“ Ha ha … có thế chứ … Dumbledore tài ba rốt cục cũng chết” tên Tử Thần Thực Tử Greyback cười khà khà.
Một tên Tử Thần Thực Tử chỉ đũa phép lên trời hô lớn.
“Morsmordre”
Một chùm sáng bay lên trời rồi hiển hiện thành một cái đầu lâu xanh lè, đang cháy sáng với cái lưỡi hình con rắn.
Harry lúc này bỗng nhận ra nó đã có thể di chuyển lại rồi, nó vội tung ra áo choàng tàng hình, chỉ đũa phép vào Snape và những tên Tử Thần Thực Tử.
“Sectumsempra – Cắt sâu mãi mãi”
“Sectumsempra – Cắt sâu mãi mãi”
“Sectumsempra – Cắt sâu mãi mãi”
Snape búng nhẹ cây đũa phép và lời nguyền lại bị đẩy lùi, nhưng một vài tên bên cạnh lão thì không may mắn như vậy, toàn thân máu me be bét như vừa bị những lưỡi kiếm vô hình chém qua.
Harry thấy Snape không cười nhạo như thường ngày nữa, khuôn mặt lão đầy sự thịnh nộ và tức giận.
“ Không, Potter” Snape hét lớn. Rồi một tiếng nổ lớn và Harry bay lên, giật ngược ra đằng sau, đập xuống đất. Đũa phép của nó đã vuột khỏi tay.
“ Mày dám dùng bùa phép của ta mà chống lại ta sao Potter? Ta đã sáng tạo ra chúng … Ta là Hoàng tử lai … Chính ta đó … Và mày lại xài một phát minh trên chính nhà phát minh ra nó sao, như thằng cha bẩn thỉu của mày à? Ta không nghĩ vậy đâu … Không”
Harry nhảy bổ xuống để chộp lấy đũa phép. Snape bắn một bùa vào cây đũa khiến nó văng mãi ra xa, bị bóng đêm nuốt chửng và ra khỏi tầm mắt.
“Giết ta đi” Harry hổn hển nói mà không sợ chút nào ngoài sự khinh bỉ và giận dữ “Hãy giết ta như đã giết cụ ấy, đồ hèn nhát”
“ Đừng gọi tao là đồ hèn nhát” Snape hét to và lão đột nhiên phát điên gầm thét, rồi lão dùng đũa phép mà xé làn không khí giữa hai người ra. Đó là một lời nguyền. Harry cảm thấy như một cái roi da nóng sáng quật ngang qua mặt.
“ Giết nó đi” một vài tên Tử Thần Thực Tử hô lên.
Đúng lúc này, một thân ảnh bất thình lình xuất hiện trước mặt Snape và đám Tử Thần Thực Tử, đó chính là Trần Lâm.
Snape và đám Tử Thần Thực Tử chưa kịp phản ứng thì đã bị những sợi dây kim loại sáng bóng trói chặt cứng, lần lượt ngã sóng soài trên đất, đũa phép của bọn họ không biết từ lúc nào đã bị Trần Lâm cầm trên tay.
Vài phút trước, Trần Lâm được Kingsley Shacklebolt thông báo đám Tử Thần Thực Tử tấn công Hogwarts từ lối vào Phòng Theo Yêu Cầu nên lập tức dịch chuyển đến đây. Đứng tĩnh lặng trên bầu trời, hắn đã quan sát được toàn bộ vở kịch của Dumbledore và Snape, hai người diễn rất chân thật đến nổi Trần Lâm không khỏi lắc đầu cảm thán.
Dumbledore vì chịu lời nguyền trên chiếc nhẫn Marvolo Gaunt làm cho sinh mệnh chỉ còn trong sớm tối, lão muốn trả ơn Snape bằng chiếc đũa phép cơm nguội nên dàn xếp cho Snape giết chết mình. Dumbledore ngàn tính vạn tính nhưng không tính được việc Voldemort sẽ vì thế mà giết Snape để trở thành chủ nhân chân chính của đũa phép cơm nguội.
Sự việc chỉ xảy ra trong tích tắc, khi Harry nhìn lại thì cả đám Tử Thần Thực Tử đã toàn bộ bị khống chế và một thân ảnh quen thuộc đang đứng trước mặt của nó.
“ Giáo sư Trần Lâm” Harry vui mừng hô lên.
“ Con không sao chứ Harry ?”
Trần Lâm dìu Harry đứng dậy, ôn tồn nói.
“ Con không sao … Snape … lão đã giết cụ Dumbledore” Harry thì thào nói, vẻ mặt vô cùng đau khổ.
“ Con phải giết lão”
Harry hùng hổ chạy lại chỗ Snape đang nằm trên đất, nó thẳng chân đá cho lão vài cái thật mạnh vào mặt để trút bỏ phẫn hận trong lòng.
Snape đã bị khống chế, ngay cả nói cũng không được chỉ đành phẫn uất trừng mắt nhìn Harry.
Trần Lâm nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi lắc đầu, Snape quả thật đã giết Dumbledore, tình ngay lý gian, trách ai bây giờ.? Chỉ trách Snape bị Dumbledore hố mà thôi.
“ Được rồi Harry, Snape sẽ trả giá thích đáng cho hành động của hắn … chúng ta lại xem giáo sư Dumbledore rồi tính sau” Trần Lâm kéo Harry lại nói.
