Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 109 - Chuong 798: Gia Nhap Vao Thanh Dia Thien Long

Chuong 798: Gia nhap vao Thanh dia Thien Long Chuong 798: Gia nhap vao Thanh dia Thien LongChuong 798: Gia nhap vao Thanh dia Thien Long

Chương 798: Gia nhập vào Thánh địa Thiên Long

Đối mặt với việc Thánh địa Kình Thiên phản bội rồi bỏ trốn, Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì đều rất tức giận.

Cùng lúc đó, tin tức này cũng nhanh chóng được truyền bá rộng rãi trong Nhân tộc.

Khi nghe tin, phản ứng đầu tiên của hầu hết mọi người là không thể tin được.

"Sao có thể? Đó là Thánh địa của Nhân tộc ta, làm sao có thể phản bội rồi bỏ trốn theo Yêu tộc.'

"Không sai, ta tuyệt đối không tin Thánh địa Kình Thiên sẽ phản bội rồi bỏ trốn."

Nhưng sau đó, khi nguyên một đám bằng chứng chắc chắn được bày ra ở trước mặt người đời, ngay cả khi điều đó là khó có thể tin, thì tất cả đều là sự thật.

Trong lúc nhất thời, tất cả tu sĩ của Nhân tộc đều lộ ra vẻ kinh hãi, trong lòng tràn đầy phức tạp.

Đây là Thánh địa của Nhân tộc bọn họ, vậy mà bên giờ bọn họ lại phản bội rồi bỏ trốn sang Yêu tộc, điều này nghe thật đúng là hoang đường đến cùng cực, nhưng het lần này tới lần khác cũng là sự thật sắt đá.

Mà trên đời này luôn có một số người có mạch não rất kỳ lạ.

Sau khi hết khiếp sợ, có người tức giận mắng mỏ Thánh địa Kình Thiên, có người thống hận, nhưng vẫn có một nhóm nhỏ bắt đầu đổ lỗi cho Đạo Nhất tông.

Về phần lý do của họ thì quả thực là làm cho người ta nghe đến tê cả da đầu.

"Đầu do Đạo Nhất tông, nếu không phải Đạo Nhất tông, Thánh địa Kình Thiên làm sao có thể phản bội rồi bỏ trốn đến Yêu tộc được?"

"Đúng đấy, vì sao Đạo Nhất tông lại muốn ép chặt đến như vậy? Cùng là thế lực của Nhân tộc, vì sao không cho người ta một cái lối thoát?"

"Đạo Nhất tông quả thực là tai hoạ của Nhân tộc chúng ta, làm cho Nhân tộc của chúng ta mất trắng đi một Đại Thánh địa."

Ý nghĩ của những người này thật kỳ lạ.

Theo ý kiến của họ, Đạo Nhất tông không cần phải là kẻ thù của Thánh địa Kình Thiên, nhưng bọn họ lại chưa từng nghĩ tới việc, hết thảy chuyện đều là Thánh địa Kình Thiên xuất thủ trước.

Nói đi nói lại thì chỉ có Thánh địa Kình Thiên được phép động thủ, còn Đạo Nhất tông bọn họ chỉ có thể bị đánh mà không được hoàn thủ, bị mắng mà không được nói lại sao?

Cho dù cuối cùng bị Thánh địa Kình Thiên hủy diệt thì cũng chỉ có thể nhẫn nhịn sao?

Hơn nữa, chẳng lẽ mối thù giữa Đạo Nhất tông và Thánh địa Kình Thiên, là cái cớ để Thánh địa Kình Thiên phản bội rồi bỏ trốn theo Yêu tộc sao?

Đối diện với mấy cái nhận xét này, càng có nhiều tu sĩ khác đã lên tiếng phản bác.

"Quả thực là chê cười rồi. Nội bộ Nhân tộc đấu đá nhau còn ít quá sao? Nhưng đây cũng đâu phải là cái lý do để bọn họ phản bội rồi bỏ trốn đến Yêu tộc?"

"Đúng đấy, từ xưa đến nay vẫn có rất nhiều tông môn bị diệt, vì sao không thấy bọn hắn phản bội rồi bỏ trốn đến Yêu tộc?"

"Cạnh tranh với nhau, thắng làm vua, thua làm giặc. Lão phu không nghĩ Đạo Nhất tông làm vậy là có gì sai.'

