội đêm Giáng Sinh.
“ Giáo sư, Ngài có thể làm bạn nhảy của em không ?” Fleur Delacour đỏ mặt hướng Trần Lâm ngỏ lời mời, đứng sau lưng cô bé là đám đồng bạn đang cười khúc khích.
Trần Lâm cũng không tiện từ chối thẳng thừng, mỉm cười nhìn cô bé nói. “Em có thể tìm nam hài cùng tuổi để khiêu vũ, ta so với em lớn tuổi nhiều”
“ Nhưng người ta muốn khiêu vũ cùng giáo sư cơ, Ngài đồng ý đi mà” Fleur Delacour nài nỉ, gương mặt thập phần xinh đẹp.
Trần Lâm gật đầu nói.
“ Thôi được, ta đồng ý, nếu như khiêu vũ ngày đó em không kiếm được người vừa ý thì cứ đến tìm ta”
“ A … quá tốt rồi, em cám ơn giáo sư, Ngài không được nuốt lời đó nha” Fleur Delacour mỉm cười xinh đẹp nói. Đám đồng bạn sau lưng nàng cũng vui mừng hớn hở dường như vừa đạt thành công gì đó.
“ Tất nhiên rồi trò Delacour” Trần Lâm mỉm cười sau đó quay người rời đi.
“ Yeah … bồ thành công rồi Fleur … nghe nói giáo sư vẫn chưa lập gia đình đó, cố lên nhé” đám con gái sau lưng Fleur nhảy cẩng lên.
“ Giáo sư Trần Lâm đẹp trai tài giỏi như vậy … quả thật rất xứng đôi với bồ đó he”
Fleur Delacour lại đỏ mặt nói. “Thôi mà, mấy bồ đừng nói bậy”