Cụ Dumbledore nhìn Harry, nghiêm túc nói.
“Tốt thôi, con nghe này … Thầy sẽ dẫn con đi với điều kiện, con phải tuân theo mọi yêu cầu thầy đưa ra, không được hỏi gì cả”
“ Vâng ạ”
“ Ý thầy là con phải làm theo cả những mệnh lệnh như chạy, trốn, lùi lại, con hiểu không ?”
“ Vâng thưa thầy”
“Nếu thầy bảo con nấp, con sẽ làm thế chứ ?”
“Vâng ạ”.
“Nếu thầy bảo con trốn, con sẽ vâng lời ?”
“Vâng ạ”.
” Nếu thầy bảo con bỏ mặc thầy đi và hãy tự cứu mình, con sẽ làm như thầy nói chứ ?”
“Con … Vâng, thưa thầy”
“Rất tốt. Giờ thầy muốn con về lấy áo tàng hình và gặp lại thầy ở đại sảnh trong năm phút nữa”
Cụ Dumbledore quay trở lại, bên cửa sổ. Mặt trời bây giờ đang chiếu những tia sáng màu hồng ngọc ở cuối chân trời. Harry đi nhanh ra khỏi phòng, xuống cầu thang xoắn ốc. Lòng nó bỗng có gì đó rất lạ. Nó có một cảm giác bất an khó tả.
Harry nhanh chóng quay về phòng sinh hoạt chung lấy cái áo khoác tàng hình và dặn các bạn thân nhớ giám sát Malfoy ở Phòng Theo Yêu Cầu, đồng thời nó đưa cho Hermione, Ron, Ginny và anh em Fred, George nửa chai Phúc Lạc Dược để đảm bảo nhóm bạn của nó được an toàn. Trong khi mấy đứa bạn đang tỏ ra lo lắng thì nó đã chạy ra đại sảnh đường.
Thầy Dumbledore đang đợi nó ở trước cánh cửa bằng gỗ sồi. Thầy quay lại khi Harry vừa đến bậc tam cấp, nó thở hổn hển, thấy hơi xốc hông.
“Thầy muốn con mặc áo choàng vào, làm ơn” cụ Dumbledore nói, và đợi harry mặc vào xong mới tiếp “Rất tốt. Ta đi thôi”
Cụ Dumbledore dẫn Harry đến quán Đầu Heo ở làng Hogsmeade, sau đó cả hai độn thổ đi đến một hang động gần bờ biển, nơi mà Tom Riddle đã hành hạ mấy đứa bạn lúc còn ở cô nhi viện.
Hai thầy trò nhanh chóng bước vào hang động. Tuy nhiên, cụ Dumbledore đã phải cắt tay lấy máu và vẩy lên vách đá mới mở được cửa. Sâu bên trong hang động tăm tối, có một cái hồ nước đen thui chứa đầy Âm Thi, chính giữa là một đốm sáng mờ nằm trên một đảo nhỏ. Họ phải đi vòng qua bờ bên kia, rồi lên một chiếc thuyền để chèo sang bởi vì phép thuật bay bị vô hiệu.
Đến được đảo nhỏ giữa hồ, hai thầy trò thấy một cái chậu chứa đầy chất lỏng nằm ở trung tâm, cái chậu đã được phù phép để không ai lấy được vật phẩm bên trong nếu không uống hết chất lỏng chứa trong đó.
Để lấy được vật phẩm nghi là Trường Sinh Linh giá ở trong chậu, cụ Dumbledore đã phải uống chất lỏng màu xanh trong cái chậu đó, cụ dần mất tỉnh táo và trở nên cuồng loạn. Harry cố ép cho cụ uống hết chất lỏng, cuối cùng nó lấy được một cái hộp đựng Trường sinh Linh giá, nhưng lũ Âm Thi từ dưới hồ đã leo lên và tấn công hai người. Harry cho dù đã cố gắng hết sức nhưng vẫn chống cự không nổi, cũng may, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, cụ Dumbledore đã lấy lại chút ý thức và cụ đã thi triển bùa chú Hỏa diễm hừng hực đánh lui bọn âm thi.
Được Harry dìu trên vai, cụ Dumbledore lấy từ trong túi ra một cái ly kim loại, ném trên đất, sau đó thì thào nói.
“ Harry, đây là khóa cảng trở về làng Hogsmeade … con mau khoác áo tàng hình vào … chúng ta quay trở về … hãy nhớ những gì con đã hứa với ta”
Harry lúc này đã mặt mày tái mét, nó vội gật đầu với cụ sau đó dìu cụ đi đến cái khóa cảng.
Trời đất lại xoay chuyển, Harry ôm chặt cụ Dumbledore, ở giữa rốn của nó như có cái móc đang kéo nó đi.
Harry cảm giác hai chân nó đã chạm đất, mùi của cát, những cơn gó biển đã biến mất. Khi nó mở mắt ra, Harry thấy nó và cụ Dumbledore đang ở giữa con đường tối mịt dẫn tới Hosgmeade.
“Chúng ta đã đến, thưa thầy” Harry nói một khó khăn.
