Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 96 - Đến Hẻm Xéo

“ Và mình càng đọc về những Trường Sinh Linh Giá …” Hermione nói, “ … thì có vẻ chúng càng khủng khiếp, và mình càng khó tin là hắn đã thực sự tạo ra được những sáu cái. Trong cuốn sách này có cảnh cáo là việc xé linh hồn mình ra sẽ khiến cho phần hồn còn lại bất ổn như thế nào, và ấy là chỉ mới tạo một Trường Sinh Linh Giá thôi đấy.”

“ Vậy trong sách đó có nói cách phá hủy Trường Sinh Linh Giá không ?” Ron nói.

“ Có” Hermione nói, lúc này cô nàng đang lật những trang giấy mong manh như thể xem xét một bộ lòng thúi nát. “ Bởi vì nó cảnh cáo các pháp sư Hắc ám phải mạnh như thế nào mới ếm được bùa lên chúng. Qua tất cả những gì mình đọc, điều mà thầy Trần Lâm đã làm đối với quyển nhật ký của Riddle là một trong những cách cực kỳ đơn giản để phá hủy một Trường Sinh Linh Giá, thầy Trần Lâm rõ ràng rất am hiểu về chúng, những Trường Sinh Linh giá”

“ Cái gì, đâm nó bằng một cái nanh Tử xà như thầy làm à ?” Harry hỏi.

“Ái chà, vậy thì may quá, tụi mình có cả đống nanh Tử xà dự trữ ở bảo tàng sinh vật huyền bí Hogwarts” Ron nói. “ Mình đang thắc mắc không biết tụi mình sẽ phải làm gì với chúng đây.”

“ Không nhất thiết phải là nanh mãng xà” Hermione kiên nhẫn nói. “ Chỉ cần là cái gì đó có tính chất hủy diệt ghê gớm đến nỗi Trường Sinh Linh Giá không thể tự cứu chữa được”

“ Vấn đề của tụi mình là có quá ít những vật liệu có tính hủy diệt như nọc độc mãng xà, và chúng đều quá nguy hiểm không thể mang theo bên mình được. Nhưng đó là vấn đề mà tụi mình phải giải quyết, vì xé nát, đập bể, hay nghiến vụn một Trường Sinh Linh Giá không được tích sự gì. Mình phải đặt nó ra ngoài khả năng cứu chữa bằng pháp thuật.” Hermione nói.

“ Nhưng ngay cả nếu như mình phá tan nát cái vật chứa linh hồn đó,” Ron nói, “thì tại sao mảnh linh hồn trong vật đó lại không bỏ đi mà sống trong một vật khác ?”

“ Bởi vì Trường Sinh Linh Giá là một thứ trái ngược hoàn toàn với con người.”

Nhận thấy cả Harry và Ron đều có vẻ bối rối hết sức, Hermione vội nói tiếp, “Như vầy nhé, nếu bây giờ mình cầm lên một thanh gươm, đây Ron, và đâm xuyên gươm qua người bồ, thì cũng chẳng làm tổn hại gì hết đến linh hồn của bồ.”

“ Thực là một niềm an ủi cho mình đấy, chắc chắn” Ron nói làm Harry bật cười.

“ Thiệt như vậy ấy chớ. Nhưng điều mình muốn nói là cho dù thân thể của bồ có bị gì đi nữa thì linh hồn của bồ vẫn còn đó, nguyên si” Hermione nói. “Nhưng đối với Trường Sinh Linh Giá thì ngược lại hoàn toàn. Mảnh linh hồn bên trong lệ thuộc vào vật chứa nó, vào cái thân xác được ếm bùa của nó để sống sót, không thì nó không thể tồn tại.”

“ Vậy là cuốn nhật ký đó coi như là chết khi bị đâm bằng nanh Tử Xà, linh hồn Voldemort trong đó cũng chết” Harry nói.

“ Mình thắc mắc thầy Dumbledore đã hủy chiếc nhẫn như thế nào ?” Harry nói. “ Tại sao mình lại không hỏi thầy nhỉ ? Mình chưa bao giờ thực sự …”

Rồi ba đứa nhìn xuống thanh gươm Gryffindor đang nằm dưới đất.

“ Thanh gươm Gryffindor” ba đứa nhìn nhau, đồng thanh nói.

“ Thầy đã dùng thanh gươm này để hủy chiếc nhẫn” Harry gấp gáp nói.

Hermione gật đầu. “ Việc đó giải thích lý do thầy trao cho Harry thanh gươm”

“ Rất tuyệt” Ron vỗ tay cười nói.

Cửa phòng mở ra, thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn của một cô bé bước vào, đó là Ginny. Cô bé dường như mới vừa trang điểm.

“ Chào anh Harry”

Harry mỉm cười thật tươi. “ Chào em Ginny, em thật xinh đẹp”

Harry ở lại trong khuôn viên nhỏ hẹp của Trang trại Hang Sóc trong vài ngày sau đó. Nó dành phần lớn thời gian để chơi Quidditch hai người một đội trong vườn cam của nhà Weasley, nó và Hermione chơi lại Ron và Ginny, Hermione chơi rất dở, còn Ginny thì chơi tốt, nên chúng nó cũng ngang sức ra trò.

Buổi sáng ngày 6 tháng 8, những bức thư cùng với danh mục sách giáo khoa đã được gửi đến từ Hogwarts cho nhóm Harry. Tụi nó phải chuẩn bị cho năm học tiếp theo ở Hogwarts, điều đó đồng nghĩa là phải đến Hẻm Xéo để mua đồ.

