‘Kính thưa quý vị, sau đây là bản tin tức nước ngoài’
‘Chiến sự ở Mỹ đang diễn ra rất căng thẳng, nhóm khủng bố do Abdul Rashid Mohaqiq, một cựu chiến binh Afghanistan, lãnh đạo đã tấn công trên nhiều thành phố ở Nevada và Texas, ước tính thương vong cho đến hiện tại đã vượt qua con số 1 triệu người’
‘Nhóm khủng bố này hành tung xuất quỷ nhập thần, cho dù bị tên lửa hành trình của quân đội Mỹ tấn công kịch liệt nhưng lực lượng vẫn không hề suy giảm mà còn tăng thêm. Rất nhiều đợt tập kích của quân đội Mỹ vào địa điểm được cho là căn cứ địa của Abdul Rashid Mohaqiq nhưng điều thất bại’
‘Theo một tin tức của một quan chức Lầu Năm Góc cho hay, quân đội Mỹ đã có lần áp sát được căn cứ khủng bố nhưng lại bị che mắt một cách kỳ lạ, không thể lý giải được, các binh sĩ được phỏng vấn cho biết rằng kẻ địch của bọn họ bỗng dưng biến mất như sương khói, nguyên cả căn cứ’
‘Tổng Thống Mỹ Andrew Cleveland, không biết lấy được tin tức từ đâu đã nằng nặc cho rằng nhóm khủng bố này được một tổ chức tên Hắc Phượng Hoàng điều khiển, và tổ chức Hắc Phượng Hoàng này có nguồn gốc từ Anh Quốc. Từ đó Ngài Tổng Thống Mỹ đã suy diễn ra rằng Anh Quốc đang có âm mưu đen tối đối với nước Mỹ’
‘Trong một cuộc họp báo vào hôm qua, Tổng Thống Andrew Cleveland đã ám chỉ sẽ chấm dứt mối quan hệ đồng minh thân cận giữa Anh và Mỹ nếu như phía Thủ Tướng Walpole không trao ra người lãnh đạo Tổ chức Hắc Phượng Hoàng’
‘Sáng hôm nay, Tổng Thống Nga Dmitry Kozyrev và Chủ tịch Trung Quốc Tôn Hồng Lôi cảm thấy bất an sâu sắc về sự lớn mạnh của khủng bố và cho biết đồng tình với Tổng Thống Mỹ, hai vị Tổng Thống kêu gọi Anh Quốc nhanh chóng trao ra chủ mưu đứng đằng sau Tổ Chức Hắc Phượng Hoàng, nếu không sẽ là công địch của các nước yêu hòa bình trên thế giới’
‘Sau đây là bản tin thể thao, đội Manchester United đã xuất sắc giành chiến thắng …”
Harry đã nghe xong bản tin tức của ngày hôm nay, trong lòng của nó lúc này tràn lan nổi lo lắng không tên … Tổ Chức Hắc Phượng Hoàng là một tổ chức của Muggle hay của những phù thủy như nó, những sự kiện ở nước Mỹ có liên quan gì đến pháp thuật không?
Harry cuộn người lại một cách cẩn thận và bò sát mặt đất, bò phía dưới cửa sổ để thoát ra.
“ Bùm”
Một thanh âm vang to như tiếng bom nổ đã phá vỡ bầu âm thanh tĩnh lặng buồn ngủ. Một con mèo nhảy phắt ra ngoài từ một chiếc xe đang đậu và bay ra ngoài khỏi tầm nhìn. Tiếp đó, một tiếng thét đinh tai phát ra từ phòng khách của nhà Dursley.
Harry đứng phắt người dậy, nhưng cùng lúc cánh cửa sổ mở ra và Harry đập đầu vào cánh cửa một cú đau điếng.
“Mày làm cái quỷ gì thế hả, thằng oắt?” Giọng ông Vernon ồm ồm pha lẫn sự run rẩy và thịnh nộ.
“Con đâu có làm cái gì?” Harry lạnh lùng nói. Cậu vẫn tiếp tục đảo mắt nhìn ra ngoài đường, hy vọng rằng có thể tìm ra được người gây ra tiếng động đó.
Khuôn mặt ngựa của dì Petunia giờ đây đã xuất hiện bên cạnh cái khuôn mặt dài và màu tía của dượng Vernon. Bà ta giận tái cả người. “Mày làm gì dưới khung cửa sổ nhà tao?”
“ Con nghe tin tức thời sự, mấy cái tin đó thiệt là mới mẻ đối với con” Harry nói, thái dương của cậu giần giật, và trước khi nhà Dursley có thể gọi cậu lại được thì cậu đã kịp quay người lại, đi qua bãi cỏ, bước qua bức tường thấp rào khu vườn và sải bước trên đường phố.
Harry bước đi, đi mãi, nó tìm tới cái công viên bỏ hoang gần đó.
Nó phóng qua cổng công viên bị khóa và đi qua bãi cỏ loang lổ. Công viên cũng vắng như đường phố. Khi đến gần xích đu, nó ngồi lên cái xích đu duy nhất mà Dudley và đám bạn chưa kịp phá hỏng, nó quấn tay vào dây xích và cúi nhìn xuống đất. Nó không thể trốn trong luống hoa nhà Dursley nữa rồi. Ngày mai, nó phải nghĩ ra cách mới để nghe tin tức. Bây giờ, nó chẳng có gì làm, suy nghĩ về cái tin tức thời sự thì chỉ càng thêm bất an.
“ Nó kêu ré như lợn ấy, đúng không ?”
