Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 70 - Giao Chiến Với Voldemort

“ Ôi trời đất ơi” mọi người nghe được lời kể của ông bà Delacour thì không khỏi kêu lên sợ hãi, bọn họ lo sợ vì Kẻ Mà Ai Cũng Biết Là Ai Đấy đã thật sự quay lại.

Hermione và Ron vẻ mặt vô cùng lo lắng đi về phía Trần Lâm, Hermione có vẻ như muốn khóc, cô bé kéo tay áo Trần Lâm nói.

“ Thầy ơi, Harry đã bị Chúa Tể Hắc Ám bắt cóc rồi, thầy có cách nào giúp bạn ấy không thầy ? Harry chắc chắn đang vô cùng nguy hiểm”

Trần Lâm nhìn hai đứa nói. “Nếu Harry vẫn còn mang theo con hạc giấy ta tặng thì sẽ không có việc gì”

Viktor Krum lúc này cũng chạy đến nói với Hermione.

“ Đúng đó Hermi-o-ne, ban nãy anh trúng cả một đòn Tử Chú nhưng vẫn không hề hấn gì, Harry chắc sẽ ổn thôi, em đừng lo quá”

“ Nhưng lỡ Harry không mang theo hạc giấy thì sao ? Hay bồ ấy đã mất nó rồi … ôi Harry …” Hermione cắn cắn môi, càng nghĩ cô bé càng cảm thấy hãi hùng.

Dumbledore bước tới bên cạnh Trần Lâm, ôn tồn nói.

“ Lâm, anh có cách nào định vị được Harry dựa vào hạc giấy của anh không ?”

Trần Lâm lắc lắc đầu nói ngay. “Không thể, tôi chỉ có thể biết vị trí khi con hạc giấy bốc cháy, giáo sư cũng biết là đâu thể nào độn thổ đến một nơi mà ta chưa biết đó là nơi nào”

Dumbledore thở dài, trong cụ già hơn rất nhiều.

“ Ta biết chứ nhưng anh là người tạo ra nhiều kỳ tích không thể nào tưởng tượng, không phải sao ?”

Trần Lâm không nói gì chỉ cười cười lắc đầu.

“ Bùm”

Cùng với tiếng nổ, thân ảnh Harry bỗng xuất hiện trước mặt Trần Lâm và cụ Dumbledore trong sự ngỡ ngàng của mọi người.

“ Harry … Harry đã về”

Tiếng la hét vang lên, đám đông mọi người ào ào chạy đến chỗ Harry mới vừa xuất hiện, càng lúc càng nhiều người hơn.

“ Trò không sao chứ Harry ?” Trần Lâm và Dumbledore lúc này đang ngồi cạnh bên Harry, Trần Lâm đang đưa tay sốc Harry dậy.

Harry cũng từ từ hồi tỉnh, nó nắm lấy tay Trần Lâm, thì thào nói.

“ Thầy … Hắn đã trở lại … Voldemort đã trở lại”

Trần Lâm không ngạc nhiên chút nào, vỗ bàn tay của Harry nói.

“ Thầy biết rồi, chính hạc giấy đã đưa con về đây … thầy đã định vị được vị trí của bọn chúng”

“ Nơi này giao cho giáo sư, tôi phải chặn lại Voldemort” Trần Lâm quay sang Dumbledore nói.

Dumbledore trầm tĩnh gật đầu. “ Anh phải cẩn thận … Voldemort sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào”

“ Vâng, tôi đã biết”

Trần Lâm nói xong thì độn thổ đi mất.

“ Hermione, không phải ở Hogwarts không thể độn thổ sao, giáo sư ngài ấy …”

Ron ngạc nhiên nói.

Hermione lắc lắc đầu lặng im không nói gì, Ron hiếm khi thấy cô bé không biết về một cái gì đó.

Giáo sư McGonagall đứng ở gần đó lên tiếng.

“ Thầy Trần Lâm đã đạt đến trình độ mà cả ma pháp được giăng sẵn ở Hogwarts cũng không thể ảnh hưởng đến được, các con chỉ cần biết như vậy”

Trần Lâm ngay tức khắc đã đi đến một vùng thảo nguyên trồng đầy hoa hướng dương, theo như hắn thấy, nơi đây dường như là trang trại hoa hướng dương của Muggle.

Đám Tử Thần Thực Tử thấy Trần Lâm đến thật thì không khỏi đề phòng, tay lăm lăm đũa phép, có thể thi triển chú thuật bất cứ lúc nào.

“ Xin chào giáo sư bộ môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của Hogwarts, Trần Lâm giáo sư … ha ha ha”

Thanh âm the thé của Voldemort vang lên văng vẳng trong bầu trời đêm.

Trần Lâm không nói gì, chỉ lặng lẽ vẩy tay một cái.

“ Super Anti-Disapparition Jinx – Chống độn thổ siêu cấp”

“ Super Tie Steel Jinx - Siêu cấp trói chặt”

Mấy chục tên Tử Thần Thực Tử ngay lập tức bị trói chặt cứng bằng những sợi dây kim loại sáng bóng xuất hiện từ không khí, bọn chúng ngã sóng soài trên mặt đất mà không thể phát ra một thanh âm nào bởi vì miệng của bọn chúng cũng đã bị quấn kín mít.