"Đúng vậy, theo ta thấy, Thánh địa Kình Thiên phản bội rồi bỏ trốn đúng là đáng hận, nhưng Đạo Nhất tông quật khởi, cũng là may mắn của Nhân tộc ta."

Cho dù có nói thế nào, việc Thánh địa Kình Thiên phản bội rồi bỏ trốn đã gây ra một cú chấn động rất lớn trong Nhân tộc.

Giờ đây, khắp mọi nơi đều có thể nghe được tiếng người nghị luận va chuyện này.

Trong lúc bên phía Nhân tộc đang tranh cãi không ngừng thì bên trong Yêu tộc, Thánh địa Kình Thiên cũng đã chạy đến Thánh địa Thiên Long, lúc này ba vị lão tổ đang đàm phán chút chuyện gì đó với lão tổ cấp Yêu Đế của Thánh địa Thiên Long.

Trong đại điện, mấy vị lão tổ ngồi đối diện nhau, sau khi nhìn về phía ba vị lão tổ của Thánh địa Kình Thiên, lão tổ của Thánh địa Thiên Long cũng lên tiếng.

"Thánh địa Kình Thiên ngươi muốn tạm lánh ở trong Yêu tộc thì cũng không có vấn đề gì, nhưng có một điều kiện."

Thánh địa Kình Thiên tiến vào địa giới của Yêu tộc vì lý do tạm thời tránh khỏi mũi nhọn tấn công tông môn của Đạo Nhất tông.

Nghe điều này, ba vị lão tổ của Thánh địa Kình Thiên hỏi.

"Yêu cầu gì?"

"Đơn giản, gia nhập Thánh địa Thiên Long ta, trở thành một thành viên của Thánh địa Thiên Long ta, như vậy, Yêu tộc ta tự nhiên sẽ bảo vệ các ngươi."

Lão tổ cấp Yêu Đế của Thánh địa Thiên Long cười nhạt nói.

Nghe thấy lời này, biểu cảm của ba lão tổ của Thánh địa Kình Thiên lập tức thay đổi.

Gia nhập Thánh địa Thiên Long? Cho tới tận bây giờ bọn họ cũng chưa từng nghĩ tới điểm này, một khi gia nhập Thánh địa Thiên Long, tính chất của nó cũng sẽ hoàn toàn bất đồng.

Cho nên cơ hồ là không chút do dự, một tên lão tổ ở trong đó của Thánh địa Kình Thiên lập tức lên tiếng từ chối.

"Không thể, tuyệt đối không thể."

. Đối với phản ứng của Thánh địa Kình Thiên, Thánh địa Thiên Long tựa hồ đã sớm đoán ra được, sắc mặt cũng không chút thay đổi mà thản nhiên nói.

"Không muốn? Vậy thì cũng không còn cách nào khác, ngươi cũng biết về mối quan hệ giữa Nhân tộc và Yêu tộc chúng ta mà, đúng không?”

"Yêu tộc chúng ta tiến vào cương vực của Nhân tộc, nếu như bị Nhân tộc bắt được, vậy thì kết cục là cái gì thì cũng không cần ta nhiều lời nữa."

"Cũng giống với hiện tại, Thánh địa Kình Thiên ngươi đã tiến vào địa giới của Yêu tộc ta, đệ tử của Thánh địa, còn có ba vị Đại Đế của Nhân tộc các ngươi nữa, mà cái này đều là huyết thực hiếm có, ta cảm thấy đông đảo cường giả của Yêu tộc ta hẳn là sẽ rất thích."

Ý đe dọa ở trong lời nói cũng không che giấu chút nào.

Dù sao lúc này, bày ra trước mắt Thánh địa Kình Thiên cũng chỉ có đúng một sự lựa chọn.

Đó chính là gia nhập Thánh địa Thiên Long, trở thành thành viên của Thánh địa Thiên Long.

Nếu không, vậy thì bọn họ cũng chỉ có thể trở thành huyết thực của đám Yêu tộc bọn họ.

Từ lúc vừa mới bắt đầu, Thánh địa Thiên Long đã nghĩ tới chủ ý này.

Kể từ khi bọn họ phải chịu tổn thất lớn ở trên tay Đạo Nhất tông, bọn họ đã liên tiếp tổn thất mất hai tôn Yêu Đế và mấy chục tôn Yêu Hoàng.