Harry gật đầu tán thành, nó hít sâu một hơi, cố gắng dằn xuống sự tức giận trong lòng.
“ Cái biểu tượng này thật là chướng mắt”
Trần Lâm ngước nhìn dấu hiệu Hắc Ám trên bầu trời sau đó nhẹ nhàng phất tay một cái, cái dấu hiệu hắc ám xanh lè ngay tức khắc như bị một bàn tay khổng lồ lau đi sạch sẽ.
Đúng lúc này, Kingsley Shacklebolt và Moody Mắt điên cũng đã chạy tới.
“ Trần Lâm, cậu đã đến”
Moody Mắt điên nói trong khi Trần Lâm gật đầu với lão.
“ Bộ Trưởng, ngài đã khống chế tất cả bọn chúng ?” Kingsley lễ phép nói khi nhìn sang xung quanh.
“ Đúng vậy … chỉ là giáo sư Dumbledore đã ngộ hại … chỗ anh có ai bị thương vong không anh Kingsley ?” Trần Lâm hỏi.
Moody Mắt điên nói trong nghi hoặc sâu sắc.
“ Ông Dumbledore vậy mà bị … không thể nào ?”
“ Việc đó đã xảy ra anh Alastor, Harry đã thấy Snape giết chết Dumbledore” Trần Lâm nói rồi nhìn sang Harry.
Harry chỉ tay vào Snape đang nằm trên đất, giận dữ nói. “Chính hắn … Snape … hắn đã dùng Tử Chú giết chết cụ Dumbledore, con đã thấy tận mắt … thầy ấy đang rất yếu, cũng vì thế mà hắn mới đắc thủ”
“ Thật không thể ngờ là Snape lại làm chuyện này, cụ Dumbledore đã tin tưởng hắn như vậy” Kingsley thở dài nói.
Moody Mắt điên lắc đầu, vỗ mạnh gậy xuống đất nói. “ Ông Dumbledore đã phải trả giá cho sự quá tin người của mình, cũng may Ngài Bộ Trưởng đã bắt được Snape … hắn sẽ phải đền tội”
“ Anh Kingsley, có ai khác bị thương vong không ?” Trần Lâm nhắc lại.
Kingsley nói. “ Xin lỗi Ngài … tôi xúc động quá chừng … chỉ có Bill bị tên Greyback tấn công khi anh ta cố ngăn cản bọn chúng xông ra ngoài qua Phòng Theo Yêu Cầu … không ai khác bị thương nặng cả”
“ Rất tốt … mấy tên này ta giao cho hai người … một lúc nữa những Thần Sáng sẽ đến để hỗ trợ áp giải chúng đến Azkaban … ta phải xem cụ Dumbledore thế nào đã” Trần Lâm nghiêm túc nói.
Kingsley gật đầu xác nhận.
“ Vâng thưa ngài”
Trần Lâm ôm Harry, từ từ bay xuống sân trường, nơi thi thể cụ Dumbledore đang nằm đó.
Harry bước chầm chậm lên phía trước cho đến khi chạm được nơi cụ đang nằm. Nó đã biết rằng không còn hy vọng nào nữa từ phút giây mà lời nguyền Bất động cụ đặt bên trên người nó hết tác dụng, điều đó xảy ra chỉ khi người làm phép đã chết. Nhưng nó không hề chuẩn bị gì khi thấy cụ nằm đó, người pháp sư vĩ đại nhất mà Harry tôn kính.
Mắt cụ đã nhắm lại, nhưng tư thế cụ nằm khiến người ta chỉ tưởng rằng cụ đang trong giấc mộng. Harry chỉnh cho thẳng lại đôi mắt kính hình nửa vầng trăng nằm trên cái mũi cong cong rồi lau sạch máu trên mặt cụ bằng ống tay áo. Rồi nó nhìn chằm chằm vào khuôn mặt già nua nhưng uyên thâm và thông thái.
“ Giáo sư … thầy có thể cứu được thầy Dumbedore không ?” Harry nhìn sang Trần Lâm, thì thào nói với hy vọng mong manh.
Trần Lâm lúc này cũng đang kiểm tra thi thể của cụ Dumbledore, hắn thở dài lắc đầu nói.
“ Giáo sư Dumbledore đã đi rồi Harry … cụ bị trúng Tử Chú … tình trạng không giống Ginny đâu Harry à”
Trần Lâm không thể nói với Harry là cụ Dumbledore đã lựa chọn cái chết cho mình, sống lại không phải là ý nguyện của cụ.
Harry gật đầu, nó cố chấp nhận sự thật phũ phàng và khó tin được rằng cụ sẽ không bao giờ nói chuyện với nó nữa, không bao giờ nữa.
Trần Lâm lúc này đang cầm trên tay chiếc đũa phép cơm nguội của cụ Dumbledore, đũa phép dài 15 inch làm từ gỗ cây cơm nguội, với lông đuôi vong mã làm lõi, vết chạm khắc nổi lên, chạy dọc thân đũa giống như những quả cây cơm nguội. Bằng việc đánh bại và khống chế Snape khi nãy, hắn hiện tại chính là chủ nhân chân chính của chiếc đũa này.