“ Yeah, cú đấm được đó D Bự à … mày có nhìn thấy cái bản mặt của thằng đó không ?”
“ Cùng giờ này ngày mai nhé”
Dudley cùng với đám bạn choai choai của nó kéo nhau đi qua chỗ Harry đang ngồi, bọn chúng đang khoe khoang hình như mới làm được chuyện gì vui vẻ lắm.
Harry biết tỏng là thằng Dudley vừa kéo đám bạn đi đánh người nào rồi, nó lên tiếng.
“ Ê … D Bự, vừa đánh một thằng bé con nào hả ?”
Dudley và đám bạn dừng bước, thằng Dudley nói ngay. “ Nó đáng bị đánh như vậy”
“ Yeah” đám bạn nó đồng tình.
“ Năm đánh một à, dũng cảm quá nhỉ Dudley?” Harry nói.
Dudley cười khẩy nói. “Xem thằng nào đang nói kìa tụi bây”
“ Đêm nào ngủ mày cũng rên rỉ khóc lóc như mấy mụ già, ít nhất tao không có khóc lóc đến ướt gối như mày Harry … ha ha ha”
Đám bạn thằng Dudley cười ré lên thích thú, nhìn Harry thái độ khinh miệt.
Harry gương mặt nhăn lại, vết thẹo trên trán nó lại nhức nhói kinh khủng.
Dudley lại tiếp tục chế nhạo.
“ Nó giết con kìa má ơi”
“ Cứu con ba ơi”
“ Ba mẹ mày đâu hả Potters ?”
“ Chết hết rồi à ? … Ha ha ha”
Harry đầu đau như búa bổ, ánh mắt của nó nóng rực và mơ hồ dần, nó tưởng tượng nó đang biến hóa thành một con rắn và nhảy bổ vào cắn cổ thằng Dudley.
“ Ha ha ha … xem nó kìa tụi bây …”
“ Nó làm gì kìa … nó rút que gỗ ra … ha ha ha”
“ Chơi nó luôn không Dudley … nó ốm nhom hà mày”
Đám bạn Dudley cười cợt trong khi thằng Dudley thì đã hết cười, gương mặt lộ vẻ hoảng hốt, từ từ lui lại.
“ Giết”
Cùng với tiếng hét thất thanh, Harry chỉ cây đũa phép về phía Dudley và đám bạn, ngay lập tức bọn nó bị kéo lơ lửng trên không trung cao hàng chục mét.
“ A … A … sợ quá … cứu … có ai không ...”
“ A … cứu tôi với”
Thằng Dudley và đám bạn lúc này mặt mày đã tái mét, sợ hãi cực độ, có thằng còn đái cả ra quần, nhỏ giọt xuống dưới đất.
“ Dừng tay Harry”
Một thanh âm quen thuộc vang lên và sau đó là một thân ảnh cao lớn mặc áo chùng xuất hiện sau lưng Harry, một bàn tay xương xẩu để lên vai của nó.
Harry giật mình một cái, nó rút về đũa phép và nhận ra ngay cụ Dumbledore đang đứng cạnh nó. Thằng Dudley và đám bạn đã được cụ đưa xuống đất an toàn.
Mấy thằng nhóc mặt mày mếu máo, ù té chạy ra chỗ khác, có thằng còn được thằng khác kéo đi vì không chạy nổi.
Harry thấy cụ Dumbledore đang chăm chú nhìn nó, nó biết nó đã làm một việc sai trái nhưng trong lòng nó lúc này lại âm ỉ dâng lên một nổi vui sướng.
“ Thầy … con không cố ý” Harry nói.
Cụ Dumbledore gật đầu nói.
“ Ta biết Harry, đó là lý do ta đã trông chừng con”
“ Thầy trông chừng con, tại sao thầy lại trông chừng con chứ ? Con đâu phải là một thằng nhóc ngỗ nghịch hay không nghe lời ? Con chỉ là một đứa bất hạnh mà thôi” Harry hét lên.
Cụ Dumbledore lại giữ chặt vai nó. “Bình tĩnh nào Harry, con phải chế ngự nó … chế ngự nổi tuyệt vọng trong con, con có những người bạn thân thiết, thương yêu con mà phải không ?”
Harry hít sâu một hơi, nó nhớ lại những ký niệm vui vẻ với Hermione và Ron, niềm hân hoan khi nâng lên cúp Quidditch, dần dần, vết thẹo của nó đã đỡ đau đôi chút, tâm trạng cũng tốt hơn. Rồi nó nhận ra bàn tay phải của cụ Dumbledore đã bị cháy đen, khô quắt như không còn sức sống.
“ Tay của thầy …”
Cụ Dumbledore nhìn bàn tay phải rồi mỉm cười như không có chuyện gì quan trọng. “ Việc nhỏ thôi con”
“ Chúng ta còn có việc quan trọng hơn phải làm rồi ta sẽ đưa con đến thẳng trang trại Hang Sóc”
Nghe đến trang trại Hang Sóc Harry cảm thấy thật phấn chấn tinh thần, nhưng nó nghi hoặc hỏi.
“ Nhưng còn đồ đạc của con thì sao, con chưa chuẩn bị gì hết”
“ Anh Lupin và cô Tonks sẽ mang đến trang trại Hang Sóc cho con sau, bây giờ con nắm tay trái ta nào, tay phải ta hơi yếu hơn bình thường, con biết người già cả mà” cụ Dumbledore mỉm cười nói.
Harry chần chừ một lúc nhưng vẫn nắm tay cụ Dumbledore.
“ Tốt lắm, giờ chúng ta đi thôi”