Cụ Dumbledore đứng lảo đảo trước mặt nó. Mặt cụ tái nhợt và ướt đẫm dưới ánh sáng từ xa của cây đèn đường.
“Thầy thấy sao rồi ạ ?” Harry lo lắng hỏi.
“Ta sẽ khá hơn” cụ Dumbledore nói yếu ớt, mặc dù góc miệng của cụ giật mạnh “ Chất lỏng đó thật không phải là thứ nước uống bổ dưỡng”
Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện làm cho Harry giật mình rút vội đũa phép ra, nó nhìn lại thì thấy đó là bà Rosmerta của quán Ba Cây Chổi, bà Rosmerta đang chạy xuống con đường tối mịt phía trước họ với đôi guốc cao gót và mặc cái áo choàng lụa thêu những con rồng.
“ Chuyện gì xảy ra với ngài Albus vậy ?” Bà dừng lại, thở hổn hển rồi nhìn chằm chằm cụ Dumbledore với đôi mắt mở rộng.
“Thầy bị thương”, Harry nói.
“ Bà Rosmerta, bà có thể đưa cụ vào quán Ba Cây Chổi khi con đi vào trường và tìm người giúp đỡ không ?”
“ Trời đất ơi, ai đã làm ngài Albus bị thương vậy” Bà Rosmerta giật mình nói.
“Không Harry … Chúng ta cần trở lại lâu đài” cụ Dumbledore nói “ Rosmerta, chúng ta cần những cây chổi”
“ Tôi có một cặp ở sau quán” bà nói, trông có vẻ rất hoảng sợ “ Tôi có thể chạy đi và lấy về … ”
“ Không … để con … Accio chổi của bà Rosmerta” Harry hô lớn.
Một giây sau, họ nghe thấy một tiếng nổ lớn khi cửa trước cửa quán rượu vỡ tung lên, hai cây chổi phóng ra ngoài đường và đua nhau đến bên Harry, nơi mà chúng dừng đột ngột, rung nhẹ, ở tốc độ cao nhất.
“Cám ơn Rosmerta, xin lỗi vì cái cửa nhé” cụ Dumbledore nói, khi cụ cưỡi lên cây chổi gần nhất “Harry, mặc chiếc áo tàng hình của con vào đi”
Hai thầy trò nhanh chóng bay thẳng đến Hogwarts, bà Rosmerta lúc này mới lấy ra một cái bảng đen nhỏ, rồi ghi lên đó dòng chữ ‘Dumbledore và Harry đang bay về Hogwarts bằng chổi bay, Dumbledore đã bị thương’, dòng chữ ngay lập tức biến mất.
Khoảng vài phút sau, Harry và cụ Dumbledore đã bay đến trường Hogwarts, trong quá trình bay, Harry luôn lo lắng cụ Dumbledore sẽ bị rớt khỏi chổi bay nhưng may mắn cụ vẫn ổn, cả hai lúc này đang đáp xuống tháp Thiên Văn.
“ Để con chạy đi gọi bà Pomfrey” Harry gấp gáp nói.
Cụ Dumbledore ôm ngực thì thào. “Con đừng cởi ra áo khoác tàng hình … con đã hứa với ta Harry …”
Harry đang định gật đầu thì nó thấy cơ thể nó đã cứng ngắc, nó hiểu ra cụ Dumbledore đã ếm bùa bất động lên nó.
Cụ Dumbledore thất tha thất thểu đi về phía cánh cửa, đột nhiên, cánh cửa bật tung và một người hiện ra, hét lớn. “Expelliarmus - Giải giới”
Harry thấy cây đũa của cụ Dumbledore đang bay vòng qua bờ thành tường rồi rơi trên đất. Với khuôn mặc trắng bệch, cụ Dumbledore vẫn không có dấu hiệu nào của sự hoảng sợ hay đau đớn. Cụ chỉ đơn thuần nhìn vào kẻ đã đánh bật cây đũa thần của cụ và nói.
“ Chào buổi tối, Severus”
Severus Snape trong bộ áo trùm đen, sau lưng hắn là Draco Malfoy và vài tên Tử Thần Thực Tử đang nhìn ngó xung quanh, dường như đang lo lắng gì đó.
Snape nhìn cụ Dumbledore rồi nhàn nhạt nói. “ Ông thật thảm hại ông Dumbledore”
“ Voldemort sai anh đến đây giết ta ?” Dumbledore thì thào, thân hình cụ run rẩy.
Snape đưa đũa lên và chỉ thẳng nó vào cụ Dumbledore, những nét căm thù hiện ra trên những đường xù xì của khuôn mặt hắn.
“Đúng vậy … Avada Kedavra”
Một tia màu xanh bắn từ đầu đũa của Snape và trúng ngay ngực cụ Dumbledore. Tiếng thét sợ hãi của Harry không phát ra, im lặng và không thể nhúc nhích được, nó bị buộc phải xem cụ Dumbledore bị hất tung lên, trong nửa giây cụ dường như treo lơ lửng và rồi cụ rơi từ từ xuống, như một con búp bê, xuyên qua lỗ châu mai và bay ra ngoài.