Thánh địa Thiên Long ngày nay cũng đang ở trong một tình cảnh hết sức khó xử trong Yêu tộc. cũng

Phải biết là sự cạnh tranh ở trong Yêu tộc còn đẫm máu và trực tiếp hơn rất nhiều so với Nhân tộc.

Về phần Nhân tộc, bọn họ sẽ còn lòng dạ hẹp hòi mà đùa nghịch chút, hoặc điểm chút quyền mưu và thủ đoạn để đùa bỡn, nhưng trong Yêu tộc thì khác, bọn chúng chỉ tôn sùng sức mạnh.

Do đó mà ở bên trong nội bộ của Yêu tộc, sự cạnh tranh càng thêm đẫm máu và trực tiếp hơn.

Kể từ khi Thánh địa Thiên Long bị ảnh hưởng nặng nề, một số Thánh địa khác của Yêu tộc đã để mắt đến Thánh địa Thiên Long từ lâu.

Thánh địa Thiên Long biết rõ nhất điểm này.

Bởi vậy, đây cũng là nguyên nhân mà bọn hắn cực lực muốn thu nạp Thánh địa Kình Thiên.

Có Thánh địa Kình Thiên bổ sung vào, sức mạnh của Thánh địa Thiên Long sẽ được tăng cường rất nhiều.

Cho dù Thánh địa Kình Thiên và Thánh địa Thiên Long có lẽ không phải một lòng, nhưng bọn hắn hiện tại hiển nhiên cũng không quan tâm được nhiều như vậy.

Bọn họ chỉ có thể tìm cách hù dọa những Thánh địa khác của Yêu tộc trước, về sau lại nói tiếp.

Đối mặt với sự hùng hổ dọa người của Thánh địa Thiên Long, trong mắt ba vị lão tổ của Thánh địa Kình Thiên cũng tràn đầy lửa giận.

Bọn họ bằng lòng bị phụ thuộc vào người khác, nhưng bây giờ, dường như đã không còn lựa chọn nào khác.

Trong đó có một tên lão tổ tức giận đến nổi giận mắng.

"Các ngươi đừng khinh người quá đáng, cùng lắm thì mọi người mất cả chì lẫn chài thôi, Nhân tộc ta làm sao có thể gia nhập vào Thánh địa Yêu tộc của các ngươi chứ."

"Ha ha, không phải các ngươi còn đến cầu sự che chở của Yêu tộc ta sao? Sao thế, sao hiện tại lại nghĩ tới tôn nghiêm của Nhân tộc rồi?"

"Ngươi..."

"Được."

Cái tên lão tổ này còn muốn nói thêm điều gì nhưng lại bị một lão tổ khác lên tiếng cắt ngang trước, lão tổ này thấy vậy vẫn còn tức giận, không cam lòng nói.

"Sư huynh..."

“Ngươi bình tĩnh lại một chút đi.'

Cái lão tổ này vừa ngăn sư đệ của mình lại vừa nhìn về phía lão tổ cấp Yêu Đế của Thánh địa Thiên Long.

Hắn cũng chính là người mà lúc trước đã đưa ra lời đề nghị bỏ trốn rồi phản bội lại Nhân tộc, tạm thời tránh đi mũi nhọn, nhưng bây giờ, vẫn là hắn không nhanh không chậm nói.

"Ta có thể đồng ý với các ngươi, nhưng đệ tử của Thánh địa Kình Thiên của ta nhất định phải tự thành một phong, vẫn là do sư huynh đệ chúng ta quản lý."

Nghe vậy, bên phía Thánh địa Thiên Long lại rất dứt khoát mà lập tức gật đầu nói.

"Không thành vấn đề, nhưng các ngươi phải đảm bảo, một khi Thánh địa cần, các ngươi nhất định phải xuất thủ, dù sao các ngươi cũng là một thành viên của Thánh địa Thiên Long."

"Được."

Nhìn sư huynh và Thánh địa Thiên Long nói chuyện với nhau, sau cùng là dần dần đạt thành chung nhận thức, khiến cho khắp khuôn mặt của hai tên sư đệ lúc này đang ngồi bên cạnh hắn đều là phức tạp.

Từ phản bội rồi chạy trốn khỏi Nhân tộc, cho đến hiện tại lại gia nhập vào Thánh địa Thiên Long, bọn hắn cũng không biết hết thảy mọi thứ này là đúng hay sai nữa.
Bình Luận (0)
Comment