“ Này, má không nghĩ là chúng ta có thể hoãn chuyến đi đến Hẻm Xéo thêm một ngày nào nữa khi mà các con đã nhận được những thứ này, chúng ta còn phải tranh thủ đến nhà ông Bộ Trưởng vào ngày 12 nữa” bà Weasley thở dài, nhìn vào danh mục sách của Ron và Ginny.

“ Các con không cần phải đi đâu, má sẽ đi mua tất cả cho mấy đứa, đi nhanh về nhanh”

Harry và Hermione chưa biết nói gì thì Ron vội đáp.

“ Không, con muốn đi, con muốn đến tiệm của anh George và anh Fred”

Bà Weasley tức giận quát. “ Má cấm con mua mấy món đồ bậy bạ của hai thằng đó nghe chưa”

Ngày hôm sau, cả nhóm Harry đến Hẻm Xéo bằng xe của Bộ Pháp Thuật, Harry biết đó chắc chắn là chỉ thị của thầy Trần Lâm. Tuy nhiên, nó không thích thú lắm với công việc mua sắm trong sự bao bọc của một tiểu đội Thần Sáng.

“ Đây rồi” người lái xe nói sau một thời gian rất ngắn, lần đầu tiên ông nói khi lái xe chầm chậm qua đường Charing Cross và dừng phía ngoài Quán Vạc Lủng. “ Tôi sẽ chờ mọi người, mọi người vào đó khoảng bao lâu ?”

“ Vài tiếng, tôi nghĩ vậy” ông Weasley nói. “ À tốt rồi, anh ta ở đây rồi”

Harry theo ông Weasley và ngó ra cửa sổ, tim nó đập thình thịch. Không có một Thần Sáng nào đang chờ ở ngoài nhà trọ, thay vào đó là Rubeus Hagrid to lớn với bộ râu rậm, người coi rừng của Hogwarts mặc một cái áo khoác da hải ly dài, rạng rỡ khi nhìn thấy Harry, bất chấp những cái nhìn hoảng hốt của những người Muggle đi qua.

“ Harry” Ông hét vang, kéo Harry vào một cái ôm đến gãy cả xương khi Harry ra khỏi xe.

Harry cố thoát ra khỏi cái ôm nồng ấm, rồi nói. “ Chào bác Hagrid”

“ Ta biết, giống ngày xưa phải không ?” Hagrid tự hào, ưỡn ngực lên và nhét hai ngón tay cái vào túi quần. “ Ta đi thôi, hai người đi trước đi, Molly, Arthur …”

Hẻm Xéo chẳng thay đổi gì, nườm nượp các phù thủy đi qua đi lại. Harry nghĩ dường như cái chết của cụ Dumbledore không làm ảnh hưởng chút nào đến việc làm ăn của nơi đây

“ Em nghĩ là chúng ta nên đến Cửa hiệu của bà Malkin đầu tiên, Hermione cần một cái áo choàng mới, và áo của Ron thì đã ngắn quá đầu gối rồi, con cũng cần một cái đấy Harry, con đã lớn lên nhiều, đi nào mọi người” bà Weasley nói khi nhìn vào một bản danh sách dài.

Ông Weasley cười nói. “ Chẳng có lý nào mà tất cả chúng ta cùng đến chỗ Bà Malkin cả, tại sao ba đứa nhỏ lại không đi với Hagrid nhỉ, còn mình thì đi đến Hiệu sách Phú Quý và Cơ Hàn để mua sách cho bọn trẻ ?”

“ Em cũng chẳng biết nữa ?” bà Weasley nói, rõ ràng là đang phân vân giữa việc mua hàng nhanh chóng và việc đi cùng nhau thành một đoàn.

“ Đừng lo, bọn nhỏ sẽ an toàn khi đi với tôi Molly à” Hargid nói nhẹ nhàng, vẫy vẫy bàn tay to như cái nắp thùng của mình.

Cuối cùng, bà Weasley đi về phía Hiệu sách Phú Quý và Cơ Hàn với chồng mình còn nhóm Harry thì đi cùng bác Hagrid đến cửa hàng của Bà Malkin.

“ Có thể sẽ rất chật chội trong đó nếu chúng ta cùng vào” Hagrid nói, dừng lại ở phía ngoài cửa hiệu Bà Malkin và cúi xuống liếc nhìn qua cửa sổ. “ Ta sẽ đứng chờ ở ngoài nhé, các cháu vào lựa đồ đi ”

Thế là Harry, Ron, Hermione và Ginny cùng nhau đi vào cửa hiệu, cửa hiệu lúc này đang có khá nhiều phụ huynh lẫn học sinh đang đi qua đi lại để lựa chọn quần áo.

“ Chào các cháu yêu, cô có thể nói là các cháu đã cao lớn rất nhiều rồi đấy … để xem nào …” giọng điệu quen thuộc của bà Malkin cất lên khi bà nhìn thấy bốn đứa dắt tay nhau đi vào cửa tiệm.

Một giờ sau, cả bọn đã ra khỏi tiệm, đứa nào cũng xách theo cái túi đựng những bộ đồng phục mới tinh, Harry còn không quên mua cho Ginny một cái váy áo rất đẹp để tham gia vũ hội.

“ Mấy đứa có đủ mọi thứ rồi chứ ?” Hagrid hỏi vui vẻ khi bọn trẻ đến bên ông.

Harry cười nói. “Dạ cũng tàm tạm”

Ông bà Weasley lúc này đã xuất hiện, tất cả đều ôm những chồng sách nặng trịch, to tướng.

“ Có áo choàng hết rồi chứ ?” Ông Weasley hỏi.

“ Được rồi, giờ chúng ta có thể vòng qua Tiệm Nhà Bào Chế và Sở cú Eeylops trước khi trên đường đến cửa hiệu của Fred và George, tất cả đi gần nhau nhé …”

Bình Luận (0)
Comment