Con rắn Nagini cũng chịu chung số phận như đám Tử Thần Thực Tử, bị hàng loạt sợi dây kim loại quấn quanh người, nó nằm một đống dưới mặt đất, không thể cử động.

Voldemort thì lại khác, chỉ thấy hắn vung vẩy đũa phép trên tay, ngay lập tức chặn được đòn công kích bất ngờ từ Trần Lâm.

“ Không chào hỏi mà đã tấn công thì quá bất kính với đối thủ đó Trần Lâm giáo sư” Voldemort nhàn nhạt nói trong khi cặp mắt đỏ ké lóe lên.

Trần Lâm vẫn trầm tĩnh như không, thản nhiên nhìn Voldemort nói.

“ Voldemort … ngươi đã làm cho người phụ nữ của ta phải khóc thì kể như ngươi tàn đời rồi”

“ Ha ha ha … khẩu khí không nhỏ, để xem ngươi có bản lãnh đó không”

Nói vừa dứt lời, Voldemort đã giơ đũa phép lên và một tia sáng xanh lè bắn thẳng vào người Trần Lâm. Tia sáng xanh xuyên qua thân ảnh Trần Lâm nhưng không có gì xảy ra.

Voldemort điên tiết phóng ra thêm nhiều tia sáng xanh nữa nhưng cũng như cũ. Thân thể Trần Lâm giống như không phải thực thể mà là một dạng ảo ảnh nào đó.

“ Voldemort, nếu ngươi cũng chỉ có thế này thì hôm nay ngươi chết chắc” Trần Lâm cười khinh miệt.

Voldemort từ trước đến giờ chưa bị ai xem thường như vậy, hai mắt hắn như đổ lửa, hắn gầm lên.

“ Mày phải chết”

Cùng với tiếng hét, một đám lửa khổng lồ bùng nổ rồi ngưng tụ thành một con rắn lửa cao khoảng trăm mét, con rắn há cái miệng lửa đỏ lòm táp xuống người Trần Lâm.

Tuy nhiên, chỉ thấy Trần Lâm vẫy nhẹ tay một cái, con rắn lửa khổng lồ ngay lập tức nổ tan tành như một màn pháo hoa cực kỳ đẹp mắt.

Voldemort lúc này đã điên tiết, hắn vẫy mạnh đũa phép, cây cỏ xung quanh phạm vi hàng trăm mét lập tức toái nát sau đó lơ lửng trên không, ngưng tụ thành những mảnh phi đao sắc bén.

Cùng với cú chỉ tay của hắn, hàng triệu triệu mảnh phi đao nhỏ, nhanh như chớp bắn về phía vị trí của Trần Lâm.

Những mảnh phi đao xuyên qua thân ảnh Trần Lâm, cắm đầy trên mặt đất nhưng Trần Lâm chẳng có vẻ gì là bị ảnh hưởng.

Trần Lâm lắc lắc đầu nói. “Ngươi không hiểu sao Voldemort, những đòn này đối với ta là vô dụng”

“ Ngươi đáng chết”

Voldemort lắc mình một cái biến mất, sau đó xuất hiện sau lưng Trần Lâm, một tia sáng xanh lè lại xuyên qua thân ảnh Trần Lâm nhưng cũng không có tác dụng gì.

Voldemort lại biến mất, sau đó thân hình hắn đứng lơ lửng trên không trung, tay phải chỉ đũa phép lên trời, tay trái chỉ dưới mặt đất nơi Trần Lâm đang đứng. Ngay lập tức, hàng loạt tia sét đánh xuống thân thể Trần Lâm.

“ Đùng … Đùng … Đùng …”

Cho đến khi mặt đất xuất hiện đầy những vết cháy đỏ rực thì những tia sét mới dừng đánh xuống, nhưng thân ảnh của Trần Lâm lại vẫn đứng yên ở chỗ cũ như không hề bị ảnh hưởng gì.

“ Ngươi rốt cục là thứ gì ?” Voldemort gầm lên.

Trần Lâm lắc lắc đầu rồi mỉm cười một cách đầy khinh miệt.

“ Giờ đến lượt của ta”

Voldemort có vẻ hơi hoảng, hắn để đũa phép ngang ngực trong tư thế phòng thủ điển hình.

Chỉ thấy Trần Lâm vung ra một trảo bằng tay phải, ánh mắt đỏ ké của Voldemort cứng lại, sau đó thân thể của hắn từ trên trời rớt rầm xuống đất như một tảng đá.

“ Rầm”

Thì ra linh hồn của Voldemort đã bị Trần Lâm trảo ra khỏi thân thể.

Nắm chặt linh hồn trắng xám như sương khói của Voldemort bằng tay phải, Trần Lâm búng ngón tay trái một cái tách, thân thể Voldemort đang nằm trên mặt đất lập tức biến thành tro bụi.

“ Voldemort, đối với ta, ngươi chỉ yếu ớt như giun dế mà thôi” Trần Lâm nhàn nhạt nói.

Bình Luận (0)
Comment